Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giữa trưa ngày hôm , Hạ Nghiên dẫn theo Tưởng Tố Tố tới Nguyễn cư.
Tưởng Tố Tố đeo chiếc khăn che mặt trắng muốt, che kín gần hết dung nhan, chỉ để lộ một đôi mắt trong veo.
Hạ Nghiên dịu dàng bảo. “Nguyễn nhi, ngày mai chúng Hạ hầu phủ thăm ngoại tổ phụ, con chuẩn một chút. Ngoại tổ mẫu lâu gặp các con, trong lòng cực kỳ nhớ nhung đấy.”
Liên Kiều khẽ liếc vẻ khinh mạn. Hạ Nghiên thật thiết. Suy cho cùng, đó là ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu của Tưởng Tố Tố, vốn dĩ liên quan gì tới Tưởng Nguyễn tiểu thư .
“Đương nhiên , nhị và nhị ca gặp chuyện lớn như , nếu thể ngoài giải sầu một chút thì quả là .” Tưởng Nguyễn tủm tỉm đáp lời. Vừa thấy những lời , vẻ mặt Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên lập tức cứng đờ .
“Vậy quấy rầy Nguyễn nhi nữa.” Hạ Nghiên ôn tồn . “Ta thăm nhị ca con một lát, chuyện e là hãm hại, nó cũng là một đứa nhỏ mệnh khổ.”
“Mẫu cần khuyên nhủ nhị ca thật kỹ. Từ khi nhị ca thi rớt, cứ liên tục gặp chuyện may, thật sự khiến con lo lắng y.” Tưởng Nguyễn ân cần đáp lời.
Động tác của Hạ Nghiên chợt khựng một thoáng, đó mới miễn cưỡng . “Được Nguyễn nhi quan tâm như , nhị ca con cũng sẽ vui mừng.” Nói xong, nàng lên. “Mẫu cũng nán đây lâu hơn, Tố nhi, thôi.”
Sau khi con Hạ Nghiên khuất bóng, Bạch Chỉ theo, cất giọng : “Tiểu thư, đang yên đang lành đột nhiên đến Hạ hầu phủ, trong chuyện sợ là âm mưu nào đó.”
Tuy lòng Bạch Chỉ ngay thẳng, nhưng cũng là ngu ngốc. Tưởng Nguyễn lắc đầu. “Chẳng qua, chỉ mượn uy thế của Hạ hầu phủ mà thôi.”
Đang chuyện, Lộ Châu đẩy cửa bước . “Tiểu thư, bên cạnh Cô công tử đưa tin tới, rằng tháng Quan tướng quân hồi kinh, chờ thêm một chút lẽ sẽ manh mối về chuyện của Đại thiếu gia.”
Ánh mắt Tưởng Nguyễn sáng rực lên, nàng khẽ . “Đây là tin tức lành, tháng cũng tính là muộn.”
“Nếu Đại thiếu gia trở về, chắc hẳn Lão gia sẽ đối xử với như nữa.” Đến nay Tưởng Quyền đối với Tưởng Nguyễn như thế, chỉ vì nàng là nữ nhi. Mà dù , Tưởng Tín Chi cũng là trưởng tử trong nhà. Trước mắt Tưởng Siêu chặt mất ngón út, lẽ Tưởng Quyền sẽ bắt đầu coi trọng Tưởng Tín Chi hơn. Lúc đó, Đại ca cũng sẽ che chở cho Tiểu thư, để nàng khác ức hiếp.
“Chuyện cũng thể .” Tưởng Nguyễn lạnh nhạt. “Ta và Đại ca đều là cái đinh trong mắt những kẻ ở Tưởng phủ . Tin tức của Đại ca, các ngươi phép tiết lộ cho ngoài nửa lời.”
Bạch Chỉ và Lộ Châu . Chỉ thấy giữa hai đầu lông mày Tưởng Nguyễn khẽ nhíu , vẻ mặt nàng bao giờ nghiêm nghị đến .
