Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mười hai chốn phong nguyệt kinh thành, Bách Hoa lầu xưng là nhất.
Bách Hoa lầu tọa lạc con phố phồn hoa bậc nhất Tây Thành, kiến trúc nguy nga lộng lẫy. Các cô nương trong lầu ai nấy đều sở trường riêng biệt, khiến bao nam nhân trong kinh thành lưu luyến quên lối về, dẫu là tiêu tán ngàn vàng trong một ngày cũng chẳng hề quá lời.
Giờ khắc , Bách Hoa lầu chật cứng khách. Các thiếu gia công tử đầy đại sảnh, ai nấy đều khao khát trở thành vị khách đầu tiên cô nương Mẫu Đơn ân sủng.
Một vị công tử vận y phục xanh lục ở vị trí trung tâm, tầm hai mươi tuổi, dung mạo cũng coi là tuấn tú. Thế nhưng, quầng mắt thâm đen của khiến khác cảm thấy chán ghét, là do phóng túng quá độ mà thành. Hắn phe phẩy cây quạt giấy, phong lưu cất lời: “Vì lẽ gì cô nương Mẫu Đơn vẫn lộ diện? Đã để bọn đợi lâu quá .”
Đứng bên cạnh là một thiếu nữ trẻ, vận y phục màu hồng mỏng manh, tay nâng một chung rượu, khẽ khàng dâng lên mép vị công tử mặc áo xanh lục . Nàng thỏ thẻ: “Mẫu Đơn tỷ tỷ đang sửa soạn dung nhan. Lý thiếu gia lời như thật sự khiến đau lòng quá. Chẳng lẽ công tử chỉ gặp riêng Mẫu Đơn tỷ tỷ thôi ?”
Vị công tử vận cẩm bào xanh lam chính là đích trưởng tử của Tể tướng đương triều Lý Đống. Lý Đống hai con trai: trưởng tử Lý Dương vô học, ngày đêm trêu hoa ghẹo nguyệt, tính tình y hệt Lý Đống, đều là kẻ cực kỳ dâm dật. Thứ tử Lý An là thông minh tài, tuổi đời còn trẻ nhưng tiền đồ xán lạn con đường quan trường.
Đêm nay Lý Dương đến Bách Hoa lầu, quyết tâm đoạt lấy đêm đầu tiên của Mẫu Đơn cô nương.
Cách Lý Dương xa, cũng một đang say bí tỉ. Bộ cẩm bào màu thiên thanh của dính đầy vết rượu, bên cạnh là gã tùy tùng cao lớn thô kệch, còn phía đối diện là mỹ nhân đang rót rượu. Người đó ai khác chính là Tưởng Siêu.
Ánh mắt Tưởng Siêu chợt tối sầm, kéo mỹ nhân rót rượu lòng, cất tiếng: “Ta , Mẫu Đơn cô nương nơi đây chuộng nhất là tài tử?”
Kỹ nữ bất ngờ ôm gọn lòng, thoáng lộ vẻ thẹn thùng, nhưng ngờ Tưởng Siêu hỏi một câu như thế. Tất nhiên, những tiện trong thanh lâu đều tinh tường mặt mà đoán ý, tuy rõ nguyên do câu hỏi, nhưng cẩm bào Tưởng Siêu mặc, là công tử danh giá, nàng lập tức dám thất lễ, dịu giọng đáp: “Cũng hẳn là như , điều những vị Mẫu Đơn tỷ tỷ chọn, đa phần là học thức hơn .”
Nàng duyên dáng, : “Nhìn tướng mạo của công tử, tất nhiên cũng là bậc thư sinh học rộng, tài trí hơn , học phú ngũ xa.”
Lời nàng dứt, xong câu , sắc mặt Tưởng Siêu đột nhiên đổi, trong đầu hiện lên hình ảnh Liễu Mẫn đang cưỡi lưng ngựa. Hắn lập tức đẩy mạnh kỹ nữ , lạnh lùng bưng chén rượu lên uống cạn. Kỹ nữ hiểu vì Tưởng Siêu nổi giận vô cớ, thầm rủa một tiếng trong lòng, duyên dáng mà lui bước.
Ngay đúng lúc , một giọng trong trẻo, thanh thúy vang lên: “Mẫu Đơn cô nương đến!”
