Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-03 02:41:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nha đầu mới tới tên là Thu Nhạn, vốn là Đại nha tại thôn trang. Địa vị nàng tuy thấp hơn Trương Lan nhưng cũng chút thể diện. Việc cử Thu Nhạn đưa cơm tất niên đêm ba mươi từng xảy trong những năm qua. Hiển nhiên, Trương Lan chỉ để bịt miệng ngoài, vẻ quan tâm đến vị tiểu thư Tưởng gia đang bệnh nặng giường .
Thu Nhạn đặt giỏ thức ăn xuống, đồng thời nhanh chóng quan sát căn phòng. Đây là đầu tiên nàng bước khuê phòng của Tưởng Nguyễn. Căn phòng nhỏ hẹp bao phủ bởi bầu khí mục nát, cũ kỹ; mái hiên chắp vá sơ sài, tường còn in hằn dấu vết mưa thấm, chăn mền giường cũng cực kỳ mỏng manh. Đừng là đồ vật trang trí, ngay cả những vật dụng thông thường cũng hết sức tồi tàn, dột nát. Sống trong căn phòng âm u ẩm ướt như , suy yếu về thể xác mới là chuyện lạ. Nhìn cảnh tượng , gì còn dáng vẻ khuê phòng của tiểu thư khuê các? E rằng ngay cả nô tài hạ đẳng nhất trong thôn trang cũng đến nỗi khốn khổ như thế .
Thu Nhạn sống ở đại trạch lâu, rõ Trương Lan tham lam, hà khắc. nếu ý của chủ nhân, bà tuyệt đối dám đối đãi với tiểu thư như . Đã là ý định của chủ tử, Thu Nhạn tất nhiên sẽ tự chuốc lấy phiền phức mà nhúng tay .
“Ngươi là Thu Nhạn?” Người giường cất tiếng hỏi. Giọng nàng còn đôi chút khàn khàn, nhưng mang theo âm điệu trầm bổng, huyền ảo khó tả.
Thu Nhạn ngước , đáp lời với nụ : “ là nô tỳ.”
Bạch Chỉ và Liên Kiều, một bên cạnh che chở Tưởng Nguyễn, một chăm chú dò xét Thu Nhạn. Ở thôn trang , ngoài ba chủ tớ bọn họ, ai nấy đều là những kẻ bụng khó lường.
Tưởng Nguyễn mỉm , giọng mềm mại: “Đêm nay là đêm ba mươi. Thu Nhạn tỷ tỷ mặc y phục đón năm mới, trông thật là xinh .”
Lời chút quái lạ, Thu Nhạn nhất thời hiểu dụng ý, vẫn đáp: “Đều là Lan thẩm phân phó, nô tỳ chỉ là kẻ hạ nhân, dám nhận lời xinh . Tiểu thư thật khéo đùa.”
Tưởng Nguyễn khẽ thở dài: “Lan thẩm quả thật lòng. Chẳng từ xuống thôn trang, tất cả đều may y phục mới cả ?”
Giọng nàng nhẹ nhàng, chứa đựng vẻ vui vẻ, khiến Thu Nhạn vô thức gật đầu. nàng chợt nhận : bộ trong thôn trang đều y phục mới, chỉ duy ba chủ tớ mắt là . Lời tuyệt đối thể thốt . Đang định tìm lời lấp liếm, Tưởng Nguyễn dịu dàng tiếp lời: “Hai nha bên cạnh chân tay vụng về, ngay cả y phục thường ngày của chúng nó cũng chẳng bằng y phục của Thu Nhạn tỷ tỷ. Vả , Thu Nhạn tỷ tỷ sai . Ta hề đùa. Thu Nhạn tỷ tỷ tuy chỉ là hạ nhân, nhưng xem còn thoải mái dễ chịu hơn cả , hơn nữa còn vô cùng xinh .”
Lời lẽ sắc bén đối lập với giọng điệu dịu dàng của tiểu thư, khiến Thu Nhạn cảm thấy vô cùng căng thẳng. Nàng kìm lòng mà ngẩng đầu giường. Trong ánh nến lờ mờ, thiếu nữ đón lấy tách nóng Bạch Chỉ đưa tới. Hơi nước bốc lên làn sương mờ nhạt, che nửa khuôn mặt của nàng, rõ biểu cảm. Chỉ thấy hàng mi dài cong vút khẽ rủ xuống, lộ vẻ duyên dáng, vô cùng xinh .
Giọng mang ý của Tưởng Nguyễn vang lên: “Thu Nhạn tỷ tỷ xinh như thế, trưởng thành, nhất định sẽ gả cho một xứng đáng, phúc phận hơn . Chẳng hạn như Nhị công tử Mã viên ngoại ngoài thành, xem tệ. Mã nhị công tử đến mười hai vị di nương , thì Thu Nhạn tỷ tỷ sẽ là di nương thứ mười ba.”
Thu Nhạn ngây , cảm giác lạnh lẽo dần bò lên lòng bàn chân, sắc mặt nàng tái nhợt, c.ắ.n chặt môi, mở to mắt Tưởng Nguyễn, thốt nổi một lời.
Tưởng Nguyễn cũng chẳng hề nóng vội, chỉ kề sát tách lên miệng, nhấp một ngụm nhỏ.
Một lát , Thu Nhạn mới cố gắng lấy hết dũng khí, ưỡn n.g.ự.c : “Nô tỳ hiểu tiểu thư đang gì.” Nửa câu đầu nàng còn hùng hồn, nhưng đến nửa câu , hiểu mang theo vẻ chột rõ rệt.
