Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Canh gà điểm, thanh niên giường sửa sang xiêm y dậy. Nghỉ ngơi trọn một đêm, thêm đó khả năng hồi phục của Tiêu Thiều vốn hơn thường, thương thế mắt qua hơn nhiều phần. Cẩm Tam từ cửa sổ nhảy , vẫn còn lo lắng cho vết thương của , chần chờ hỏi: “Chủ tử…”
Tiêu Thiều khoát tay. Cẩm Tam im lặng ngậm miệng, suy nghĩ một chút, : “Tưởng cô nương dậy , đang ở gian ngoài.”
Đợi Cẩm Tam khỏi, Tiêu Thiều mới đảo mắt chung quanh. Đêm qua vội vàng, kịp nhận thấy gì. Hôm nay tỉnh , cả căn phòng dường như thoang thoảng một mùi hương thanh mát, mãi đến lúc , mới ý thức rõ ràng đây thật sự là khuê phòng của một thiếu nữ.
Tiêu Thiều tiếp nhận Cẩm Y Vệ, kinh qua đủ loại nhiệm vụ, từng thấy khuê phòng nữ tử, thế nhưng lúc trong lòng , chúng cũng chỉ là chỗ ở bình thường như bao nơi khác, chẳng khác biệt gì mấy so với hoa viên. Hôm nay là đầu tiên ý thức điểm khác biệt , cho nên Tiêu Thiều, vốn bao giờ lãng phí thời gian những chuyện vụn vặt, đầu tiên nghiêm túc quan sát khuê phòng của một nữ tử.
Tuy là khuê phòng, nhưng quá giống khuê phòng, khác hẳn những thiếu nữ cùng trang lứa khác. Nơi hoa cỏ đua sắc, rèm cửa hoa lệ, càng những món đồ trang sức tinh xảo xinh . Đối với một cô gái mới cập kê, cảnh thật sự quá mức thanh đạm, ngay cả một nam nhân như còn chú trọng hơn Tưởng Nguyễn.
Chuyện năm xưa Tưởng Nguyễn Tưởng Quyền đưa về thôn trang trải qua bao nhiêu gian khổ, Tiêu Thiều từng qua. Nếu đây là thói quen tiết kiệm hình thành từ , nên mới trang trí khuê phòng quá mức hoa lệ, thì việc dùng bộ gam màu tối để trang hoàng thế bất thường. Đích trưởng nữ Tưởng gia ngày thường thích mặc màu đỏ nhất, dung nhan xinh quyến rũ, tựa như Hỏa hồ ly nhiệt tình như lửa, thế mà tính tình lãnh đạm, bạc bẽo giống như Thanh xà. Hắn đảo mắt quanh, màu sắc trang trí đa là màu trầm, chẳng hề gam màu tươi mới mà các cô gái thường yêu thích. Bản Tiêu Thiều thích màu đen, vốn bởi vì tính tình lạnh lùng, thâm trầm hơn nhóm bạn cùng lứa tuổi. Tưởng Nguyễn cũng chỉ là một thiếu nữ mới lớn. Tiêu Thiều khẽ rùng , tựa như thể xuyên qua những mảng màu ảm đạm , thấy bí mật chôn sâu đáy lòng Tưởng Nguyễn.
Trên bàn sách chất đống từng chồng sách. Tiêu Thiều tùy ý lật một quyển, mà là luật pháp Đại Cẩm triều và Binh thư. Loại sách khắc bản cứng rắn chỉ các vị lão học sĩ lớn tuổi mới xem. Cuốn Binh thư lật xem đến ngả màu ố vàng, hiển nhiên chủ nhân thường xuyên . Không chỉ , Tiêu Thiều còn phát hiện, sách luật Đại Cẩm triều chỉ điều lệ mới nhất, mà còn luật lệ của vài năm , và cả mấy chục năm cũng , rõ rốt cuộc Tưởng Nguyễn xem những thứ để gì.
