Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Triệu Ngọc Long hàm chứa ý , Tưởng Nguyễn. Nàng cũng chú ý tới ánh của , đáp bằng một nụ mỉm thanh nhã. Triệu Ngọc Long là con trai Triệu Nguyên Bằng, kế thừa mấy phần khôn khéo và xảo quyệt của phụ . Đối với cách việc của vị biểu , cũng hài lòng. Hai tiếng động dùng ánh mắt trao đổi xong, mỗi đều chuyển sự chú ý sang chỗ khác.

Trong đó tiểu thư cảm mến Triệu Ngọc Long, nhỏ tiếng cẩn thận kể chuyện từ đầu đến cuối. Sau khi xong, Triệu Ngọc Long nhíu mày, hỏi: "Nếu , hiện giờ tìm nha mật báo và nha bên cạnh Hạ nhị phu nhân ?"

"Đã cho tìm." Quận trưởng phu nhân . "Có điều vẫn tìm thấy cả hai ."

Trong nhóm công tử to: "Việc chắc cần thêm nữa , nhất định là nha mật báo nha g.i.ế.c diệt khẩu, tự việc bại lộ nên bỏ trốn , cho nên mới tìm thôi!"

Lời , đều trầm mặc. Rất khả năng là như thế, việc cũng hiển nhiên. Ánh mắt Du Nhã cũng thêm mấy phần khác lạ. Du Nhã tức giận. Vốn dĩ chỉ cần tìm hai nha thì thể chứng minh sự trong sạch của bà , hoặc ít nhất thể chứng minh sai g.i.ế.c Quách ngũ cô nương. hai cánh mà bay, lục tung hết lên mà vẫn tìm thấy. Bà kìm lòng chẳng đặng mà về phía Tưởng Nguyễn, chẳng lẽ là Tưởng Nguyễn giở trò quỷ?

Từ lúc bước nụ môi Tưởng Nguyễn vẫn tắt. Dù lật tung cả phủ Quận trưởng cũng tìm nha mật báo , thế nhưng kẻ đó vốn chẳng nha gì cả. Mặc dù Cẩm Tam là sát thủ, nhưng khả năng cải trang vẫn khá , ngay cả nhóm tiểu thư mặt cũng chẳng ai mảy may nghi ngờ. Còn về phần nha của Du Nhã, tất nhiên vĩnh viễn cũng còn khả năng trở về.

Tình hình hiện tại, Du Nhã tiến thoái lưỡng nan, Như Mi hùng hổ dọa , Quách Mộng trúng t.h.u.ố.c mê chẳng khi nào mới tỉnh. Hôm nay quả đúng là ăn trộm gà còn mất nắm thóc. Bà nôn nóng tức giận, chỉ thể cứng rắn đáp trả: "Ta hề sai hại Quách Mộng." Đáng tiếc chẳng một ai chịu tin lời bà .

Trong lúc căng thẳng tới báo . Chỉ Hạ Hầu gia truyền lời gọi Du Nhã và Thân Nhu lập tức về phủ. Chắc rằng Hạ Hầu gia nhận tin nên lập tức phái truyền lời về. Vừa nghĩ tới kết cục của Thân Nhu, lòng Du Nhã thấy sảng khoái tột cùng, điều giờ mỗi khi Hạ Thành tức giận đều đáng sợ, bản cũng cảm thấy lo âu.

Tuy Như Mi bản là một nữ nhân xảo quyệt, nhưng ả cũng con mắt tinh đời, chủ Hạ gia chính là Hạ Thành. Chọc giận Hạ Thành thì phu quân ả chẳng lợi lộc gì. Hôm nay, mặt các vị phu nhân, Du Nhã khó bề chối cãi. Hạ phủ thể chạy trốn, dẫu hòa thượng chạy thì miếu vẫn còn. Chuyện , Hạ gia sớm muộn gì cũng đưa câu trả lời thỏa đáng. Nếu Hạ Thành , ả càng cần nóng vội. Hạ Hầu gia vì giữ thể diện và danh tiếng của gia tộc, cộng thêm sự lên án của dư luận bên ngoài, tất nhiên sẽ nghĩ cách bồi thường.

