Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 175: Tôi Sẽ Khai Toàn Bộ.
Cập nhật lúc: 2024-09-22 06:02:04
Lượt xem: 72
Trước ngày hôm nay, cô ta cho rằng mình không còn sợ sống chết, cả đời còn lại chỉ là báo thù cho em gái.
Cô ta còn nhớ rõ, lúc biết được hai em gái song sinh của cô ta đang sống sờ sờ bị cha con Mạnh Thăng Vinh chơi đùa đến c.h.ế.t từ lão đại băng đảng Hồng An, khoảnh khắc đó tâm tình cô ta tức giận và bi thương đến mức nào.
Cô ta thề nàng nhất định phải trả thù, hung hăng mà trả trở về.
Cô ta đã dành hai năm để tìm hiểu mỗi người trong Mạnh gia, điều tra sở thích của Mạnh Thăng Vinh, nhất cử nhất động đều bắt chước người phụ nữ mà hắn cả đời cũng cầu mà không được, mẹ ruột mất sớm của tiểu thiếu gia Mạnh gia.
Đợi được thời cơ thích hợp, Hồng Văn Diệu đưa cô ta đến trong tay Mạnh Thăng Vinh.
Nhưng mà lòng cảnh giác của cha con Mạnh Thăng Vinh mạnh phi thường, mặc dù là lúc ở cùng phụ nữ, lúc làm tình, cửa đều mở rộng, cửa ra vào luôn có hai gã vệ sỹ đứng đó.
Cô ta không tìm thấy cơ hội hạ thủ.
Cuối cùng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, cô ta biết rõ hai cha con súc sinh này thích kích thích, liền chịu đựng cơn buồn nôn cùng đôi cha con không bằng heo chó này chơi song phi, vì tranh thủ tín nhiệm của bọn hắn, cô ta tích cực tham dự vào quản lý các quán bar dưới trướng của tập đoàn, chủ động dụ dỗ những cô gái ái mộ hư vinh, khát vọng một bước lên trời sa đọa.
Chuyện xấu cô ta làm tội lỗi chồng chất.
Sau khi ở cùng Mạnh Thăng Vinh bốn năm, rốt cuộc cô ta cũng thấy được một chút một tiến triển, để cho hắn đồng ý lúc chỉ có hai người ở bên nhau không cần vệ sỹ trông chừng, không nghĩ tới, đại thù của cô ta sắp được báo, cô ta lại bị công an trong nước bắt ——
Vì cái gì!
Vì cái gì mà ông trời không cho cô ta thêm hai tháng.
Chỉ cần mỗi ngày hít vào một chút, Mạnh Thăng Vinh rất nhanh sẽ bị phế đi, đến lúc đó cô ta lại g.i.ế.c Mạnh lão đầu, giá họa cho Mạnh Thăng Vinh, Mạnh gia loạn một đoàn sẽ không có ai chú ý tới cô ta, cô ta có thể cầm một khoản tiền lớn đến nước ngoài tiêu d.a.o khoái hoạt rồi.
Vì cái gì mà ông trời luôn muốn cùng cô ta đối nghịch? ?
Sáu năm trước đã cướp đi hai em gái của cô ta, làm hại nhà bọn họ tan cửa nát nhà, hôm nay lại muốn hại tâm huyết của cô ta nước chảy về biển đông, đến cùng là vì cái gì?
Phẫn nộ qua đi, nghênh đón cô ta chính là sự sợ hãi vô tận.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Hương Hương sợ hãi mất đi cuộc sống trước mắt, cô ta đã quên, cô quên mất rằng khoảnh khắc vươn tay ôm lấy tội ác, chính cô ta đã là kẻ ác rồi. Cô ta sợ chết, sợ của cải tích góp mấy năm không tiêu hết, tất cả kiêu ngạo, bi quan chán đời, tất cả ngụy trang ở thời khắc này toàn bộ bị đánh nát rồi.
