Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 111: Làm Cho Người Ta Nhụt Chí
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:38:53
Lượt xem: 71
Hàn Đại Nghiệp người này một khi đã để bụng cái gì rồi, làm việc vẫn cực kỳ đáng tin cậy đấy.
Đã có ý định cùng con trai út hòa hoãn quan hệ, chuyện cầu hôn kia lập tức được ông ta cho vào danh sách quan trọng, đợi đến sáng sớm ngày chủ nhật, ông ta liền đến Túc gia.
Về phần Đàm Mỹ Phân, bà ta vẫn còn tức giận Hàn Lặc không tôn trọng mình, trực tiếp bỏ gánh rồi.
May là Hàn Đại Nghiệp tự mình đến thăm, chính là nói cho mọi người biết Hàn gia rất xem trọng Túc Miểu.
Từ Hàn gia đến Túc gia, cũng chỉ cách có vài bước.
Hàn Đại Nghiệp một đường đi qua, tự nhiên bị nhiều người nhìn thấy, lại liên tưởng đến vài ngày trước Hàn Lặc cùng Túc Miểu cùng về nhà, vì vậy cũng biết, Hàn Đại Nghiệp cùng Túc Vệ Quốc thật muốn kết thông gia rồi.
Về phần Túc Miểu không phải con gái ruột của Túc gia...
Cái kia không quan trọng.
Lúc Tưởng Lục nghe được tin tức, đang cùng Túc An xem ba mươi sáu món, có thể nói, đây là một ngày khiến hắn đủ chán nản.
Bất luận hắn nói cái gì, Túc An chỉ biết cười nói tốt, một bộ dùng xem hắn như trời vậy. Có thể rõ ràng cô ấy rất ôn nhu, rất thông cảm cho hắn, không giống Đại Mạn động một chút lại cùng hắn cãi lộn như vậy, Tưởng Lục lại cảm thấy áp lực rất lớn, có loại cảm giác sắp hít thở không thông.
Lại nghe Hàn Lặc muốn kết hôn Túc Miểu, trong lòng hắn không hiểu sao có chút khó chịu.
Sớm biết như vậy đã không cùng Túc gia huỷ hôn, hắn tình nguyện lấy Túc Miểu. Tốt xấu gì, Túc Miểu là cô em gái nhỏ hắn nhìn từ nhỏ đến lớn lên, hai người không đến mức một chút tiếng nói chung cũng không có.
Không giống Túc An, giống như một người phụ nữ đời trước vậy, quá thuận theo rồi.
Cô ấy luôn đem câu "Tốt, anh nói đúng, em cũng nghĩ như vậy" đọng ở bên miệng, lộ ra vẻ khúm núm, một chút chủ kiến cũng không có.
Hắn không phải là người không chịu trách nhiệm, đã làm sai chuyện gì, đã làm cho cô có khả năng mang thai, hắn thật sự có ý định cùng cô trải qua cả đời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hắn từng thử cùng cô ấy nói chuyện, để cho cô ấy không cần như “Hiểu chuyện” như vậy, nhưng Túc An cũng không biết là có vấn đề.
Cái này không thể nghi ngờ lại làm cho người ta nhụt chí.
Dì Lý liếc mắt liền thấy được Túc An, cười gọi cô ta lại: "An An, hai ngươi vừa sáng sớm đã đi ra ngoài à, vừa rồi có người đến nhà các ngươi cầu hôn cho Túc Miểu rồi, ôi uy, Túc Miểu không có cùng cha ruột mẹ ruột của mình quen biết nhau sao? Thế nào cầu hôn lại không đến bên kia, ngược lại vẫn ở nhà các người à?"
Túc An nghe xong lời này, lập tức quẫn bách đến nỗi không biết nói cái gì, bởi vì hai ngày trước khi Xa Mãn Đồng đến tìm cô ta, đã bị dì Lý bắt gặp.
Bà ta bây giờ nói lời này, Túc An thật sự không rõ bà ta đang châm chọc chính mình, hay là cười nhạo Túc Miểu.
Hết lần này tới lần khác bên cạnh cô ta còn có Tưởng Lục, cũng không thể trực tiếp vung sắc mặt.
Xung quanh còn có mấy bà thím, đều là nhóm người rảnh rỗi không đi làm trong đại viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-111-lam-cho-nguoi-ta-nhut-chi.html.]
Các bà cũng biết chuyện của Túc Miểu cùng Túc An, trong lòng còn suy đoán ah, nếu như không có Túc An đột nhiên xuất hiện chặn ngang một gạch, nói không chừng Tưởng Lục đã cùng Túc Miểu kết hôn.
