Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:52:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm ngày hôm , Liên Kiều đ.á.n.h thức Tưởng Nguyễn dậy thật sớm. Tưởng Nguyễn phái Bạch Chỉ chăm sóc Chu ma ma, bởi hôm nay chỉ Liên Kiều và Lộ Châu theo hầu hạ. Lộ Châu giúp Tưởng Nguyễn dùng bữa sáng, còn Liên Kiều thì nôn nóng chờ , cứ giúp nàng xiêm y. Lộ Châu trêu ghẹo: “Nhìn Liên Kiều tỷ nôn nóng như thế, ai còn tưởng rằng hôm nay dự tiệc là tỷ đó.”

“Đừng ăn xằng bậy! Cẩn thận xé rách miệng ngươi.” Liên Kiều cảnh cáo. “Tiểu thư nhà bao lâu mặc xiêm y lộng lẫy? Ta sớm , tiểu thư nhà là một đại mỹ nhân, chỉ cần nghĩ lát nữa tiểu thư bước ngoài, khiến đám đến trợn tròn cả mắt, thấy cực kỳ khoái chí .”

Tưởng Nguyễn mỉm : “Nói về mỹ nhân của Tưởng gia, thì nào dám nhận.”

“Tiểu thư Nhị tiểu thư ?” Liên Kiều tính tình thẳng thắn, chẳng hề kiêng dè mà . “Nhị tiểu thư khuôn mặt cũng ưa , nhưng quá nhạt nhòa, tuổi còn nhỏ nên trông còn . Nếu lớn thêm nữa, cứ giữ vẻ mộc mạc như thì sẽ thành vô vị, tẻ nhạt. Dung nhan thể động lòng bằng tiểu thư nhà .”

Tưởng Nguyễn bật : “Ngươi cũng hiện nay trong kinh thành đang thịnh hành kiểu mỹ nhân thanh lệ thoát tục. Dung mạo như đây, e rằng trở nên tầm thường .”

Lộ Châu đang thu dọn bát đĩa bàn, nhịn bèn cất lời: “Tiểu thư thế là sai . Mặc dù đám văn nhân thi sĩ đều thường tự nhận thích hoa sen ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’, thế nhưng đời vẫn kẻ sẵn lòng dùng cả đống bạc để mua một chậu mẫu đơn Lạc Dương ngàn vàng, chứ từng thấy ai bỏ ngần bạc chỉ để một chậu hoa sen ao !”

Liên Kiều cũng gật đầu lia lịa: “Ý chính là như !”

Tưởng Nguyễn lắc đầu, thôi thêm gì nữa. Lộ Châu rửa sạch tay, mời Tưởng Nguyễn gương. “Tiểu thư vấn tóc kiểu gì?”

“Tùy ngươi liệu liệu.” Tưởng Nguyễn đáp. “Chỉ cần thất lễ là .”

Quanh quẩn , qua thời gian một nén nhang. Ngoài cổng Tưởng phủ, xe ngựa sớm chuẩn tươm tất. Có hai cỗ xe: Tưởng Tố Tố, Tưởng Nguyễn và Hạ Nghiên một cỗ; Tưởng Đan và Tưởng Lệ cỗ còn . Hai cỗ xe sẽ cùng xuất phát đến Thẩm phủ. Thẩm thị lang và Tưởng Quyền ở quan trường vốn qua giúp đỡ , thế nên quan hệ xưa nay luôn vô cùng khăng khít.

Khi Liên Kiều và Lộ Châu theo Tưởng Nguyễn bước khỏi cửa, từ đằng xa trông thấy Tưởng Lệ và Tưởng Đan đến , cả hai đang trò chuyện cùng Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố. Tưởng Lệ thấy Tưởng Nguyễn đến, liền : “Đại tỷ quả là bộ mặt lớn thật, để mẫu và các tỷ đợi lâu đến thế .”

“Là Tưởng Nguyễn sơ suất.” Tưởng Nguyễn mỉm đáp. “Dẫu đây cũng là đầu tiên đến Thẩm phủ kể từ khi hồi kinh, tìm ma ma trong viện hỏi thăm đôi điều, cốt để tránh sơ suất mất quy củ, khiến đời chê Tưởng phủ chúng lễ nghi phép tắc.”

Hạ Nghiên ôn hòa, thiết : “Nói những lời gì. Hôm nay Nguyễn Nương ăn vận thế , thật khiến , quả thực quá đỗi xinh .”

Trong mắt Tưởng Lệ và Tưởng Tố Tố đồng thời thoáng hiện lên sự kinh ngạc. Chiếc áo khoác gấm đỏ đính hàng trăm con bướm dập dờn như đang lượn đoá hoa rực lửa, váy thêu chỉ phỉ thúy, cùng đôi hài thêu mây hồng. Vốn dĩ, các nàng cho rằng Tưởng Nguyễn sẽ thể chế ngự sự diễm lệ phô trương của bộ xiêm y , chắc chắn sẽ vẻ diêm dúa đó che khuất khí chất vốn . Nào ngờ, Tưởng Nguyễn vô cùng hợp với bộ trang phục , tựa như nó sinh là để dành cho nàng , chẳng hề chút thô tục nào. Ngược , sắc đỏ rực rỡ chuyển hóa thành một vẻ cao quý, trầm . Sau đó, còn toát một sự quyến rũ nhàn nhạt, khiến bất giác đến ngẩn ngơ. Ai nấy đều cảm thấy vẻ mang khí thế bức , vị đại tiểu thư vốn dễ bắt nạt mặt giờ đây xa lạ.

