Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:39
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm đó, Tưởng Nguyễn ngủ say, đợi buổi sáng mở mắt thì ánh ban mai chiếu rọi. Bạch Chỉ thấy nàng thức giấc, . “Tối qua tiểu thư ngủ ngon thật, sáng nay còn dậy trễ hơn thường ngày.”
“Mẫu cần thỉnh an, trễ một chút cũng chẳng .” Tưởng Nguyễn đáp.
“Bây giờ phu nhân gì tâm trạng để chờ tiểu thư tới thỉnh an, e rằng đang lo lắng đến mất ăn mất ngủ .” Liên Kiều bưng nước nóng tới, hầu hạ Tưởng Nguyễn rửa mặt, . “Chắc Mi Thanh Uyển lúc đang náo loạn như vỡ tổ .”
Tưởng Nguyễn nhận lấy khăn mặt. “Bây giờ tình hình thế nào ?”
“Nhị thiếu gia chặt mất ngón tay út ở bàn tay .” Liên Kiều thuật . “Lúc trở về m.á.u me dầm dề, thật sự dọa c.h.ế.t .” Dừng một chút, nàng . “Bên ngoài lúc đó cũng truyền tin, nhị thiếu gia tới Bách Hoa lầu vung bạc như bùn, nhưng thật thì trong túi trống trơn. Tưởng phủ chúng đột ngột thể lấy nhiều bạc như , chỉ năm ngàn lượng. Người Bách Hoa lầu tha cho nhị thiếu gia một mạng, chỉ chặt ngón tay út của thiếu gia mà thôi.”
Tưởng Nguyễn rửa sạch mặt, trả khăn cho Liên Kiều. “Còn tin tức gì nữa ?”
“Quả nhiên tiểu thư liệu sự như thần.” Liên Kiều tiếp. “Không hiểu vì Lão phu nhân chuyện , nổi trận lôi đình, cấm túc phu nhân và cả nhị tiểu thư. Bản Người thì tức giận đến nỗi ngã bệnh. Bây giờ đại phu khám cho nhị thiếu gia xong, bắt mạch cho Lão phu nhân .”
“Động tác của tam thật nhanh nhẹn.” Tưởng Nguyễn khẽ mỉm . “Chuyện đang lan truyền khắp kinh thành ?”
“Đó là lẽ đương nhiên.” Lộ Châu từ bên ngoài , thấy Tưởng Nguyễn hỏi, thuận tiện đáp. “Bây giờ ai ai cũng tối qua nhị thiếu gia tiêu xài phung phí ở Bách Hoa lầu, còn chặt mất một ngón tay. Tất cả đều Tưởng phủ nghèo.” Nói xong câu cuối cùng nàng ngại ngùng biểu cảm của Tưởng Nguyễn. thấy Tưởng Nguyễn hề bận tâm đến lời của mà chỉ hỏi chuyện khác. “Bây giờ phụ ?”
“Lão gia giận đến kiềm chế , nếu Nhị thiếu gia đang hôn mê giường bệnh, e rằng xông tới dạy dỗ . Sự việc xem chừng nghiêm trọng hơn nhiều.”
Tưởng Nguyễn nâng chén khẽ nhấp một hớp. Danh dự Tưởng phủ màn kịch của Tưởng Siêu tối qua tổn hại nghiêm trọng. Đối với Tưởng Quyền, một coi trọng sĩ diện hơn cả sinh mạng, đây quả là một đả kích kinh khủng. Trải qua tai họa , các vị Ngự sử Đài tất sẽ buông tha, sớ tấu dâng lên Thánh Thượng, tương lai bổng lộc thăng tiến của ông ắt gặp trở ngại lớn.
Quan trọng hơn cả là mâu thuẫn phát sinh với Lý gia. Đêm qua Tưởng Siêu vung tiền như rác, dù thắng thua, chắc chắn đắc tội với Lý Dương. Tên công tử Lý Dương tâm địa hẹp hòi, e rằng sẽ dễ dàng bỏ qua cho Tưởng Siêu.