Cô ta muốn sống.
Dù cho cả đời bị nhốt sau song sắt, cô ta vẫn muốn sống sót.
Phó Hương Hương tuyệt vọng mà quỳ ngồi dưới đất.
"Nếu như tôi chủ động khai báo, các ngươi có thể đảm bảo tính mạng cho tôi không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-175-toi-se-khai-toan-bo.html.]
"Tôi có danh sách phụ nữ mà Vạn Hào bắt cóc từ trong nước hơn một năm qua, tôi còn có bằng chứng cho thấy Mạnh Thăng Vinh hối lộ quan chức, chỉ cần các ngươi bảo vệ tôi không chết, tôi sẽ khai ra toàn bộ."
Văn phu nhân nghe thế, có ngốc cũng đã hiểu rồi.
Bà ta sững sờ, miệng mở ra đóng lại mấy lần nhưng không biết nói thế nào.
Thấy tình thế không đúng liền muốn chuồn mất, không nghĩ tới tổ điều tra cũng bắt luôn bà ta lại, nhìn chiếc còng tay, Viên Tịnh Hương khóc không ra nước mắt.
"Đội trưởng, Mạnh Thăng Vinh chạy rồi!"
Người đàn ông được gọi là đội trưởng mặt vẫn bình tĩnh tỉnh táo: "Hắn chạy không thoát, tổ 2 tổ 3 ở ngay vùng phụ cận, các ngươi tìm được cái gì?"
“Danh bạ điện thoại, một rương vàng, và vài bức tranh nữa. Những bức tranh trang trí được nhuộm bằng tinh dầu gai dầu.”
“Đưa người về trước đi.”
Viên Tịnh Hương thật sự luống cuống rồi: "Tôi, tôi cùng cô ta không phải cùng một nhóm ah, đồng chí, tôi họ Viên, chồng của tôi là Văn Hàn Hải từ Cục Đất đai và Xây dựng, nhà chúng tôi trong sạch, tôi thật sự không biết Phó Hương Hương đã làm trò gì?"
Bà ta sao có thể vào cục cảnh sát được? Truyền đi người khác sẽ c.h.ế.t vì cười.
"Có phải là cùng một nhóm hay không, đợi tra xét rồi nói sau."
Viên Tịnh Hương tay chân bủn rủn, đứng cũng không vững, thoáng chốc mất bình tĩnh.
Đột nhiên, trong đầu có ánh sáng hiện lên.
Bà ta nghĩ tới chị gái, giống như bắt được cây cỏ cứu mạng: "Còn có còn có, chị gái của tôi là vợ của con trai cả Đàm lão tướng quân, không tin anh cứ hỏi chị ấy, tôi thật sự không làm chuyện xấu, tôi hôm nay chỉ là, chỉ là đến thăm bái phỏng cô ta, giao tình cũng không quá sâu. . ."
Tin tức chỉ mới công bố ngày hôm trước rằng con trai thứ hai của bí thư Thượng Hải đã bị kết án tử hình.
Đến con trai của lão cách mạng phạm pháp cũng không có ai có thể nhờ vào nhân tình mà thoát ra, bà ta làm sao bây giờ?
Viên Tịnh Hương sợ đến toàn thân run rẩy, hai chân run lên, sụp đổ khóc lớn.
Tổ điều tra nghe bà ta nói xong, không chỉ không như bà ta tưởng tượng, nể mặt mũi Đàm gia mà thả cho bà ta một con ngựa, ngược lại nghiêm nghị nói ra: "Dù bà có là thân thích nhà ai, dính vào người không nên dính, cũng phải điều tra rõ ràng."
Đàm lão tướng quân cùng hiệu trưởng Ngũ là người nào? Còn có thể bao che thân thích?
Nếu như bọn hắn thật sự thiên vị, đó mới gọi vũ nhục hai vị lão đồng chí!