Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 113: Có Bệnh Thì Mau Trị
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:38:56
Lượt xem: 55
Tưởng Lục hoặc nhiều hoặc ít có chút không cam lòng.
Nhưng đến cùng không cam lòng vì cái gì, hắn cũng không muốn suy nghĩ cẩn thận.
Hắn cảm thấy là mình bị trời đưa đất đẩy mà cùng Túc An phát sinh quan hệ mới khiến cho Túc Miểu rơi vào tình cảnh xấu hổ, hay bởi vì ân oán của hắn cùng Hàn Lặc, Hàn Lặc mới nhìn chằm chằm vào Túc Miểu, muốn dùng Túc Miểu trả thù hắn.
Còn nghĩ đến Túc Miểu không còn thân phận là người nhà họ Túc, lại không dám cự tuyệt Hàn Lặc theo đuổi. cô ấy là người vô tội như vậy, liền không khỏi cảm thấy áy náy bất an.
Túc Miểu cũng không biết Tưởng Lục còn có thể trải qua diễn biến tâm lý phức tạp như thế.
Cô đang cầm bút máy bôi xoá, chỉnh sửa bản thiết kế đây này.
Ngay từ đầu còn không quá thuận tay, họa pháp cũng có chút kỳ quái, nhưng rất nhanh rơi vào cảnh đẹp. Nàng không thay đổi bản thiết kế toà nhà, cũng thực sự không hiểu cấu tạo toàn nhà, vì vậy cô chỉ thực hiện thay đổi bố cục của khu vườn.
"Ở đây làm thành bức tường cảnh a, mặt đất dùng đá hoa cương, đình lưu lại, chúng ta rút bớt thời giờ tu bổ một chú... Còn có bên kia đang trồng hoa gì vậy ah, thật nhiều sâu róm, ồ, thật buồn nôn, quá dọa người rồi, lát nữa lại để cho bọn hắn nhổ đi nha."
Túc Miểu đưa cánh tay ngả vào trước mặt Hàn Lặc, lại để cho anh thấy da gà đang nổi bên trên.
Hàn Lặc cười đ.â.m cổ tay cô: "Sâu róm thì có cái gì mà phải sợ đấy, em nhát gan."
Nói xong liền mở rộng vòng tay, không thể khoa trương hơn: "Được rồi, biết rõ em đang làm nũng, đến đây đi, anh trai ôm em một cái."
"Đừng làm rộn." Túc Miểu nghiêng người qua liếc anh, rút tay về, lại kéo ống tay áo xuống:" Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy. "
Hàn Lặc nhún vai: "Được, nhổ thì nhổ."
Hai người đang ngồi xổm dưới ngôi nhà chính đã bị phá bỏ chỉ còn một nửa để bàn bạc về cách cải tạo nơi ở trong tương lai, lúc Tưởng Lục tìm đến, nhìn thấy chính là cảnh bọn họ châu đầu ghé tai, liếc mắt đưa tình.
Nghe được tiếng bước chân tới gần, Túc Miểu vội ngẩng đầu xem, Hàn Lặc cũng theo tầm mắt của cô nhìn lại, lúc này mới phát hiện là Tưởng Lục.
Còn rất hiếm có!
Túc Miểu nhìn Tưởng Lục không nói chuyện, cô cùng Tưởng Lục bất quá chỉ là người xa lạ, thật sự không biết nói cái gì mở đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Lặc đuôi lông mày chau lên: "Tìm tôi?"
Anh ngồi xổm ngồi ở trên tảng đá, chân dài tùy ý vươn ra, một tay nắm ở sau vai Túc Miểu.
Rõ ràng là ngẩng đầu nhìn Tưởng Lục, nhưng cũng không đem lại ấn tượng đang nhìn lên, ngược lại khí chất rất mạnh, lại có vẻ vô cùng hung hăng, càn quấy, và ngạo mạn.
Ánh mắt Tưởng Lục chớp lên, không nhìn anh, mà lại nhìn về phía Túc Miểu: "Các người muốn kết hôn?"
Túc Miểu gật đầu, cô đối với Tưởng Lục không có tâm tư gì, lại không giống Túc An, cảm thấy hắn toàn thân tản ra vầng sáng "Thị trưởng" như vậy.
