Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 29
Cập nhật lúc: 2025-10-03 02:41:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù Tưởng Nguyễn lòng vững như bàn thạch, song khi thấy rõ dung mạo của mặt, nàng vẫn thoáng thất thần trong giây lát.
Dung mạo của nam nhân mặc hắc y quả thực tuấn mỹ tuyệt luân, mi cong mắt sáng, làn da trắng ngần tựa tuyết, đôi môi mỏng. Vẻ hề mang nét yểu điệu của nữ nhân, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, toát khí hừng hực. Hắn Tưởng Nguyễn, đôi mắt đen như mực, lạnh lùng mà trong suốt.
Hai quá gần , bên hông nàng truyền đến cảm giác lạnh như băng, thở của cũng lạnh lẽo. Tư thế vốn nên mập mờ ái , nhưng một tâm tư lạnh nhạt, một cảnh giác đề phòng, cả hai đều hề động chút tình ý.
Tư thế ái khiến nàng cảm thấy như khinh bạc. Tưởng Nguyễn lập tức hồn, thầm rủa trong lòng, chỉ thấy sắc của nam nhân quá mức yêu nghiệt. Nàng lập tức lùi về hai bước, kéo giãn cách với nam nhân hắc y.
Bỗng nhiên thấy tiếng đao kiếm va chạm, Tưởng Nguyễn thoáng sửng sốt, chợt kịp phản ứng. Nam nhân hắc y cũng nàng, vẫn hề cất lời.
Ngôi miếu vốn nhiều , Hạ Nghiên hẳn sẽ phái tới hai nhóm sát thủ cùng lúc để g.i.ế.c nàng. Nếu vì nàng, thì chắc chắn là do nam nhân . Hôm nay nàng giải quyết xong một mối phiền phức, nhưng lâm cảnh huống . Nàng thầm lo lắng g.i.ế.c diệt khẩu , dù sự xuất hiện của nàng ở đây là ngoài ý .
Tưởng Nguyễn ngẩng đầu lên quan sát đối phương thêm nữa. Khi nàng lùi về , ung dung dựa khung cửa. Trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ, đôi mắt híp vuốt ve lưỡi d.a.o lạnh lẽo. Hắn Tưởng Nguyễn, nhưng nàng tin rằng, chỉ cần nàng bất kỳ cử động nào, nhất định sẽ lập tức tay.
Suy nghĩ một lát, Tưởng Nguyễn từ từ bước tới. Nàng bước hết sức chậm rãi, ngụ ý tỏ vẻ bản hề ác ý.
Nam nhân ngừng vuốt chủy thủ, ngước mắt nàng. Khoảng cách giữa hai chỉ còn chừng một ngón tay, cực kỳ gần gũi.
Tưởng Nguyễn khẽ nhón chân lên. Nàng chỉ cao đến n.g.ự.c đối phương, cố gắng nhướn tới bên tai , hạ thấp giọng, thì thầm: “Ta thấy bất cứ điều gì hết.”
Nam nhân hắc y sững , cúi đầu kỹ nàng. Tưởng Nguyễn khẽ nhíu mày, chú ý đến chất liệu tơ lụa y phục đối phương đang mặc, y tuyệt nhiên kẻ tầm thường. Suy nghĩ một chút, nàng tiếp tục cất lời. “Các hạ trốn đây, tất nhiên là lớn chuyện. Ngươi g.i.ế.c , e rằng sẽ rước lấy ít phiền toái. Dẫu cho khó giải quyết, nhưng đó hẳn điều mà các hạ mong .”
“Ngươi là ai?” Nam nhân áo đen đột nhiên hỏi, giọng lạnh lẽo như ngọc trai trong hồ nước.
“Đích trưởng nữ của Binh Bộ Thượng thư Tưởng Quyền.” Tưởng Nguyễn đáp. Địa vị trong triều của Tưởng Quyền cũng coi như là quan trọng, phận một khi thể lợi dụng, nàng liền hề do dự mà mang dùng. Nàng sợ phát sinh biến cố nào. Thứ nhất, trong ký ức kiếp , Tưởng gia kẻ thù đáng sợ đến mức . Thứ hai, cho dù xui xẻo đến cực điểm, quan hệ gì đó với Tưởng gia, nhất định cũng sẽ địa vị thấp kém của nàng ở Tưởng gia. Nàng chẳng qua chỉ chiếm cái danh đích nữ mà thôi, hề tạo bất kỳ ảnh hưởng nào tới Tưởng Quyền.
Giết nàng vô lợi, chỉ chuốc thêm phiền phức. Tưởng Nguyễn phân tích mất xong, ngước mắt đối phương quyết định.
Nam nhân hắc y nàng. Tưởng Nguyễn y phục hôm nay nàng mặc đơn sơ, bởi vì cố ý dặn dò, y phục đều là những bộ cũ kỹ lúc ở thôn trang, tất nhiên trông t.h.ả.m hại. Sợ đối phương hoài nghi phận của , nàng liền thêm. “Vương Ngự sử cùng Lý Mật đại nhân đang nghỉ ngơi tại sương phòng phía Nam. Nếu đột nhiên gặp chuyện, e rằng bọn họ khó lòng thoát khỏi liên đới, tất sẽ tra xét đến cùng để tìm chân tướng mới thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-29.html.]