Vì lẽ đó, Như Mi Di nương giả vờ đau lòng, cất lời: “Thôi , lẽ Hạ Hầu gia chuyện nên mới gọi Hạ phu nhân về thương lượng. Ta đây cũng kẻ hiểu lẽ . Giờ Mộng nhi vẫn tỉnh, cứ chờ đến khi con bé tỉnh , chuyện chúng hãy từ từ bàn bạc. Đến lúc , hy vọng Hạ Hầu phủ thể cho Mộng nhi một câu trả lời thỏa đáng.”

Trong lòng giận dữ cuồn cuộn, Du Nhã nghiến răng đồng ý, sai nha gọi Thân Nhu. Chốc lát , Thân Nhu mặt mày tái mét nha dìu . Hai vội vã cáo từ Quận trưởng phu nhân, lập tức dẫn rời . Nhìn dáng vẻ thật t.h.ả.m hại đó, nào còn chút vẻ hăng hái lúc mới đến, thậm chí còn quên cả Tưởng Tố Tố và Tưởng Nguyễn.

Tuy nhiên, hôm nay Tưởng Tố Tố và Tưởng Nguyễn mà cùng trở về với Hạ Hầu phủ cũng thích hợp.

Sự cố xảy , nhưng trời vẫn còn sớm, Quận trưởng phu nhân một cuộc tụ họp kết thúc tệ hại như , bèn vội vàng biện minh với . Người xin chư vị thứ , đừng để chuyện vương vấn trong lòng, mời cứ tiếp tục ngắm hoa vui đùa.

Mọi cũng tiện gì Quận trưởng phu nhân, chỉ đành theo. Song, xảy chuyện như , ai còn thể giữ vững tâm trạng như lúc ban đầu? Khi cuộc vui bắt đầu , đề tài thảo luận còn xoay quanh hoa cỏ nữa, cũng chẳng còn là chuyện ái mộ giai nhân tương tư công tử, mà chuyển sang chuyện bí mật của Hạ Hầu phủ. Quả thực, đó là một đề tài phiếm đàm tuyệt hảo.

Vì Quách Mộng vẫn tỉnh, Quận trưởng phu nhân sai theo sát chăm sóc. Còn Như Mi Di nương thì như thể gánh chịu nỗi oan tày trời, cứ lóc kể lễ với Quận trưởng phu nhân mãi. Quận trưởng phu nhân an ủi đến mức cảm thấy bất đắc dĩ, cho đến khi Người mở miệng đảm bảo phủ Quận trưởng nhất định sẽ bồi thường thích đáng cho Ngũ tiểu thư Quách gia, Như Mi mới chịu ngừng than.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-219.html.]

Thời gian trôi qua nhanh chóng, thoáng chốc mặt trời ngả về Tây, đến lúc cáo biệt. Lúc Triệu Cẩn trò chuyện cùng Tưởng Nguyễn, nàng lắc đầu nhận xét: “Như Mi Di nương đúng là kẻ vô lễ, hiểu lễ nghi. Cho dù chỉ là thất cũng quá vô phép . Ả còn dám những lời đó với Quận trưởng phu nhân, chẳng khác nào thích nghèo khổ đến đòi tiền, thấy vật gì cũng chiếm đoạt. Kiến thức nông cạn như , quả thực đầu mới thấy.”

Tưởng Nguyễn lắc đầu, vặn gặp hai Triệu Ngọc Long và Triệu Phi Châu. Thấy Tưởng Nguyễn, Triệu Phi Châu cất lời: “Đường , Đại bá mẫu căn dặn gọi các cùng chung xe ngựa về với chúng , đưa các về Tưởng phủ.”

Du Nhã và Thân Nhu trốn , nhưng nàng và Tưởng Tố Tố vẫn trở về phủ. Tưởng Nguyễn gật đầu. Triệu Ngọc Long đầy vẻ hứng thú nàng, hề kiêng dè mà thẳng: “Đường quả thực thanh khiết thông minh, một loạt thủ đoạn hôm nay quả khiến mở mang tầm mắt.”

“Biểu ca giỏi về đạo lý dệt gấm thêm hoa.” Tưởng Nguyễn hờ hững đáp.

