Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-10-04 13:36:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới Trúc lâu, thủ hạ giấu kỹ t.h.i t.h.ể Hòa Di quận chúa, dọn dẹp sạch sẽ vết m.á.u đất. Trong Trúc lâu, Tuyên Ly và Tuyên Lãng bàn, sắc mặt vẫn hề buông lỏng.

“Ta chỉ , vì nàng tới nơi .” Tuyên Ly chằm chằm Tuyên Lãng.

Cảnh trí nơi sâu thẳm trong cung cấm, ẩn chứa bao nhiêu khúc mắc và cơ mật, vốn nơi ngoài dễ dàng đặt chân tới. Nếu đường khác, tất yếu sẽ chạm mặt thị vệ canh gác. Mà Hòa Di quận chúa đến đây mà hề gặp trở ngại, chắc chắn tránh tai mắt. Điều cho thấy, nàng con đường mà của chúng thường dùng. Hòa Di quận chúa hiển nhiên tâm phúc của , thì trong của chúng ắt nội gián.

Chỗ vô cùng bí mật, bình thường Tuyên Ly và Tuyên Lãng chuyện cơ mật cần thương lượng đều sẽ hẹn gặp ở đây. Hôm nay chạm mặt Hòa Di quận chúa, cả hai bọn họ hồ như cùng lúc nổi lên sát tâm. Mặc dù nơi là một hậu viện bỏ hoang, nhưng nếu khác hai họ cùng xuất hiện ở đây, tất nhiên sẽ khiến thiên hạ hoài nghi.

Tuyên Lãng kinh hãi. “Bát , chẳng lẽ đang nghi ngờ ?” Hắn bối rối, biện bạch thế nào. “Ta thề , thể tiết lộ chuyện cho nàng ?”

“Ta ý chỉ ngươi.” Tuyên Ly khoát tay. “, trong của ngươi, kẻ nào đến mật thất ?”

Tuyên Lãng lắc đầu. “Trừ vài thị vệ Bát đưa , thì còn ai nữa. Ta cũng cảm thấy kỳ quái, Hòa Di đột nhiên tìm tới nơi , nếu chỉ vô tình tới đây, thế thì quá trùng hợp.” Dừng một chút, mặt Tuyên Lãng thoáng hiện vẻ ảo não. “Đáng lẽ tra hỏi rõ ràng mới .”

Chỉ tiếc, tên rời cung, còn đường rút. Người cũng chết, giờ gì cũng vô ích.

“Chuyện thật sự quá kỳ quặc.” Tuyên Ly híp mắt. “Hòa Di đột ngột mất tích, ắt sẽ khiến khác hoài nghi. Không thể để khác liên tưởng đến chúng , chỉ còn một cách duy nhất.”

“Cách gì?” Tuyên Lãng sửng sốt.

“Kẻ gánh tội .” Tuyên Ly mỉm . “Hòa Di quận chúa tất nhiên do kẻ khác sát hại, chứ thể là do chúng . Hiện giờ, ai trong cung thù oán sâu đậm với nàng , kẻ đó chính là hung thủ. Nếu thể mượn tay để trừ cái gai trong mắt, thì coi như cái c.h.ế.t của nàng cũng đáng giá.”

Mắt Tuyên Lãng sáng lên, đúng , giấu xác Hòa Di quận chúa trong cung biện pháp an . Muốn lén đưa t.h.i t.h.ể khỏi cung cũng chuyện dễ dàng. Hiện tại, chỉ thể tìm một con dê thế tội, nhưng thể tùy tiện chọn một chịu tội . Tốt nhất là một mũi tên trúng hai con nhạn, tống khứ củ khoai nóng hổi , thể thuận tiện loại trừ một mối họa lớn. Tuyên Lãng suy nghĩ một chút, trong đầu đột nhiên hiện lên một bóng lạnh nhạt.

“Ta hiểu.” Hắn kích động . “Bát , phù hợp.”

“Ồ?” Mắt Tuyên Ly lóe lên. “Nói thử xem.”

“Cách , đảm bảo so với việc tìm một con dê thế tội càng khiến Bát hài lòng hơn. Chúng thể mượn cái c.h.ế.t của Hòa Di, để đạt thành nguyện vọng của Bát .”