Nam nhân hắc y nàng một cái, xoay thu chủy thủ. Tưởng Nguyễn thầm thở phào một , đối phương còn ý định g.i.ế.c nàng, nhưng việc hẳn là do nàng uy h.i.ế.p .
Cửa mở, một bóng đen lập tức xuất hiện, kính cẩn hành lễ. “Chủ tử, giải quyết xong.”
Dưới ánh trăng, từng t.h.i t.h.ể mặc hắc y ngổn ngang mặt đất. Vết thương chí mạng nơi cổ họng cho thấy chúng đều đoạt mạng bằng một nhát dao.
Nam nhân chuyện thấy Tưởng Nguyễn thì kinh ngạc, tựa như ngờ ở đây còn , chần chờ . “Chủ tử?”
Hẳn là hỏi cần g.i.ế.c diệt khẩu ? Tưởng Nguyễn thầm nhạt. Nam nhân hắc y quả nhiên lạnh nhạt phán: “Không cần.”
Tưởng Nguyễn nhanh chóng tính toán. Những kẻ chắc chắn là đuổi theo nam nhân , mà chúng tiêu diệt hết chỉ trong thời gian ngắn như , thậm chí còn chẳng kinh động đến khác, e rằng lai lịch của nam nhân mặc hắc y hề nhỏ. Nếu thể lợi dụng…
Nàng bỗng nở một nụ tươi tắn: “Các hạ, e rằng còn sót vài con cá lọt lưới.”
Nam nhân hắc y xoay nàng chằm chằm. Tưởng Nguyễn : “Chờ một chút.” Rồi dậy qua gian phòng bên cạnh. Trong phòng, ba Bạch Chỉ trói mấy gã mê hương ngất xong, hề chuyện bên ngoài. Thấy Tưởng Nguyễn , Liên Kiều hỏi: “Tiểu thư …”
Tưởng Nguyễn lắc đầu, động tác đừng chuyện, khẽ dặn: “Các ngươi ở yên trong đừng động đậy.” Dứt lời, nàng cố gắng kéo một đất ngoài cửa. Liên Kiều theo, Lộ Châu kéo , đành từ bỏ. Tưởng Nguyễn về về năm , cuối cùng cũng kéo hết năm mặt nam nhân hắc y.
Nam nhân hắc y cùng thuộc hạ đều đang chờ nàng giải thích. Tưởng Nguyễn mỉm : “Mấy trúng mê hương, thể nhúc nhích, nhưng ý thức thanh tỉnh. Nếu như bây giờ chuyện với các hạ, bọn chúng sẽ hết, sẽ mang tới phiền phức cho các hạ. Xin các hạ hãy xử lý .”
Cùng là con cháu thế gia gặp thích sát trong miếu hoang, nhưng vận mệnh khác biệt. Nàng năng cực kỳ hào sảng, cứ như đang ban tặng một ân huệ lớn. Song, chiêu thức mượn đao g.i.ế.c há chẳng hai đối diện thấu? Dẫu , lời nàng hợp tình hợp lý. Nam nhân áo đen chỉ khẽ khoát tay, tên thuộc hạ lập tức nâng kiếm bước lên. Năm tia sáng lạnh lẽo chợt lóe qua, năm kẻ đất c.h.ế.t kịp rên.
Trong lòng Tưởng Nguyễn sáng tỏ. Thuộc hạ của tài giỏi đến thế, chắc hẳn chủ tử cũng hề bình thường, nhưng từng lộ mặt, chắc chắn là đang tránh né điều gì đó. Nếu tránh thì ngậm miệng, g.i.ế.c nàng vì phận đích trưởng nữ Tưởng gia sẽ mang đến phiền phức, nhưng năm , thể tùy tiện xử lý. Ban đầu nàng định tự tay, nhưng bây giờ sẵn thanh đao hơn. Một đao mất mạng, bất luận thế nào cũng sẽ ai nghi ngờ nàng, xóa sạch dấu vết.
Nghĩ , tâm trạng cũng hơn, Tưởng Nguyễn nam nhân mặc hắc y, mỉm . “Đường dọn sạch, các hạ thể .”
Nam nhân mặc hắc y nàng một cái, đôi mắt như băng khó mà cảm xúc, chỉ trong trẻo và lạnh lùng. Y bước trong bóng đêm. Tưởng Nguyễn theo bóng lưng của , bước như nước chảy mây trôi, khí chất nội liễm ưu nhã khắc xương tủy, thể nào che giấu, bất giác lộ . Dung mạo bất phàm như , kiếp kiếp nàng từng thấy. Nàng khẽ nhíu chặt đôi mày liễu. Đại Cẩm triều từ khi nào xuất hiện một nhân vật thế ? Hắn rốt cuộc là ai?