Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người cất lời chính là Dung Nhã quận chúa của Cung Thân vương phủ. Nàng sở hữu dung mạo xinh , tính cách dịu dàng, ánh mắt nàng thỉnh thoảng lướt qua nam nhân mặc hắc y thuyền Thanh Tùng, ý tứ rõ ràng.

Một tiểu thư khác phụ họa: “ , năm nay hoa đăng hình thỏ sẽ rơi tay ai.”

Dung Nhã quận chúa : “Nếu , sẽ đầu, xin phép vẽ một bức.”

Các quý nữ xung quanh đều luôn miệng tán đồng, nha bưng mực Huy Châu và giấy Tuyên Thành lên. Thật Dung Nhã quận chúa cũng là một tài, đêm nay thể sánh bằng Tưởng Tố Tố, mới tự mở một con đường khác để biểu diễn. Bức tranh nhanh chóng vẽ xong, nha cầm tờ giấy lên, Dung Nhã quận chúa gác bút. “Khiến các vị chê .”

Bức tranh nàng vẽ là Xuân Mai đồ. Giữa đống tuyết, một cây khô trơ trọi, cây tuyết trắng vùi lấp, khó mà nhận rõ hình dáng. Chỉ hai cánh bướm đậu đó, dường như hương thơm thanh khiết của hoa mai hấp dẫn.

Bức tranh cũng quá đặc sắc, cái ở bố cục, kết cấu xảo diệu, bức họa mở , lập tức lấy tiếng khen của . Trên mặt Dung Nhã quận chúa thoáng qua vẻ đắc ý, lặng lẽ nam nhân hắc y thuyền đối diện. Nàng phát hiện đối phương chỉ cúi đầu uống , thèm liếc mắt về phía bên , trong lòng nén nổi thất vọng.

Trên thuyền Thanh Tùng, Ngũ hoàng tử chống cằm, với Tuyên Ly: “Bức họa của Dung Nhã quận chúa quả thực thú vị, cũng đáng yêu.” Lời lẽ thâm sâu khó lường, cốt là ý dò xét. Dung Nhã quận chúa là hòn ngọc quý tay Cung Thân vương, nếu nàng để mắt đến, nhận sự ủng hộ của Cung Thân vương tất sẽ thêm một thế lực thể khinh thường.

Tuyên Ly khẽ nhạt, lắc đầu. “Thật ? Ta thấy bức họa chút phô trương, xốc nổi.”

Ngũ hoàng tử híp mắt , ý vị thâm trường : “Ánh mắt của Bát luôn cao.”

Bên kết thúc, chung quanh lâm im lặng. Năm , các quý nữ ai cũng xung phong biểu diễn. Bởi vì Tưởng Tố Tố, nên ai tranh vị trí thứ nhất, chỉ nắm chắc cơ hội để nêu cao tên tuổi, cũng là một cuộc mua bán cực . năm nay, bởi vì sự hiện diện của Bát hoàng tử và Cẩm Anh vương – một vị là Hoàng tử thoát tục như tiên khách, một vị là Vương gia lạnh lùng như hàn băng, cực kỳ xuất sắc. Các quý nữ ai cũng e thẹn, ai dám chủ động bước lên.

Tưởng Nguyễn vẫn mặc kệ quan tâm, thấy một giọng dịu dàng vang lên: “Nếu Dung Nhã quận chúa đầu, sẽ là tiếp theo.”

Người chuyện là Từ Nhược Hi. Nghe nàng , mấy cùng bàn trừ Tưởng Nguyễn đều kinh ngạc. Ngày thường, Từ Nhược Hi nổi tiếng thanh cao, ngạo nghễ, luôn khinh miệt những chuyện tranh danh đoạt lợi, ca múa biểu diễn hệt như ca cơ thế , cớ đêm nay nàng chủ động tiến cử?

Chỉ Tưởng Nguyễn hiểu thấu, hành động của Từ Nhược Hi hẳn là do nàng thầm ngưỡng mộ Cẩm Anh vương. Bất kỳ nữ nhân nào cũng thể hiện ưu điểm mặt si mê; dù Từ Nhược Hi bình thường kiêu ngạo đến , mặt trong lòng, nàng cũng chỉ là một nữ tử phàm tục mà thôi. Nghĩ đến đây, Tưởng Nguyễn khỏi bội phục Từ Nhược Hi. Chẳng nữ nhân nào cũng dũng khí buông bỏ kiêu ngạo, chỉ nguyện ý nở rộ vì một duy nhất.

Hành động của Từ Nhược Hi khiến các quý nữ xung quanh đều kinh ngạc. Các nàng vốn là khách quen thuộc thuyền Linh Lung, còn mấy năm Từ Nhược Hi từng tham dự. Sự xuất hiện bất chợt của nàng năm nay khiến khỏi cảm thấy hiếu kỳ.

Nụ của Quận chúa Dung Nhã khẽ ngưng , nàng mới cất lời: “Từ tiểu thư so tài về phương diện gì?”

