Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiếp ở trong thâm cung, thứ dư dả nhất chính là thời gian. Nàng cuộc sống quá đỗi buồn tẻ, bởi , những chuyện Tưởng Quyền và Bát hoàng tử cho nàng , những đêm thao thức ngủ nàng đều nghiền ngẫm nghiền ngẫm . Bố cục của Thẩm phủ vẫn hệt như trong trí nhớ, nàng vô cùng thuận lợi.

Tưởng Nguyễn rời khỏi hành lang dài, vòng qua con đường nhỏ dẫn tới hoa viên, dừng một gian tiểu phòng, đẩy cửa bước .

Bày biện bên trong căn phòng giản dị, tựa như một thư phòng lâu sử dụng. Trên bàn đặt vài quyển du ký. Tưởng Nguyễn bước tới bàn sách. Phía bàn sách treo một bức tranh rừng trúc đang gió thổi. Nàng chỉ ngắm chốc lát, đoạn đưa tay vén bức tranh lên, bức tường bằng phẳng phía lập tức hiện .

Tưởng Nguyễn đặt hai tay lên vách tường trắng như tuyết, chậm rãi dò xét. Chẳng mấy chốc, nàng dường như ấn trúng một cơ quan nào đó, chỉ một tiếng vang trầm đục, giữa vách tường lõm xuống, lộ một hốc tối nhỏ.

Nàng dừng giây lát, đưa tay hốc tối, móc một túi vải. Túi vải khá nặng, sờ thấy cứng, hẳn là sách. Tưởng Nguyễn mỉm , đây chính là sổ sách cơ mật của Thẩm thị lang Thẩm phủ. Phàm là kẻ quan, ai cũng tránh khỏi việc nhận hối lộ từ cấp . Thông thường, hối lộ thì tiền bạc. Thẩm thị lang giao việc cho phu nhân của . Thẩm phu nhân cảm thấy những sổ sách giấu ở cũng an , chi bằng dứt khoát cất nó thư phòng lâu dùng , giấu bức họa. Hỏi ai thể tìm chứ?

Kiếp , Bát hoàng tử từng nhắc qua chuyện với nàng. Thẩm thị lang vốn cùng phe cánh với Tưởng Quyền, nhưng hiểu vì đổi ý định. Tuy nhiên, Tưởng Quyền cũng chẳng màng để tâm, bởi nhược điểm của Thẩm thị lang đang gọn trong tay . Số sổ sách rõ vì rơi tay Tưởng Quyền. Một khi nó bại lộ, những dính líu đến sẽ ít, ắt hẳn gây một trận náo động lớn.

Bất luận , nàng đoạt sổ sách , chuyến xem như uổng phí công sức.

Tưởng Nguyễn cất túi vải trong ngực, đột nhiên nàng khẽ sửng sốt, phắt đầu .

Một nam nhân đang lặng bình phong, đôi mắt thâm thúy rõ cảm xúc thẳng nàng.

Nhìn kỹ, nọ vận hắc y, dung mạo thanh lãnh, mang theo cảm giác quen thuộc khó tả, chính là vị nam nhân áo đen gặp tại miếu thờ. Không ngờ thể gặp , thật là phúc là họa.

Tưởng Nguyễn cảnh giác y, nhưng y chỉ thẳng lồng n.g.ự.c nàng. Tưởng Nguyễn lấy khó chịu, chợt y cất lời: “Sổ sách.”

Thì là y đang cuốn sổ sách án ngữ trong lồng n.g.ự.c nàng. Tưởng Nguyễn sững sờ, khẽ nhíu đôi mày liễu. “Ngươi sổ sách đó?”

Lai lịch nam nhân rõ, nhắm sổ sách , chẳng lẽ y bất hòa với Thẩm phủ ? Tưởng Nguyễn trong lòng thầm cân nhắc, lập tức móc cuốn sổ sách từ lồng n.g.ự.c , tung qua cho y. Nam nhân hắc y bắt lấy, nàng đầy thâm ý. Đôi mắt y vẫn lạnh lẽo vô cảm, khó lòng dò xét nội tâm.

Tưởng Nguyễn cố chấp giữ , vốn dĩ nàng lấy cuốn sổ sách là để nắm một nhược điểm của Thẩm phủ, nhân tiện gây thêm chút rắc rối cho Tưởng Lệ. Thật , vật giữ chẳng khác nào ôm một món đồ nóng bỏng tay, mà nàng thế lực gì, nhiều chuyện khó lòng tự giải quyết, giữ cũng khó bề xử lý. Nếu bất hòa với Thẩm phủ, bán cho y một cái nhân tình cũng thiệt thòi gì, chỉ cần thấy Thẩm phủ sống yên là nàng cảm thấy vui vẻ .