Cứ tiếp tục như thế . Tưởng Nguyễn hướng mắt ngoài cửa sổ. Tưởng Siêu giữ lấy danh phận Trưởng tử Tưởng phủ lâu đến , đời mấy ai còn nhớ Tưởng gia từng Tưởng Tín Chi? Khoản nợ , sẽ mặt đòi . Tưởng Siêu, mới chịu bấy nhiêu thấy đau khổ ? Từ thiên đường xuống địa ngục chỉ cách một bước ngắn, nhưng, đây chỉ là màn mở đầu mà thôi.
Tại thư phòng, Hạ Nghiên kinh hoảng Tưởng Quyền. "Lão gia, thể nhốt Siêu nhi như thế. Tại nó đến Quốc Tử Giám nữa?"
"Nghịch tử!" Tưởng Quyền gầm lên. "Ngươi ngoài ngóng xem, thiên hạ đang đàm tiếu Tưởng phủ ? Học theo tiêu tiền như nước ở Bách Hoa Lâu, Tưởng phủ coi như nuôi vô ích bấy lâu nay! Thi cử trượt thì thôi, cả ngày chỉ chè chén rượu chè, ngươi xem, đó là đứa con trai ngoan mà ngươi dạy dỗ !"
"Thiếp Lão gia đang thịnh nộ." Hạ Nghiên quỳ rạp xuống. " Siêu nhi còn trẻ non , ai phạm sai lầm? Siêu nhi là cốt nhục m.a.n.g t.h.a.i mười tháng mới sinh , khi nhỏ chê là Thứ tử, Lão gia quên ? Siêu nhi tất cả chỉ vì mang vinh quang cho Tưởng phủ mà thôi. Lần thi rớt, trong lòng cực kỳ khó chịu, mới hành động nông nổi phạm sai lầm lớn như . Giờ cũng chịu trừng phạt còn gì? Siêu nhi mất một ngón tay, cầu xin Lão gia hãy rủ lòng thương xót ."
Tưởng Quyền Hạ Nghiên đang quỳ đất, khẽ hít sâu một . Đây là nữ nhân mà ông hết mực yêu thương, để nàng chịu khổ sở nhiều năm mới thể danh chính ngôn thuận trở thành Phu nhân. Khi Tưởng Siêu chào đời với phận thứ tử, dù ông cố bù đắp thế nào chăng nữa thì chuyện cũng chẳng thể đổi .
Hạ Nghiên thốt lên: "Lão gia, chẳng lẽ đến cả đứa con trai ruột thịt duy nhất của , cũng cần nữa ?"
Tim Tưởng Quyền khẽ rúng động. Năm năm , Tưởng Tín Chi bặt vô âm tín, ông sớm coi như đứa con trai đó . Hạ Nghiên sai, giờ đây, Tưởng Siêu là huyết mạch duy nhất của ông . Tưởng Quyền xuống bàn sách, tinh thần sa sút: "Ta là vì cho Siêu nhi. Hắn kết oán với công tử Lý Dương của phủ Tể tướng. Nếu tìm cách tránh , e rằng Lý Dương sẽ bỏ qua cho dễ dàng ."
Hạ Nghiên sửng sốt: "Lý Tể tướng? Lý Dương là ai? Siêu nhi thể kết oán với bọn họ?"
Tưởng Quyền thở dài, kể đầu đuôi sự việc cho Hạ Nghiên. Có một điều ông tiết lộ với bà , đó là Lý Đống chính là tâm phúc của Bát Hoàng tử. Ông hiện đang bám víu Bát Hoàng tử. Việc đắc tội với Lý Đống đột ngột thế , nếu Lý Đống cản trở từ bên trong, con đường bám cây đại thụ Bát Hoàng tử ngày sẽ chặt đứt. Huống hồ, thế lực của Lý Đống trong triều sâu rộng, thì đây quả là tai họa lớn.
Hạ Nghiên Tưởng Quyền kể xong, trầm ngâm suy nghĩ: "Lão gia, ý là, trở mặt thành thù với Lý gia?"
