Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 120: Cho Thấy Thái Độ Của Mình
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:39:05
Lượt xem: 79
"Thôi Bình? ? ?"
Biểu cảm của Phó Kha chợt thay đổi, giống như bị đánh một cú hôn mê.
Thấy mấy người Thẩm Mãnh lại là sững sờ, đây là làm sao vậy? Sao lại có vẻ mặt như thế ah.
Trong mấy người, chỉ có Thẩm Mãnh, Vương Trung Húc và Hàn Lặc học cùng một lớp, đối với Thôi Bình còn có chút ít ấn tượng.
Thẩm Mãnh nhớ rõ đó là một người rất thông minh, loại thông minh này không phải là loại "thông minh" mà mọi người thường dùng để khen ngợi người khác, không phải ám chỉ việc tinh thông đạo lí đối nhân xử thế, mà là thông minh trên mặt chữ.
Thôi Bình đối với chữ số rất mẫn cảm.
Nếu như không phải kỳ thi đại học bị dừng lại, Thôi Bình nhất định có thể thi đậu vào trường đại học tốt nhất.
Chỉ tiếc, vài năm kia lại thực hành chính sách đề cử là sinh viên công nông binh, trong nhà Thôi Bình không quan hệ, chắc hẳn trốn không thoát vận mệnh phải xuống nông thôn.
"Nói ah, đàn ông trưởng thành còn lề mề cái gì? Thôi Bình làm sao vậy?"
Hàn Lặc cũng nhìn hắn.
Phó Kha l.i.ế.m liếm miệng, cười khan một tiếng: "Không có việc gì, chỉ là đột nhiên nghe được tên của hắn, có chút không dám tin. Anh Lặc, thật sự là Thôi Bình cứu chị của em sao? ? Anh đừng trừng em, cũng không phải là em muốn nghi ngờ, chủ yếu là Thôi Bình. . . Hắn gầy giống như cây gậy trúc vậy, còn có thể đánh lại lưu manh sao."
Nếu thật sự là Thôi Bình cứu đấy, chị họ tại sao phải nói là Hàn Lặc cứu chị ấy, không phải là đầu óc hồ đồ, chẳng lẽ đã nhận sai sao?
Còn có lời bác cả nói ngày đó đến cùng có phải là sự thật hay không,
Còn có đại bá ngày đó nói lời đến cùng phải hay không thật sự, Thôi Bình thật sự mặt dày mày dạn đuổi tới vùng nông thôn phương Bắc, ép buộc chị họ làm đối tượng của hắn, còn bị một người tốt bụng nào đó đánh cho hắn một trận?
Phó Kha cùng Thôi Bình không quen, nhưng có thời gian Thôi Bình thường xuyên cùng Thẩm Mãnh, Hàn Lặc chơi nhau, cô đã gặp hắn mấy lần.
Nếu như lời anh Lặc nói là sự thật, Thôi Bình dám một mình tiến lên cùng tên côn đồ giằng co, làm sao lại có thể ra tay với chị họ đây này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chuyện này quá kỳ quái rồi.
Phó Kha một bên cảm thấy Hàn Lặc sẽ không nói dối, một bên lại cảm thấy chị họ sẽ không thể không nhận ra đâu là ân nhân cứu mạng của mình.
Nghĩ đến liền đau cả đầu.
Hàn Lặc suy tư ước chừng nửa phút, nói ra: "Lúc ấy tôi cùng Thôi Bình đang đi trên đường, mấy tên đầu đường xó chợ khả năng là biết tôi, chửi vào câu rồi bỏ chạy rồi."
Phó Kha nghe vậy, lông mày buông ra, nhẹ nhàng thở ra: "Vậy vẫn là anh Lặc đã cứu chị họ em nha."
Hàn Lặc lại nói: "Đừng đem cái tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân gì đó đổ lên đầu tôi. Là Thôi Bình đơn thương độc mã vọt tới, tôi chỉ là sau khi hắn tiến lên không nhấc chân rời đi mà thôi."
