Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đại sảnh, Hạ Nghiên vận y phục lụa hai lớp màu phấn hồng, váy Thanh La, tôn lên vòng eo thon thả. Dù hạ sinh hai con, nhưng nàng vẫn giữ vẻ tươi trẻ như thiếu nữ tuổi xuân thì. Da thịt mềm mại như ngọc, điểm trang thanh nhã, châu báu tinh xảo, giữa đám di nương thất quả là một đóa hoa thanh thuần tuyệt sắc, thêm chút thở tri thức nhẹ nhàng, quả đúng là giai nhân hiếm gặp.

Tưởng Quyền dịu dàng nàng, chỉ nàng vất vả, trong mắt tràn đầy sự trìu mến. Nhị di nương cam lòng, cặp mày liễu khẽ nhướng lên, cố dùng giọng dịu dàng nhất thể : “Lão gia, cuối cùng ngài cũng hồi phủ .”

Thật Nhị di nương cũng xem là mỹ nhân, chỉ là vẻ phần sắc sảo, gương mặt gầy, toát lên vẻ cay nghiệt, thể dịu dàng đa tình bằng Hạ Nghiên. Lại cố gượng ép như , thần thái trở nên cứng nhắc, khiến Tưởng Quyền mất kiên nhẫn, chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng. Nhị di nương thấy , hai tay hung hăng vặn vạt áo.

Đại di nương mặc y phục màu xanh nhạt giặt đến trắng bệch, môi là nụ khiêm tốn, lặng lẽ lui về một góc. So với hai nha như hoa như ngọc bên cạnh Hạ Nghiên, bà càng giống nha nhị đẳng hơn. Tưởng Quyền thèm bà cái nào, Tưởng Tố Tố bước lên : “Cha hồi phủ.”

Bình thường ở bên ngoài Tưởng Quyền ít khi , nhưng mặt con Tưởng Tố Tố từng nghiêm mặt. Y vui vẻ, sờ đầu Tưởng Tố Tố: “Cha đem về cho con chút đồ, đợi lát nữa cha sai đưa tới cho con.”

Trong mắt Nhị di nương hiện lên vẻ căm ghét. Tưởng phủ bốn vị tiểu thư, nhưng vinh dự chỉ một Tưởng Tố Tố.

Tưởng Siêu đang chuyện với Tưởng lão phu nhân đột nhiên nhớ tới một chuyện, bèn : “Không Nguyễn về , vẫn thấy bóng dáng hết .”

Nụ của Tưởng Tố Tố cứng . Tưởng Quyền cũng như mới nhớ , nụ biến mất, chân mày nhíu chặt. Hạ Nghiên thấy mỉm , đang mở miệng, bỗng thấy một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên cửa đại sảnh. “Tưởng Nguyễn bái kiến Phụ .”

Tưởng Quyền và Tưởng Siêu đồng loạt về hướng đó. Bỗng thấy một thiếu nữ yêu kiều vận hồng y đang chậm rãi bước . Áo xiêm nàng thêu hoa tinh xảo ngực, mái tóc dài thướt tha buộc bằng một dải lụa mỏng. Vẻ ngoài đơn giản nhưng vô cùng thoát tục. điều khiến kinh ngạc hơn cả chính là dung mạo của nàng: da trắng như tuyết, môi đỏ như đào, đôi mắt chứa đựng sự quyến rũ c.h.ế.t , khóe mắt phảng phất vẻ lạnh lùng khó lường. Vẻ trầm , như lửa như băng. Mọi cử chỉ của nàng đều khiến khác chăm chú.

Nàng bước lên phía một cách vững vàng, bước chân phong nhã như gió lướt mây trôi, dừng mặt Tưởng Quyền, dịu dàng cất tiếng: “Tưởng Nguyễn bái kiến Phụ .”

Giờ khắc Tưởng Quyền và Tưởng Siêu mới hồn, cả hai đều khó mà tin sự đ.á.n.h giá của vị đại tiểu thư Tưởng gia trở về từ thôn trang. Sau năm năm, Tưởng Nguyễn như lột xác thành một khác, từ trong ngoài còn chút hình bóng nào của quá khứ. Đặc biệt là ánh mắt khi nàng bước đến, thăm thẳm khó dò, tựa như của nhân thế, khiến lòng lạnh lẽo. Thế nhưng gương mặt nàng nở nụ khéo léo, tựa hồ ánh mắt sắc lạnh chỉ là ảo ảnh.

Tưởng Quyền dò xét Tưởng Nguyễn, chậm chạp đáp. Tưởng Nguyễn im lặng một chút, từ từ ngẩng đầu lên, thẳng mắt Tưởng Quyền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-48.html.]

