Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:55:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Tố Tố Hồ Điệp đỡ dậy, xong lời thì thể mềm nhũn, suýt chút nữa ngã khuỵu, ánh mắt thể tin nổi chằm chằm Tưởng Nguyễn. Hạ Thành Tưởng Nguyễn, ánh mắt như nuốt chửng nàng. Hạ Nghiên ngỡ như nhầm. "Chuyện gì trong từ đường?" Chợt bà nghĩ tới điều gì, nghi hoặc về phía Tưởng Nguyễn. Vì trải qua một đêm lạnh lẽo trong từ đường mà trông Tưởng Nguyễn vẫn khỏe khoắn, hề chút mệt mỏi nào? Lại còn về 'kẻ ' là chuyện gì đây?
Tưởng Nguyễn đón nhận ánh mắt nghi ngờ của Hạ Nghiên, mỉm giải thích cho bà . "Đêm qua Nguyễn nương cầu phúc cho tổ tiên Hạ gia tại từ đường, nửa đêm chống đỡ nổi. Nha bên cạnh con thấy , quỳ Nguyễn nương cho đến sáng. Ai ngờ kẻ lẻn , ô uế thể nha của con. Bởi , Nguyễn nương khẩn cầu Thái tử điện hạ ban ân điển, nghiêm trị kẻ ác ."
Hạ Nghiên những lời nàng cho đầu óc choáng váng, nhưng vẫn nắm hàm ý: kẻ ô nhục Tưởng Nguyễn, nhưng nha bên nàng chịu nạn. Trong lòng Hạ Nghiên thầm hận, vì Tưởng Nguyễn luôn gặp may mắn như . Bà Liên Kiều đang cạnh Tưởng Nguyễn khỏe mạnh, chợt nhớ chuyến Tưởng Nguyễn chỉ dẫn theo Liên Kiều và Thư Hương. Chẳng lẽ gặp chuyện là Thư Hương? Bà đột nhiên thấy căng thẳng, Tưởng Nguyễn tiếp lời. "Ngoại tổ phụ, Thái tử điện hạ đích mặt tại đây, chi bằng đưa kẻ lên để tra xét cho rõ ràng."
Hạ Thành hộc m.á.u tại chỗ, trong lòng khẳng định Tưởng Nguyễn rõ ràng phận Hạ Tuấn, nhưng cố tình giả vờ ngu ngơ, tâm cơ của nàng quả thực thâm trầm đáng sợ.
Tưởng Nguyễn về phía Hạ Nghiên, cất lời: "Đều nhờ ơn mẫu ban cho con một nha , trung thành săn sóc, trong lòng con vô cùng yêu quý. Đêm qua nếu nàng, e rằng hôm nay Nguyễn nương lấy cái c.h.ế.t để minh oan. Một nha tận trung như thế, do chính tay mẫu ban tặng, con nghĩ mẫu nhất định cũng mong Thư Hương đòi công bằng."
Hạ Nghiên nghẹn họng, thốt nên lời. Tuyên Ly Tưởng Nguyễn dứt lời, nàng bằng ánh mắt thâm sâu. Thái tử rõ trong từ đường chính là Hạ Tuấn nên hề lên tiếng, chỉ giữ thái độ khoanh tay kịch vui mà Hạ Thành đang tự diễn.
Hạ Thành lau mồ hôi lạnh trán, cuối cùng trầm giọng quát: "Nói càn! Đó là kẻ nào hết, đó là biểu ca của ngươi!"
Lời thốt , chỉ Hạ Nghiên kinh ngạc, ngay cả Du Nhã cũng sững sờ. Du Nhã hốt hoảng kêu lên: "Vì là Tuấn nhi?"
"Ngoại tổ phụ." Tưởng Nguyễn kinh ngạc lão . "Người ô uế thể nha của con, vì là biểu ca?" Trong lời của nàng vẻ bàng hoàng, nhưng ngầm nhắc nhở tất cả rằng việc Hạ Tuấn hủy hoại trinh tiết khác là sự thật thể chối cãi.
