Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Siêu giận dữ đùng đùng trở về Tưởng phủ. Vừa về tới, lập tức thẳng về phía Mi Thanh uyển. Lâm Lang thấy sắc mặt khó coi, vội vàng tiến lên bẩm báo: “Nhị thiếu gia, phu nhân đang chuyện với Đại tiểu thư.”

“Cút!” Tưởng Siêu đẩy Lâm Lang qua một bên, giận dữ xông . Hắn bước thấy Tưởng Tố Tố thu lòng Hạ Nghiên, thút thít dứt, còn Hạ Nghiên thì hết lòng an ủi nàng.

Tưởng Siêu thấy tiếng của Tưởng Tố Tố, trong lòng càng thêm phiền não, quát: “Khóc cái gì! Làm chuyện hoang đường như , hại ngẩng mặt lên ở Quốc Tử Giám, giờ chỉ lóc như thôi ?”

Tưởng Tố Tố sợ hết hồn, tủi : “Huynh hung dữ với gì, chẳng lẽ vui vẻ lắm ? Hiện giờ danh tiếng của mất hết ! Nhị ca, an ủi thì thôi đằng còn mắng , rốt cuộc là ý gì?”

“Được .” Hạ Nghiên cau mày, Tưởng Siêu. “Siêu nhi, con ? Tố nhi là ruột thịt của con, con chuyện với nó như thế?”

Tưởng Siêu khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt của Tưởng Tố Tố, ngọn lửa giận trong lòng giảm một chút, xuống ghế. “Không con trách nó, nhưng hôm nay cả thành đều đồn đãi chuyện tối qua. Con ngẩng mặt lên nổi ở Quốc Tử Giám. Nương thành độc phụ, cũng thành trò , lòng con rối bời.”

Hạ Nghiên c.ắ.n răng : “Chu Đại ở trong ngục rõ ràng khai chuyện gì, nhất định là kẻ cố ý tung tin. Thật độc địa! Muốn phá hủy danh tiếng của Tố nhi, quả là tâm tư thâm độc khôn lường!”

“Có thể là nào?” Tưởng Siêu cả giận . “Nếu để con tìm , con nhất định sẽ lột da kẻ đó!”

Tưởng Tố Tố hừ lạnh một tiếng. “Còn thể là ai, ngoại trừ con tiện tỳ Tưởng Nguyễn thì còn ai đây?”

“Tưởng Nguyễn?” Tưởng Siêu ngờ vực. Trong mắt , Tưởng Nguyễn cũng chỉ là một tiểu cô nương yếu ớt mà thôi, bên cạnh, thể tâm tư thâm độc như . “Nó bản lĩnh đó ?”

Tưởng Tố Tố bấm móng tay sâu lòng bàn tay. “Chỉ do quá khinh thường ả mà thôi!”

“Ta cũng cảm thấy kỳ lạ.” Hạ Nghiên nhíu mày . “Rõ ràng kẻ rơi xuống nước đáng lẽ là nó, tại biến thành Tố nhi. Chiếc khăn tay cũng khó hiểu. Cho dù là nó gây , Tưởng Nguyễn cũng thể giữ nữa.” Bà cảm giác nhạy bén mách bảo, mặc dù Tưởng Nguyễn thể hiện quá bắt mắt, nhưng luôn khiến khác cảm thấy rợn .

“Nương nhất định trả thù cho con.” Tưởng Tố Tố nức nở . “Nhất định khiến ả bại danh liệt.”

“Yên tâm .” Hạ Nghiên , nhưng đôi mắt lạnh thấu xương. “Ta chuyện với cha các con, chỉ việc con rơi xuống nước kỳ lạ. Mấy ngày nay đều cẩn thận lấy lòng cha các con. Tất nhiên một nghìn cách để hủy diệt con tiện tỳ . Còn về phần Cẩm Anh vương, con hãy gửi bái sang, là tới tạ ơn tay tương trợ, dò hỏi thử xem rốt cuộc ý gì.”

Vừa nhắc tới Tiêu Thiều, khuôn mặt Tưởng Tố Tố đỏ lên, thẹn thùng cúi đầu xuống, im lặng chuyện. Tưởng Siêu suy nghĩ một chút, : “Nếu Cẩm Anh vương thật sự yêu thích , phối hợp với trong quan trường .”

“Nhị ca, đang .” Tưởng Tố Tố thẹn thùng trách cứ. Hạ Nghiên nhíu mày: “Sao con năng cẩn thận như , danh dự của con là chuyện thể tùy tiện lấy để .” Dừng một chút, bà : “Bây giờ con siêng năng sách mới đúng, nhất định đầu bảng của khoa thi. Lúc đó, danh dự của Tố nhi cũng sẽ gột rửa, cha con mới mở lòng. Khi , Tưởng Nguyễn cũng chỉ là một con kiến, mặc con xử lý.”

Tưởng Tố Tố thấy , lập tức : “Nhị ca, đừng chúng thất vọng.”

Tưởng Siêu phẩy tay áo. “Yên tâm , đều lo liệu xong xuôi hết , con chuẩn kỹ lưỡng, nhất định sẽ lấy thứ hạng .” Hắn tiếp: “Đến lúc đó, con một bước lên mây, trở thành tôn quý, những kẻ đó xách giày cho con cũng xứng!” Nói tới đây, giọng trở nên âm ngoan, trong đầu nhoáng lên ánh mắt cao cao tại thượng của Liễu Mẫn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-68.html.]

Hạ Nghiên vỗ vai một cái. “Con trai, nương nhất định sẽ cầu phúc cho con.”

