Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 103: Ra Oai Phủ Đầu
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:38:41
Lượt xem: 55
Hàn Đại Nghiệp thân hình cao lớn, thoạt nhìn giống người phương bắc.
Mặt chữ quốc, khuôn mặt uy nghiêm, các đường nét trên khuôn mặt không bắt mắt lắm, nhưng khi kết hợp lại với nhau thì đặc biệt phù hợp với ấn tượng của Túc Miểu về võ quan.
Hai người vừa vào cửa, chợt nghe ông ta nặng nề mà hừ một tiếng: "Anh còn biết trở về?"
"Trong lòng anh còn có tôi và mẹ anh sao? Đến chuyện có đối tượng cũng che giấu, nếu như không phải thương lượng thời gian kết hôn, chỉ sợ anh cũng lười cùng người trong nhà nói chuyện, phải không?"
Miệng ông ta mím thành một đường thẳng tắp, ánh mắt sắc bén mà dò xét Túc Miểu.
Túc Miểu: ". . ."
Muốn dạy con trai thì dạy đi, còn nhìn chằm chằm vào cô làm gì vậy?
Chẳng lẽ muốn ra oai phủ đầu với cô?
Nhưng ông ta không nhắc đến, Túc Miểu cũng sẽ giả bộ không phát hiện, cô cúi đầu giả bộ ngoan ngoãn.
Hàn Lặc nâng cằm lên, bừa bãi lại hung hăng càn quấy: "Có mấy lời, chúng ta tự mình biết là được rồi, ngược lại không cần phải nói trắng ra như vậy, miễn cho làm tổn thương mặt mũi của quân trưởng Hàn."
"Hôm nay trở về, chính là muốn thông báo cho các người một chút, tôi quyết định cử hành hôn lế vào ngày Quốc Khánh, đến lúc đó các người nhớ lộ cái mặt, đương nhiên, nếu như thật sự bận quá, có thể không cần đến."
Hàn Đại Nghiệp vốn không tức giận, nhưng nghe nói như thế, nhất thời nổi trận lôi đình.
Hàn Lặc đây là muốn khiêu khích với ông ta!
Ông ta dùng sức đập bàn, tức giận mắng: "Cút! Hiện tại liền cút!"
Một người phụ nữ xinh đẹp một bên vội vàng đỡ ông ta, một tay đặt ở trước n.g.ự.c giúp ông ta nhuận khí, một bên không đồng ý mà nhìn Hàn Lặc: "Hàn Lặc, thật vất vả mới về nhà một chuyến, anh có cần phải làm cho nhà cửa phải gà bay chó chạy sao?"
Rồi sau đó bà ta lãnh đạm mà nhìn Túc Miểu: "Cô là Túc Miểu của nhà họ Túc? Tôi đã nghe nói qua chuyện của nhà các người, cô bây giờ có lẽ đã trở lại nhà cha mẹ ruột đúng không, vì sao không sửa lại tên vốn có, có phải là xem thường cha mẹ ruột hay không?"
Lời này quả thực rất xúc phạm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-103-ra-oai-phu-dau.html.]
Ánh mắt Hàn Lặc giống như d.a.o găm b.ắ.n xuyên qua, đang muốn mở miệng đánh gãy lời bà ta, tay áo lại bị giật nhẹ hai cái.
Anh mới không tình nguyện đem lời ra đến khóe miệng nuốt trở về.
"Hàn gia chúng ta chọn con dâu, có xinh đẹp hay không không quan trọng, trước hết để vượt qua bài kiểm tra nhân phẩm. Giống như cô, tính nết quên nguồn quên gốc, leo lên vinh hoa, chỉ sợ không thích hợp với Hàn Lặc. Cô vừa rồi mắt thấy Hàn Lặc bởi vì cô mà cùng cha hắn đấu khí, cũng không biết khuyên nhủ một chút, thật cho cô vào cửa, trong nhà cũng đừng nghĩ đến bình yên rồi."
Túc Miểu mãnh liệt ngẩng đầu ra, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, dùng ánh mắt sợ hãi xoắn xuýt mà nhìn bà ta: "…Thím Đàm, thím kỳ thật cũng rất xinh đẹp đấy."
Còn tưởng là cô ta muốn phát biểu cái gì cao kiến đấy, hoá ra là trực tiếp chụp mũ cho bà ta.
Ách.
Người trong nhà bà cãi nhau đâu có chuyện gì liên quan tới tôi? Bà bị bệnh tâm thần à? Chuyện giận chó đánh mèo này cũng quá rõ ràng đi à nha?
Ha ha!
Đàm Mỹ Phân nghe thấy Túc Miểu nói mình xinh đẹp, bà ta còn có chút đắc ý, cảm thấy người này còn rất biết vuốt m.ô.n.g ngựa.
Lại nghe cô ta như một kẻ nhà quê gọi mình là "Thím", khóe miệng co giật, lại muốn phát tác.
Không ngờ lại thấy cô ta dịu dàng tựa vào bên người Hàn Lặc, sợ hãi nói ra: "…Thím trông mặt mà bắt hình dong, ngài có thể "
Cô dừng lại rồi chớp mắt một cái, giống như nổi lên dũng khí: "…Cháu nghĩ mình cũng có thể đấy."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Lặc PHỐC mà cười, thiếu chút nữa cười gọi ngỗng.
Đã biết Túc Tiểu Meow không phải là người có thể chịu thiệt mà.
Hàn Thành Hồng cùng Hàn Thành Tuyết cảm thấy thú vị, bọn họ còn tưởng là kẻ thấp cổ bé họng, nhưng không ngờ lại là một quả ớt cay.
Hai người rất có hứng thú đánh giá Túc Miểu.
Đàm Mỹ Phân đem lời Túc Miểu nói nhai nhai nhấm nuốt hai lần, rốt cuộc nghe ra hàm ý trong lời nói, trên mặt hết xanh lại đỏ.
Khuôn mặt thay đổi liên tục, thở ra một hơi tức tối trong lồng ngực.
Cuồi cùng dùng vẻ mặt khinh bỉ mà nhắc tới Túc Vệ Quốc: "Lão Hàn, ông luôn khen ngợi Túc Vệ Quốc rất giỏi chiến đấu, làm người lại trượng nghĩa, tôi thấy ah, có thể dưỡng ra cô con gái ngại bần yêu phú, miệng lưỡi bén nhọn, nhân phẩm của ông ta cũng không đáng giá, nói không chừng chính là người mua danh chuộc tiếng, những quân công kia không chừng đều là chiếm của người khác. . ."