Trong khoảnh khắc thấy y, Tưởng Nguyễn thoáng chút hoảng hốt, tâm tình dâng lên cảm xúc chẳng rõ vui buồn. Lúc Tưởng Quyền vẫn còn tráng niên, là một văn nhân thanh liêm. Trước mắt nàng chợt hiện lên cảnh gặp Tưởng Quyền cuối ở kiếp : khi đó, cha ruột hề lưu tình, kéo nàng từ tẩm cung đến chính điện, ngay mặt văn võ bá quan, gán cho nàng cái tội danh họa quốc yêu nữ. Nàng rạp đất, đôi mắt trợn trừng dám tin, nhưng chỉ đổi lấy ánh tuyệt tình, lạnh lùng từ y. Ánh mắt khinh miệt tựa như đang vật ô uế nhất trần đời, khiến lòng nàng lạnh lẽo tựa hầm băng.

Sau đó, nàng giam đại lao, Tưởng Tố Tố giày vò hành hạ, liên lụy cả Triệu gia. Trong chốn thiên lao, nàng lắng phụ từng bước thăng quan tiến chức, trở thành nhất phẩm đại quan, cuối cùng Quốc cữu. Khi chức quan của y tăng lên, y từng mảy may nghĩ tới, ấn quan vấy m.á.u của nàng ?

Tưởng Quyền chính là một như thế. Vì Tưởng Tố Tố, vì Tưởng Siêu, vì Hạ Nghiên, và vì chính bản , y chút do dự đem nàng, Triệu Mi cùng bộ Triệu gia đá lót đường. Từ kiếp đến kiếp , y từng xem họ là nhân?

Kiếp nhốt nơi đại lao, nàng chỉ tuyệt vọng mê ; hôm nay, gặp cố nhân, trong lòng nàng chỉ còn sự căm hận.

Hận, hà cớ gì hận. Bị Tưởng Tố Tố biến thành nhân trư ( lợn) thể nhúc nhích, tận mắt chứng kiến hài tử của quyền thần dâm ô, nỗi đau thấu tâm can ai thấu hiểu? Chính tai thấy nhân tru diệt cả nhà mà cách nào cứu giúp, sự bi phẫn thể rõ. Nếu Diêm Vương chịu thu nàng, để nàng trở nhân gian, nàng tuyệt đối cam tâm nếu khiến đám nếm trải mùi vị của địa ngục. Kể từ thời khắc sống , nàng vứt bỏ bộ tình với Tưởng Quyền, một lòng một báo thù.

Nàng mở to mắt, đôi mắt ngập sương mù chợt trở nên trong suốt. Nhìn sâu , chỉ thấy ánh mắt sáng rỡ, tựa như dòng suối lạnh lẽo, hề vẩn chút tạp chất nào. Đứng mặt hai , giọng mềm mại như gió thoảng, nàng cất tiếng gọi nữa. “Phụ ?”

Tưởng Quyền chợt tỉnh táo, nụ rực rỡ của trưởng nữ vô cớ khiến lòng y cảm thấy bất an. Y Tưởng Nguyễn, khẽ đáp: “Con về là .” Rồi đó chẳng thêm câu nào.

Sự lạnh nhạt khiến Liên Kiều và Bạch Chỉ cảm thấy bất bình. Tưởng Nguyễn tựa hồ nhận , chỉ chuyển hướng Tưởng Siêu, cất một tiếng gọi: “Nhị ca.”

Tưởng Siêu vẫn như trong ký ức, mặt mày sáng sủa, gãi đầu vẻ bất an, đáp hì hì: “Nguyễn .” Trong ánh mắt y thoáng qua một chút ẩn ý rõ ràng.

Cả hai đứa con của Hạ Nghiên, đều giỏi đeo mặt nạ . Kiếp , khi Tưởng Tín Chi qua đời, vị Nhị ca đối xử với nàng cực kỳ . Bề ngoài Tưởng Siêu là hòa nhã lạc, đôi khi còn chuyện ngu ngốc, chịu chút thua thiệt, tính tình như ai cũng kết giao. Đặc biệt là Tưởng Nguyễn khi mất Tưởng Tín Chi, càng tìm kiếm cảm giác ấm áp từ vị ca ca .

thực tế, cái tên ngốc giả vờ cuối cùng cưới minh châu của Hữu Thừa tướng đương triều, từ đó về , triệt để theo phe Bát hoàng tử. Nghĩ hôm nay, tất cả những gì xảy ở kiếp đều chỉ là ảo ảnh. Ấn tượng về Tưởng Siêu của nàng dừng ở việc lợi dụng nhan sắc của nàng để vật trao đổi chốn quan trường. Nàng tiến cung, vị ca ca cũng góp một phần sức lực. Vẫn còn nhớ thốt lên lời thề son sắt đảm bảo: “Nguyễn dung mạo tuyệt trần như , khi nhập cung tất nhiên sẽ Hoàng thượng sủng ái, vinh hoa phú quý tột bậc , đúng là phúc phận lớn.”

 

Loading...