Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 118: Phân Nhà
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:39:02
Lượt xem: 61
Hai cha con đã hết lời để nói, Hàn Lặc một giây cũng không muốn ngồi ngốc trong phòng, Đàm Mỹ Phân thấy anh xuống lầu, hừ một tiếng, còn quay mặt cùng Hàn Thành Tuyết nói chuyện, chờ Hàn Lặc đối với người mẹ là bà ta chịu thua đây này.
Không nghĩ tới Hàn Lặc cũng không chớp mắt một cái, trực tiếp đi ra ngoài rồi.
Tức giận đến nỗi khoé mắt bà ta hao tâm tổn trí bảo dưỡng lập tức lộ ra mấy đường văn nhỏ: "Con nhìn em trai con xem, cái tính tình gì vậy, đây là thái độ đối với mẹ ruột sao? Không phải là nói đối tượng của nó vài câu, nó thật đúng là làm lớn chuyện lên, chúng ta ngồi ở chỗ này mà nó đi qua còn có thể làm như không phát hiện, đợi kết hôn còn làm gì nữa hả?"
Hàn Thành Tuyết: "Mẹ, Hàn Lặc từ nhỏ đã như vậy, đối với mấy người chúng con đấy, nó đã không thèm nhìn thì thôi, đối với mẹ cũng như vậy, hiếu thuận đều đã bị chó ăn vào bụng rồi."
Khác với chị cả Hàn Thành Hồng, Đàm Mỹ Phân gả vào cửa lúc Hàn Thành Tuyết mới hơn một tuổi.
Cô ta với mẹ ruột không nhớ gì, từ nhỏ đều do Đàm Mỹ Phân nuôi lớn, ngay từ đầu hai người ngược lại giống như mẹ con ruột vậy, cảm tình rất tốt.
Đợi hiểu chuyện rồi, anh chị đã ân cần dạy bảo cô ta, mỗi ngày nói bậy về Hàn Lặc, nói hắn tới để đoạt ba ba với mình, đoạt tiền trong nhà, làm cho cô ta phòng bị mẹ con Đàm Mỹ Phân.
Thời gian trôi qua, Hàn Thành Tuyết dần dần đã có khái niệm, cô ta cùng anh chị mới là ruột thịt đấy, mà Hàn Lặc không phải. Cho nên, trong ba anh em, bên ngoài cô ta là người đối phó với Hàn Lặc nhiều nhất.
Hàn Thành Tuyết: "Đúng rồi, nó hôm nay sao đột nhiên lại trở về rồi hả?"
Việc này Hàn Đại Nghiệp không gạt Đàm Mỹ Phân, giọng nói của bà ta không vui: "Ba con nói nói, ở riêng."
"Ở riêng? ? ? ! !" Hàn Thành Tuyết thét to: "Cha thật sự muốn phân nhà?"
Đàm Mỹ Phân gật đầu.
Hàn Thành Tuyết kinh ngạc: "Vậy. . . Cha nói chia như thế nào?"
Không thể trách Hàn Thành Tuyết khẩn trương, từ trước đến nay ở riêng chính là con gái không có phần, chị cả đã lấy chồng nhiều năm, ở riêng cùng chị ấy không có quan hệ gì, nhưng cô ta còn đợi gả đây này.
Cha sẽ chuẩn bị gì cho cô ta? Đồ trong nhà cô ta có một phần sao? Nếu như hiện tại ở riêng, đợi lúc cô ta lập gia đình ai sẽ chuẩn bị đồ cưới cho cô ta?
Anh cả?
So với anh trai ruột thịt cùng mẹ sinh ra, Hàn Thành Tuyết hiển nhiên càng tin tưởng cha ruột hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-118-phan-nha.html.]
Đàm Mỹ Phân nhìn chằm chằm vào đĩa đào mật trên bàn, đáy mắt có cảm xúc không rõ.
Hàn Thành Tuyết vội vàng hỏi: "Mẹ, cha là một mình đem lão tứ phân ra, hay là phân tất cả mọi người? Anh cả không có ý kiến sao?"
Lão Tứ chưa bao giờ tiêu tiền của gia đình trong những năm này, đối với ai cũng không để vào mắt, cũng khinh thường cầm tiền trong nhà. Nếu như không phân nhà, chính là một chút tiện nghi lão tứ cũng sẽ không chiếm được, trái lại, trong nhà nếu như có chuyện, hắn cũng không thể ngồi yên không để ý đến.
Trong nhà hết thảy đều là của cô ta cùng anh cả đấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Về phần đồ cưới phong phú của mẹ kế?
Những năm này đã tiêu gần hết, cũng không giữ được cái gì cho lão tứ.
Huống chi, so với lão tứ quanh năm không ở bên cạnh, cô ta cùng anh cả càng hiếu thuận mẹ kế, mẹ kế cũng rất yêu thương hai cháu trai của anh cả, làm sao có thể một chút cũng không giữ cho bọn hắn, toàn bộ cho lão tứ đâu này?
Đàm Mỹ Phân lắc đầu.
Đợt này ông già đã ở nhà một thời gian, bà ta không có cơ hội cùng Hàn Thành Thanh một mình ở chung, nào biết hắn nghĩ như thế nào?
Chỉ là nói đi thì nói lại, Hàn Đại Nghiệp quyết định chuyện gì, Hàn Thành Thanh cũng không có biện pháp thay đổi, trừ phi Hàn Lặc chủ động nói không được.
Đàm Mỹ Phân cho dù không đem Hàn Lặc coi vào đâu, cũng biết ở riêng không phân đồ cho nó là không được, nếu bà ta thật sự làm như vậy, đừng nói nước bọt của người ngoài có thể chìm bà ta, người anh cả cổ hủ và nghiêm túc của bà ta nói không chừng lại phải giày vò Hàn Thành Thanh.
Nghĩ đến ánh mắt đầy nghi ngờ của anh trai nhìn bà ta lần trước, trong lòng Đàm Mỹ Phân vẫn còn sợ hãi.
“Đừng lo lắng, ba con chắc chắn sẽ không thiếu mất phần của con đâu.” Đàm Mỹ Phân nói, nhịn không được mà cau mày.
Trong lòng Hàn Thành Tuyết không chắc, không rảnh giống như trước cùng mẹ kế nói chút chuyện lặt vặt, chỉ lừa gạt "dạ" một tiếng.
"Mẹ, con đã quên chị dâu lại nói con đón mấy đứa Hồng Viễn, con đi ra ngoài trước ah."
Đàm Mỹ Phân nghe xong còn lạnh lùng nói: "Cô ta lại về nhà mẹ đẻ rồi hả? Cô ta còn là một người làm mẹ đấy, đối với con cái một chút cũng không để bụng, có phải cho rằng cha mẹ cô ta sửa lại án xử sai là cô ta có thể bắt đầu vênh váo? Phi, con chờ một chút, mẹ đi với con."
Hàn Thành Tuyết nhanh chóng ngăn bà ta lại, đón bọn nhỏ là giả, tìm chị cả để xả giận mới là thực.
Đáng tiếc nói như thế nào cũng ngăn không được, Đàm Mỹ Phân kiên trì muốn đi, rơi vào đường cùng, Hàn Thành Tuyết chỉ có thể kiếm cớ khác rời đi.