Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một Thẩm phủ rộng lớn như , cũng thể vì một nha nho nhỏ mà ồn ào truy tìm khắp nơi. Lời Tưởng Nguyễn vô cùng hợp lý, khiến Thẩm Minh Trân á khẩu thể trả lời. Trong lòng nàng thầm mắng Tưởng Lệ, đó trừng mắt Tưởng Nguyễn một cái, bất an xuống.
Tưởng Tố Tố vẫn mỉm , bưng chén lên, nhấp một miếng nhỏ, ánh mắt vẫn lặng lẽ quan sát Tưởng Nguyễn. Nàng thấy sắc mặt Tưởng Nguyễn hề đổi, khói lượn lờ mờ khuôn mặt xinh của nàng, tựa như đóa hoa ẩn hiện trong sương mù, khó lòng thấy rõ cảm xúc. Tưởng Tố Tố cảm thấy thứ gì đó đổi, trong lòng dâng lên cảm giác bất an vô cớ. Nàng thể gì khác hơn là giả vờ như chuyện gì, các tiểu thư xung quanh đang đùa.
Tưởng Nguyễn an về, ngược Tưởng Lệ chẳng hề yên. Thẩm Minh Trân ngoắc một nha , thị tỳ vội vã rời , chốc lát thấy Tưởng Lệ cùng Tiểu Thúy gấp gáp chạy đến. Trên mặt Tưởng Lệ là sự tức giận nén nổi, nàng tới mặt Tưởng Nguyễn, giận dữ : “Tại ngươi dám trở ?”
Không đợi Tưởng Nguyễn đáp lời, Lâm Tự Hương bên cạnh thấy chướng mắt, khinh bỉ cất lời: “Tưởng phủ đường đường là quan gia đại tộc, cớ lễ nghi tôn ti xem nhẹ đến thế? Một thứ xuất dám vô lễ với đích trưởng nữ.”
Giọng nàng nhỏ, chư vị phu nhân xung quanh đều đưa mắt sang. Gương mặt Tưởng Lệ đỏ bừng, trong lòng phẫn nộ nguôi, nhưng Tưởng Nguyễn mỉm : “Không đáng ngại, tỷ chúng vốn quá câu nệ quy củ. Lệ nương chẳng qua là quá bối rối mà thôi.”
Lâm Tự Hương khẽ chau mày. “Nếu là trong phủ , nhất định nghiêm khắc răn dạy cho phép.”
Tưởng Nguyễn gì, chỉ mỉm , thái độ hờ hững khiến đoán tâm tư nàng. Tưởng Tố Tố lên, : “Sao ? Đại tỷ mới từ thôn trang trở về hôm qua, nhiều chuyện vẫn thông tỏ. Tam tuổi còn nhỏ, Đại tỷ đừng nên so đo với .”
Câu quả thực vô cùng khéo léo. Lỗi vốn do Tưởng Nguyễn, nhưng khi nàng thốt , ngược khiến Tưởng Nguyễn trở thành kẻ gây chuyện. Các phu nhân tiểu thư xung quanh rõ nội tình đều Tưởng Nguyễn bằng ánh mắt khác lạ, cứ như thể Tưởng Nguyễn quá cay nghiệt với thứ của .
Tưởng Nguyễn bật một tiếng, chằm chằm Tưởng Tố Tố. Bị ánh mắt nàng thấu, Tưởng Tố Tố bỗng thấy lòng tê rần, sống lưng cứng . Tưởng Nguyễn nhạt trong lòng, giờ Tưởng Tố Tố luôn giả vờ hiền hòa dịu dàng như tiên tử. Kiếp , nếu đến bước đường cùng, lúc nàng gán cái danh họa quốc yêu nữ tống đại lao thì vị luôn an ủi khuyên can nàng với vẻ bình tĩnh nhẫn nại. Sao hôm nay thể thất thố đến , thậm chí còn cố ý chuyện nàng mới trở về từ thôn trang, ngầm khiến xa lánh nàng.
Chẳng lẽ kiếp tính tình nàng đổi, Tưởng Tố Tố cũng đổi luôn? Hay là vốn dĩ Tưởng Tố Tố là như thế , nhưng kiếp quá mực tin cậy, nên thấy rõ .
Lâm Tự Hương lạnh lùng Tưởng Tố Tố, tính tình nàng thanh cao kiêu ngạo, chẳng hề che giấu sự thích đối với Tưởng Tố Tố, hừ lạnh một tiếng: “Giả tạo.”
Tưởng Tố Tố ngây , gượng nhưng gì. Thế nên, tình huống lúc trông chẳng khác nào Lâm Tự Hương đang ỷ thế h.i.ế.p , còn Tưởng Tố Tố thì nhân nhượng vì lợi ích cục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-46.html.]
Lộ Châu phía suýt bật , Lâm Tự Hương quả là một kỳ diệu, dám trắng trợn mắng thẳng Tưởng Tố Tố mặt nhiều như . cũng chẳng ai dám nàng sai. Tưởng Nguyễn mỉm : “Vốn là do rõ với Lệ nương. Lệ nương, lúc nãy chờ một lúc lâu, nhưng vẫn thấy trở . Ta lo sợ mẫu lo lắng, đúng lúc gặp một nha , liền gọi nàng dẫn về. Ta còn bảo nha đó thông báo với một tiếng. Sao , chẳng lẽ gặp nàng ?”
