Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-10-04 13:37:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Thiều từ Hoàng cung , mới phi lên ngựa, chợt thấy Cẩm Nhị ngã nhào mặt . Trên gương mặt bất cần đời nay của , lúc mang theo mấy phần nghiêm trọng. “Không xong , Chủ tử, Tưởng tiểu thư bắt đại lao .”

Đôi đồng tử Tiêu Thiều khẽ tối sầm. “Xảy chuyện gì?”

“Tứ hoàng tử cùng vài cung nữ tận mắt chứng kiến Tưởng tiểu thư g.i.ế.c Hòa Di quận chúa, đó hô hoán tới, nhân chứng vật chứng xác thật. Thục phi giận dữ, đang xin Hoàng thượng phân xử công bằng. Hoàng hậu còn cách nào khác, chỉ thể tạm hạ lệnh để Hình bộ nhốt Tưởng tiểu thư .”

“Chuyện xảy lúc nào?” Tiêu Thiều nhíu mày.

“Buổi trưa.” Cẩm Nhị đáp. Tiêu Thiều bận xử lý chuyện ở một đầu khác, đợi đến khi xuất cung Cẩm Nhị mới bẩm báo . Cách thời gian Tưởng Nguyễn bắt qua ba canh giờ, cũng tình huống hiện tại . Chuyện nghiêm trọng hơn những chuyện nhiều. Hòa Di quận chúa là cô con gái nhỏ Hoàng đế thương yêu nhất, ngày thường mặc dù tính cách ngang ngược, thế nhưng tình phụ tử vẫn đổi. Tưởng Nguyễn g.i.ế.c Hòa Di quận chúa, tội đủ khiến Hoàng đế trong cơn giận dữ xử tử nàng.

Tiêu Thiều đầu ngựa . “Tới Hình bộ.” Chưa kịp giơ roi, một giọng truyền tới. “Chủ tử!”

Cẩm Tam vội vàng từ bên ngoài chạy tới, lướt xung quanh, thấp giọng . “Thiên Trúc gặp ngài.”

Thiên Trúc là nha của Tưởng Nguyễn. Cẩm Nhị và Cẩm Tam đưa mắt . Tính tình của Tưởng Nguyễn bọn họ hiểu rõ. Nàng là dạng chịu thua thiệt, ắt hẳn lường sự việc hôm nay, chừng là cố ý . Hiện Thiên Trúc tìm tới, chừng vì truyền lời của Tưởng Nguyễn.

Tiêu Thiều thoáng trầm tư, . “Nói cô tới Dịch Bảo các.”

Bên ngoài nhiều nhiều tai mắt. Dù Thiên Trúc cũng là nha của Tưởng Nguyễn, nếu để kẻ tâm thấy, khó tránh khỏi lấy chuyện để tìm cớ gây chuyện. lúc tới Dịch Bảo các hỏi thăm thêm chút tin tức.

Cẩm Tam nhận lệnh rời .

Qua thời gian một nén nhang, Tiêu Thiều trong Ám thất ở Dịch Bảo các, Thiên Trúc đang quỳ mặt. “Chủ tử.”

“Nàng gì?” Tiêu Thiều hỏi.

“Cô nương gì hết.” Thiên Trúc đáp.

Con ngươi Tiêu Thiều thoáng xẹt qua một tia sáng lạ, mím môi, rủ mắt trầm ngâm. Cẩm Nhị và Cẩm Tam thất kinh. Vốn tưởng rằng Tưởng Nguyễn sai Thiên Trúc tới truyền tin, gì là ý gì? Chẳng lẽ Tưởng Nguyễn Thiên Trúc truyền cho Tiêu Thiều ?

“Cô nương sớm dự liệu chuyện hôm nay.” Thiên Trúc đợi Tiêu Thiều đặt câu hỏi, tự . “Cái c.h.ế.t của Hòa Di quận chúa cũng do cô nương một tay an bài, tuy nhiên Hòa Di quận chúa cô nương trực tiếp tay. Kẻ g.i.ế.c Hòa Di quận chúa là khác, hôm nay kẻ bày kế đổ tội cho cô nương. Ngài sắp xếp thỏa. Trước đó sai thuộc hạ giao một phong thư cho Quốc sư Tuệ Giác, hẳn chính là hậu chiêu. Chủ tử cần quá mức lo âu.”