"Nếu thể trèo cao bám Lý gia, đó là điều cho Tưởng gia." Tưởng Quyền lắc đầu. "Vốn tìm cơ hội kết giao, nào ngờ Siêu nhi gây chuyện tày trời , ngược khiến kết oán với họ."
Hạ Nghiên trầm mặc một lát, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu: "Lão gia , quan hệ nào mới là bền vững và thỏa nhất ?" Tưởng Quyền nàng. Hạ Nghiên liền đáp: "Nếu chúng thể kết thông gia với Lý gia thì ?"
"Lệ nhi tính tình quá phô trương, còn Đan nhi tuổi tác quá nhỏ." Tưởng Quyền nhíu mày: "Ngươi chớ bừa."
Hạ Nghiên lắc đầu: "Dù Lệ nhi và Đan nhi cũng chỉ là Thứ nữ, phận tương xứng, thể Chính thê ." "Ta sẽ bao giờ để Tố nhi đến đó dâu!! Chuyện đừng nhắc tới nữa."
"Lão gia gì ." Hạ Nghiên tới bên cạnh Tưởng Quyền, khẽ đặt tay lên vai ông . "Tố nhi cũng là cốt nhục của , nỡ ép nó chỗ khó như thế? Ý là Nguyễn nhi." Bà vẻ mặt sửng sốt của Tưởng Quyền tiếp: "Tính tình Nguyễn nhi trầm , tuy cũng lo lắng, nhưng Lý gia chẳng vẫn còn một vị thiếu gia út ? Vị Tiểu công tử Lý An thông minh xuất chúng, nếu ý với Nguyễn nhi, phận xứng đôi, chẳng mối quan hệ giữa hai nhà sẽ củng cố ? Nếu chúng thông gia, nhận , chắc hẳn Lý Đống cũng sẽ vui vẻ mà chấp thuận."
Nghe đến đây, Tưởng Quyền bỗng bừng tỉnh: "Sao quên mất Lý An! Nàng . Sau Lý An tiền đồ xán lạn, nếu Nguyễn nhi gả cho , Tưởng phủ cũng coi như thêm một trợ lực. mà," Ông chút chần chừ, "Hôn sự như , nàng hề cân nhắc cho Tố nhi ?"
"Nguyễn nhi mệnh bạc." Hạ Nghiên ôn tồn . "Dù Tố nhi cũng yêu thương, còn Nguyễn nhi là đứa trẻ mồ côi từ bé. Cả hai đều là tiểu thư Tưởng phủ, lẽ nào cố ý hãm hại nó ? Vả còn giữ Tố nhi ở bên cạnh vài năm nữa, chuyện hôn sự cần gấp gáp, cứ từ từ chọn lựa ."
Tưởng Quyền nụ dịu dàng mặt Hạ Nghiên, vẻ mặt căng thẳng rốt cuộc cũng giãn , đưa tay ôm nàng lòng. "Ta nàng thấu tình đạt lý, đời hiền thê như nàng là phúc phận của . Nàng yên tâm, nhất định sẽ tìm một mối hôn sự cho Tố nhi, đời sẽ để nó chịu ủy khuất."
Hạ Nghiên khẽ đáp lời. Hai trò chuyện thêm một lát, Tưởng Quyền mới : "Vậy sẽ gửi mời tới Lý gia, mời bọn họ tới phủ chúng một chuyến."
Hạ Nghiên : "Vậy xin phép quấy rầy lão gia nữa, thăm Siêu nhi." Nàng khép cửa , nụ mặt lập tức tan biến. Dáng yểu điệu xuyên qua hành lang, tiến sân trong. Nha Thúy Ngọc đang hầu hạ Tưởng Siêu, thấy nàng bước , vội vàng dậy lui sang một bên.
Tưởng Siêu bất động giường, Hạ Nghiên xuống bên cạnh, kéo cánh tay quấn băng gạc của lên mép , khẽ : "Siêu nhi, con yên tâm, mẫu nhất định sẽ báo thù cho con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-72.html.]
Nha Lâm Lang bên cạnh hỏi: "Phu nhân, thật sự tác hợp cho Đại tiểu thư và Lý nhị thiếu gia ư?"