Tưởng Nguyễn : “Các cũng tuyệt sắc kém, Mẫu những lời , thật là hại c.h.ế.t .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-41.html.]

Sau hồi trò chuyện, đều tự lên xe ngựa của . Tưởng Tố Tố lên xe ngả ngay lòng Hạ Nghiên, ánh mắt vẫn liếc Tưởng Nguyễn. Vốn dĩ nàng cho rằng cả ba cùng một xe, Tưởng Nguyễn sẽ cảm thấy gượng gạo tự nhiên, nào ngờ Tưởng Nguyễn thản nhiên cầm sách du ký , vẻ mặt bình tĩnh khiến Tưởng Tố Tố mở lời cũng chẳng cơ hội.

Chuyến bình yên vô sự, qua bao lâu, đoàn xe ngựa dừng cổng Thẩm phủ. Sau khi mấy xuống xe, một tiểu tư dẫn đường của Thẩm phủ nhanh chóng bước nghênh tiếp. Hạ Nghiên đưa bái . Không lâu , một vị ma ma phúc hậu từ bên trong bước , : “Tưởng phu nhân tới, phu nhân nhà nô tỳ đang đợi ngài hồi lâu.”

Hạ Nghiên đáp lời bằng một nụ , chỉ chốc lát dẫn chính sảnh. Quả nhiên, Thẩm phu nhân đang chờ dâng . Thấy Hạ Nghiên, bà tỏ vẻ cực kỳ mật, : “Mấy ngày nay thấy tỷ tỷ đến thăm , nếu sinh nhật , e rằng còn mỏi mắt ngóng trông tỷ đến đây.”

Hạ Nghiên : “Mấy ngày nay Nguyễn nương trở về, bận rộn sắp xếp chuyện trong ngoài. Muội đừng trách .”

Thẩm phu nhân đầu , đôi mắt tinh ranh chằm chằm Tưởng Nguyễn, chợt lóe lên vẻ kinh ngạc. “Đây hẳn là Tưởng đại tiểu thư? Quả nhiên là mỹ nhân.”

Tưởng Nguyễn tiến lên hành lễ. Nghe lời phần đ.á.n.h giá quá trớn của Thẩm phu nhân, nàng vẫn thản nhiên như , tự nhiên hào phóng đáp lời: “Thẩm phu nhân quá khen.”

Ánh mắt Thẩm phu nhân tựa như đang xem xét một món hàng. Trong lòng Liên Kiều và Lộ Châu chút bất mãn, liền chút biến sắc nghiêng , khéo léo che ánh mắt dò xét của Thẩm phu nhân.

Tưởng Lệ liếc , trong mắt thoáng qua vẻ oán hận, cam lòng tiến tới bên Thẩm phu nhân, ngọt ngào : “Bái kiến phu nhân.”

Thái độ Thẩm phu nhân đối với Tưởng Lệ vô cùng lạnh nhạt, chỉ đáp lấy lệ một tiếng chuyển sang Tưởng Tố Tố, : “Tố nương càng lúc càng thêm xinh , trông tựa tiên nữ giáng trần, khiến đây cũng ghen tị đỏ mắt .”

“Nương, đang ghen tị chuyện gì ?” Lời dứt, một giọng mềm mại nũng nịu từ bên ngoài truyền . Ngay đó, một thiếu nữ vận y phục màu hồng phấn bước . Vừa thấy Tưởng Tố Tố, nàng vui vẻ tiến nhanh tới. “Tố nhi tỷ!”

Tưởng Tố Tố đáp , nắm tay nàng: “Minh Trân .”

Thẩm Minh Trân là viên ngọc quý trong phủ Thẩm thị lang, bởi Thẩm thị lang ba con trai nhưng duy nhất chỉ một cô con gái . Tưởng Nguyễn chỉ nhớ kiếp Thẩm Minh Trân là bằng hữu thiết của Tưởng Tố Tố, nhưng luôn mang đầy địch ý đối với chính nàng. Mỗi nàng và Thẩm Minh Trân xảy mâu thuẫn, Tưởng Tố Tố đều hòa giải. Trước , việc nàng mang tiếng là mỹ nhân bao cỏ, rằng chỉ vũ cơ thấp hèn mới đàn hát múa may, thì Thẩm Minh Trân cũng công nhỏ.

Ở kiếp , Tưởng Nguyễn hề hiểu. Rõ ràng nàng hề trêu chọc Thẩm Minh Trân, cớ nàng luôn đối nghịch với nàng. Hôm nay , chuyện đều sáng tỏ. Kẻ thù của kiếp rải rác khắp nơi, ranh giới sinh tử đưa nàng gặp vị cố nhân . Thời gian phút chốc ngược, trở về thời điểm tất cả bi kịch đều xảy . Không kiếp , Thẩm Minh Trân sẽ kết cục .

Dường như cảm nhận ánh mắt của Tưởng Nguyễn, Thẩm Minh Trân xoay đầu , thấy dung mạo của nàng liền kinh ngạc. Ngay đó, hiểu vì lý do gì, nàng lập tức giận dữ thốt lên: “Nàng là ai?”

Mọi xung quanh còn kịp mở lời, thấy Tưởng Nguyễn mỉm . Khóe mắt nàng thoáng qua cảm xúc khó hiểu, lạnh nhạt cất lời: “Tưởng gia, Nguyễn nương.”

 

Loading...