Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến ngày thi hội, do Lễ bộ chủ trì, khi Tưởng Siêu về phủ thì hề vui vẻ. Quan chấm thi hôm nay Bệ hạ bổ nhiệm đều là tính tình thẳng thắng mạnh mẽ, thế nên nghiêm khắc, chỗ thương lượng.

Cuộc sống lo sợ bất an kéo dài tới lúc yết bảng. Ngoài dự đoán của , tên của Tưởng Siêu xếp thứ bốn trăm năm mươi tám, thậm chí ngay cả danh vị Cống Nguyên cũng đạt tới. Tưởng Quyền phẫn nộ nhốt trong thư phòng, cho bất kỳ ai bước . Mấy hôm , những lời khoe khoang và sự phô trương khi ông dẫn Tưởng Siêu giao thiệp khắp nơi giờ đây trở thành một trò lớn cho kinh thành. Tưởng Tố Tố vô cùng thất vọng. Hạ Nghiên khuyên Tưởng Quyền, đây là đầu tiên Tưởng Quyền nổi giận với bà , Lâm Lang bên cạnh im lặng dám lên tiếng.

Tưởng Siêu tin thi rớt, rằng khỏi phủ, suốt mấy ngày đều say mèm trong tửu quán, ngày nào cũng về nhà, vô cùng chán chường.

Khi Lộ Châu thuật việc cho Tưởng Nguyễn , giọng điệu của nàng giấu nổi vẻ hả hê khoái trá. “Thì nhị thiếu gia cũng chỉ cái miệng là giỏi, thật cũng chẳng bản lĩnh gì. Nghe đồn y ngày nào cũng uống rượu, hôm nay Lão gia sai trói y về, định dùng gia pháp nghiêm trị.”

Tưởng Nguyễn uống một hớp . “Hắn vốn tâm cao khí ngạo, xem sĩ diện là thứ quan trọng hơn cả tính mạng. Đương nhiên thể chấp nhận thất bại .”

“Nô tỳ thấy nhị thiếu gia còn bằng tiểu thư. Tiểu thư còn thông minh hơn nhị thiếu gia nhiều.” Lộ Châu bĩu môi.

Tưởng Nguyễn im lặng. Ta , mấy ngày , sai Lộ Châu phố truyền tin đồn về việc quan chủ khảo nhận hối lộ. Kiếp , chuyện Triệu đại nhân nhận hối lộ mấy năm mới lộ. Hiện giờ sớm hơn, Hoàng đế ắt sẽ đổi quan chủ khảo, nhất định là một vị quan công chính liêm minh. Tài học của Tưởng Siêu tuy tồi, nhưng quá mức khéo léo luồn lách. Đối với những vị quan trường thuộc phái thanh liêm chính trực mà , họ cực kỳ chán ghét lối văn chương xu nịnh đó. Cho dù thi rớt, cũng tuyệt đối thứ tự cao quý.

Ngược , Liễu Mẫn tính cách cương trực, ắt hẳn sẽ hợp ý quan chủ khảo. Huống hồ Hoàng đế đích chấp bút chấm thi. Những bức thư , vô tình đổi quan điểm của Liễu Mẫn, chắc chắn sẽ khiến chiếm thiện cảm của Thánh thượng.

Liễu Mẫn ơi Liễu Mẫn, Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , ngươi chớ khiến thất vọng.

Quả nhiên, chỉ ba ngày , bảng vàng thi Đình công bố. Hoàng thượng sắc phong Liễu Mẫn là Trạng Nguyên, Mạc Thông là Bảng Nhãn, Vương Tử Lăng là Thám Hoa Lang.

Ba vị tân khoa đầu cưỡi ngựa rong ruổi khắp kinh thành. Cả ba đều là mới thụ phong phẩm quan, thêm tướng mạo tuấn, khiến các thiếu nữ lũ lượt kéo chiêm ngưỡng. kẻ khiến chú ý nhất ai khác ngoài vị Trạng Nguyên lang. Nam nhân trẻ tuổi dung mạo tuấn tú bất phàm, khoác quan phục đỏ thẫm rực rỡ, tôn lên vẻ ôn hòa và khí chất thanh sạch, cương nghị từ cốt cách, khiến bao thiếu nữ rung động tâm hồn. Ngựa trắng qua, những cô gái bạo dạn đều dũng cảm ném những đóa hoa lụa thêu tinh xảo lên kiệu ngựa.