Anh lúc ấy vừa gặp trúng chuyện bẩn thỉu của Đàm Mỹ Phân cùng Hàn Thành Thanh, nào có thời gian mà quản chuyện người khác.
Phó Oánh này anh còn không biết là tròn méo thế nào.
"Nhưng chị họ em nói —— "
Hàn Lặc đã không kiên nhẫn được nữa: "Tôi mặc kệ cô ta nói cái gì, cũng không muốn biết cô ta muốn làm gì? Tôi đã nói cho cô biết chân tướng rồi, các người sao không tìm Thôi Bình báo ân, còn phải đem cái cọc ân nghĩa này gán cho tôi, đang nghĩ cái gì vậy?"
“Chị gái cô không phải là muốn bám vào tôi chứ?”
"Phó Kha, nhà các cô cũng đừng nghĩ có thể đánh chủ ý này lên tôi, tôi đã là hoa có chủ rồi, bằng không thì tình huynh đệ giữa chúng ta đừng làm nữa."
"Anh Lặc, anh đã hiểu lầm rồi." Phó Kha cười ngượng, muốn thay Phó Oánh giải thích hai câu, nhưng lại sợ Hàn Lặc càng nói ra những lời khó nghe, vội vàng nói: "Mặc kệ chị họ em đang nghĩ cái gì, em đều đứng về phía anh."
Trong lòng lại nhịn không được mà thở dài, xem ra là thần nữ cố tình tương vương vô mộng rồi.
Những người khác thấy thế, càng không biết nói cái gì cho phải, bọn hắn đã từng có rất nhiều hảo cảm đối với Phó Oánh.
Nhưng hiện tại nha, nên kết hôn đều đã kết hôn, không kết cũng có đối tượng, thực sự không đến mức vì nữ thần của mình lúc còn trẻ mà cùng anh em trở mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-120-cho-thay-thai-do-cua-minh.html.]
Còn nữa, mọi người đều rất hiểu Hàn Lặc.
Với sự kiêu ngạo kia, anh sẽ không bao giờ nói dối về những điều như vậy, và cũng không cần thiết phải nói dối.
Vậy chỉ có thể là Phó Oánh tự mình đa tình, tận lực làm lẫn lộn tiêu điểm rồi.
Ai, tâm tư của các cô gái ah, xác thực khó đoán được.
Tưởng tượng như vậy, còn có chút vỡ mộng, lập tức tất cả mọi người đều cảm thấy có chút xấu hổ.
"Ai, các anh em, đừng nói chuyện của Phó Oánh nữa, đã quên hôm nay chúng ta tới đây làm gì rồi hả. Anh Lặc, anh và Túc Miểu ở bên nhau từ lúc nào vậy hả? Tôi nhớ cô ấy cùng một lứa tuổi với em gái tôi, vậy anh có tính là trâu già gặm cỏ non không?"
Lúc trước Hàn Lặc nhiều lần đi xem mặt thất bại, lúc ấy đã truyền ra không ít lời khó nghe.
Nói anh chính sự không làm còn hay bắt bẻ, mấy cô gái nhìn trúng anh, anh liền đ.â.m chọc khắp nơi, con gái người ta không nhìn trúng anh, anh sẽ độc miệng, mắng nhiều người khóc ngay tại chỗ.
Bọn hắn nghe xong chuyện này đều sốc.
Những người khác không biết Hàn Lặc, nhưng bọn hắn vẫn biết một hai đấy.
Đừng nhìn Hàn Lặc không có công tác đứng đắn, nhưng anh có tiền ah. Mặc kệ thế nào, đầu năm nay có tiền chính là đại gia.
Cho dù không đề cập tới con số nhiều đến thế nào, bọn hắn cũng không dám đoán số lượng, nhưng chỉ bằng khuôn mặt anh tuấn bất phàm, cơ bắp rắn chắc, còn có cô gái nào chướng mắt? ?
Thật vô nghĩa.