Tuyên Lãng khẽ, kéo tờ giấy mặt, hạ bút xuống một cái tên.

Thiên Trúc trở về điện công chúa, đặt giỏ hoa xuống. Quả thật cô hái đầy một giỏ hoa, đó đổ hết cánh hoa chậu gỗ, dùng nước sạch rửa.

“Thời điểm mà tỷ còn tâm tư đây xử lý những thứ vặt vãnh .” Lộ Châu kéo chậu gỗ sang một bên, nắm tay áo Thiên Trúc lôi phòng. “Cô nương vẫn đang đợi tỷ bẩm báo đấy.”

Thiên Trúc nhún vai, là nô tỳ, tất nhiên thành chu việc chủ tử giao phó. Ngoài việc dẫn đường, cô nương còn dặn dò hái hoa. Cô thể chỉ việc mà bỏ việc , dù là chuyện lớn chuyện nhỏ, tóm đều là lời dặn của chủ tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-244.html.]

Trong phòng, Tưởng Nguyễn đang phân loại cánh hoa hái. Gần đây tâm trạng Ý Đức Thái hậu tệ, chỉ rõ nàng học điều chế vài lọ hương liệu. Kiếp nhờ phúc Tuyên Ly mà lúc ở trong cung nàng học qua một ít, nên việc khó gì, giờ cũng thuận tay.

“Bẩm cô nương, nô tỳ dẫn đường xong .” Thiên Trúc đáp. “Ta tận mắt thấy Hòa Di quận chúa , đợi chừng một canh giờ vẫn thấy nàng . Sau đó, lời cô nương dặn, đến Kinh Trúc uyển hái hoa.”

Trước đó, Tưởng Nguyễn dặn dò Lộ Châu chú ý động tĩnh của Hòa Di quận chúa. Vừa Hòa Di quận chúa mới sáng sớm rời cung Thục Phương, nàng lập tức sai Thiên Trúc cải trang thành cung nữ, mang theo giỏ hoa, ‘ngẫu nhiên gặp gỡ’ Hòa Di quận chúa. Sau đó để Thiên Trúc ‘vô tình theo đuôi’, thuận tiện chỉ dẫn lối cho Hòa Di quận chúa.

Nàng hề giải thích nguyên nhân vì , mấy Lộ Châu cũng hiểu, chỉ cảm thấy đây là một chuyện vô cùng quan trọng. Riêng Thiên Trúc, cô là tập võ, Tưởng Nguyễn gọi cô phòng, đưa một tấm bản đồ. Cô theo chỉ dẫn, mới phát hiện chỗ xảo diệu của tấm bản đồ .

Khu vườn mà Tưởng Nguyễn chỉ định cho cô dẫn Hòa Di quận chúa đến, hiển nhiên là một nơi tuyệt mật. Con đường Tưởng Nguyễn vạch , tránh bộ thị vệ canh gác. Khu vườn qua vẻ khoáng đạt, nhưng tiến vô cùng gian nan. Bên trong vô lối rẽ, mỗi lối rẽ chia thành nhiều nhánh nhỏ. Muốn đến nơi cần đến thực sự khó khăn; chỉ cần sai một bước, sẽ gặp thị vệ, kinh động đến chủ nhân bên trong. Nếu thu tin tức đây, sẽ phát hiện chỉ là một khu vườn, và chẳng hề nắm bất kỳ thứ gì.

Đây quả thực là một mật thất vô cùng táo bạo, táo bạo đến mức hiển hiện ngay mắt . Mật thất và hoa viên vốn lộ thiên, nhưng ngoại trừ chủ nhân, căn bản ai thể xâm nhập.

Mà hiển nhiên, Tưởng Nguyễn sớm rõ nơi , hơn nữa còn lựa chọn con đường cực kỳ an để dẫn dụ. Cố tình đưa Hòa Di quận chúa đó, sự hung hiểm ẩn chứa bên trong quả thật khó lòng lường . Với phe , nàng tất nhiên sẽ dùng thủ đoạn . Nói cách khác, chiêu thức mượn đao g.i.ế.c của Tưởng Nguyễn quả là cực kỳ xảo diệu.