Hội thi quy định rõ tài nghệ biểu diễn, song các nam nhân thuyền Thanh Tùng vốn chẳng mấy hứng thú với những chiếc hoa đăng hình thỏ . Cuộc tranh tài diễn thuần túy giữa các quý nữ thuyền Linh Lung. Họ tùy ý biểu diễn sở trường, ai nhận nhiều lời tán thưởng từ các vị công tử thuyền Thanh Tùng nhất, đó sẽ thắng cuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-58.html.]

Mặt Từ Nhược Hi đỏ bừng, lộ chút lúng túng, nhưng nàng vẫn cố trấn tĩnh giữ vẻ đoan trang. “Nếu là tao nhân mặc khách hội tụ, chi bằng thử tài thư pháp.”

Từ Nhược Hi là con gái của Hàn lâm viện Chưởng học sĩ, đích thực là con nhà thư hương trâm thế phiệt, từ nhỏ tiếp thu giáo d.ụ.c sách vở. Chữ của nàng vốn dĩ . Đợi nha mang giấy bút lên, nàng gần như chút do dự, hạ bút dứt khoát.

Điều tối kỵ khi chữ là ngưng trệ. Nàng như mây trôi nước chảy, vẻ mặt hết sức chuyên chú. Từ Nhược Hi vốn là một thiếu nữ xinh , nhưng thường ngày quá đỗi kiêu căng, khiến khác quên ngũ quan tinh tế của nàng. Giờ phút , nàng tâm ý chữ, nét mặt bớt vẻ thờ ơ lạnh nhạt, ngũ quan trở nên nhu hòa, toát lên vẻ mềm mại hiếm thấy.

Trên thuyền Thanh Tùng, nhiều chú ý tới nàng. Một vài công tử trẻ tuổi tán thưởng: “ là tài mạo song , xứng danh thư hương môn nhất!”

Đợi Từ Nhược Hi đặt bút xuống, nha giơ bản chữ của nàng lên. Chỉ một từ ‘Phúc’ đơn giản, nét chữ to tròn, cổ kính mà ngay thẳng, thể hiện khí phách. Người đời thường thấy chữ như thấy . Mặc dù những đau khổ kiếp nhận từ Bát hoàng tử khiến Tưởng Nguyễn hề tin điều đó, nhưng nét chữ , nàng cũng thầm khen ngợi một tiếng.

Nét chữ tuy cứng cáp, nhưng đường nét ngay thẳng rộng rãi, toát lên vẻ quang minh chính trực. Nếu chữ của Từ Nhược Hi như , thì chắc hẳn nàng là một dám yêu dám hận.

Người đây đều là học, tất nhiên rõ thư pháp Từ Nhược Hi , bèn đồng thanh vỗ tay tán thưởng. Triệu Cẩn cất lời: “Chữ của Nhược Hi ngày càng tiến bộ. Nhìn khắp kinh thành, e rằng chỉ nét chữ của Bát hoàng tử mới thể sánh với Nhược Hi.”

“Lời thế nào?” Đổng Doanh Nhi tươi tắn . “Nhược Hi của chúng là nữ, Bát hoàng tử là nam, lấy nữ nhân so với nam nhân, chẳng ý nâng đỡ Bát hoàng tử ?”

Mọi bật rộ lên. Trong tiếng khen ngợi vang vọng, Từ Nhược Hi âm thầm sang thuyền Thanh Tùng. Ngay đó, nàng khẽ nhíu mày, đôi mắt trở nên tối sầm .

Nàng mắt Từ Nhược Hi, thầm nghĩ quả nhiên giống như kiếp . Cẩm Anh Vương luôn là trong mộng của tất cả nữ nhân Đại Cẩm triều, đáng tiếc Tiêu Thiều là một kẻ vô vị hiểu phong tình, tan nát bao tâm hồn thiếu nữ.

Từ Nhược Hi trở chỗ của . Hành động của nàng khiến nhiều quý công tử để mắt, chỉ là khi về chỗ thì nàng mang vẻ mặt u sầu, vui vẻ, thờ ơ với những ánh mắt ngưỡng mộ , bỗng dưng phụ bao nhiêu ý của khác.

Sau Từ Nhược Hi, quý nữ hỏi tiếp theo đến phiên ai, nhưng Quận chúa Dung Nhã cùng Từ Nhược Hi biểu diễn , đều lên mà biến thành trò .

Trong sự im lặng bao trùm, một giọng khẽ khàng vang lên: “Nhị tỷ, tỷ đ.á.n.h đàn cực ? Chi bằng tỷ đàn một khúc , Đan nhi mong tỷ đàn Thất Huyền cầm.”

Mắt Tưởng Nguyễn nheo , về phía . Tưởng Đan cảm thấy bất an, chỉ vạt áo của , vẻ sợ hãi khiến tưởng rằng lời phát từ chính miệng .

Còn Tưởng Tố Tố bên cạnh, kinh ngạc Tưởng Đan, đó khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng. “Đan nhi, thể dám đàn Thất Huyền cầm cơ chứ?” Đôi mắt yêu kiều ánh lên vẻ bất an, tựa như nai con giật , khiến khác động lòng thương xót.

 

Loading...