Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 135: Hắn Làm Sao Dám
Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:57:32
Lượt xem: 64
Dương Mỹ Phụng đời này còn chưa bao giờ thấy uỷ khuất như vậy.
Chớ nói bà ta không tiếp nhận được, Xa Mãn Đồng cũng ngập tràn lửa giận. Trải qua cảnh cáo của Hàn Lặc, ông ta không thể không thừa nhận một chuyện, những người có quyền có thế kia, lúc nguyện ý cho ngươi lừa, ngươi mới có thể chiếm chút món lời nhỏ. Lúc bọn hắn không muốn, sẽ có một vạn lý do làm cho ngươi không có đường cầu cứu.
Cho ngươi khóc ngươi phải khóc, cho ngươi cười ngươi phải cười, cho dù chân trước cha mẹ chết, đối với người ngoài ngươi cũng phải cười.
Lúc trước có thể từ trong tayTúc Vệ Quốc lấy đi mấy trăm đồng, thuần túy là vì Túc Vệ Quốc không so đo với bọn họ.
Mà Hàn Lặc này, căn bản không phải loại lương thiện gì.
Xa Mãn Đồng ném cái ghế.
Ánh mắt âm tàn, gương mặt có bề ngoài chất phác vặn vẹo biến hình: "Không có biện pháp, chịu đựng! Mỹ Phụng, về sau kiềm chế tính tình của bà. Con gái đã lấy chồng, về sau chúng ta đối với nó tốt một chút. Trong nhà tôi mặc kệ bà mắng chửi như thế nào, nhưng ra ngoài cửa, bà đối với nó còn phải tốt hơn Hồng Vĩ, để cho tất cả mọi người biết rõ, bà rất thương con gái, biết không?"
Dương Mỹ Phụng kinh ngạc nhìn ông ta, sợ hãi gật đầu.
Xa Mãn Đồng lại nói: "Nói với hai đứa Xuân Tuyết, Hạ Hà một tiếng, ngày 5 đều đi uống rượu mừng của em gái. Nha đầu kia đối với chúng ta đề phòng đến lợi hại, đối với mấy người chị gái có cuộc sống không tốt chắc sẽ không đến mức."
"Bà về sau ở trước mặt Hồng Vĩ đừng nói những lời không nên nói, nếu hắn tin lời bà chạy đến chỗ đứa con gái lỗ vốn kia diễu võ dương oai, coi chừng bị người ta đánh gãy chân."
Dương Mỹ Phụng hoảng sợ mà trừng lớn mắt: "Không... Không thể nào, hắn làm sao dám?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong mắt Xa Mãn Đồng tràn đầy trào phúng cùng kiêng kị: "Sao lại không dám? Tôi đã tìm Ngũ nha đầu hỏi, tên họ Hàn kia là một tên vô pháp vô thiên, đến con cán bộ cũng muốn đánh thì đánh, còn trừng phạt không được con trai chúng ta?"
Thật tệ là họ đã lên kế hoạch tốt ngay từ đầu, trước cứ chậm rãi tiếp cận Túc Miểu, đợi sau khi nó tiếp nhận cái nhà này, lại thay nó tìm đối tượng. Tuy ngay từ đầu đã xuất sư bất lợi, nhưng Xa Mãn Đồng chưa bao giờ hoài nghi lực khống chế của mình đối với con gái ruột.
Sau khi ông ta bày mưu tính kế, Dương Mỹ Phụng không ít lần ở trước mặt hàng xóm láng giềng tuyên truyền sự xinh đẹp của Túc Miểu, hiện tại người xung quanh nhà máy thực phẩm người nào không biết con gái ruột của bọn hắn toàn thân khí phái, xinh hơn cả 4 cô gái từng được mệnh danh là hoa khôi trong nhà máy thực phẩm.
Chỉ chờ bán được giá cao.
Đấy, vài ngày trước chủ nhiệm Chu còn kín đáo mà tỏ vẻ, muốn cho Túc Miểu cùng con của hắn nhìn nhau.
Ông ta bên này còn chưa kịp an bài, quay đầu lại Túc Miểu đã tự mình tìm xong đối tượng, lại là một người mà hai vợ chồng bọn hắn không ai nhắm trúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-135-han-lam-sao-dam.html.]
Hôm nay Túc Miểu tới đây một chuyến, chỉ sợ trong khu cư xá này không ai không biết nó có bộ dạng gì.
Các bạn hàng xóm càng lấy lòng, Xa Mãn Đồng càng nhỏ máu. Đáng tiếc, một chút chỗ tốt cũng không lấy được ah.
Cái đứa con gái này thật sự là không có chút tác dụng gì.
Sau khi nói với Dương Mỹ Phụng những chuyện phải làm, Xa Mãn Đồng lại gọi Xa Hồng Vĩ ra: "Anh rể năm ngày đó còn nói gì không?"
Xa Hồng Vĩ nghĩ đến Hàn Lặc, toàn thân khẽ run rẩy: "Cũng không nói gì, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, ít nói chuyện, bớt diễn kịch, hết rồi!"
Xa Hồng Vĩ từ khi ra đời đã xưng vương xưng bá trong nhà, mấy chị gái đều phải dỗ dành hắn.
Ba anh rể phía trước cũng khá tốt với hắn.
Anh rể năm này vừa tới đã trực tiếp đem cái gan nhỏ của hắn làm cho sợ hãi.
Hắn nói chuyện cười tủm tỉm đấy, nhưng động thủ gọn gàng, rõ ràng chính mình bị đánh một trận, toàn thân mỗi một khúc xương cốt đều đau đến như muốn liệt mất, nhưng trên da một chút dấu vết cũng không lộ ra, hắn muốn cáo trạng cũng không ai tin.
Trong lòng hắn liền sợ hãi vị anh rể này.
Nghĩ như vậy, Xa Hồng Vĩ nhịn không được khuyên mẹ hắn: "Mẹ, mẹ về sau cũng đừng làm chuyện hồ đồ ah, các người đem hắn chọc giận rồi, người bị đánh sẽ là con. Mẹ nhìn lúc này, hắn chỉ là đang cảnh cáo hai người, đã đánh cho con một trận sống chết, hai người còn kiểm tra không ra cái gì. Lại đến mấy lần, mẹ sẽ phải người tóc bạc tiễn đưa người tóc đen rồi."
Dương Mỹ Phụng đã sớm bị dọa, ôm Xa Hồng Vĩ lại gạt lệ.
Mở miệng một tiếng con mẹ quá thảm.
Luôn miệng nói: "Không gây sự, mẹ không gây sự hắn nữa. Chúng ta không thể gây vào được, mẹ coi như chưa từng sinh ra tiểu tiện nhân kia."
Dù sao còn có con nhóc c.h.ế.t tiệt Xa Đa Dư kia, nó cùng kẻ dầu muối không vào, đao thương bất nhập kia không giống nhau, sợ nhất bị nhắc qua chuyện người nhà họ Xa trước mặt mọi người.
Bọn hắn có thể gây khó dễ cho nó một lần, sẽ có thể gây khó dễ cho nó vô số lần.