Thiên Trúc rõ vì Tưởng Nguyễn mật thất cùng lối . Nàng cảm thấy vị chủ nhân mới ẩn chứa vô vàn bí mật. Nàng thầm nghĩ, nơi e rằng ngay cả Cẩm Y Vệ ẩn nấp trong tối ở hoàng cung cũng chắc .

Lộ Châu nhịn hỏi: “Cô nương, tại chờ đến tận một giờ? Mà đủ một giờ, Thiên Trúc tỷ trở ?”

“Một giờ là đủ.” Ánh mắt Tưởng Nguyễn cánh hoa trong tay. Sau khi rửa sạch, cánh hoa càng thêm tươi tắn diễm lệ. Nàng cất lời: “Giết chỉ cần thời gian một nén nhang mà thôi, thời gian còn , chỉ là để dọn dẹp hiện trường.”

“Giết ?” Lộ Châu giật kinh hãi, vội vàng che miệng , thầm hận bản thất thố. Nàng nhỏ giọng dò hỏi: “Hòa Di quận chúa... g.i.ế.c ?”

Tưởng Nguyễn liếc Lộ Châu, thản nhiên đáp: “Với tính tình của nàng , đến tận giờ vẫn trở , tất nhiên là vong mạng .” Điều , ngay từ đầu nàng rõ. Kẻ trong đó, trừ phi là đồng bọn, nếu bất luận là ai cũng đừng hòng an lui .

Lộ Châu Tưởng Nguyễn Thiên Trúc, bỗng chốc tỉnh ngộ: “Hóa cô nương cố tình bày bố, sớm Hòa Di quận chúa ắt chết, nên mới sai Thiên Trúc tỷ dẫn đường?”

“Phải.” Tưởng Nguyễn phân loại cánh hoa, cẩn thận đặt từng hộp gỗ nhỏ, đầu đáp: “Ta bày mưu tính kế từ .”

Lộ Châu thể diễn tả rõ cảm giác trong lòng . Trong một thoáng, nàng cảm thấy vị cô nương nhà thật đáng sợ. Tưởng Nguyễn nhận ánh mắt e dè , nhưng chỉ khẽ để tâm, khiến Lộ Châu cảm thấy áy náy. Nàng thầm nghĩ, Hòa Di quận chúa cứ dăm ba bữa gây chuyện thị phi, còn hận thể đẩy Tưởng Nguyễn chỗ chết. Việc cô nương tay như cũng , tránh để ngày sinh thêm nhiều rắc rối. Lộ Châu nghĩ thông suốt, còn cảm thấy mất tự nhiên nữa. Nàng hỏi Tưởng Nguyễn: “ cô nương Hòa Di quận chúa nơi đó ắt chết? Rốt cuộc nơi đó là chốn nào?”

Là nơi như thế nào? Tưởng Nguyễn thoáng sững sờ, tâm trí lập tức về những ký ức xa xăm.

Tuyên Ly tự nhận phong nhã, cho dù thương lượng chuyện cơ mật âm mưu, cũng tìm một nơi phong cảnh tươi . Chẳng hạn như khu vườn nhỏ , chính là thứ khiến Tuyên Ly luôn kiêu ngạo.

Bởi vì nơi đó bí mật tuyệt diệu, thường khó mà tìm . Đời , Tuyên Ly cũng từng dẫn nàng qua vài . Nghĩ , đối với một quân cờ như nàng, Tuyên Ly chịu tốn chút công sức, cần bỏ thứ gì quý giá, chỉ cần thể hiện vài phần dịu dàng, tiết lộ đôi ba bí mật cho nàng , khiến nàng khó lòng tin tưởng.

Đó là vùng bí mật tối cao của Tuyên Ly. Hắn thường xuyên hẹn gặp Tuyên Lãng ở nơi . Con đường dẫn nàng qua cũng chính là con đường riêng mà chỉ phe mới . Có lẽ vì tên Điện hạ cho rằng nàng chỉ là một nữ nhân tầm thường, trí nhớ kém cỏi, nên hề đề phòng. Tuyên Ly hề rằng, khi còn bé nàng đưa đến thôn trang, vì cần tìm thảo d.ư.ợ.c trong núi bán lấy tiền, nàng rèn luyện khả năng nhận phương hướng cực kỳ . Cho dù chỉ qua một , nàng cũng sẽ nhớ kỹ, huống chi đây là nhiều .

 

Loading...