Hắn lẳng lặng tại chỗ, chăm chú, suy tư một hồi, mới dời mắt, bước chậm ngoài.
Ngoài gian ngoài, Tưởng Nguyễn đang cửa sổ, sách bàn mở . Nàng một tay chống cằm, xuất thần ngoài cửa sổ, thần sắc lạnh lẽo, đang suy nghĩ điều chi.
Nghe tiếng bước chân, Tưởng Nguyễn đầu , thấy Tiêu Thiều tới, hỏi: “Sao nghỉ ngơi lâu thêm một chút?”
Nay trong Tưởng phủ , Nguyễn cư tựa như một khối sắt thép kiên cố, ai dám quản tới đây. Tưởng Nguyễn thích lập quá nhiều quy tắc, bình thường nhóm nha , bà tử trong viện nàng cũng cực khổ như bên viện khác. Giờ , nàng dậy, nhóm nha bà tử trong Nguyễn cư vẫn còn thức giấc.
Tiêu Thiều thắc mắc, canh gà mới gáy, trông vẻ Tưởng Nguyễn dậy từ sớm. Nhìn thấy bọng mắt xanh đen của nàng, lòng sáng tỏ, áy náy : “Nàng… Đã vất vả .”
Lời đầu đuôi, khiến Bạch Chỉ bên cạnh cố nén nụ , cúi đầu tìm lý do vội vàng lui , để gian cho Tưởng Nguyễn và Tiêu Thiều chuyện.
Tưởng Nguyễn gật đầu, nàng vốn ngủ nông. Trên thực tế, từ lúc sống tới nay, mặc dù nàng như bình tĩnh lạnh lùng, nhưng đến ban đêm, ác mộng kiếp cứ quấn quanh xua đuổi . Khi nửa đêm ác mộng đ.á.n.h thức, thì nàng ngủ nữa. Nếu trong lòng chuyện, giấc ngủ càng nông hơn. Đêm qua Tiêu Thiều đột nhiên xuất hiện, nàng thu xếp thỏa gian ngoài. Trong lòng nhiều suy nghĩ, càng buồn ngủ. Nếu Bạch Chỉ cùng Liên Kiều khuyên can, e rằng nàng thức trắng đêm.
Tiêu Thiều xuống đối diện Tưởng Nguyễn, mắt nàng n.g.ự.c , : “Vết thương khá hơn chút nào ?”
Tiêu Thiều gật đầu: “Đợi chút nữa sẽ .”
“Không cần vội vã như .” Tưởng Nguyễn : “Uống thêm một chén nước đường đỏ cũng muộn.”
Nói đến nước đường đỏ, vẻ mặt Tiêu Thiều phần cứng ngắc. Công hiệu của nước đường đỏ . Mấy hôm nay Tưởng Nguyễn đang dùng thứ , nhưng là nam nhi, là Cẩm Y Vệ thủ lĩnh, uống nước đường đỏ, nếu lỡ truyền tai thuộc hạ, ngày thu phục binh sĩ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-224.html.]
Tưởng Nguyễn dáng vẻ mất tự nhiên của , cảm thấy chút buồn , liền sang chuyện khác: “Lần hồi kinh, định ở bao lâu?”
Nghe , sắc mặt Tiêu Thiều nghiêm nghị hẳn lên. Thấy thế, Tưởng Nguyễn trong lòng thầm hiểu phần nào. Chỉ Tiêu Thiều cất lời: “Dạo gần đây kinh thành e rằng yên , nàng ở trong phủ cũng cẩn trọng hơn. Nếu chuyện gì, hãy dùng chiếc huyết địch đưa là .”
Tưởng Nguyễn chăm chú: “Người Nam Cương động thủ ?”
Tiêu Thiều kinh ngạc. Chuyện vốn là cơ mật trong cung, một nữ tử chốn khuê phòng dù phong thanh cũng thường tránh né, trái Tưởng Nguyễn dường như cực kỳ mẫn cảm với những chuyện thế . Ánh mắt nàng khỏi chứa thêm mấy phần tán thưởng. “Phải.”