Lúc ấy mấy anh em liền mở ra một ván bài, đánh cuộc xem loại thần tiên gì mới có thể thu phục anh Lặc luôn mắt cao hơn đầu.
Không nghĩ tới ah, không nghĩ tới.
Thật sự là không nghĩ tới.
"Có thể không phải là trâu già gặm cỏ non, hắn là gặp sắc nảy lòng tham." Thẩm Mãnh trêu chọc nói: "Trước kia không động phàm tâm, đó là chưa thấy qua cô gái nào xinh đẹp đến loại trình độ này. Lần này khác, mới gặp mặt một lần liền trông mong mà chạy tới làm đồ ăn cho Túc Miểu."
"Túc Miểu thật sự đẹp như thế, còn xinh đẹp hơn Phó Oánh?"
"Không giống nhau. Phó Oánh như hoa nhài, tươi mát thanh nhã, Túc Miểu nha, càng giống cây thược dược, mềm mại đáng yêu kiều diễm hào quang b.ắ.n ra bốn phía, lại không hề thô tục."
Đó là tính từ tao nhã nhất mà hắn có thể nghĩ ra.
Dù sao cũng là nữ thần lúc thiếu niên, nói đến Phó Oánh, ngoài miệng mọi người đều rất lưu tình đấy.
Lập tức mấy người lại cảm khái một hồi, nói Hàn Lặc ở trước mặt mỹ nhân lại trở nên mềm mại ôn nhu, đến mấy lời ngứa tai đều lôi ra hết.
Hàn Lặc cũng không sợ người ta cười, thẳng thắn đến quá phận: "Là tôi từ lần đầu tiên nhìn thấy Túc Miểu, tôi đã muốn cô ấy là đối tượng của mình, tôi cũng muốn cô ấy tốt với tôi trong tương lai, tất nhiên tôi phải đối xử tốt với cô ấy trước rồi. Bằng không thì người ta dựa vào cái gì mà ở bên tôi? Mấy người luôn xem vợ là bảo mẫu thì biết cái gì?"
Lời này rất dễ làm người ta tức giận nha, Thẩm Mãnh liền không nhận: "Đừng khiêu khích, tôi còn chưa có vợ đây này."
Vương Trung Húc cũng nói: "Anh Lặc, sự giác ngộ này của anh cũng quá cao a. Chúng tôi cũng không xem vợ là bảo mẫu, chỉ là nam chủ ngoại nữ chủ nội, phụ nữ chăm sóc chiếu cô cho gia đình nhiều hơn không phải thiên kinh địa nghĩa sao? Tôi kiếm tiền cho cô ấy tiêu, còn phải chạy theo cô ấy làm cháu trai, làm một gia chủ như vậy cũng quá uỷ khuất rồi."
Hàn Lặc chỉ cười, không nói cái gì nữa.
Anh nói lời này là chỉ muốn nói cho bọn hắn biết là anh rất coi trọng Túc Miểu, không hi vọng về sau gặp mặt lại có người không biết đúng mực, dùng ngữ kí ngả ngớn để nói chuyện với cô.
Đàn ông nha.
Rất khó thoát khỏi một số thói quen xấu, ví dụ như tụ tập cùng một chỗ thảo luận về phụ nữ n.g.ự.c lớn hay không lớn, bờ m.ô.n.g vểnh lên hay không vểnh lên, làn da sờ vào có mềm mại hay không. Một số người thậm chí còn tò mò về những gì đang xảy ra trên giường của người khác
Hàn Lặc không thích tham gia vào những chủ đề này, vừa vặn thừa dịp hôm nay cho thấy thái độ của mình.
Những đôi vợ chồng khác sống chung như thế nào, anh không có hứng thú, càng không có tâm tư thay đổi bọn hắn. Nhưng vợ anh, bọn hắn phải tôn trọng.
Nếu không, sớm cắt đứt liên hệ càng sớm càng tốt.
Mấy người thấy thế, cũng hiểu.
Quay đầu lại sẽ cùng người trong nhà nói, về sau thấy Túc Miểu nên khách khí một chút.