Lộ Châu bẩm báo những lời ở Mi Thanh uyển cho Tưởng Nguyễn , Tưởng Nguyễn chỉ nhạt. Lộ Châu thấy dáng vẻ hề để tâm của nàng, gấp gáp : “Tiểu thư, kỳ thi cận kề , trong lòng Nhị thiếu gia dự tính như , nếu thật sự lấy hạng cao, chúng gặp nguy .”

“Hắn tài hèn đức mọn, thể bước chân bảng vàng danh giá.” Tưởng Nguyễn đặt bút, ánh mắt lướt qua bức họa thành bàn án. Lộ Châu gần xem thử, chỉ thấy bức họa là ánh trăng, vầng trăng sáng ngời chiếu rọi khắp đồi núi, còn giữa rừng thẳm, vài đốm đom đóm chỉ phát ánh sáng lập lòe yếu ớt.

“Tiểu thư họa nên kiệt tác. Cái , cần treo lên để thưởng lãm ạ?” Lộ Châu thở dài .

“Không cần, ngươi đưa tới Quốc Tử Giám.” Tưởng Nguyễn đáp.

“Họa ạ?” Lộ Châu kinh ngạc thốt lên. “Tiểu thư chỉ họa tranh mà đề thơ thư pháp ?”

“Y sẽ tự khắc hiểu .” Tưởng Nguyễn cuộn bức họa gọn gàng.

Ánh trăng và đom đóm, bên nào quang huy rực rỡ hơn, bên đó sẽ lan tỏa sự soi rọi lớn lao hơn. Đom đóm dù bay cao đến mấy cũng chỉ trong phạm vi vài trượng, quang mang cũng chỉ soi rọi vài tấc. Còn ánh trăng ngự tầng vạn dặm, soi chiếu khắp non sông hồ hải. Địa vị càng cao, sức ảnh hưởng càng lớn. Muốn cứu độ bách tính, hết nắm giữ quyền hành. Chỉ khi ở địa vị chí cao, mới thể tự do hành sự, ai ràng buộc.

Đạo lý thâm sâu , một thông tuệ như Liễu Mẫn há thể lĩnh hội?

Tuy Lộ Châu chẳng hiểu huyền cơ, song vẫn nhận lấy bức họa. Tưởng Nguyễn khẽ dặn dò nàng vài câu, khiến gương mặt Lộ Châu lập tức hiện lên nét kinh ngạc, nàng gật đầu lĩnh mệnh mà rời .

Mấy ngày kế tiếp, chuyện đều yên bình. Bề ngoài biến cố gì đặc biệt xảy , điều trong kinh đồn rằng, Bệ hạ bổ nhiệm Triệu đại nhân Hàn lâm viện quan chủ khảo, lập tức tin đồn lan rằng Triệu đại nhân nhận hối lộ của thí sinh. Chuyện lan rộng ngõ ngách, các Ngự sử rối rít dâng tấu chương xin Bệ hạ cho điều tra việc , khoa thi mỗi năm tầm quan trọng vô cùng lớn. Vị chí tôn ngôi cửu ngũ tin thì long nhan đại nộ, lập tức hạ chiếu đình chỉ chức vụ của Triệu đại nhân, lập tức tra hỏi rõ ràng, đồng thời lệnh cho quan viên khác thế chủ khảo.

Khi tin Triệu đại nhân đình chức truyền , suốt hai ngày Tưởng Quyền hồi phủ, khi về nổi giận đùng đùng. Bên Mi Thanh Uyển gà bay ch.ó sủa, Tưởng Siêu giận dữ chỗ trút nên đổ hết lên mấy nha phạm sai lầm nhỏ. Cả Tưởng phủ rơi tình cảnh rối ren hoảng loạn, chỉ riêng Nguyễn cư vẫn duy trì sự an nhàn tĩnh tại như một.

Vào lúc , Tưởng Tố Tố gửi bái tới phủ Cẩm Anh vương, tới cửa đa tạ chuyện ngày đó ở Hội Hoa Đăng Tiêu Thiều tay giúp đỡ. Ai ngờ Tiêu Thiều ở trong phủ, Tưởng Tố Tố vị quản gia ngoài lục tuần của Cẩm Anh Vương phủ mắng cho một trận tan tác mặt mày, đành nổi trận lôi đình mà về phủ.

Liên Kiều cùng Lộ Châu còn gấp gáp bắt chước dáng vẻ uất ức phẫn nộ của Tưởng Tố Tố, mô phỏng cho Tưởng Nguyễn xem, khiến nàng cũng nhịn mà bật vài tiếng sảng khoái.

Cũng may, bệnh tình của Chu ma ma sự điều dưỡng cẩn thận khởi sắc hơn nhiều. Do vẫn còn e ngại kinh sợ các hạ nhân trong Nguyễn cư, Chu ma ma dùng vải che kín đôi mắt mù lòa của , thường ngày chỉ thể chút công việc thủ công đơn giản.

Mấy nha Hạ Nghiên đưa qua, Tưởng Nguyễn cũng quản. Chỉ Liên Kiều nóng tính, áp chế mấy nha ngoan ngoãn lời. Bạch Chỉ như hiền lành, thật dễ cận. Mấy nha ở Nguyễn cư đối xử lạnh nóng, cứ luôn nơm nớp lo sợ. Chỉ duy nhất nha Thư Hương, việc nhanh nhẹn sạch sẽ, tính tình dịu dàng khéo léo, đến cả Liên Kiều và Bạch Chỉ cũng thể tìm chút sơ hở nào của nàng.

Có điều lời đồn về con Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên trong kinh thành, nhờ lời đồn quan chủ khảo hối lộ mà ép xuống, cũng coi như là trong họa phúc.

 

Loading...