Nghe hai đối đáp qua , Triệu Phi Châu chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, vô thức gãi đầu : “Hai đang ? Sao hiểu gì hết.”

Triệu Ngọc Long Tưởng Nguyễn đầy thâm ý. “Bất luận thế nào, cũng mặt Triệu gia cảm ơn .” Tuy tuổi tác và Triệu Phi Châu xấp xỉ , nhưng tâm tính trưởng thành hơn nhiều. Trước giờ, luôn cảm thấy tính cách Tưởng Nguyễn quá đỗi lạnh lùng vô tình, đối với phủ Tướng quân cũng mang tư tưởng lợi dụng nhiều hơn là tình cảm. hôm nay nàng chịu tay tương trợ. Nếu nhờ Tưởng Nguyễn, e rằng kẻ cuối cùng gặp họa trong tiệc kim cúc chính là Triệu Phi Châu. Nếu Quách Mộng thật sự bước cửa Triệu gia, chừng sẽ tạo nên tai họa ngầm. Tưởng Nguyễn chịu giúp đỡ, rõ nàng đối với Triệu gia vẫn còn chút tình cảm.

“Không cần cảm ơn, Hạ gia vốn dĩ là nhắm .” Tưởng Nguyễn đáp. Du Nhã vô duyên vô cớ hà tất tính kế của phủ Tướng quân, còn trút hết căm giận đối với nàng lên đầu Triệu gia ? Nay Tưởng Tín Chi ở nơi xa xôi tiện tay, phận Quận chúa của nàng khiến Du Nhã kiêng dè. Ngược , một kẻ ngốc nghếch như Triệu Phi Châu dễ bắt nạt hơn, nên mới nghĩ một âm mưu độc địa như .

Triệu Ngọc Long còn thêm điều gì, chợt một giọng nữ chói tai truyền tới: “Tưởng Nguyễn! Triệu Phi Châu!” Cái giọng đầy vẻ chất vấn, hung hăng , Quách Mộng thì còn là ai? Quách Mộng quả thực nỗi khổ cùng ai, vô duyên vô cớ hủy hoại dung nhan, khi tỉnh thì thấy những chuyện phát sinh đó. Ân oán với Du Nhã kết cũng thành. Dù thêm gì thì suy cho cùng cũng muộn màng. Vừa bước thấy Tưởng Nguyễn, nàng thể nổi điên lên chứ?

Tưởng Nguyễn khẽ nhướng mày. Đã qua hai canh giờ, Quách Mộng ắt hẳn tỉnh, nhưng bày bộ dạng . Quả nhiên, Ngũ tiểu thư Quách gia cùng nàng giống như đúc, chỉ là một kẻ ngu dốt khờ khạo.

Quách Mộng vọt tới mặt Tưởng Nguyễn, phẫn nộ quát: “Ngươi giở thủ đoạn, chính ngươi…”

“Câm miệng!” Một giọng nữ khác vang lên, âm điệu nghiêm nghị. Quay đầu , đó chính là Đại tiểu thư Quách gia, Quách Tường.

“Là ngươi! Phải chăng ngươi cấu kết với bọn chúng bày mưu hãm hại ?” Quách Mộng thấy Quách Tường, ngược càng thêm trắng trợn, cao giọng chất vấn. Phong thái , quả đôi phần tương tự Tưởng Lệ của Tưởng phủ năm xưa.

‘Chát!’ một tiếng giòn giã vang lên. Chỉ thấy Quách Tường dứt khoát giáng xuống một bạt tai, khiến những mặt đều ngẩn ngơ. Dung mạo Quách Tường lạnh lùng kiên quyết, giọng điệu băng giá. “Một cái tát , là dạy ngươi chuyện gì nên , chuyện gì nên .”

Nàng sang Tưởng Nguyễn. Vị Đại tiểu thư Quách gia việc hào phóng khéo léo, quyết đoán dứt khoát. Nàng bình tĩnh thi lễ với Tưởng Nguyễn, cất lời: “Thứ vô lễ, mong Quận chúa rộng lòng bỏ qua cho .”

“Không .” Tưởng Nguyễn khẽ .

 

Loading...