"Làm thể!" Hạ Nghiên độc địa. "Ta nó, đời chỉ thể một tiểu hèn mọn của Lý Dương, đừng hòng mơ tưởng đến vị trí chính thất cao quý! Ta nó bại danh liệt, đồ chơi cho hai cha con Lý gia, gả đó, chịu khổ cả đời!"
Lâm Lang rùng kinh hãi, Hạ Nghiên gằn: "Chính thê của Lý nhị công tử? Nằm mơ !"
Chuyện xảy tại Bách Hoa Lầu chỉ trong vòng một đêm lan truyền khắp các hang cùng ngõ hẻm. Mấy ngày nay, Tưởng gia trở thành đề tài đàm tiếu của cả kinh thành, song cũng chỉ là một trò mà thôi.
Cẩm Anh Vương phủ, một nam nhân vận hắc y bên cửa sổ, càng nổi bật hình hùng vĩ, cao lớn của y. Một con bồ câu đưa tin trắng như tuyết bay đến, đáp xuống tay . Hắn gỡ cuộn giấy buộc ở chân bồ câu xuống. Con chim đưa đôi mắt đỏ tươi , đưa tay vuốt đầu nó, nó vui sướng kêu một tiếng đập cánh bay .
Tiêu Thiều mở tờ giấy , khẽ nhíu mày, gõ nhẹ xuống mặt bàn một cái, lập tức trong phòng đột nhiên xuất hiện hai bóng mặc hắc y.
"Chủ tử," một bẩm báo. "Đã tra . Thuộc hạ theo dõi thư đồng ở Quốc Tử Giám, thư đồng từ phủ của Tưởng Quyền, đưa thư là nha cận bên cạnh Tưởng Đại tiểu thư. Tuy nhiên, vẫn tra mối quan hệ thật sự giữa hai ."
"Ừm, lui ." Tiêu Thiều nhàn nhạt .
Không gian trở nên yên tĩnh. Dạ Phong lưng Tiêu Thiều, trầm ngâm : "Lần lời đồn cũng do Tưởng Đại tiểu thư truyền . Chủ tử, phận của Tưởng Đại tiểu thư quả thật đáng nghi."
"Nàng nội gián." Tiêu Thiều khẳng định. Khi tra chính là Tưởng Nguyễn, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc. Người rõ đề thi của Hoàng thượng, chỉ thể là bên cạnh ngài. Tưởng Nguyễn chỉ là một tiểu thư khuê các, bất luận thế nào cũng thể nào là nội gián trong cung.
Thế nhưng, nàng quá nhiều chỗ khiến khó lòng lý giải. Ví như trong phủ Thẩm Thị lang, ngay cả mật đạo bí mật nhất nàng cũng tường tận. Trong tay hơn ba mươi vạn Cẩm Y Vệ tinh nhuệ, từng tin tình báo nào thu thập , nhưng đối với vị Tưởng Đại tiểu thư , thể tìm thấy một điểm khả nghi nào, tựa như nàng vốn rõ tất cả những bí mật .
Chuyện đêm qua ở Bách Hoa Lầu, cũng qua. Gần đây Tưởng phủ liên tục xảy biến cố, hình như đều bắt đầu từ khi vị Tưởng Đại tiểu thư hồi phủ.
Sự thật chứng minh, Cẩm Y Vệ tìm tên gia nô theo Tưởng Siêu tại Bách Hoa Lầu, gã cũng thừa nhận rằng nhận bạc của kẻ khác, cố ý dẫn dụ Tưởng Siêu tới đó. Cuối cùng, tất cả chứng cứ đều chĩa thẳng Tưởng Nguyễn.
Hắn nhịn mà nhíu mày. "Chuyện điểm kỳ lạ. Tiếp tục tra, xem thử nàng quan hệ gì với Bát hoàng tử (Tuyên Ly)." Nếu nàng là con cờ của Tuyên Ly, thì cần bàn luận thêm bất cứ điều gì khác nữa.
