Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần tại Thẩm phủ, đa phần các vị tiểu thư tham dự đều là con gái nhà quan trong kinh thành, nhưng phận thể sánh bằng các vị quyền cao chức trọng hội tụ ở đây. Rất nhiều đầu tiên diện kiến đích trưởng nữ Tưởng gia. Từ đến nay, khắp kinh thành đều xưng tụng Tưởng Tố Tố tài mạo song , vẻ tựa tiên nữ giáng trần, nên ai nấy đều vô cùng tò mò về cô tiểu thư lớn lên ở thôn trang . Không ngờ hôm nay tận mắt chứng kiến, họ thật sự bất ngờ nhan sắc xuất chúng đến thế.

Thuyền Thanh Tùng và thuyền Linh Lung neo sát , hai chiếc thuyền sóng đôi cập bến. Nhất cử nhất động của các vị tiểu thư Tưởng phủ đều những hai thuyền thu trọn tầm mắt. Đứng hai đích nữ nổi bật, Tưởng Đan và Tưởng Lệ tất nhiên lờ . tất cả ánh mắt từng đổ dồn về Tưởng Tố Tố trong quá khứ, tối nay đều chuyển hướng sang Tưởng Nguyễn.

Một vị thiếu gia nhà quan thuyền Thanh Tùng nàng đến ngây dại, khẽ lẩm bẩm: “Một cái nghiêng thành, hai cái nghiêng nước.”

Tưởng Nguyễn vẫn bình tĩnh bước , nhưng nội tâm dâng lên một nỗi trào phúng sâu sắc. Kiếp nàng cũng từng bước từng bước lên chiếc thuyền Linh Lung , nhưng đáng tiếc chẳng hề nhận ánh mắt kinh diễm như hiện tại. Thuở , ánh mắt họ dành cho nàng chỉ sự coi thường, châm biếm và giễu cợt của kẻ bề , tựa như đang một tiện nhân hạ đẳng đầu bước chân giới thượng lưu. Kiếp , cục diện đảo ngược đến ?

nàng nào , kiếp chính vì Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên thường cố ý bóng gió, thêm đó là mấy năm sống ở thôn trang sớm khiến nàng cảm thấy yếu đuối tự ti. Sau khi trở Tưởng phủ, Hạ Nghiên giả vờ thiết yêu thương, dùng chiêu sủng ái đoạt mệnh mà gần như cưng chiều nàng thái quá. Nàng từng mời dạy học, cầm kỳ thi họa, nữ công cũng chẳng tinh thông, lễ nghi càng . Đối với kinh thành đề cao lễ nghi phép tắc mà , đó chính là một trò lớn. Hơn nữa, khí chất con vốn chiếm năm phần ảnh hưởng đến dung mạo. Kiếp nàng nhát gan yếu đuối, cho dù hơn nữa thì dung mạo tuyệt trần cũng lu mờ. Sau cung, Bát hoàng tử vì biến nàng thành một quân cờ mỹ, cầm kỳ thi họa đều học đến mức tinh thông. Khí chất bồi dưỡng trong thâm cung , ai cũng bắt chước . Cho dù mắt của những ở đây sắc bén đến , cũng thể chút sai sót nào trong lễ nghi của nàng. Sự rèn giũa đầy m.á.u và nước mắt của kiếp khiến nàng thêm khí chất trầm , cao quý khó lường. Giờ đây, cử chỉ ung dung tự tại, cộng thêm dung mạo tuyệt sắc diễm lệ, việc hấp dẫn ánh mắt khác là lẽ đương nhiên.

Nụ gương mặt Tưởng Tố Tố vẫn ôn nhu như xưa, nhưng nếu kỹ sẽ thấy vẻ cứng nhắc lướt qua. Nàng bước lên thuyền, Tiết tiểu thư phủ Ngự Sử đại nhân lập tức gọi tới. Tưởng Tố Tố một tay nắm Tưởng Đan, một tay nắm Tưởng Lệ về phía gọi, cố tình vô ý mà bỏ Tưởng Nguyễn phía .

Liên Kiều cùng Bạch Chỉ lưng Tưởng Nguyễn cũng nhíu mày lộ vẻ bất mãn. Tưởng Nguyễn khẽ nhếch môi lạnh nhạt, dù tuổi vẫn còn nhỏ, còn thiếu sự nhẫn nại. Mặc dù so với các thiếu nữ cùng tuổi thì tâm cơ thâm trầm hơn, nhưng rốt cuộc Tưởng Tố Tố vẫn chỉ là một nha đầu mới mười tuổi mà thôi. Tính tình tranh cường háo thắng, một khi địa vị uy hiếp, tấm mặt nạ cũng khó lòng mà giữ nổi.

Nàng bỏ một , đám thuyền Thanh Tùng đều thấy rõ ràng cảnh tượng . Một vị công tử mặc y phục màu lam, sắc mặt giận dữ thốt lên: “Lại bắt nạt một tiểu cô nương yếu đuối như ư, các vị tiểu thư thật thất lễ!” Vị chính là công tử của Tổng binh phủ. Một công tử khác phụ họa: “ , thật quá đáng. Nếu tiền lệ, thật mong mời nàng cạnh .”