“Chim khôn lựa cành mà đậu, hướng về chỗ cao, nước chảy xuống chỗ thấp. Thu Nhạn tỷ tỷ cũng chỉ là theo lẽ thường tình, cần hổ thẹn.” Nàng nghiêng đầu khẽ: “Đây là chuyện . Nếu một ngày Thu Nhạn tỷ tỷ thật sự trở thành Thập Tam di nương, tất nhiên cũng sẽ đích tặng một phần lễ vật hậu hĩnh. Thu Nhạn tỷ tỷ xinh như , nghĩ phận cũng là do sự thông minh của tỷ mà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-3.html.]
Thu Nhạn sững tại chỗ, hai tay từ từ nắm chặt . Tưởng Nguyễn xoa xoa mi tâm: “Chỉ một lát mà thấy mệt mỏi. Thân thể hồi phục, thể tự chúc mừng năm mới Lan thẩm, phiền Thu Nhạn tỷ tỷ chuyển lời một tiếng.” Vừa dứt lời, nàng liền sang Bạch Chỉ: “Còn mau tiễn Thu Nhạn tỷ tỷ.”
Đây rõ ràng là hạ lệnh đuổi khách. Trong lúc nhất thời, Thu Nhạn , chỉ mong thể lập tức rời khỏi căn phòng nặng nề . Nàng vội vàng gật đầu đồng ý, cảm giác đè ép mơ hồ kéo đến.
Đợi đến lúc Bạch Chỉ cùng Thu Nhạn tới bên cạnh cửa, Tưởng Nguyễn cất lời: “ , Thu Nhạn tỷ tỷ, y phục của hai nha bên , đó . Đã đón năm mới, cũng thấy sắc thái mới mẻ, mong tỷ tỷ nghĩ cách, để nơi đây cũng thêm chút khí Tết.”
Thu Nhạn c.ắ.n môi: “Tiểu thư đang cố tình khó nô tỳ …”
“Thu Nhạn tỷ tỷ là lanh lợi,” Tưởng Nguyễn cắt ngang lời nàng . “Nếu thì thể trở thành Thập Tam di nương của Mã gia?”
Sắc mặt Thu Nhạn càng thêm tái nhợt, c.ắ.n răng đáp: “Dạ.”
Đợi Bạch Chỉ đưa Thu Nhạn ngoài, Liên Kiều mới hỏi: “Tiểu thư, rốt cuộc xảy chuyện gì? Vì Thu Nhạn liên quan đến Nhị công tử nhà Mã viên ngoại?”
“Nàng sớm bí mật qua với Mã nhị công tử, bây giờ đang trong thời điểm ngọt ngào nhất.” Tưởng Nguyễn đáp.
Kiếp , vài năm vụng trộm, Thu Nhạn bắt quả tang, chuyện tình vụng trộm mới vạch trần. Mã nhị công tử chẳng hề hấn gì, còn Thu Nhạn trói lồng heo dìm xuống sông. Trước khi dìm, Thu Nhạn tra tấn đến mức thần trí mơ hồ, miệng vẫn luôn lảm nhảm rằng là Thập Tam di nương của Mã nhị công tử. Có lẽ, lúc tình nồng ý mặn, hứa hẹn với nàng như . Chỉ là cuối cùng Thu Nhạn vẫn mệnh Thập Tam di nương. Tất nhiên Tưởng Nguyễn sẽ việc .
Liên Kiều hiểu chuyện: “Khó trách nàng sợ hãi đến . Hèn hạ! là loại bỉ ổi, chẳng liêm sỉ là gì!” Dù cũng chỉ là cô nương mười mấy tuổi, Liên Kiều lập tức đỏ mặt. “ mà tiểu thư, những chuyện ?”
Trong lòng Liên Kiều càng nghi ngờ hơn. Không chỉ thế, nàng còn phát hiện Tưởng Nguyễn giống như đổi thành một khác. Người từng nhẫn nhục chịu đựng thế nhưng cũng uy h.i.ế.p Thu Nhạn trắng trợn, thậm chí tới những chuyện dơ bẩn mà vẻ mặt hề một chút khác thường, giống như đang việc nhà hằng ngày .
Bình thường thì cơ hội Tưởng Nguyễn ngoài còn ít hơn cả nàng và Bạch Chỉ, quanh năm suốt tháng đều sống ở trong viện, vì thể chuyện . Liên Kiều nghi hoặc trong lòng, nhưng Tưởng Nguyễn trả lời vấn đề của nàng, chỉ : “Liên Kiều, cam lòng sống cả đời tại nơi thôn dã ư?”
“Tất nhiên .” Tính tình Liên Kiều mạnh mẽ thẳng thắn, hề nghĩ ngợi mà . “Tiểu thư cần quá lo lắng, đương nhiên chúng sẽ sống mãi ở thôn trang . Chỉ vài ngày nữa thôi, Lão gia sẽ phái tới đón tiểu thư về.”
Tưởng Nguyễn khẽ. Thời điểm Lão gia sẽ tới đón, nàng còn rõ hơn ai hết. Nàng còn kiên nhẫn để chờ đợi, càng chờ đợi.
“Cần gì chờ đợi? Sẽ chẳng mấy chốc, Thu Nhạn sẽ đưa chúng hồi kinh thôi.”
Liên Kiều sững sờ, vô thức Tưởng Nguyễn. Nàng thấy một thiếu nữ thanh tú với sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng hào khẽ nhếch lên một độ cong nhỏ.