Tuyên Ly khẽ dừng . Tiêu Thiều Tưởng Nguyễn diễn trò, khóe môi kiềm khẽ nhếch lên. Cuối cùng, đôi mắt vốn trong trẻo lạnh lùng của y cũng ánh lên tia cợt.
Du Nhã vội vã thét lên: "Rốt cuộc xảy chuyện gì? Tuấn nhi gặp chuyện gì?"
Tưởng Nguyễn đáp: "Biểu thẩm, sáng sớm hôm nay ngoại tổ phụ và Điện hạ đều tận mắt chứng kiến trong từ đường đang... thông dâm. Không ngờ đó chính là biểu ca."
Du Nhã xong, lùi hai bước. Bà nghĩ mãi thông. Tuy con trai việc hoang đường, nhưng cũng thể ngu ngốc đến mức chuyện như ngay trong từ đường tổ tông chứ! Chắc chắn ẩn tình!
Khi Hạ Nghiên thấy khuôn mặt giận dữ của Tưởng Tố Tố, bà giật nảy , lập tức hiểu rõ chuyện. Tưởng Tố Tố về kế hoạch mà bà và Hạ phu nhân sớm bày , tự ý tay, ngờ Tưởng Nguyễn gài bẫy. Bà tức giận vì Tưởng Tố Tố lời, vội vàng tìm cách giải quyết. Nếu Hạ Tuấn thật sự gặp chuyện, Hạ Thành và Du Nhã tuyệt đối sẽ tha cho con họ. Dù , Hạ Tuấn là cháu đích tôn của Hạ phủ, là sẽ kế thừa gia nghiệp .
Hạ Thành c.ắ.n răng nghiến lợi. Thấy sự việc đến nước , lão chỉ thể khăng khăng cho rằng nha quyến rũ Hạ Tuấn. Lão phẫn nộ quát lớn: "Mau lôi cái nghiệt tử cùng tiện tỳ đó lên đây cho !"
Hạ nhân nhanh chóng đưa Hạ Tuấn và Thư Hương còn đang mê man lên. Cả hai chỉ tỉnh lâu nên vẫn còn mụ mị. Hạ Thành tiến lên, hung hăng tát Hạ Tuấn một cái vang dội: "Nghiệt tử! Ai cho ngươi cái việc bỉ ổi bằng cầm thú như thế !"
Hạ Tuấn cái tát của Hạ Thành đ.á.n.h choáng váng. Du Nhã nhào lên ôm lấy , lớn: "Con của , con ngu ngốc đến thế, tại chuyện hồ đồ ngay trong từ đường tổ tông chứ!"
Hạ Tuấn dần lấy tỉnh táo, ma ma bên cạnh thuật mới hiểu chuyện. Đêm qua, khi bước từ đường, cảm thấy thể nóng bừng, gần như khống chế nổi. Dư vị của một đêm điên cuồng vẫn còn vương vấn. rõ ràng, cùng điên loan đảo phượng chính là Tưởng Đại tiểu thư, giờ biến thành nha của nàng?
Hắn ngước thiếu nữ mặc y phục đỏ rực đang giữa đám đông. Nàng dịu dàng mỉm , nhưng ánh mắt chất chứa đầy trào phúng. Hạ Tuấn lập tức hiểu , Tưởng Đại tiểu thư tính kế cả và Tưởng Tố Tố!
Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, mạnh mẽ quỳ rạp xuống, dập đầu Hạ Thành: "Tổ phụ, tất cả đều là của tôn nhi. Đêm qua tôn nhi uống rượu say, vô tình bước từ đường. Nào ngờ, nha cố tình quyến rũ tôn nhi... Tôn nhi chuyện như , thật sự còn mặt mũi nào nữa, xin Tổ phụ nghiêm trị!"
Hạ Thành khẽ thở phào nhẹ nhõm. May mà Hạ Tuấn thông minh, chủ động nhận tội để gỡ gạc thể diện cho phủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-84.html.]