Trong lòng Liễu Mẫn vẫn còn vương vấn hoài nghi. Hắn vẫn nhớ rõ đề thi do Hoàng thượng đưa : “Người xưa cho rằng, đế vương lấy lễ trị quốc, thì nước hưng thịnh; khi đế vương băng hà, nước suy vong. Do đó, luận rằng lấy lễ trị quốc mới là lẽ đúng. Bỗng dưng ý kiến trái chiều: 'Lễ tuy , nhưng khó quản thúc bách tính. Chỉ pháp chế nghiêm minh, thiên hạ mới thể tuân theo, khi đó mới đạt tới thái bình thịnh thế.' Chư vị nghĩ ?”

Ngay khi thấy đề thi, lập tức cảm thấy kinh hãi, vì đề thi giống hệt bức thư thần bí gửi cho . Lúc lòng rối bời như ma trận. Trước đó tin rằng lấy lễ trị quốc, đối phương rằng kết hợp cả lễ và pháp, đạo lý và chứng cứ chặt chẽ khiến khác tin phục. Hôm nay đề thi giống y như đúc. Hắn cố định tâm lý, bộc trực bày tỏ quan điểm của , đúng như những gì thảo luận cùng vị nhân sĩ bí ẩn : Lễ và pháp đều quan trọng như . Lấy lễ trị quốc, dân bền nước yên; lấy pháp trị quốc, dân giàu nước mạnh…

Lúc đầu còn thấy bất an, nhưng về càng càng trôi chảy, càng càng sục sôi. Tất cả sự do dự đó đều tan biến sạch sẽ. Lần đầu tiên, tự tin hoài bão của bản .

Đợi khi dứt lời, mới nhẹ nhàng cúi chào vị ngôi Cửu Ngũ Chí Tôn: “Học trò ngu .”

Bốn phía yên tĩnh hồi lâu, mới thấy vị Long ỷ lên ha hả, vỗ tay tán thưởng: “Tốt! Nói lắm! Đại Cẩm triều lớp trẻ như các ngươi, trẫm vô cùng vui mừng và yên tâm!”

Ngây dại bổ nhiệm quan Trạng Nguyên, trong lòng Liễu Mẫn vẫn thấy khó tin. Mạc Thông bước tới chúc mừng: “Quan điểm của Liễu quả là mới mẻ và độc đáo, khác biệt so với những tư tưởng từng theo đuổi đây.”

Hắn khách khí đáp lễ, nhưng trong lòng càng thêm do dự. Nếu Hoàng thượng đam mê đó, còn tưởng rằng thần bí chính là Hoàng thượng. Mà dù thế nào cũng thể chuyện đó . Vậy rốt cuộc giúp là ai, mấy ngày đó đề thi, tại giúp ?

Lòng Liễu Mẫn rối như tơ vò. Cả đời quang minh lạc, từng dùng đến thủ đoạn khuất tất để giành lấy vinh quang. thật sự chuyện . Một khi chuyện bại lộ, âm thầm giúp sẽ liên lụy, và tất cả những gì hiện tại cũng sẽ hóa hư . Hắn còn nhớ rõ bức tranh đưa tới, chỉ khi ở chỗ cao, quyền lực mới càng lớn.

Quan trạng trẻ tuổi cưỡi ngựa dạo phố, thấy trong đám đang chen lấn một thể nồng nặc mùi rượu đó, vẻ mặt âm u, oán độc . Hiện tại địa vị của Liễu Mẫn cao hơn . Đôi mắt kiêu ngạo đó giờ cũng tha cho bất kì ai. Tưởng Siêu siết chặt nắm đấm, tại như thế?

Hắn xoay , biến mất khỏi đám đông.

Ngày hôm , trong kinh thành Đại Cẩm triều, muôn đổ xô đường, cũng chỉ vì thấy phong thái của tân khoa Trạng Nguyên trẻ tuổi. Lại một lẻn Quốc Tử Giám lục lọi.

Phòng của Liễu Mẫn vẫn dọn dẹp, vẫn là dáng vẻ ngày thường. Tiêu Thiều vận cẩm y đen tuyền, im lặng thư án của Liễu Mẫn. Hắn đưa tay cầm lấy một phong thư bàn.

Trên đó chỉ năm chữ: “Đa tạ. Ngươi là ai?”