Dáng nam nhân hắc y tuấn mỹ như ngọc, trong phòng kín khiến căn phòng dường như bừng sáng thêm vài phần, dung mạo y mang theo khí chất tôn quý khó diễn tả thành lời. Tưởng Nguyễn trầm ngâm suy nghĩ, phận quả thực mờ mịt, nhưng khí độ ưu nhã thấm nhuần xương cốt, quả thực thần bí khác thường. May mắn là hôm nay y mang theo sát khí, xem ý định sát hại nàng, đây cũng coi là trong cái rủi cái may.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-45.html.]

Hai gặp gỡ đều là trong cảnh tượng bất đắc dĩ như thế , cũng coi như là quen. Chỉ là mỗi gặp mặt đều đang việc khuất tất, thật đây là loại duyên phận gì.

Thấy sổ sách rơi tay y, Tưởng Nguyễn nghĩ ở cũng vô ích, liền chuẩn cáo từ. Y hề hành động gì, chỉ im tại chỗ. Trước lúc mở cửa, Tưởng Nguyễn chợt cất lời: “Sau xà ngang ở phòng bếp Thẩm phủ, gốc hòe trong hậu viện của Thẩm Minh Trân, núi giả trong ao cá nơi vườn hoa, đều cất giữ những vật quý giá. Dưới ván gỗ giường trong thư phòng của Thẩm thị lang một mật đạo, trong đó ẩn chứa vô bí mật, cái gì cũng . Mong rằng những điều thể giúp các hạ một tay.”

Sắc mặt nam nhân hắc y thoáng cứng , nhưng Tưởng Nguyễn mở cửa bước ngoài. Đợi khi Tưởng Nguyễn khuất bóng, một bóng nhẹ nhàng nhảy từ xà ngang xuống, khom mặt y, : “Chủ tử, lời của vị cô nương e rằng thể tin.”

“Đích trưởng nữ Tưởng phủ.” Lông mi dài che khuất cảm xúc trong mắt nam nhân hắc y, y lạnh lùng lệnh. “Đi điều tra rõ ràng.”

Sau khi rời khỏi căn phòng đó, Tưởng Nguyễn mới dám thở phào nhẹ nhõm. Thân phận của phi thường nguy hiểm, dù nàng rốt cuộc y là ai. Kiếp nàng sống nhiều năm trong cung, rằng phận thể che giấu, nhưng khí chất thì thể nào che đậy. Giống như nàng khi sống , những kẻ ở bên luôn nhận xét nàng giống như một quý nhân xuất từ chốn cung đình, nhưng đó chỉ là thói quen hình thành từ kiếp mà thôi. Người chắc chắn là kẻ xuất từ chốn khuê các lầu son, khí độ ưu nhã thấm nhuần xương cốt. Nếu nàng đoán sai, đây chính là của Hoàng gia.

Việc dây dưa với như là hành động khôn ngoan. Chỉ là Tưởng Nguyễn , thậm chí cố ý tiết lộ bí mật của Thẩm phủ, chính vì nàng mối hận trong lòng thể nguôi ngoai. Dù cho ngày nào nàng cũng thầm tự nhắc nhở bản bình tĩnh nhẫn nhịn, mới thể báo thù hận kiếp . Kẻ địch của kẻ địch là bằng hữu, nọ bất hòa với Thẩm phủ, chắc chắn cũng sẽ bất hòa với Tưởng Quyền. Bất luận thế nào, đây cũng là chuyện khiến nàng cảm thấy vui vẻ.

Nàng khẽ lắc đầu, xua tan hết suy nghĩ trong đầu, tóm cứ tạm bỏ qua . Dù sắp tới còn một đống phiền phức đang chờ đợi nàng.

Một đường thuận lợi. Khi trở chỗ , Thẩm Minh Trân thấy Tưởng Nguyễn thì kinh ngạc hốt hoảng, nàng thốt lên: “Tại ngươi trở ?”

Tưởng Tố Tố lập tức che giấu sự kinh ngạc, khẽ hỏi: “Sao đại tỷ trở một , tam ?”

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm . “Lệ nương đang gấp tiện đường, bảo chờ nàng. Ta đợi lâu, đúng lúc gặp một tiểu nha , liền bảo nàng dẫn về đây.”

“Nha ?” Thẩm Minh Trân vội vàng , giọng cao vút lập tức thu hút ánh của các phu nhân tiểu thư xung quanh. lúc nàng hề để tâm tới ánh mắt của khác, chỉ chất vấn: “Nha tên gì? Chẳng lẽ ngươi lừa ?”

Tưởng Nguyễn kinh ngạc hỏi : “Minh Trân đang , đó là nha trong phủ ngươi. Lần đầu tới Thẩm phủ thể tự về, đường lối .”

Ánh mắt Tưởng Tố Tố lóe lên một tia sáng, nàng phụ họa: “ lý như .”

Tưởng Nguyễn : “ quên hỏi tên của tiểu nha đó, chỉ nhớ mặt mũi nàng linh lợi khả ái, dẫn tới đây liền rời .”

 

Loading...