Chỉ cảm thấy ——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-113-co-benh-thi-mau-tri.html.]
Tưởng Lục lớn lên cũng chỉ như vậy a. Thư sinh yếu ớt, khuôn mặt thanh tú, làn da trắng nõn như thiếu nữ, toàn thân không có một chút cơ bắp, người như hắn, cảm giác Hàn Lặc có thể đánh mười người một lúc.
Phát giác được suy nghĩ chạy xa, Túc Miểu nhanh chóng hoàn hồn: "Vậy các người trò chuyện a? Em trở lại bên cạnh nấu nước đường đỏ cho hai người."
Nơi này là nhà Hàn Lặc, Túc Miểu cũng sẽ không tự mình đa tình mà cho rằng Tưởng Lục đến tìm mình.
Hàn Lặc: "Phí sức làm gì, hắn lập tức đi ngay rồi."
Cùng tình địch thì có chuyện gì tốt mà nói chuyện.
Cho dù Tưởng Lục cùng Túc Miểu không có tình cảm, nhưng hai người dù sao cũng bị một tờ hôn ước trói lại hơn mười năm, là thanh mai trúc mã chân chính, Hàn Lặc trong lòng chua lắm.
Mùi dấm gần như tràn ngập khắp sân.
Túc Miểu tức giận mà quét mắt nhìn anh một cái, chợt nghe Tưởng Lục chất vấn Hàn Lặc: "Anh vội vã đến cầu hôn, là muốn lợi dụng Miểu Miểu trả thù tôi?"
Túc Miểu: "..."
Hàn Lặc sửng sốt một giây, bị tức đến bật cười: "Anh là ai mà đáng giá để tôi trả thù. Tưởng Lục, chắc không phải người khác nâng anh lên vài câu, anh liền thực sự cho là mình là nhân vật lớn gì đó chứ?"
Anh đang nghĩ Tưởng Lục đến đây làm gì vậy, hoá ra là đến châm ngòi ly gián đấy.
Biểu cảm của Tưởng Lục khẽ biến, nhìn chằm chằm vào Hàn Lặc.
Hàn Lặc cười lạnh.
Thích nhìn thì nhìn, anh chưa bao giờ d.a.o động hay nhu nhược trước những cái nhìn cố ý áp đảo của người khác, Tưởng Lục còn tu luyện chưa tới nơi tới chốn đây này.
Anh híp híp mắt, Xùy~~ cười một tiếng: "Không có việc gì thì cút nhanh lên."
Cuối cùng Tưởng Lục da mặt mỏng, bị Hàn Lặc nói tục làm cho tức giận.
Sau một lúc lâu, mở miệng nói ra: "Tuy tôi cùng Miểu Miểu đã giải trừ hôn ước rồi, nhưng trong lòng tôi cô ấy cũng giống như Cầm Cầm, đều là em gái của tôi. Hàn Lặc, năm đó là tôi không đúng, nhưng anh cũng đã báo thù tại chỗ, ân oán giữa chúng ta, không cần phải liên quan đến người khác. Nếu anh là đàn ông, có chuyện gì thì hãy đến trước mặt tôi, không nên cưỡng ép một cô gái."
Hàn Lặc cau mày nói.
"Con mẹ nó anh nghe không hiểu tiếng người sao? Tôi cùng Túc tiểu Meow nhà tôi là lưỡng tình tương duyệt, là Nguyệt lão tự tay sẽ chỉ đỏ, là trời đất tạo nên một đôi, có quan hệ rắm gì với anh! Báo thù anh, tôi muốn trả thù anh cần dùng thủ đoạn uyển chuyển như vậy sao? Tưởng Lục, chính anh thân bất do kỷ phải lấy một cô gái mình không thích, cần gì phải tưởng tượng ra tiết mục tôi cưỡng bức chiếm đoạt, anh có phải là bị bệnh hay không vậy?"
"Có bệnh nên tranh thủ thời gian trị đi."
"..."
Trên mặt Túc Miểu cũng tràn đầy dấu chấm hỏi (???).
Người này là thị trưởng tương lai sao? Nhìn có vẻ không thông minh cho lắm đây này!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Nếu như biết là quan chức cấp cao ở trong truyện, cô ngỗng nhất định còn nghi ngờ ~~~~