Nhất thời, bốn phía xôn xao, náo nhiệt hẳn lên. Lý Dương đang quạt phe phẩy, liền nheo mắt chăm chú lên lầu cao.
Chỉ thấy một tuyệt sắc giai nhân đeo khăn che mặt xuất hiện lầu. Nàng vận phượng bào cổ chéo, thêu hoa phù dung đen vàng đan xen, tà váy dài thướt tha chạm đất, bên ngoài khoác thêm chiếc áo lụa trắng mỏng manh. Mái tóc đen dài tựa mây trời, búi kiểu Song Hoàn Vọng Tiên, cố định bằng cây trâm hoa tường vi tinh xảo. Trên cổ tay trắng ngần đeo vòng mã não, eo buộc đai ngũ sắc, bên hông treo túi thơm thêu hoa mỹ lệ, chân mang hài thêu hoa sen Tịnh Đế. Cả nàng mềm mại, lả lướt như cành đào mùa xuân.
Bởi vì nàng đeo khăn lụa che mặt, thể thấy rõ dung nhan, chỉ thấy dáng yểu điệu thướt tha, khiến lòng ngứa ngáy khó nhịn, hận thể lập tức xông lên ôm nàng xuống lầu.
Mỹ nhân vô cùng thản nhiên, đài nhỏ ở lầu hai, tựa lan can. Nàng chợt khẽ một tiếng, âm thanh trong vắt như chuông bạc ngân, thanh thúy dễ , nhưng ẩn chứa nét dã tính mê hoặc. Nàng giơ cánh tay ngọc ngà lên, từ từ gỡ bỏ khăn lụa che mặt. Nhất thời, một gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn hiện mắt .
Kỳ thực, dung mạo của Mẫu Đơn dù xinh , nhưng vẫn đạt đến mức quốc sắc thiên hương. Nếu so với Tưởng Tố Tố Tưởng Nguyễn của Tưởng gia, nàng chắc chắn kém hơn một bậc. Điểm mạnh của nàng là thắng ở vẻ phong tình vạn chủng. Làn da nàng ngăm đen, nhưng hề lộ vẻ quê mùa. Đôi mắt xanh thẳm tựa lam ngọc, chỉ khẽ liếc một cái khiến tâm tư của những nam nhân nơi đây câu dẫn mất. Lý Dương lẩm bẩm: “Vưu vật trời sinh , nếu ắt sẽ vui quên lối về. Mẫu Đơn, thề đoạt lấy nàng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-70.html.]
Dù bình thường Tưởng Siêu phóng đãng như Lý Dương, nhưng vốn dĩ là một nam tử, đang thấm đẫm men say. Hôm nay men rượu dâng trào, Mẫu Đơn là vưu vật trời sinh, khiến d.ụ.c hỏa trong lòng lập tức bùng cháy.
Mẫu Đơn cũng là một cao thủ trong chốn phong trần. Những công tử kinh thành đùa bỡn nàng, nhưng rốt cuộc ai mới là kẻ đùa bỡn. Nàng khẽ ném chiếc khăn lụa che mặt xuống, tức khắc, một đám nam nhân xông lên tranh cướp hỗn loạn như ong vỡ tổ. Cuối cùng chiếc khăn một nam tử cường tráng đoạt , đặt mũi khẽ hít hà, ánh mắt lộ rõ vẻ si mê.
Lý Dương nhíu mày, Mẫu Đơn lầu cao khẽ một tiếng, cất lời: “Các vị công tử, Mẫu Đơn ở đây. Giờ đây, xin mời bắt đầu cuộc đấu giá.”
Lời nàng dứt, lập tức khiến đám phía trở nên điên cuồng. Lý Dương nàng chằm chằm, thầm nghĩ: “Người tuyệt trần như , khi ở giường sẽ tuyệt vời đến mức nào.”
Hắn giơ tay hiệu với tùy tùng bên cạnh, gã tùy tùng lập tức gia nhập đội ngũ đấu giá.
Trong lòng Lý Dương dự tính. Nếu so về độ giàu ở kinh thành, Lý gia bọn họ tuyệt đối đầu. Phụ Lý Đống cũng từng vung tiền như rác trong chốn lầu xanh như thế . Bạc đối với mà chỉ là chuyện nhỏ, chỉ cần thể ôm mỹ nhân về phủ.
