Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như Mi di nương vẫn đang thao thao bất tuyệt, mụ hề Triệu gia nay mực bao che nhà, càng là trái hồng mềm mặc kẻ khác nhào nặn thế nào thì nhào nặn. Cho dù là dịu dàng ôn hòa như Diêu thị, gả Triệu gia nhiều năm, trong xương cốt cũng nhuốm mấy phần dũng mãnh của Triệu gia. Lập tức lạnh mà đáp: “Di nương lời thật nực . Nếu Phi Châu nhà ý, cô nương nhà ai mà chẳng tình nguyện. Huống hồ, nàng chỉ là một thứ nữ. Lẽ nào, Di nương cho rằng Quách cô nương chỉ đàn ca tiểu khúc thì Phi Châu sẽ xem trọng? Đem so với những đào hát lừng danh chốn kinh thành, thì Quách cô nương đáng giá bao nhiêu?”

Trong mặt tại đây cũng giao hảo với Diêu thị, tất nhiên với tính khí ngày thường Diêu thị sẽ những câu khắc nghiệt bậc . Hôm nay dồn ép quá mức, quả thực nổi trận lôi đình.

Diêu thị xong, ngay cả Quận trưởng phu nhân cũng phì . Đào hát biểu diễn các sâu khấu trong kinh thành ngày ngày hát khúc, kẻ đón đưa, chèo kéo với bao nhiêu quan lão gia. Câu của Diêu thị quả nhiên độc địa.

Trong lòng Du Nhã ngờ Diêu thị bề ngoài tưởng dễ ức h.i.ế.p nhưng mồm miệng lanh lợi đến thế. Như Mi di nương tất nhiên cũng sự châm chọc sắc lạnh trong lời của Diêu thị, hận tới đau gan. Mụ thể lanh lợi bằng Diêu thị, vắt óc cũng chẳng thốt lời nào để phản bác.

Bầu khí chợt trở nên ngưng trệ, bỗng từ bên ngoài truyền tới loạt tiếng bước chân rộn ràng, mà là nhóm quý nữ đang chơi đùa ngoài sân lúc tới.

Dẫn đầu chính là đại tiểu thư Quách gia Quách Tường, tới cửa, Như Mi ác độc nàng trách mắng: “Đại tiểu thư, vì cớ gì ngươi cùng Mộng nhi dạo chơi ngắm cảnh, để gặp nạn? Là đại tỷ, rốt cuộc ngươi trông nom kiểu gì? Chẳng lẽ ngay cả việc cỏn con là chăm sóc ruột thịt cũng ?”

Năm nay Quách đại tiểu thư cũng chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi. Vì ruột đang bệnh nặng, nàng chỉ mặc một bộ đồ màu xanh đen, hết sức mộc mạc. Ánh mắt nàng thanh đạm, trầm tĩnh như chính bản . Nghe thấy Như Mi di nương ác độc lên án, nàng chỉ lắc đầu : “Bẩm Di nương, nào con giun trong bụng Ngũ , thể kè kè theo sát nàng lúc nơi? Vả , đó ngỏ lời Ngũ cùng, là chính nàng một mực từ chối.”

Như Mi sửng , một tiểu thư cạnh Quách Tường tiếp lời: “ , đó Quách tỷ tỷ chung cùng Ngũ tiểu thư, ai ngờ Quách ngũ tiểu thư ở cùng Quách tỷ tỷ, còn buông lời nh.ụ.c m.ạ Quách tỷ tỷ.”

Các quý nữ mặt đều gật đầu, các nàng cũng chính mắt thấy. Các quý nữ vốn mấy ưa thứ nữ, huống chi tính cách Quách Mộng thật sự khiến thích nổi, đồng tình với Quách Tường tất nhiên sẽ chừa đường sống mà đạp Quách Mộng một cú. Như Mi di nương tức hộc máu, nhiều quý nữ như , thể đắc tội chúng, chỉ đành phát tác hết bực tức lên Quách Tường, căm tức nàng chăm chăm.

Quách Tường im , mắt Du Nhã lóe lên, chú ý tới Tưởng Nguyễn đang kế Triệu Cẩn. Dường như chú ý tới cái của Du Nhã, Tưởng Nguyễn ngước mắt mỉm với bà , nhất thời khiến trong lòng Du Nhã xuất hiện dự cảm bất thường, cảm thấy dường như bản bỏ sót mất chuyện gì đó.

“Di nương, Ngũ khác hãm hại nên mới thành như .” Quách Tường .

“Cái gì?” Như Mi , lập tức hỏi : “Ngươi là ai?”

“Việc …” Quách Tường tỏ vẻ khó xử, đúng lúc Triệu Cẩn : “Bởi vì Quách ngũ tiểu thư phát hiện bí mật của khác.”

“Bí mật gì?” Như Mi gắt gao truy hỏi, Triệu Cẩn tỏ khó xử, chịu tiếp.

“Rốt cuộc là bí mật gì?” Thấy thái độ của Triệu Cẩn, lòng Như Mi nóng nảy, đưa tay níu lấy tay áo Triệu Cẩn. Triệu phu nhân thấy , mày khẽ nhíu .

Vị tiểu thư lên tiếng giúp Quách Tường khi nãy lúc lên tiếng : “A, tất cả đều thấy, nên giờ cũng còn là bí mật nữa .”

Tiểu thư xuất nho gia, năm nay vẫn cập kê, mới chỉ mười một mười hai tuổi, nên cần cố kỵ quá nhiều, từng lời cũng rõ ràng thẳng thắn. Các quý nữ mặt trố mắt , vội cúi đầu xuống. Dường như bí mật khó , thật sự nên nhắc .

Lòng Du Nhã giật thót, liếc Tưởng Nguyễn, thấy nụ môi Tưởng Nguyễn càng tươi hơn, thế nào cũng thấy quỷ dị. Bà chăm chú Tưởng Nguyễn, chân mày dần nhíu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-217.html.]

“Rốt cuộc là chuyện gì?” Quận trưởng phu nhân ôn hòa : “Cứ , đừng sợ.”

Cô tiểu thư nhỏ dửng dưng : “Nếu toạc , thì bí mật chính là: Đại tiểu thư Hạ gia đích thị là cốt nhục của Hạ Nhị lão gia.”

Lời , mặt đều kinh hãi tột độ!

Thân Nhu vốn khoanh tay chờ xem kịch vui ngờ bão táp luân chuyển đến đầu , sắc mặt lập tức trắng bệch.

“Rốt cuộc là chuyện gì đây?” Du Nhã uy nghiêm hỏi, bản năng dõi mắt Thân Nhu. Vừa thấy sắc mặt Thân Nhu vẻ bất thường, bà chợt ngưng một , tim đập hẫng một nhịp, một nỗi hận thấu xương đột ngột trào dâng.

và Thân Nhu tranh đấu nhiều năm, dĩ nhiên hiểu rõ biểu cảm của Thân Nhu hàm ý gì. Vậy thì, những lời vị tiểu thư ... quả là sự thật.

Khi gả Hạ gia, Du Nhã Hạ Thiên Tài trời sinh đa tình phong lưu, tuyệt đối kẻ đắn. Có điều, nhờ sinh Hạ Tuấn, bà dễ dàng vững chiếc ghế chủ mẫu đương gia. Dù Hạ Thiên Tài loạn đến , cũng nể mặt bà ba phần.

Chẳng qua, bản tính Du Nhã vốn hẹp hòi, cay nghiệt, thêm sự đố kỵ. