Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 44
Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì là đầu tiên tới Thẩm phủ nên Tưởng Nguyễn chỉ vài câu với Lâm Tự Hương, phần lớn các tiểu thư quanh đều chỉ lén lút quan sát nàng. Ngược , Tưởng Tố Tố lòng khác, ít tiểu thư thiết vây quanh nàng .
Lâm Tự Hương liếc Tưởng Tố Tố đang trò chuyện với đích nữ nhà Lâm giáo úy, hừ lạnh một tiếng: “ là giả nhân giả nghĩa!”
“Sao ?” Tưởng Nguyễn bưng tách lên hỏi.
“Bề ngoài cao ngạo, lòng nhơ nhuốc, kẻ như là dối trá thì là gì. Nói cái gì mà Quỳnh Lâu ngọc tiên, cũng chỉ là cái mác để che mắt ngoài mà thôi.” Lâm Tự Hương chút kiêng dè , Lộ Châu lưng Tưởng Nguyễn bật khẽ.
Lâm Trưởng Sử coi sóc văn sử tinh lịch trong cung, văn sử trọng công bằng, Lâm thái sử và Vương ngự sử đều là cương trực công chính. Lâm Tự Hương thừa hưởng trọn vẹn sự ngay thẳng của Lâm thái sử. Những thẳng thắn như Tự Hương tiểu thư thường lòng giới tiểu thư khuê các, nhưng Tưởng Nguyễn cảm thấy nàng hợp ý . Thế gian hiếm thẳng thắn, những như so với những kẻ khẩu phật tâm xà còn đáng yêu hơn nhiều. Chỉ là tính tình như Lâm Tự Hương gả cho Tam hoàng tử hoang dâm vô độ, chôn vùi cả đời, đúng là khiến thương tiếc cho nàng.
Lâm Tự Hương chú ý tới ánh mắt Tưởng Nguyễn, cau mày : “Sao ngươi như thế, cứ như đang ai đó đáng thương lắm .”
“Vậy ?” Tưởng Nguyễn chuyển đề tài: “Lâm tiểu thư thích nhị như thế, nhưng bằng lòng chung với , khiến cảm kích vô cùng.”
“Điều đó liên quan gì đến ngươi.” Lâm Tự Hương cũng hề khách khí với Tưởng Nguyễn: “Chỉ là ưa bọn họ liên kết ức h.i.ế.p một tiểu cô nương. Ngươi và nhị ngươi bề ngoài giống , đều vẻ bộ tịch. ít ngươi giả vờ thanh thuần nhiễm bụi trần như nàng , khiến khác cảm thấy thoải mái hơn.”
Tưởng Nguyễn càng tán thưởng Lâm Tự Hương hơn, : “Ta nào tiên tử, hàng ngày đều bận rộn với trần duyên, những chuyện thế tục, ăn ngũ cốc hoa màu, chính là một phàm tục.”
Nghe nàng , Lâm Tự Hương Tưởng Nguyễn với vẻ dò xét: “Ngươi cũng tự điều đó .”
Liên Kiều đáp lời chủ nhân, cuối cùng vẫn nhịn xuống. Tưởng Nguyễn chấp nhất, Lâm tiểu thư ác ý, chẳng qua chỉ là miệng lưỡi chút cay nghiệt thôi. Kiểu là tài giỏi nhưng giả ngu, chỉ là tính tình quá thẳng thắn chứ lòng hề ác ý.
Thời gian uống trò chuyện cứ thế trôi qua hơn nửa buổi. Tưởng Lệ lên, tới bên cạnh Tưởng Nguyễn, thấp giọng : “Đại tỷ, vệ sinh, tỷ thể cùng ?”
Tưởng Nguyễn mỉm : “ đường .”
Tưởng Lệ liếc Thẩm Minh Trân một cái tiếp: “Không , nha của Thẩm tiểu thư dẫn đường. Chỉ là một thì thấy sợ hãi. Ta bẩm với mẫu , cũng đồng ý. Ta cùng tỷ tỷ là thủ túc, hôm nay phiền Đại tỷ chiếu cố tiểu .”
Giọng nàng cao thấp, đủ để các tiểu thư phu nhân xung quanh thấy, khiến Tưởng Nguyễn thể chối từ. Dẫu việc vệ sinh cùng thứ của cũng gì to tát. Tưởng Lệ hạ thấp nhường nhịn thế , nàng hồi kinh, thể để truyền lời đồn bất lợi.
Tưởng Nguyễn gật đầu: “Không cần lời khách sáo như , với là .” Dứt lời liền dậy, Lộ Châu và Liên Kiều theo, nhưng Tưởng Lệ đưa tay ngăn : “Chỉ một lát trở về ngay, còn dẫn theo nha . Hai ngươi ở đây , nha của Thẩm cùng .”
Lộ Châu và Liên Kiều chút lo lắng, Tưởng Nguyễn mỉm trấn an hai : “Không , một lát sẽ trở .”
Tưởng Lệ hớn hở kéo tay Tưởng Nguyễn . Chờ hai khuất bóng, Thẩm phu nhân mới như sực nhớ , sang Hạ Nghiên đang đối diện : "Đại tiểu thư và Tam tiểu thư nhà ngươi mất ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-44.html.]
Hạ Nghiên khẽ, liếc qua bình thản đáp: "Chắc là tiện phòng. Ở đây đông , chẳng cả."
Thẩm Minh Trân vẻ đắc chí, kéo tay Tưởng Tố Tố thì thầm: "Tố nhi tỷ tỷ, lát nữa tỷ trò để chiêm ngưỡng ."
Tưởng Tố Tố chút bất an, chần chừ cô : "Đừng gây chuyện gì quá đáng. Đại tỷ mới..."
"Tỷ quả là quá lương thiện." Thẩm Minh Trân nhịn : "Chỉ là dạy dỗ nàng đôi chút, xem xem nàng còn dám rêu rao như nữa ."
Tưởng Nguyễn và Tưởng Lệ dọc theo lối trong hoa viên Thẩm phủ, nha Tiểu Thúy của Thẩm Minh Trân dẫn đầu. Tưởng Lệ thỉnh thoảng liếc Tưởng Nguyễn, thấy nàng vẫn mỉm , dáng vẻ chuyện sắp xảy , lòng Tưởng Lệ lập tức thấy yên .
Khi tới một hành lang vắng , Tưởng Lệ đưa tay ôm bụng, Tưởng Nguyễn vẻ khổ sở: "Đại tỷ, khó nhịn nổi nữa. Hay là để nha dẫn tới tiện phòng , lát nữa sẽ tìm tỷ."
"Một ?" Tưởng Nguyễn vẻ lo lắng.
"Ổn mà, sẽ nhanh thôi." Tưởng Lệ nhíu mày, bộ dạng cực kỳ khó chịu. Tiểu Thúy cũng lên tiếng: "Tưởng đại tiểu thư, nô tỳ sẽ đưa tam tiểu thư đến tiện phòng. Tiểu thư cứ phòng nghỉ ngơi một lát. Đây là phòng chuyên dùng để tiếp đãi khách, bên trong thơm và điểm tâm chuẩn sẵn."
Tưởng Nguyễn cánh cửa phòng, trầm ngâm một lát gật đầu: "Được, Lệ nương, nhớ mau chóng nhé."
"Vâng, đại tỷ mau trong ." Tưởng Lệ vội vã thúc giục.
Tưởng Nguyễn đẩy cửa bước . Tưởng Lệ cùng Tiểu Thúy bên ngoài thấy thế mới vội vàng bỏ . Chờ đến khi tiếng bước chân của họ khuất hẳn, cánh cửa phòng nữa mở , Tưởng Nguyễn bước ngoài. Nàng siết chặt chiếc áo choàng đỏ thẫm, gương mặt là nụ lạnh lẽo đến thấu xương.
Nàng rõ lát nữa sẽ kẻ nào tiến căn phòng , nhưng chuyện nàng ở riêng với " khác" trong đó, chắc chắn sẽ Tưởng Lệ trong lúc "lo lắng" tìm đại tỷ lạc mà bắt gặp, đó đem chuyện rêu rao với . Khi lời đồn truyền , thanh danh của nàng sẽ hủy hoại.
Đây lẽ là chủ ý của Thẩm Minh Trân. Hôm nay mới là đầu Thẩm Minh Trân gặp nàng, thế mà nghĩ kế sách độc địa như , ắt hẳn Tưởng Tố Tố cũng đổ thêm ít dầu lửa. Cái Tưởng Tố Tố giỏi nhất, chính là mượn đao g.i.ế.c .
Tuy nhiên, mượn đao g.i.ế.c chỉ riêng Tưởng Tố Tố.
Tưởng Nguyễn bước hành lang vắng lặng. Nàng khoan thai, nhàn nhã, nếu Tưởng Lệ mặt ở đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc vô cùng. Bởi lẽ, dáng vẻ thong dong tự tại rõ ràng giống một đầu đặt chân tới Thẩm phủ chút nào.
Nàng quả thực là đầu tiên tới Thẩm phủ. kiếp khi ở trong cung, Tưởng Quyền và Bát hoàng tử từng vô tình tiết lộ cho nàng ít chuyện cơ mật. Lúc nàng ngỡ rằng họ chẳng điều gì giấu , khiến nàng tự cho là tài, luôn ghi nhớ kỹ lưỡng những điều , mong rằng thể giúp đỡ họ.
Chẳng ngờ những chuyện cơ mật hôm nay giúp chính bản nàng, trong đó còn bao gồm cả một vài bí mật ở Thẩm phủ. lầm lớn nhất của Tưởng Lệ, chính là cho rằng nàng đường lối , sẽ ngoan ngoãn ở trong căn phòng đó chờ đến. Đáng tiếc, bất luận là kiếp kiếp , bố cục tại Thẩm phủ, nàng vẫn khắc cốt ghi tâm.