Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 221
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân Nhu gắng sức mở mắt, thấy con gái , khó khăn lắm mới thều thào mấy chữ: “… Kiều Kiều, con mau .”
“Con !” Hạ Kiều Kiều càng dữ dội hơn, trừng mắt hướng về phía Hạ Thành: “Tổ phụ, mẫu con phạm lầm gì, tại đ.á.n.h nàng thành nông nỗi ? Đây chẳng là đoạt mạng mẫu con ?”
Hạ Thành hề để Hạ Kiều Kiều những chuyện ô uế , trầm giọng quát: “Ngươi về phòng , phép bước ngoài!”
“Con !” Hạ Kiều Kiều hét lên một tiếng, đầu bò về phía Hạ Thiên Dật đang hờ hững một bên, ôm lấy chân mà lóc: “Phụ , Tổ phụ đ.á.n.h c.h.ế.t Mẫu , chẳng lẽ cũng khoanh tay ? Phụ , thật sự nhẫn tâm đến ư?”
Dung mạo Hạ Kiều Kiều vốn xinh , nay mang vẻ t.h.ả.m thương, càng khiến khác xót xa. Từ tới giờ, Hạ Thiên Dật luôn dành sự yêu thương vô bờ bến cho nữ nhi . Năm đó, dù Hạ Kiều Kiều là nữ nhi, cũng chẳng mảy may thất vọng. Nàng từ bé đến lớn bao bọc trong sự yêu chiều, từng nửa lời nặng tiếng nào từ phụ . Nếu là ngày thường, chỉ cần Kiều Kiều rơi lệ, Hạ Thiên Dật sớm đau lòng chịu nổi. hôm nay, khi thấy gương mặt ngập nước mắt của Kiều Kiều, Hạ Thiên Dật chỉ nghĩ đến cảnh ái thê và nhị đang cuồng nhiệt ôm ấp giường. Cơn giận dữ bùng lên trong lòng, khiến chỉ thấy gương mặt của Kiều Kiều vô cùng chướng mắt. Hạ Kiều Kiều còn kịp hiểu rõ sắc mặt phụ đổi, thì Hạ Thiên Dật tung cước đá văng !
Hạ Thiên Dật là một nam nhân, đang cơn thịnh nộ tột cùng, một cước dốc hết lực, trực tiếp đá bay Hạ Kiều Kiều. Nàng va mạnh chiếc bàn nhỏ đặt ấm canh nóng. Ngay lập tức, một tiếng thét t.h.ả.m thiết vang lên, cả ấm canh nóng hổi đổ ập từ đỉnh đầu xuống tới gót chân nàng. Hạ Kiều Kiều ôm mặt, ngừng lăn lộn gào vì đau đớn. Thử hỏi, canh nóng đến đổ lên làn da non mịn của một thiếu nữ, thể lành lặn cho ?
Tất cả những mặt đều kinh hoàng, ngây dại sự cố bất ngờ. Thân Nhu thấy cảnh tượng đó, lập tức phụt một ngụm m.á.u tươi, mắt tối sầm, hôn mê tại chỗ. Hạ Thiên Tài đau đớn tận tâm can, Kiều Kiều vốn là cốt nhục của gã. Giờ thấy con gái thương t.h.ả.m thiết, gã lập tức giận đến điên lên, rống thẳng mặt Hạ Thiên Dật: “HẠ THIÊN DẬT!”
Hành động liều lĩnh của Hạ Thiên Tài, rốt cuộc cũng đập tan chút tình cảm phức tạp cuối cùng trong lòng Hạ Thiên Dật. Hắn lạnh một tiếng, gương mặt vốn cứng nhắc bỗng hiện lên nụ quỷ dị đáng sợ. Hắn về phía Hạ Kiều Kiều đang gào thét vật vã đất, cất lời: “Ta cha ngươi. Cha ngươi chính là nó, là nhị bá của ngươi! Ngươi là dã loại do ngươi thông dâm cùng dã nam nhân sinh , đừng gọi là cha!”
Người phụ vốn cưng chiều Hạ Kiều Kiều nhất suốt bao năm, đột nhiên buông những lời lẽ tàn nhẫn , chỉ khiến Hạ Thiên Tài mà ngay cả Lão gia Hạ Thành và Hạ phu nhân cũng ngây . Không rõ Hạ Kiều Kiều lọt tai những lời Hạ Thiên Dật , nàng vẫn ôm mặt gào t.h.ả.m thiết. Lòng Hạ Thành và Hạ phu nhân như tê liệt, vội vàng hô hoán sai nha đưa Kiều Kiều , đồng thời sai cầm thiệp mời đại phu. ai nấy đều thấy rõ ràng, một lượng lớn canh nóng hừng hực đổ xuống , e rằng dung nhan của tiểu thư hủy hoại.