Thư Hương kinh ngạc, ngờ Hạ Tuấn đẩy hết trách nhiệm lên đầu . Nàng về phía Hạ Nghiên, chuyện quá rõ ràng: Tưởng Nguyễn đang tính kế nàng. Thư Hương vội vàng cầu xin Hạ Nghiên giúp đỡ. Hạ Nghiên mặt chỗ khác, vẻ gì. Tuyệt vọng dâng trào trong lòng, Thư Hương bật thốt lên: "Nô tỳ gì hết, Đại tiểu thư, nô tỳ thật sự từng quyến rũ Biểu thiếu gia."
Tưởng Nguyễn nàng bằng ánh mắt tựa hồ thương xót. "Thư Hương, tất nhiên tin tưởng ngươi. Ngươi là nha do chính Mẫu chọn lựa ban cho , thể hoài nghi phẩm hạnh của ngươi chứ?"
Hạ Nghiên thế, đôi mày khẽ giật . Lời Tưởng Nguyễn khiến bà nhất thời đáp . khi bắt gặp ánh mắt phẫn nộ của Hạ Thành, bà đành c.ắ.n răng cố : "Nguyễn nhi, xưa câu: Biết mặt lòng. Thư Hương ngày thường tỏ vẻ quy củ, ngờ tâm tư xa đến ."
Liên Kiều thấy Hạ Nghiên trơ trẽn dối, trong mắt ngập tràn khinh bỉ, đúng là chuyện gì cũng dám thốt . Tưởng Nguyễn khẽ thở dài. "Trước luôn nghĩ, những nha do Mẫu chọn đều là . Chẳng ngờ, Liên Kiều và Bạch Chỉ bên cạnh , thậm chí cả Lộ Châu do tự chọn cũng từng chuyện đáng hổ, mà Thư Hương do Mẫu ban nông nỗi ." Nàng sang Hạ Nghiên. "Nếu , những nha khác trong Nguyễn cư của , cũng xin Mẫu thu hồi hết ."
Hạ Nghiên cứng đờ , trong lòng thầm c.ắ.n răng. Những tay trong bà vất vả lắm mới cài cắm , hôm nay Tưởng Nguyễn dùng một câu mà dọn dẹp còn sót . Dù , bà vẫn chấp thuận, đành miễn cưỡng : "Nguyễn nhi chí lý, là Mẫu suy tính chu ."
Thư Hương thấy thế, tuyệt vọng thét lên: "Không, , Đại tiểu thư, nô tỳ quyến rũ Biểu thiếu gia, Phu nhân cứu nô tỳ, Nhị tiểu thư cứu nô tỳ!"
Thái tử khẩy. "Ngươi là nha của Tưởng Đại tiểu thư, tại cầu xin nàng mà cầu xin Nhị tiểu thư?"
"Điện hạ quả thực rõ." Tưởng Nguyễn mỉm . "Nhị của lòng Bồ Tát, hạ nhân nào mắc sai lầm, đều thường cầu xin nàng tha thứ. Còn , từ đến nay đều nổi tiếng là kẻ lòng rắn rết, hạ nhân ai nấy cũng đều sợ hãi ."
Tiêu Thiều cau mày. Tưởng Nguyễn tiếp tục cất lời: "Thư Hương, tuy tin tưởng ngươi, nhưng càng tin lời Mẫu . Nếu Mẫu định tội như , cũng đành lực bất tòng tâm." Việc đẩy trách nhiệm sang Hạ Nghiên, khiến Thư Hương lập tức rơi vực sâu tuyệt vọng, Tưởng Nguyễn tiếp: "Mặc dù ngươi quyến rũ Biểu ca, nhưng thể ngươi ô uế. Hơn nữa, sự việc còn xảy trong từ đường gia tộc, nếu là , sớm dùng một dải lụa trắng thắt cổ tự vẫn để giữ chút thanh danh cuối cùng. Ngươi còn đường sống; quyến rũ , kết cục cũng chỉ là một."
Thân thể Thư Hương run rẩy kịch liệt, Tưởng Nguyễn với ánh mắt tràn ngập nỗi sợ hãi. Nàng chợt hiểu , Tưởng Nguyễn sai, hôm nay, nàng thực sự hết đường lui.