Dù sao hôn ước này tồn tại tầm mười năm, hai nhà nhân ngày lễ ngày tết đều đi lại.
So với Túc An, Tưởng Lục cùng Túc Miểu quen thuộc hơn.
Lúc này gặp cô ta ở đây, các bà thầm nghĩ thỏa thích để thỏa mãn tâm lý buôn chuyện của chính mình.
"Tiểu Tưởng ah, hôn sự của hai người các ngươi đã định chưa? Trước đó có một đối tượng cháu mang về đâu rồi, sao lại tách ra rồi hả? Ài nha, không phải là mẹ cháu không đồng ý a? Đúng rồi, cháu có biết Túc Miểu nhanh như vậy đã chọn trúng tên nhóc Hàn gia hay không? Đoán chừng là muốn đuổi kịp hai đứa rồi."
"Thím nghe mẹ cháu nói, tứ đại kiện, ba mươi sáu món nhà các cháu đều định tốt rồi, sính lễ này của nhà cháu còn rất nặng đấy. An An, tương lai được nhà chồng coi trọng như vậy, cháu thật có phúc nha."
"Nhà Tiểu Tưởng hào phóng như vậy, mẹ cháu khẳng định đã chuẩn bị cho cháu không ít đồ cưới a, bọn hắn cũng chuẩn bị cho Túc Miểu sao? Vậy cháu nên tìm bọn hắn làm ồn ào một chút, trẻ con biết khóc sẽ có kẹo ăn nha."
Mọi người cùng cười rộ lên, giống như chỉ là tùy tiện trêu chọc hai câu.
Túc An bị nghẹn đến thiếu chút nữa tắc thở, đã phẫn nộ, lại cảm thấy mất mặt, chỉ có thể xấu hổ cười cười.
Cô ta vụng trộm dò xét biểu cảm của Tưởng Lục.
Khoé miệng Tưởng Lục vẫn treo nụ cười thản nhiên, không vui không buồn, ngữ khí cũng mang theo một cỗ xa cách.
"Thím, đến lúc đó các người nhất định phải đến thăm uống chén rượu mừng."
Dì Lý rất biết nhìn sắc mặt, thấy Tưởng Lục tránh đi không đề cập tới, bà ta cũng không nói tiếp nữa. Đáng tiếc là có một đồng đội ngu như heo, dốc sức liều mạng nói, dùng sức nói, còn phải đem Tưởng Lục cùng Túc Miểu kéo thành một khối.
Đây là chuyện có thể kéo sao?
Hàn thủ trưởng người ta đã đến cửa cầu hôn rồi, Túc Miểu sau này sẽ là con dâu Hàn gia, bọn hắn hiện tại thuận miệng nói vài câu coi như xong, vạn nhất truyền ra thay đổi hình dáng, làm bẩn thanh danh người ta.
Hàn gia không nỡ mắng các bà nói hươu nói vượn, các bà lại chụp cho họ một xô phân sao?
Vì vậy thím Lý nhanh chóng gõ những người khác: "Ôi, đó đều là những chuyện khi còn bé rồi, hôn sự này bọn họ định ra lúc mới mấy tuổi, trẻ con thì biết cái gì ah. Tiểu Tưởng lại lớn hơn Túc Miểu mấy tuổi, nhiều năm như vậy cũng giống như hai anh em, chúng ta đều nhìn ở trong mắt nha, các bà nói có đúng hay không?"
Túc An thật sự không muốn nghe, hết lần này tới lần khác có người nắm lấy cô ta không cho cô ta đi.
Vì bảo trì hình tượng của mình trong lòng Tưởng Lục, cô ta phải nghẹn đến nội thương.
Đợi đến lúc mấy bà thím xác định không thể moi thêm chút tin tức gì từ trong miệng bọn họ, mới cười cười nói nói đi nha.
Cô ta tức giận muốn nổ tung, nhưng không ngờ Tưởng Lục nói: "Em cùng Miểu Miểu là chị em, anh cũng coi như là người anh trai nhìn con bé lớn lên, cũng không thể trơ mắt nhìn con bé nhảy vào trong hố lửa, anh hiện tại đi tìm Hàn Lặc nói chuyện, em tự mình về nhà a."
Túc An: "... ? ? ?"
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Túc An hiểu rõ cuộc sống sau khi kết hôn với Tưởng Lục: không có cãi nhau, tương kính như tân.