“Ta .” Tưởng Nguyễn nhiều, im lặng một lúc tiếp lời: “Ngươi chính là mục tiêu của bọn chúng. Nếu Nam Cương dám ngông cuồng hành sự tại kinh thành, phần lớn sẽ nhắm ngươi. Ngươi cũng nên chú ý.”
Đời , cái tên Cẩm Anh vương Tiêu Thiều thường gắn liền với những loạn động của Nam Cương. Lúc tiên hoàng trúng độc băng hà, Tuyên Ly đoạt đế vị, Tiêu Thiều đang ở tận Nam Cương, nhất thời thể về kịp. Nếu khi Tiêu Thiều còn ở kinh thành, cục diện về sẽ xoay chuyển thế nào.
Nghĩ tới những chuyện , Tưởng Nguyễn chút cảm khái. Chú ý tới ánh của Tiêu Thiều, nàng mới thoáng dằn xuống nỗi lòng. Mặc dù nguyên nhân cụ thể là gì, nhưng nàng cảm thấy Tiêu Thiều và Nam Cương một mối quan hệ sâu xa thể rõ. Không rõ là kẻ thù truyền kiếp vì lý do nào khác, tóm , khi Tiêu Thiều đối đầu với Nam Cương, luôn mang theo một tầng sát khí nhàn nhạt. Tầng sát khí vô cùng mong manh, lẽ bởi vì Tưởng Nguyễn từng c.h.ế.t một , nên đối với loại cảm giác mới nhạy bén đến .
Tiêu Thiều khẽ cong khóe môi, ánh mắt nhu hòa, : “Được.” Hắn im lặng giây lát, hỏi tiếp: “Về Hạ gia, nàng định xử lý thế nào? Có cần giúp một tay chăng?”
Hôm qua khi Tưởng Nguyễn rời , Thiên Trúc trong bẩm báo rõ ràng chuyện xảy trong Tưởng phủ mấy ngày qua. Tiêu Thiều tin Du Nhã bày mưu hãm hại Triệu Phi Châu thì cực kỳ vui. Đám giống như lũ ruồi nhặng, lúc nào cũng lảng vảng xung quanh khiến chán ghét. Nếu Tưởng Nguyễn đồng ý, thể nghĩ cách triệt hạ Hạ phủ, vĩnh viễn trừ hậu họa.
“Không cần, tự biện pháp.” Tưởng Nguyễn đáp. Chuyện báo thù , nàng cần khác nhúng tay. Nếu cứ triệt hạ sạch sẽ như lời Tiêu Thiều , chẳng tiện nghi cho bọn chúng quá .
Tiêu Thiều thấy nàng kiên quyết như , cũng cố chấp, chỉ : “Được.”
Hai thêm đôi câu, vài câu chuyện vu vơ liên quan tới chuyện chính sự, khiến Lộ Châu đang ngoài cửa sổ lén suýt đập đầu tường vì nhàm chán.
ngay lúc , Bạch Chỉ vội vã đẩy cửa , thấp giọng thông báo: “Cô nương, Tứ cô nương đang tới.”
Canh giờ còn sớm như , huống hồ ngày thường Tưởng Đan vốn hề lui tới Nguyễn cư. Hành động của nàng khiến khác nảy sinh nghi ngờ. Tưởng Nguyễn mỉm : “Nếu nàng chú tâm đến như thế, ắt hẳn tối qua cũng chút phong thanh. Giờ vội vã chạy tới, chắc chắn chặn hết đường lui của chúng .”
Nàng về phía Tiêu Thiều: “E rằng tạm thời ngươi thể rời .”
Tiêu Thiều dậy: “Ta lập tức ngoài.”
“Cần gì ?” Tưởng Nguyễn . “Vị tứ của , bề ngoài tuy tỏ vẻ thanh cao, yểu điệu như hoa, nhưng những chuyện nàng khiến khác ngửa mắt mà đấy.”