Tiêu Thiều nhíu mày. Mạc Thông Liễu Mẫn hiện tại so với giống như hai khác biệt, quan điểm bày tỏ ngày thi Đình bất đồng với đây. Quan điểm của một dễ đổi. Tính tình của Liễu Mẫn vốn hề thích hợp để quan, hiện tại bổ nhiệm Trạng Nguyên, quả thực chút kỳ lạ.

Ví dụ như phong thư tay, Liễu Mẫn chỉ một bệnh liệt giường, ở Quốc Tử Giám cũng bằng hữu quen thuộc gì. Câu chữ ‘Ngươi là ai?’ ẩn chứa ý tứ thâm sâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-69.html.]

Tiêu Thiều kéo ngăn kéo bàn học , trong ngăn kéo chỉ một chồng sách. Hắn rút quyển sách cuối cùng , một phong thư kẹp trong sách rơi xuống.

Hắn từng chữ đó.

Nhìn qua tựa như chỉ là ý kiến thảo luận học thuật bình thường, chữ sắc bén nội liễm, tỏ vẻ khoe khoang, qua, thật sự vô cùng giống với nét chữ của Bát hoàng tử Tuyên Ly.

Thế nhưng chắc chắn là Tuyên Ly.

Ánh mắt Tiêu Thiều dừng ở phong thư cuối cùng, phía : “Người xưa cho rằng, đế vương lấy lễ trị quốc, thì nước hưng thịnh; khi đế vương băng hà, nước suy vong. Do đó, luận rằng lấy lễ trị quốc mới là lẽ đúng. Bỗng dưng ý kiến trái chiều: 'Lễ tuy , nhưng khó quản thúc bách tính. Chỉ pháp chế nghiêm minh, thiên hạ mới thể tuân theo, khi đó mới đạt tới thái bình thịnh thế.'”

Hắn ngẩn , trong đôi mắt sáng lạnh lùng của chợt lóe lên tia sáng đầy nghiêm nghị.

Đây là đề thi Đình, phong thư , ắt hẳn kẻ gửi nó cho Liễu Mẫn từ ngày thi. Rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là cận kề Hoàng thượng, là kẻ trong cung đình?

Liễu Mẫn chỉ là một thường dân áo vải, giúp đỡ lợi ích gì? Có lẽ kẻ liên quan đến vụ án Triệu đại nhân tham ô hối lộ bại lộ. Tiêu Thiều cất phong thư n.g.ự.c áo, khẽ gọi: “Cẩm Nhất, Cẩm Nhị.”

“Chủ tử.” Hai ảnh áo đen lập tức quỳ gối xuất hiện trong phòng.

“Điều động một Cẩm y vệ giám sát Quốc Tử Giám, theo dõi tung tích kẻ đưa thư.” Tiêu Thiều lệnh. “Hai các ngươi theo sát Liễu Mẫn.”

“Rõ.”

Tiêu Thiều khẽ gật đầu, gò má tuyệt mỹ nghiêng , lúc lướt qua bức họa treo bàn sách của Liễu Mẫn: Ánh trăng sáng rọi khắp núi đồi, một đốm đom đóm nhỏ bé lấp lóe giữa rừng thẳm.

Hắn chỉ liếc mắt một cái, xoay , thong thả bước ngoài.

Phong thái của tân khoa Trạng nguyên khiến bao thiếu nữ đến tuổi cập kê ở Đại Cẩm triều đều khỏi rung động. Tối hôm đó, Tưởng Nguyễn sách như thường lệ. Liên Kiều cùng Bạch Chỉ đưa mắt , Liên Kiều khẽ khàng cất lời: “Hôm nay nô tỳ nhiều hạ nhân trong phủ bàn tán, tướng mạo của vị Trạng nguyên cực kỳ tuấn tú, phong thái ôn hòa nhã nhặn, quả thật là nhân trung chi long.”

Bạch Chỉ trừng mắt liếc Liên Kiều: “Trước mặt tiểu thư mà ngươi dám những lời hồ đồ gì thế hả? Thật là liêm sỉ, chẳng lẽ ngươi động lòng tư xuân ?”

“Ngươi mới tư xuân ! Tin xé rách miệng ngươi hả?” Liên Kiều đỏ mặt, mắng : “Chẳng qua quá vui thôi! Trạng nguyên càng hoan hỉ, thì những kẻ đối nghịch càng u ám như đưa đám. Chỉ nghĩ đến đó thôi, vui mừng reo hò .”