Tiêu Thiều trầm tư một hồi, . “Ngươi kể bộ những chuyện xảy mấy ngày gần đây cho .”

“Chủ tử giúp cô nương một tay?” Thiên Trúc ngẩng đầu lên hỏi.

Tiêu Thiều nàng, đáp. “Phải.”

“Chủ tử thể nhúng tay .” Thiên Trúc . “Chuyện cô nương định đoạt xong cả, chủ tử nhất nên nhúng tay .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-248.html.]

Cẩm Nhị, Cẩm Tam khẽ chau mày. Đối với Cẩm Y Vệ, can dự quyết định của chủ tử là đại kỵ. Hành động lúc của Thiên Trúc vượt khỏi phận , thậm chí thể xem là bất kính với Tiêu Thiều. Thiên Trúc từ khi gia nhập Cẩm Y Vệ Tiêu Thiều tự tay huấn luyện, lòng trung thành tự nhiên cần bàn cãi, mà thái độ hôm nay khiến cả hai phần kinh ngạc.

“Nàng là của phủ Cẩm Anh vương. Ta tuyệt đối khoanh tay , cũng sẽ cho phép bất kỳ ai ức h.i.ế.p nàng.” Tiêu Thiều trầm giọng đáp, trong lời thấp thoáng hàn khí.

“Hồi bẩm chủ tử,” Thiên Trúc đương nhiên rõ thái độ vui của Tiêu Thiều, nhưng chỉ do dự giây lát vẫn tiếp lời. “Chủ tử cho rằng cô nương đủ năng lực để tự giải quyết việc? Xin thứ cho thuộc hạ thất lễ, nhưng nay mai chủ tử cần rời kinh. Khi tại kinh thành, tất nhiên thể che chắn cho cô nương; song, nếu vắng thì ? Chẳng lẽ khi đó minh thương ám tiễn đều biến mất? Cho dù cô nương ở phủ Cẩm Anh vương, cuộc sống cũng chắc vạn sự thuận buồm xuôi gió. Kẻ nhắm Vương phủ nhiều kể xiết, liệu cuộc sống của cô nương thể cứ thế mà nhẹ nhàng an nhàn ?”

“Ý ngươi, là Bổn vương ngay cả năng lực che chở cho nàng cũng ?” Tiêu Thiều nheo mắt , chậm rãi thốt từng lời, hàn ý càng lúc càng sâu. Cẩm Nhị và Cẩm Tam gấp gáp dấu với Thiên Trúc. Tâm trạng Tiêu Thiều vốn dĩ , lời của Thiên Trúc chẳng khác nào cố tình tự đẩy chỗ chết?

Thiên Trúc bỏ ngoài tai ám chỉ của Cẩm Nhị và Cẩm Tam, tiếp tục luận giải. “Chẳng lẽ chủ tử hy vọng kề cận bên là một kẻ ‘trói gà chặt’, một tiểu thư khuê các chỉ chờ bảo vệ? Nếu quả thật như thế, sợ rằng phủ Cẩm Anh vương nuôi nổi đóa kiều hoa yếu ớt đó. Thứ Vương phủ cần là một nữ tử mạnh mẽ, thể chống chọi đao thương kiếm kích, chứ một vật trang trí vô dụng!”

Cẩm Nhị và Cẩm Tam há hốc miệng. Cẩm Tam bất đắc dĩ nhắm mắt . Thiên Trúc tuy trung thành, nhưng bản tính quật cường, phàm là chuyện bản nhận định chắc chắn sẽ đổi. Nhìn điệu bộ , rõ ràng quyết tâm chọc giận Tiêu Thiều, dốc hết tâm can để , chẳng màng đến hình phạt đó sẽ là gì. Chẳng lẽ theo chân Thiếu phu nhân quá lâu, lá gan của cô cũng lớn đến độ vô pháp vô thiên ?

“Những ngày qua thuộc hạ theo cô nương, thấy rõ ràng, cô nương tuyệt nhiên cô gái yếu đuối cần che chở, nàng kiên cường hơn bất cứ nữ tử nào thuộc hạ từng gặp. Trong lòng chủ tử cũng hiểu, cô nương thích khác can dự chuyện của , đặc biệt là việc đối phó với kẻ thù. Cô nương thích tự tay dứt điểm.”