Dạ Phong trầm ngâm một hồi hỏi: "Vậy Tưởng Nhị tiểu thư thì ? Mấy hôm nàng tìm đến, Lâm quản gia đuổi ."
"Không cần để ý đến nàng ." Tiêu Thiều lạnh nhạt .
Dạ Phong nhún vai, thêm lời nào.
Ở một nơi khác, Lý Đống nhận mời của Tưởng Quyền, lão lắc đầu : "Thật lạ lùng, Tưởng Quyền ý gì? Bình thường qua , đột nhiên gửi mời gì?"
Lý Đống hình mập mạp, Mỹ Cơ bên cạnh đút một quả nho cho lão, : "Rất nhiều nương nhờ lão gia mà."
Ánh mắt Lý Dương đang dán chặt hình Mỹ Cơ mới của Lý Đống, thấy lời liền : "Không , hôm qua tên Tưởng Siêu mất mặt. Ta nhất định tìm cơ hội để xử lý ."
"Thôi ," Lý Đống . "Đệ ngươi mấy ngày nữa sẽ hồi kinh, đừng gây thêm phiền phức cho nó. Tưởng Siêu là hạng nào, đáng để ngươi so đo ."
Lý Dương còn tiếp, Mỹ Cơ bèn duyên dáng: "Nô tỳ Tưởng Siêu là ai, nhưng khi phủ, nô tỳ qua về hai tiểu thư của Tưởng gia, đều là tuyệt sắc giai nhân."
Lý Dương , mắt lập tức sáng rực. "Ngươi thật ư?"
"Tất nhiên là thật, nô tỳ dám lừa Thiếu gia." Mỹ Cơ e thẹn . "Tưởng gia Đại tiểu thư mị lực như yêu tinh, Tưởng gia Nhị tiểu thư thì xinh như tiên giáng trần, còn tài hoa vô song. Đây là sự thật mà trong kinh thành đều . Bình thường Đại thiếu gia chẳng thèm ngó tới các tiểu thư quan trong kinh, tất nhiên là những chuyện ."
"Không ngờ Tưởng Siêu còn hai như , đây thật thử."
Trong mắt Lý Dương lóe lên tia d.ụ.c vọng háo sắc. "Phụ , trong mời Tưởng Quyền đề là khi nào?"
"Chính là ngày mai." Lý Đống ánh mắt của trưởng tử, lập tức hiểu rõ. "Sao, ngươi cũng tới Tưởng gia?"
“Sắc bậc , tất nhiên chiêm ngưỡng. Để xác thực những lời đồn đại trong kinh thành hư ngôn.” Lý Đống hạ lưu, ánh mắt đầy vẻ dâm tà. “Tưởng Siêu khiến lỡ mất Mẫu Đơn, nếu hai vị của đủ sức mê hoặc, sẽ bỏ qua chuyện .”
“Ngươi tỉnh táo một chút cho .” Lý Đống sang con trai, nghiêm giọng. “Thân phận của Tưởng tiểu thư, kẻ ngươi thể đùa giỡn. Ta thấy tuổi tác của ngươi cũng nhỏ, nên thành gia lập thất. Vừa , ngày mai tới Tưởng phủ, trúng ai thì cứ việc cưới về nhà.”
“Ta vẫn thành .” Lý Dương rụt rè đáp, trầm ngâm một lát hỏi Mỹ Cơ. “Tính tình hai tỷ Tưởng gia ?”
“Tưởng Đại tiểu thư mới hồi kinh lâu, nô tỳ cũng rõ lắm, nhưng khác nàng phong thái, dịu dàng uyển chuyển.” Mỹ Cơ đáp. “Còn Tưởng Nhị tiểu thư thì nổi danh ngây thơ hồn nhiên, rành thế sự, trong kinh thành đều .”
“Tính tình quả nhiên tồi.” Lý Dương khẽ l.i.ế.m môi, đầy vẻ háo sắc. “Nếu thật lòng cưới vợ, nếu thể tề nhân chi phúc(), cũng là một chuyện .”
() Tề nhân chi phúc: Ý chỉ cuộc sống giàu sang sung sướng, nhiều thê .