Dưới đài dù ít danh môn công tử, nhưng những kẻ đến thanh lâu đấu giá phần lớn đều là hạng vô học, hoặc nếu chút bản lĩnh, cũng e sợ trưởng bối trong nhà . Vì thế, họ dùng ngân lượng trong tay một cách rụt rè, vướng tay vướng chân. Còn , xưa nay quen thói phóng túng, càng sợ phụ . Không chừng phụ , hôm nào đó còn đích đến thử tư vị mỹ nhân cũng nên.
Lý Dương thầm đắc ý. Lúc mới bắt đầu, cuộc đấu giá diễn kịch liệt, nhưng đó dần dần lắng xuống, chỉ vì mức giá là gia đình giàu sang bình thường thể tiếp tục tăng lên nổi. Mẫu Đơn yêu kiều, lặng lẽ tiền đấu giá ngừng tăng vọt.
Đến cuối cùng, chỉ còn hai tham gia đấu giá. Một là tùy tùng của Lý Dương, còn là một hán tử cao lớn, thô kệch.
Lý Dương ngoắc tay gọi tùy tùng , thấy giá bảng lên tới ba ngàn lượng hoàng kim, lười biếng giơ bốn ngón tay. “Bốn ngàn lượng.”
Gã hán tử cao lớn thô kệch lui về lưng Tưởng Siêu, thì thầm: “Thiếu gia, tên đang cố tình khiêu khích.”
Lòng Tưởng Siêu phẫn uất đến cực độ. Hắn quyết chí đoạt Mẫu Đơn đêm nay. Dẫu men chếnh choáng, nhưng vẫn tỉnh táo nhận bốn ngàn lượng hoàng kim là một con khổng lồ. Tuy nhiên, khi Đại Ngưu , nhận đối phương cố tình gây hấn, trong đầu Tưởng Siêu hiện lên gương mặt kiêu ngạo cùng ánh mắt khinh miệt của Liễu Mẫn. Hắn c.ắ.n chặt răng. “Năm ngàn lượng hoàng kim!”
Lời thốt , bốn phía lập tức xôn xao kinh ngạc. Trong khắp thiên hạ, từng danh kỹ nào đạt cái giá nghìn lượng hoàng kim cho một đêm như thế. Lý Đống hừ lạnh một tiếng, mặt lạnh lùng Tưởng Siêu. Thấy y tuy mặc cẩm y cao quý nhưng vẫn kém một bậc, Lý Đống ngầm cho rằng đối phương chỉ hô hào cho thêm vẻ vang, chút bận tâm, phất tay chặn . “Sáu ngàn lượng.”
“Bảy ngàn lượng!” Tưởng Siêu nghiến răng đáp. Khi sang phía đối thủ, hóa đó còn là kẻ lúc , mà là vị quan Trạng nguyên đang triều đình trọng vọng, hôm nay cưỡi ngựa tuần phố. Trong lòng chỉ còn duy nhất một ý niệm: dẫm đạp, nhất định dẫm đạp lên sĩ diện của .
“Tám ngàn lượng!” Lý Dương giận dữ quát lên.
“Chín ngàn lượng!” Tưởng Siêu phẫn chí đập nát chiếc ly .
Lý Dương lòng đầy phẫn hận, nhận đối phương đang cố ý đối địch với , bèn lạnh giọng: “Lại thêm một viên minh châu thượng hạng.”
Thấy đối phương tăng giá bạc nữa mà dùng bảo vật thế, Tưởng Siêu chiếc chén rượu mặt, bỗng chốc tỉnh táo đôi chút. Chín ngàn lượng hoàng kim , tuyệt đối thể nào lấy . Hơn nữa, nếu Thượng thư Tưởng Quyền chuyện, chắc chắn sẽ giáng cho trận đòn thừa sống thiếu chết. giờ đây, mặt đông đảo quần hùng, lẽ nào chịu thua? Lòng háo thắng Lý Dương triệt để khơi dậy, khiến hành động theo bản năng. Hắn ngẩng đầu, bắt gặp Mẫu Đơn gác đang . Ánh mắt nhu hòa khích lệ, thầm lặng châm biếm. Lòng chấn động, phẫn nộ quát lớn một tiếng đầy khí phách: “Một vạn lượng hoàng kim!”