Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hội Hoa Đăng Đại Cẩm triều năm thứ mười bốn, so với những năm càng thêm phần náo nhiệt. Danh tiếng Tưởng Nguyễn lan khắp kinh thành chỉ trong một đêm. Nhất thời, trăm họ trong kinh thành đều bàn tán về vị Đại tiểu thư mới hồi phủ của Tưởng gia. Dung mạo của nàng tuyệt sắc, tài nghệ vô song, thấu hiểu quy củ, thủ lễ, khí chất cao quý, hề thua kém Nhị tiểu thư Tưởng phủ.

Sáng sớm, Tưởng Tố Tố thức giấc thấy chiếc đèn lồng thỏ đặt tủ đầu giường. Nàng ngẩn giây lát, đột nhiên cơn giận bốc lên, lập tức lớn tiếng gọi: “Người , Tinh Đình, Hồ Điệp!”

Hồ Điệp chạy vội . “Tiểu thư, xảy chuyện gì?”

Tưởng Tố Tố chỉ chiếc đèn lồng thỏ, lạnh giọng hỏi: “Thứ là do kẻ nào đưa tới?”

Hồ Điệp thấy đèn lồng cũng kinh ngạc. “Lúc sáng sớm hề , bây giờ ở đây?”

Một nha tam đẳng lưng Hồ Điệp thấy thì tiến lên , nhún . “Là nha Bạch Chỉ của Đại tiểu thư đưa tới. Nô tỳ thấy đèn lồng nên tự tiện để ở đây.”

“Ai cho phép ngươi tự ý quyết định?” Tưởng Tố Tố lạnh. “Kéo xuống.”

Hai bà tử cường tráng lập tức xông , chút thương tình kéo nha ngoài. Nàng hoảng sợ lóc cầu xin. “Nhị tiểu thư, nô tỳ sai ! Nhị tiểu thư, nô tỳ dám nữa!”

Tiếng cầu xin nhỏ dần, Hồ Điệp cẩn thận đặt một ly gừng tay Tưởng Tố Tố. “Tiểu thư, uống chút gừng để ấm .”

Tưởng Tố Tố hất tay Hồ Điệp , đoạt lấy chiếc đèn lồng vẫn còn treo ở đầu giường, hung tợn xé nát, đoạn vứt xuống đất giẫm đạp mạnh mẽ cho đến khi chiếc đèn biến dạng mới chịu dừng tay.

“Cái tiện nhân Tưởng Nguyễn , rõ ràng là cố tình thị uy! Thật sự cho rằng chiếc đèn lồng ghê gớm lắm ? Cũng chỉ là một vật tầm thường chẳng đáng giá chút nào mà thôi!” Tưởng Tố Tố xuống giường, hai mắt đỏ ngầu. “Rồi sẽ một ngày, ả cũng sẽ chân , giống như chiếc đèn lồng , mặc cho chà đạp!”

Hồ Điệp dám thở mạnh. Giờ phút , vẻ mặt của Tưởng Tố Tố y như ma quỷ, nào còn sự dịu dàng, ngây thơ ngày thường.

lúc , Tinh Đình vội vàng chạy , hoảng hốt . “Tiểu thư, xong !”

Tưởng Tố Tố đang bực bội, vui . “Tay chân lóng ngóng, chuyện gì?”

“Nô tỳ , sáng sớm nay trong kinh thành đang lan truyền tin đồn rằng Chu Đại là do Phu nhân sai khiến, cố ý bôi nhọ thanh danh của Đại tiểu thư, ngờ sơ suất gây họa cho Nhị tiểu thư.”

“Cái gì?” Tưởng Tố Tố lập tức bật dậy, cuống quýt hỏi. “Tin do ? Chu Đại thừa nhận ? Chuyện tuyệt đối thể xảy !”

“Nô tỳ cũng rõ.” Tinh Đình vội vàng . “Sáng nay cả kinh thành đều bàn tán chuyện , giống như bản sự thật !”

Mặt Tưởng Tố Tố tái nhợt. “Rõ ràng Nương , rốt cuộc là do ai truyền ? Không , gặp Nương.” Dứt lời nàng lập tức khoác áo ngoài. “Đi mau, Nương nhất định sẽ nghĩ cách cho .”

Khác hẳn với cảnh tượng náo loạn, gà bay ch.ó chạy ở Mi Thanh uyển, Nguyễn cư mang một vẻ an nhiên tự tại.

Lộ Châu đặt bát chè trôi nước lên bàn, mang một đĩa bánh hoa hồng. “Đây là điểm tâm do Lão phu nhân ban thưởng, Tiểu thư hôm qua nên mới sai Thải Tước tỷ mang đến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-66.html.]

Tưởng Nguyễn mỉm . Tưởng lão phu nhân một lời nào về chuyện của Tưởng Tố Tố, thái độ khiến khác suy nghĩ sâu xa. Có lẽ Hạ Nghiên cũng chiếm chút lợi lộc nào từ chỗ Lão phu nhân.