Mặc dù Hạ Thiên Tài vô cùng xót xa cho Kiều Kiều, nhưng gã càng sợ hãi vị đại ca đột nhiên trở nên âm trầm đáng sợ . Nhất thời gã dám hé môi thêm lời nào. Thân Nhu ngất lịm, chi chít vết thương. E rằng, khi tỉnh mà t.h.ả.m cảnh của Kiều Kiều, bà sẽ sống bằng c.h.ế.t – tất nhiên, với điều kiện tiên quyết là bà còn thể giữ mạng sống.
Du Nhã chứng kiến chuyện phát sinh mắt, trong lòng sảng khoái khôn tả. Thân Nhu nhận lấy ác báo, mà cái dã loại cũng hủy dung, Hạ Thiên Tài tạm thời cũng còn tâm trí mà ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.
Hạ Kiều Kiều gặp nạn, Hạ phu nhân than trách trời đất. Thân Nhu thì thoi thóp tàn. Hạ Thành cũng chẳng còn tâm trạng để tiếp tục thi hành gia pháp. Lão gia lệnh Hạ Thiên Tài về viện đóng cửa tự ngẫm, sai nhốt Thân Nhu căn phòng ở hậu viện và khóa chặt. Hạ Thành Hạ Thiên Dật, mở lời thêm điều gì, nhưng Hạ Thiên Dật , mặt chút biểu cảm, phất tay áo bỏ , thốt một lời.
Hạ Thành thấy cảnh đó, lòng khỏi kinh ngạc. Hạ Thiên Dật càng tỏ bình tĩnh bao nhiêu, Hạ Thành càng bất an bấy nhiêu, sợ vị trưởng tử cơn cuồng nộ sẽ gây chuyện khó bề cứu vãn. Phải rằng, dù ngày thường Hạ Thiên Dật trông đáng sợ, nhưng nếu chuyện tày đình xảy đến với bất kỳ nam nhân nào, cũng chẳng thể dễ dàng bỏ qua. Nếu Hạ Thiên Dật nổi cơn thịnh nộ, đ.á.n.h Hạ Thiên Tài một trận thì thỏa. Đằng , từ đầu đến cuối chẳng hề nhúng tay.
Hạ Thiên Dật , Hạ Thiên Tài đỡ về viện riêng. Trong sảnh lúc chỉ còn Hạ Thành và Du Nhã. Hạ Thành lạnh lùng Du Nhã, hừ lạnh một tiếng, bỏ mà nửa lời. Du Nhã ngẩn . Nàng vốn tưởng Lão gia sẽ trách móc về chuyện Quách Mộng, thấy vội vàng đuổi theo giải thích: “Cha, con hề sai hãm hại Quách Mộng.”
“Du Nhã, đừng quên phận của .” Hạ Thành đột nhiên buông một câu lạnh lùng. Thấy Du Nhã tỏ vẻ nghi hoặc, ông mới thêm: “Dù cho chết, ngươi cũng là dâu Hạ gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-221.html.]
…
Những lời Hạ Thành , cuối cùng đến tối Du Nhã cũng hiểu . Bởi vì Hạ Thiên Tài vết thương, Hạ phu nhân đau lòng vô hạn, sai mang t.h.u.ố.c trị thương , dặn dò Du Nhã chăm sóc kỹ lưỡng cho gã. Mặc dù trong lòng Du Nhã chứa đầy oán hận đối với Hạ Thiên Tài, nhưng nàng vẫn xem gã là trượng phu, thành tâm trông đợi. Dù vẫn còn giận dỗi, nhưng thấy Thân Nhu t.h.ả.m hại như thế, Hạ Kiều Kiều cũng hủy dung, oán khí trong lòng nàng cũng vơi bớt ít nhiều, tất nhiên tâm tình cũng vui vẻ hơn bội phần. Bởi , nàng chấp nhất hiềm khích ngày , đích bưng t.h.u.ố.c đến bên giường Hạ Thiên Tài, định tự đút cho gã dùng.
Không ngờ, Hạ Thiên Tài vung tay hất đổ chén t.h.u.ố.c trong tay Du Nhã. Nàng sửng sốt, cơn nóng giận xộc thẳng lên đầu, nàng hét lên một tiếng, cao giọng chất vấn: “HẠ THIÊN TÀI!”
“Tiện nhân!” Hạ Thiên Tài lạnh lùng thẳng nàng.