Lòng thương hoa tiếc ngọc chỉ một như . Tưởng Nguyễn còn kịp nghĩ xem nên thuyền Linh Lung, thấy một giọng quen thuộc gọi : “Tưởng Nguyễn, đây.” Quay đầu , hóa là Lâm Tự Hương.

Tưởng Nguyễn liền bước tới chỗ nàng, an tọa bên cạnh. Lâm Tự Hương chăm chú Tưởng Nguyễn một lát, mới gật đầu tán thưởng: “Xinh hơn nhiều. Y phục đỏ rực so với kẻ giả nhân giả nghĩa luôn khoác lên y phục trắng , quả thật còn dễ hơn bội phần.”

Tưởng Nguyễn im lặng mỉm . Lâm Tự Hương kéo tay nàng, giới thiệu với cùng bàn: “Đây là Tưởng tiểu thư của Thượng thư phủ Tưởng đại nhân, Tưởng Nguyễn, tỷ tỷ của Tưởng Tố Tố.”

Trên thuyền, các vị tiểu thư quen đều tự lập thành từng nhóm nhỏ mà an tọa. Mặc dù khi ở Thẩm phủ, Lâm Tự Hương cô lập, nhưng trong kinh thành, nàng cũng những bằng hữu của . Lâm Tự Hương giới thiệu với Tưởng Nguyễn: “Đây là Đổng Doanh Nhi, tiểu thư Tuần phủ. Từ Nhược Hi, tiểu thư Chưởng học sĩ Hàn lâm viện. Văn Phi Phi, tiểu thư Kiêu Tham Lĩnh, và Triệu Cẩn, tiểu thư Vân Huy Sử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-56.html.]

Đổng Doanh Nhi, tiểu thư Tuần phủ, gương mặt tròn trịa đáng yêu, thấy liền hào phóng với Tưởng Nguyễn: “Thì ngươi chính là Tưởng Nguyễn. Vừa thấy ngươi, bàng hoàng đến ngây dại, đến giờ mới đời còn một cô nương đến như .”

Thái độ của nàng ngây thơ thẳng thắn, hề ý nịnh nọt, khiến khác ấn tượng . Văn Phi Phi cùng Triệu Cẩn xuất là nữ nhi võ quan, hành động cũng mang theo vài phần hào khí. Triệu Cẩn : “Nếu là nam nhi, chắc chắn sáng mai sẽ đến Tưởng phủ cầu .”

,” Văn Phi Phi phụ họa. “Bây giờ nhan sắc của ngươi kinh diễm đến mức , đợi đến vài năm , tất cả các tiểu thư trong kinh thành e đều khỏi phủ nữa.”

Tưởng Nguyễn cũng đáp: “Các vị tỷ tỷ đang cố tình trêu chọc ? Hôm nay cũng mở mang tầm . Trong kinh thành các cô nương cả tính tình lẫn dung mạo đều hơn như thế , nhất là tính tình. Nếu là nam nhi, tất một kẻ phong lưu đa tình, cưới hết tất cả các vị tỷ tỷ về nhà.”

Cả bàn bật , khí coi như vui vẻ hòa thuận. Lâm Tự Hương sang Từ Nhược Hi, hỏi: “Sao ngươi thất thần?”

Từ Nhược Hi là đích nữ của Hàn lâm Chưởng học sĩ, bình thường cũng là cao ngạo, định đáp, bên ngoài vang lên tiếng loan báo kéo dài: “Cẩm Anh vương giá lâm! Bát hoàng tử giá lâm!”

Mắt Từ Nhược Hi xuất hiện một tia rung động khác lạ, gò má ửng hồng. Toàn Tưởng Nguyễn nhất thời cứng đờ, nàng cố gắng hết sức định tâm thần, suýt nữa vỡ tách trong tay.

Nàng theo ánh mắt của , dõi lên bờ. Chỉ thấy một mặc y phục trắng bước tới. Người nọ phong thái nho nhã, tuấn bất phàm, vẫn hệt như kiếp , mỉm từng bước tiến về thuyền Thanh Tùng. Mặt sông gợn sóng lăn tăn, phản chiếu ánh đèn và bóng hình nhân ảnh thuyền. Đêm nay tuy náo nhiệt, nhưng cố nhân gặp , thế cuộc xoay vần.

Trên thuyền Linh Lung còn một tiếng nào. Ánh mắt Từ Nhược Hi Bát hoàng tử, mà mặc y phục đen tuyền thêu kim kỳ lân, đai ngọc bích, hài đen phía Bát hoàng tử. Người tuấn mỹ tuyệt luân, khí bức , đôi mắt lạnh lẽo như tuyết, bước thong dong, ung dung tự tại, hề thua kém Bát hoàng tử.

Giọng của Từ Nhược Hi vì kích động mà run rẩy: “Là Cẩm Anh vương…”

Tưởng Nguyễn khẽ nhíu mày, vạn ngờ, nam nhân hắc y mà nàng từng hai chạm mặt, chính là Cẩm Anh vương Tiêu Thiều, tiếng tăm lừng lẫy tại Đại Cẩm triều.

 

Loading...