“Mấy lời thể tùy tiện thốt .” Bạch Chỉ cảnh giác ngoài cửa. “Đừng quên còn mấy kẻ , tai vách mạch rừng.” Nàng ám chỉ đám Thư Hương.

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm : “Hôm nay Nhị ca chắc hẳn khó chịu lắm, e rằng tìm đến tửu lâu giải sầu . Phía thành Đông hôm qua khai trương một thanh lâu cực kỳ quy mô, tên là Bách Hoa lầu, đúng lúc hôm nay là ngày cô nương Mẫu Đơn khai bao. Nhị ca thi cử thất bại, chắc chắn tìm cành liễu đoạt hoa vui. giá của cô nương Mẫu Đơn hề rẻ. Hắn luôn chi tiền như nước, điều rõ Tưởng phủ còn đủ ngân lượng để Nhị ca tranh giành mỹ nhân .”

Liên Kiều và Bạch Chỉ liếc , trong mắt đối phương đều lộ vẻ kinh hãi tột độ. Tưởng Nguyễn vốn là tiểu thư quan gia thùy mị dịu dàng, mà khi nhắc đến chốn thanh lâu trăng hoa thản nhiên như , quả thực khiến giật .

Vừa dứt lời, Lộ Châu đẩy cửa bước . Thấy Tưởng Nguyễn về phía , nàng lập tức tiến lên nửa quỳ bên cạnh, thấp giọng khải bẩm: “Tiểu thư, sắp xếp thỏa. Nô tỳ sai Đại Ngưu theo Nhị thiếu gia đến tửu quán, cố ý truyền lời về việc cô nương Mẫu Đơn yêu thích tài tử. Chắc chắn sẽ bất kỳ sai sót nào.”

Tưởng Nguyễn khẽ lạnh, Bách Hoa lầu quả thực là chốn đốt tiền, nơi mà vô công tử con cháu quan đua vung tiền qua cửa sổ. Cô nương Mẫu Đơn chính là nhất đầu bài của lầu, nay chỉ bán nghệ bán , sắc nghệ song . Hôm nay là ngày nàng khai bao, bao kẻ quyền quý đang mong mỏi trở thành vị khách tôn quý đầu tiên của nàng.

Cô nương Mẫu Đơn một sở thích đặc biệt, đó là nàng cực kỳ yêu thích tài tử. Nếu là tài, nàng để mắt, tất sẽ hưởng diễm phúc vô biên. Hôm nay Tưởng Siêu thi trượt, còn chứng kiến tân Trạng nguyên cưỡi ngựa dạo phố, e rằng trong lòng phẫn hận đến mức tan nát. Có lẽ chỉ việc trở thành khách quý của Mẫu Đơn, mới giúp tìm chút thể diện và thoải mái hơn.

Tuy nhiên, dẫu Mẫu Đơn yêu thích tài tử đến , suy cho cùng đó vẫn là một cuộc mua bán xác thịt. Nói là nghìn vàng một đêm cũng hề quá lời, huống hồ là đêm đầu tiên. Bao nhiêu thiếu gia danh giá đoạt mỹ nhân, Tưởng Siêu thể độc quyền chứ?

Kiếp , ngày cô nương Mẫu Đơn khai bao, thiên hạ kinh thành đều đồn rằng đêm đầu tiên của nàng rơi tay trưởng tử của quyền thần Lý Đống, Lý Dương. Lý Dương dùng mười rương lớn chứa năm ngàn lượng hoàng kim để mua lấy đêm đầu của Mẫu Đơn, nàng cũng nhờ đó mà danh tiếng vang xa, trở thành danh kỹ đắt giá bậc nhất kinh thành. Không kiếp Tưởng Siêu liệu đủ chừng đó ngân lượng để tranh giành với Lý Dương .

Lý Đống. Khóe môi Tưởng Nguyễn nở một nụ lạnh lẽo đến thấu xương. Kiếp , Phái nhi c.h.ế.t tay , cảnh tượng kinh khủng suốt đời nàng thể nào quên . Sự xuất hiện của Lý Dương chỉ là khúc dạo đầu. Tiếng chuông tử vong ngân vang, mối huyết hải thâm thù của nàng, rốt cuộc cũng bắt đầu.

 

Loading...