Tuy rằng từ đến nay Hạ Thiên Tài vẫn phong lưu đa tình, nhưng nhờ dung mạo tuấn lãng dễ dàng nữ nhân khuynh tâm, giỏi ăn ngon ngọt dụ dỗ. Gã đối với Du Nhã cũng quá tệ, chung vẫn xem như là phu thê hòa thuận. Chưa bao giờ gã thốt những lời chướng tai nhường .
“Ngươi gì!” Du Nhã tính tình vốn nóng nảy, chịu nhún nhường bao giờ, lập tức bật dậy. “Hạ Thiên Tài, ngươi gian díu với tẩu tẩu, còn dám ở đây lớn tiếng mắng nhiếc ? Ngươi lấy tư cách gì mà mắng ?”
“Giả bộ thanh cao cho ai xem?” Hạ Thiên Tài nhạo. “Nếu ngươi hứng thú, cũng thể tìm Đại ca, thử xem bằng lòng cùng ngươi chuyện vui vẻ trăng ?”
“Ngươi, ngươi thể trơ tráo vô liêm sỉ đến !” Du Nhã kinh hãi.
“Hừ!” Quả nhiên Hạ Thiên Tài tích tụ nhiều bất mãn với Du Nhã, lúc miệng lưỡi độc địa tuôn . “Hôm nay ngươi cơ sự , chẳng là Thân Nhu bại danh liệt ? Giờ ngươi lòng ? Du Nhã, thật, ban đầu nếu vì địa vị của nhạc phụ và lượng lớn đồ cưới, thì thà cưới một nữ nhân thanh lâu cũng cưới ngươi. Ngươi điểm nào đáng quý? Không nhu mì hiền thục cũng nhường nhịn, sáng tối bộ mặt kiêu căng hống hách của ngươi khiến chán ghét. Ngươi cho rằng sinh một đứa con trai thì thể lộng hành kiêu ngạo ? Ta cho ngươi , trong mắt nhi tử của ngươi đáng một đồng, còn thể nhiều nhi tử khác, trong lòng , chỉ Kiều Kiều mới là nữ nhi…”
“Hạ Thiên Tài, ngươi thể những lời tàn nhẫn như …” Du Nhã như ngũ lôi oanh đỉnh, trâm phu thê nhiều năm, hóa đến tận giờ phút nàng mới thấu rõ suy nghĩ thực sự trong lòng trượng phu đối với .
“Ngươi loại chuyện , ngươi nghĩ Phụ hề tức giận ? Hạ Hầu phủ há là nơi ngươi càn thì ?” Hạ Thiên Tài lạnh. “Nếu ngươi vững vị trí Nhị phu nhân , thì ngoan ngoãn lời .”
Lúc Du Nhã mới hiểu ánh mắt kỳ quái và lời cuối cùng của Hạ Thành khi bỏ . Hạ Thành đang trách nàng để lộ chuyện ngoài, tổn hại danh dự Hạ gia. Hạ Thành vô cùng bất mãn với nàng, e rằng sẽ mặt giúp đỡ, thậm chí còn thể tìm cách khiến nàng chịu khổ trong cuộc sống. Hạ gia để lộ chuyện hổ bẩn mắt khác nhường , lão tự vấn bản , còn mặt mũi trách cứ nàng ư! Du Nhã cảm thấy vô cùng nực .
“Ngươi cứ ở trong phủ, từ từ sám hối để chuộc tội cho Thân Nhu và Kiều Kiều .” Hạ Thiên Tài .
“Hạ Thiên Tài, ngươi bằng cầm thú!” Du Nhã thét lên chói tai, lập tức nhào tới. Nàng hận Hạ Thiên Tài đến tận xương tủy, đôi tay ngừng cấu xé lên mặt gã. Hạ Thiên Tài ngờ Du Nhã hung hãn vô giáo dưỡng đến , tuy đang mang thương tích, nhưng gì thì cũng là nam nhân, sức lực đương nhiên mạnh hơn Du Nhã nhiều, gã lập tức xuống tay đ.á.n.h trả chút nương tình. Hai giằng co đ.á.n.h quyết liệt, khó lòng phân thắng bại.
Ngay lúc hai kẻ đang tranh cãi ầm ĩ, hề cánh cửa ai đó khẽ đẩy một khe hở từ lúc nào. Hạ Tuấn lẳng lặng bên ngoài, mặt lạnh như băng trận hỗn chiến bên trong. Đôi mắt âm trầm độc địa của chớp, chăm chú trong, ánh mắt thật sự mấy phần đáng sợ.