Tưởng Nguyễn tuyệt đối sẽ tay cứu nàng. Giữa nàng và Hạ Tuấn, Hạ Nghiên chắc chắn chọn bảo vệ cháu . Sẽ bất kỳ ai lên tiếng bênh vực cho nàng. Cuối cùng, Thư Hương cũng hiểu rõ lý do Tưởng Nguyễn rõ nàng là tay trong của Hạ Nghiên nhưng vẫn giữ nàng Nguyễn cư. Không Tưởng Nguyễn mềm lòng, mà là nàng đang chờ thời cơ, chờ một cú đòn chí mạng, khiến kẻ địch kịp trở tay trở ! Và hôm nay, thời cơ đó điểm.
Nghĩ bụng dù cũng là cái chết, còn đường thoát, còn lo lắng tính mạng nhà đang Hạ Nghiên nắm giữ. Thư Hương thê lương một tiếng. "Nô tỳ còn mặt mũi nào đối diện với Đại tiểu thư, xin chiếu cố phụ mẫu của nô tỳ, kiếp xin báo đáp!" Nói , nàng vùng khỏi tay của bà tử giữ , còn kịp phản ứng, nàng húc đầu thẳng cây cột. Máu tươi b.ắ.n , nàng ngã xuống đất, đôi mắt trợn trừng, thể giật vài cái tắt thở, c.h.ế.t mà nhắm mắt.
Tưởng Tố Tố kinh hãi thét lên, mặt cắt còn một giọt máu. Nàng rõ ràng rằng, cái c.h.ế.t của Thư Hương một phần cũng là do gây , trong lòng khỏi sợ hãi tột độ. Hạ Tuấn cũng kinh ngạc thất thần, mỹ nhân đêm qua còn ân ái mây mưa, hôm nay m.á.u tươi đầm đìa, cảnh tượng thật sự quá khủng khiếp.
Tưởng Nguyễn lẳng lặng quan sát. Trong đầu nàng hiện lên cảnh tượng kiếp ở trong lao ngục, thấy Thư Hương theo Tưởng Tố Tố. Thấm thoắt thời gian trôi qua, ở kiếp , Thư Hương còn cơ hội phản bội, càng thể tổn thương nàng nữa.
Thái tử trầm ngâm : "Nha cũng là một kẻ can trường, khiến Bổn cung chút thương xót, cứ thế bỏ mạng quả là đáng thương. Nha chết, Hạ tiểu thiếu gia cũng vô tội, nhưng Bổn cung niệm tình còn nhỏ tuổi nên sẽ truy cứu, chỉ phạt ba năm tham gia bất kỳ kỳ thi cử nào đặt chân quan lộ. Bổn cung sẽ tấu tất cả những gì chứng kiến hôm nay với Phụ hoàng, sai một chữ nào. Hạ hầu gia, tự liệu mà xử lý cho thỏa." Nói xong, thần sắc đổi, còn vẻ cợt bỡn cợt như lúc nãy, phẩy tay áo rời .
Tuyên Ly thêm một lát, cũng bước nhanh đuổi theo.
Du Nhã đỡ Hạ Tuấn phòng, Hạ Thành cũng cáo từ. Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên cũng vội vàng theo . Các nha , bà tử cũng tản . Chỉ trong chốc lát, chính sảnh trống rỗng, còn một bóng .
Tưởng Nguyễn tiến gần t.h.i t.h.ể Thư Hương đang giữa vũng máu, lẳng lặng nha c.h.ế.t nhắm mắt , bình tĩnh thốt lên: "Ngươi cứ trừng to mắt cũng . Trên đường xuống Hoàng Tuyền, nếu hóa thành lệ quỷ, thì đừng tìm nhầm oan gia của ."
Vừa dứt lời, nàng xoay thì chạm mặt ngay một gương mặt tuấn tú. Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tiêu Thiều đang thẳng nàng. Hai quá gần , nàng chỉ kịp lạnh nhạt đ.á.n.h giá: "Lệ khí nặng nề."
Tưởng Nguyễn lui về một bước, trả cho một nụ : "Chuyện , liên quan gì đến Tiêu Vương gia ngài?"