Tưởng Lệ bực tức, nàng thật sự gặp tiểu nha mà Tưởng Nguyễn . lẽ Tưởng Nguyễn hề dối, đây là đầu tiên nàng tới Thẩm phủ, thể dễ dàng trở về nơi mà cần dẫn đường. Cứ thế, kế hoạch của Thẩm Minh Trân trở thành công dã tràng. Bỗng dưng khiến Thẩm Minh Trân vui, trong lòng Tưởng Lệ ác độc mắng rủa Tưởng Nguyễn. Nàng mới ôn hòa đáp: “Đại tỷ chờ thì thôi, chứ xin đừng dối như .”
Tưởng Nguyễn im lặng, chỉ mỉm an vị xuống ghế. Hành động lọt mắt các phu nhân, những suy đoán lập tức chứng minh. Họ cảm thấy đích trưởng nữ Tưởng phủ hề xem trọng như lời trong Tưởng phủ đồn đãi. Ngay cả một thứ xuất cũng thể khiêu khích, chắc hẳn cuộc sống của nàng cũng vô cùng khó khăn. nàng độ lượng, hề ích kỷ nhỏ nhen như những cô nương nông thôn. Nàng hèn yếu, tranh chấp, tự nhiên hào phóng, quả thật phong độ của đích trưởng nữ.
Tưởng Lệ ngờ hôm nay chẳng những hại Tưởng Nguyễn, mà còn giúp Tưởng Nguyễn tạo nên danh tiếng . Thẩm Minh Trân cũng tức giận với nàng . Trong lòng Tưởng Lệ hận c.h.ế.t Tưởng Nguyễn. Vừa ngước mắt lên thì thấy gương mặt Tưởng Tố Tố thoáng ngưng , nàng lập tức mỉm . Tưởng Nguyễn trở về phủ đối với nàng là chuyện , cũng tương tự sẽ ảnh hưởng đến Tưởng Tố Tố. Nếu , tỷ tỷ tựa tiên tử thất thố nhiều như , còn là đầu tiên khác coi thường. Đều là tỷ Tưởng phủ, mặc dù thường ngày Tưởng Tố Tố giống như tiên tử dính lửa khói nhân gian, cũng chỉ vì danh tiếng tuyệt một hai trong kinh thành mà thôi. Hôm nay thêm Tưởng Nguyễn, hai đều nhan sắc xinh tuyệt trần, mà cùng thậm chí còn hơn mấy phần, trong lòng Tưởng Tố Tố thể dễ chịu cho .
Vừa nghĩ đến đây, lòng Tưởng Lệ khỏi dâng lên một cỗ hả hê.
Thời gian một ngày trôi qua nhanh, Hạ Nghiên dẫn đoàn cáo biệt, về phủ. Vừa về liền bẩm báo tình hình với Tưởng lão phu nhân. Hạ Nghiên : “Hôm nay Nguyễn nương , các phu nhân ai cũng khen Nguyễn nương, nay từng gặp, hôm nay thấy, Nguyễn nương quả nhiên nhan sắc xuất chúng, xứng đáng với bốn chữ quốc sắc thiên hương.”
Sắc mặt Tưởng lão phu nhân chợt đổi. Nữ nhân quá xinh là chuyện , nếu vẻ thoát tục như Tưởng Tố Tố thì cũng may, nhưng dung mạo của Tưởng Nguyễn quá mức minh diễm, ngược là họa chứ chẳng phúc.
Tại Nguyễn cư, Lộ Châu đặt tách nóng tay Tưởng Nguyễn. Tuy chỉ là những lời thăm hỏi xã giao tại Thẩm phủ, nhưng cũng khiến nàng tiêu hao chút thể lực, nên cảm thấy mệt mỏi. Bạch Chỉ đóng cửa, bưng bồn nước ấm đến hầu hạ Tưởng Nguyễn rửa tay, đoạn cẩn thận đưa khăn mềm cho nàng lau khô, khẽ : “Tiểu thư, nô tỳ hạ nhân trong phủ đồn rằng, Tiền tri phủ ở thôn trang bãi chức .”
Tiền Vạn Lý? Tưởng Nguyễn trầm ngâm. “Là do Vương ngự sử chăng?”
“Nghe tất cả phạm nhân trong ngục đều chịu oan ức. Thân quyến của tù phạm đưa đơn kiện lên kinh thành, may mắn một vị quan viên thanh liêm tiếp nhận, điều tra mới phát hiện vô oan án. Tiền Vạn Lý nhận ít tiền hối lộ, các tù nhân trong ngục ngày đêm kêu oan, tiếng oán thán thể nào đè xuống . Chuyện lan truyền khắp phố phường, Thánh thượng giận dữ hạ lệnh bãi chức Tiền Vạn Lý, còn tịch thu gia sản.”
Tưởng Nguyễn mặt nước trong chậu bạc, bất giác nhớ đến vị quả phụ trẻ tuổi mà từng gặp trong ngục thất. Nàng nghĩ, nỗi oan của nàng cũng rõ tường tận, thiên lý sáng tỏ, báo ứng xác đáng. Quả thực, những lúc, công đạo đời là tồn tại.