Lộ Châu cạnh Tưởng Nguyễn dùng bánh hoa hồng, . “Tiểu thư, hôm nay bên ngoài cũng đồn ầm lên , hãm hại Đại tiểu thư, ngờ khiến Nhị tiểu thư gặp họa.” Lộ Châu dừng một chút, sắc mặt Tưởng Nguyễn. “Nghĩ đến cảnh Mi Thanh uyển lúc đang rối loạn cả lên là nô tỳ thấy vô cùng hả . Tiểu thư tay quả thật là đáng đời!”

Liên Kiều ở bên cạnh thêu thùa, thấy Lộ Châu như thì kiềm . “Hả giận thì hả giận, nhưng Lộ Châu, ngươi việc hết sức cẩn thận, đừng gây thêm phiền phức cho Tiểu thư là .”

“Tỷ yên tâm .” Lộ Châu đắc ý . “Ta tìm ba mươi đứa trẻ con ở chợ, thuê thêm mấy kẻ ăn mày, cho bọn chúng tiền bạc. Dù tra hỏi thế nào cũng thể tra đầu mối.”

Tưởng Nguyễn uống một hớp canh phỉ thúy, . “Ngươi . Ngoại trừ chuyện thì còn gì nữa ?”

“Chuyện Tiểu thư dặn dò nô tỳ dám quên.” Vẻ mặt Lộ Châu chút do dự. “ , …”

“Tưởng Tố Tố chính là kẻ thù của , bỏ chút công sức lớn hơn thì ? Chẳng qua đây chỉ là một sự đáp lễ, bởi ả luôn cách khiến khác thể vui vẻ nổi.” Tưởng Nguyễn mỉm .

Lời đồn trong kinh thành lúc , kẻ gặp sóng gió chỉ Tưởng phủ, mà còn lan sang Cẩm Anh vương phủ. Lâm quản gia hơn sáu mươi tuổi sầu não vểnh râu mép. “Làm bây giờ? Lời đồn càng ngày càng thái quá, rốt cuộc là do ai truyền ? Nếu như để , nhất định sẽ tha cho kẻ đó.”

Dạ Phong đối diện, giật giật môi, suy nghĩ một chút vẫn im lặng.

Giữa đêm khuya, kinh thành lan truyền tin đồn rằng Hạ Nghiên tìm hãm hại Tưởng Nguyễn. Cùng lúc đó, một lời đồn khác cũng nổi lên, rằng Cẩm Anh vương Tiêu Thiều tình cảm sâu đậm với Tưởng Tố Tố, cho nên tối qua mới bất chấp uy danh mà dối để giải vây cho nàng .

Lời đồn lan truyền rầm rộ, ngay cả việc Tưởng Tố Tố và Tiêu Thiều nảy sinh tình ý cũng kể rõ tường tận. Lâm quản gia lo lắng đến mức như đống lửa, chủ tử nhà thế nào, ông lớn lên, từng thấy Tiêu Thiều nhắc tới Tưởng Tố Tố một lời. Nếu lời đồn , e rằng Tưởng Tố Tố là cô nương phương nào Lâm quản gia cũng chẳng .

“Rốt cuộc là kẻ nào dám bôi nhọ danh dự của Vương gia? Tưởng Tố Tố là nữ tử phương nào, mà tình sâu như biển, thật hoang đường!”

Tính tình Lâm quản gia thẳng thắn nóng nảy, tuổi tác nhỏ nhưng tâm tính vẫn trực tính như hài đồng. Dạ Phong quá quen thuộc với điều đó, dứt khoát ngẩng đầu trời giả lơ . lúc , Tiêu Thiều bên trong gọi. “Dạ Phong.”

Dạ Phong vội vàng nghiêm nét mặt đáp. “Chủ tử.” Hắn lập tức bước phòng, thấy Tiêu Thiều đang bàn sách, tay vuốt ve thanh chủy thủ, lạnh giọng hỏi: “Đã tra là ai ?”

“Là tỳ nữ trong Tưởng phủ. Cẩm y vệ vẫn đang tra xét, nhưng lẽ là Nhị tiểu thư Tưởng gia?” Dạ Phong thử thăm dò. Hắn nghĩ, Tiêu Thiều phong tư xuất chúng, Tưởng Tố Tố tung lời đồn , lẽ là bám cành cao của Cẩm Anh vương. Nếu lời đồn thể dẹp yên, Tưởng Tố Tố chỉ thể gả cho Tiêu Thiều mà thôi.

“Không nàng .” Tiêu Thiều đáp.

“Chủ tử cho rằng là ai?” Dạ Phong nghi hoặc hỏi.

Trong đầu Tiêu Thiều hiện lên bóng hình thiếu nữ vận y phục đỏ rực đêm qua thuyền Linh Lung, đôi mắt nàng như chứa đựng nỗi hận thù sâu đậm tựa vực sâu.

Hắn thu ánh mắt , lạnh lùng . “Điều tra kỹ lưỡng về Đại tiểu thư Tưởng gia.”

 

Loading...