Tiêu Thiều rủ mắt, trầm ngâm ống tay áo . Hắn hiểu rõ tính tình Tưởng Nguyễn. Trong việc báo thù, nàng gần như mang một sự cố chấp đến mức điên cuồng. Tưởng Nguyễn thích khác nhúng tay những việc riêng , Tiêu Thiều cũng điều đó, lời Thiên Trúc sai.

“Cô nương sớm an bài và tính toán cẩn trọng. Lần , kẻ gánh chịu đau khổ cô nương, mà chính là đối phương. Nếu chủ tử thật lòng yêu thích cô nương, nên nảy sinh ý định khống chế, bởi cô nương tuyệt đối cam nguyện khác chi phối. Cô nương tự đối phó Hòa Di quận chúa, và cả kẻ màn. Chủ tử nếu cô nương trở thành Thiếu phu nhân Cẩm Anh vương phủ , thì học cách bên cạnh cổ vũ, ủng hộ nàng.”

Thiên Trúc dứt lời. “Thuộc hạ cả gan suy đoán tâm tư của cô nương, khẩn cầu chủ tử nên nhúng tay việc . Thuộc hạ cam tâm chịu phạt.”

Tiêu Thiều thuộc hạ đang quỳ gối, khẽ nhíu mày, im lặng hồi lâu mới cất lời. “Ngươi hãy dậy.”

Đây là thứ ba trong ngày Cẩm Nhị và Cẩm Tam ngây . Thiên Trúc cứ thế mà an vô sự! Tiêu Thiều chẳng những chút giận dữ, mà tâm trạng còn vẻ khá hơn so với lúc tới đây. Chẳng lẽ chủ tử là thích lời can gián?

Thiên Trúc khẽ khựng , dậy, vẫn cúi đầu. Lại Tiêu Thiều phán. “Hãy giao lệnh bài cho Dạ Phong.”

“Chủ tử!” Thiên Trúc thất thanh kêu lên một tiếng. Giao trả lệnh bài Cẩm Y Vệ cho Dạ Phong, điều đó đồng nghĩa với việc từ nay về , nàng xóa tên khỏi danh sách Cẩm Y Vệ, vĩnh viễn còn khả năng nữa.

Cẩm Nhị và Cẩm Tam cứng đờ tại chỗ. Ban đầu, họ cứ ngỡ Tiêu Thiều hề tức giận, nhưng kết quả là họ đoán sai ư? Tiêu Thiều chẳng những nổi giận, mà cơn giận còn lớn hơn họ tưởng tượng nhiều.

Tiêu Thiều gương mặt thất thần của Thiên Trúc, bình thản . “Lòng trung thành của ngươi còn đặt nơi , dựa theo thông lệ, ngươi giao lệnh bài.” Im lặng trong chốc lát, dặn dò. “Từ nay trở , ngươi chỉ một chủ tử duy nhất là Tưởng Nguyễn. Hãy bảo hộ nàng thật chu đáo.”

Thiên Trúc sững sờ, ngẩng đầu Tiêu Thiều. Nàng phát hiện, biểu cảm của Tiêu Thiều là phẫn nộ, thậm chí cũng vẻ lãnh đạm xa cách khác ngàn dặm như thường ngày, mà là một lời dặn dò, là sự tin tưởng khác biệt cùng sự tôn trọng bình đẳng.

Hắn giao phó cận quan trọng nhất cho . Đây là lời dặn dò của chủ tử đối với thuộc hạ, mà là sự trao đổi dùng phận ngang hàng, một loại tín nhiệm để cùng kề vai sát cánh.

Mắt Thiên Trúc chợt nhòa lệ, suýt bật . Từ thuở bé nàng gia nhập Cẩm Y Vệ, Tiêu Thiều là nàng tôn kính nhất, là chủ tử tối cao của nàng. Cẩm Y Vệ cho nàng mạng sống thứ hai. Nàng từng nghĩ cả đời sẽ trung thành với Cẩm Y Vệ, nguyện ý vì nó mà dốc cạn giọt m.á.u cuối cùng, ngờ một ngày, Tiêu Thiều hạ lệnh thu hồi lệnh bài của .

 

Loading...