Kiếp , khi nàng còn ở thôn trang nhận tin dữ Tưởng Tín Chi c.h.ế.t trận, địa vị của Hạ gia trong triều đang dần dần lên cao. Giờ đây ngẫm kỹ càng, khắp nơi đều là bí ẩn. Nếu Hạ Nghiên vì củng cố địa vị cho Tưởng Siêu mà nhổ cỏ tận gốc, ngấm ngầm diệt trừ Tưởng Tín Chi cũng là khả năng. Thậm chí, lẽ Tưởng Quyền còn rõ nội tình trong chuyện . Chỉ là ông vốn tình cha con với Tưởng Tín Chi, mượn thế lực Hạ gia, nên cứ thế mà ngầm chấp nhận, điều thể xảy .
Nhớ tới Đại ca hiền lành, ấm áp của , Tưởng Nguyễn nắm c.h.ặ.t t.a.y . Nếu Tưởng Tín Chi vẫn còn tồn tại cõi đời , cho dù dùng hết tất cả sức lực, nàng cũng sẽ tự che chở, bảo vệ ruột thịt duy nhất , chẳng từ bất cứ giá nào.
Hạ hầu phủ ? Ánh mắt nàng trở nên lạnh lẽo, sắc buốt. Quả nhiên, lâu gặp những kẻ .
“Lộ Châu, mấy ngày ngươi và Bạch Chỉ cứ ở phủ, chú ý động tĩnh trong nhà, đặc biệt là bên chỗ Ngũ di nương.” Tưởng Nguyễn phân phó. “Liên Kiều, ngươi theo , mau gọi Thư Hương đây.”
“Thư Hương?” Liên Kiều nhíu mày, vẻ khó hiểu. “Tiểu thư, tâm tư của nữ nhân bất chính, sợ rằng sẽ gây chút phiền phức.”
“Điều cần, chính là cái phiền phức đó của nàng .” Tưởng Nguyễn mỉm đầy thâm ý. “Đi thôi, việc tự sắp đặt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-78.html.]
Sáng sớm ngày hôm , quả nhiên Thư Hương và Liên Kiều cùng đợi ở bên ngoài. So với đây, Thư Hương giờ đây vẻ yếu đuối, rụt rè hơn nhiều, ánh mắt nàng lúc ngẩng đầu Tưởng Nguyễn cũng xen lẫn chút sợ hãi. Tưởng Nguyễn nha đang cúi đầu quỳ gối mặt, thật sự khó để liên tưởng nàng với vị cung nữ luôn dùng dáng vẻ tự tin của một tri kỷ trong ký ức của .
Nàng mặc thêm một chiếc áo choàng mỏng, khẽ : “Đi thôi.”
Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên sớm chờ đợi xe ngựa. Tưởng Nguyễn bước lên nhận Tưởng Lệ và Tưởng Đan cũng mặt. Riêng Tưởng Siêu thì xe ngựa khác. Tưởng Lệ khẽ liếc chiếc khăn che mặt của Tưởng Tố Tố với vẻ mỉa mai, nhưng vì nể mặt Hạ Nghiên nên dám thốt lời nào. Tưởng Đan tận cùng bên trong xe ngựa, trông vẻ thoải mái. Thấy Tưởng Nguyễn bước lên, nàng vội vàng với Tưởng Nguyễn đầy sợ hãi. Tưởng Nguyễn đáp nàng một nụ , xuống bên cạnh Hạ Nghiên.
Hạ Nghiên nàng, vui vẻ : “Nguyễn nhi, đây cũng là đầu con đến Hạ hầu phủ thăm ngoại tổ phụ đúng ? Lần ngoại tổ phụ gặp con là chuyện của mấy năm về , chớp mắt con thành đại cô nương.”
Tưởng Nguyễn khẽ nhẹ nhàng. “Nguyễn nhi cũng nhớ ngoại tổ phụ.”
Lần đầu tiên nàng đặt chân đến Hạ hầu phủ, cũng chính là lúc Triệu Mi qua đời. Nàng quỳ linh đường đầy tang phục, trông thấy vị lão gia vẻ mặt ôn hòa tiến đến hàn huyên cùng Tưởng Quyền, lâu đó, Hạ Nghiên thuận lợi trở thành chính thất.
Sau nàng tiến cung, tại cung yến cũng thường xuyên trông thấy vị Hạ hầu gia cùng nhà . Cả một nhà Hạ gia đều là lũ vô liêm sỉ như . Khi , tôn nữ Hạ gia là Hạ Kiều Kiều cũng cùng nàng nhập cung, tấn phong Mỹ nhân, trong tối lén lút ngáng chân nàng bao nhiêu . Cuối cùng, Hạ Kiều Kiều thánh thượng sủng ái. Mặc dù rốt cuộc sự sủng ái mấy phần chân thật, mấy phần giả dối, nhưng nhờ thế, Hạ Kiều Kiều vẫn cậy quyền ức h.i.ế.p nàng ít. Sau cùng, nàng chỉ nhớ rõ lúc nàng giam đại lao, thì Hạ Kiều Kiều bình yên vô sự Hạ hầu gia đón về phủ.
Tưởng Nguyễn dứt lời, Hạ Nghiên chợt rùng , hiểu vì cảm thấy ớn lạnh đến thế. Bà kỹ ánh mắt Tưởng Nguyễn, quả thật thể đoán ẩn ý trong lời nàng, bèn : “Nguyễn nhi nghĩ đưa tặng lễ vật gì ?”
“Lễ vật?” Tưởng Nguyễn khó hiểu bà .
Hạ Nghiên bật . “Ngươi cái đứa ngốc , cũng đến nhà ngoại tổ phụ thì nên mang theo chút lễ vật tượng trưng ? mà cũng trách ngươi, sống ở thôn trang lâu , những phép tắc giao tiếp xã giao như cũng ai dạy ngươi.”
Tưởng Lệ ở một bên mỉa, Tưởng Đan im lặng gì.
“Mẫu đúng,” Tưởng Nguyễn . “Hôm nay mẫu chỉ bảo, ngày đến nhà ai, thế nào cũng đến nỗi khiến chê .” Nàng dừng một chút, tiếp lời. “ hôm nay chuẩn lễ vật, mấy vị chuẩn cái gì ?”
“Ta thêu khăn cho chư vị.” Tưởng Tố Tố vẫn đeo khăn che mặt, nhưng đôi mắt vẫn xinh như . “Tuy rằng đơn sơ, nhưng là đồ tự tay thêu, quan trọng vẫn là tấm lòng.”
Tưởng Lệ vốn trả lời, nhưng trong lòng sợ Hạ Nghiên, hơn nữa lòng khoe khoang, đắc ý . “Đồ của là hương phấn mang từ trong cung , thoa một chút, làn da sẽ cực kỳ trắng mịn, ngay cả một vết sẹo cũng .”
Lời của Tưởng Lệ vô tình, nhưng khiến vẻ mặt Tưởng Tố Tố lớp khăn che mặt cứng đờ, Hạ Nghiên cũng nắm chặt lòng bàn tay. Lại Tưởng Đan rụt rè . “Ta… tự lấy mật một lọ mật ong.”
“Lễ vật của các đều như ,” giọng Tưởng Nguyễn thấp. “ chuẩn cái gì cả.”
“Ngươi hài tử ngốc nghếch,” Hạ Nghiên yêu thương vỗ vỗ đầu nàng. “Mẫu thể quên ngươi , sáng nay ngươi thể quên chuyện , nên sai phòng bếp một giỏ bánh điểm tâm mới. Tiết trời hôm nay lạnh lẽo, may mắn thể giữ mấy ngày. Những món điểm tâm tinh xảo vô cùng, tuyệt đối sẽ thất lễ.”
Tưởng Nguyễn chút kinh ngạc, ngay đó liền với Hạ Nghiên. “Làm phiền mẫu lo lắng chu vì Nguyễn Nương như , Nguyễn Nương vô cùng hổ thẹn.”
“Ta là mẫu của ngươi, cần gì để ý những chuyện .” Hạ Nghiên . “Đừng lời khách sáo, đợi gặp ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu, nhớ là tự mang theo lễ vật dâng lên.”
Tưởng Nguyễn gật đầu. Thấy nàng cư xử như , Hạ Nghiên yên lòng, Tưởng Tố Tố tự nhiên nở nụ . Tưởng Lệ kiên nhẫn các nàng trò chuyện, sớm nghiêng đầu nhắm mắt dưỡng thần, Tưởng Đan thì sắc mặt Hạ Nghiên như điều suy nghĩ.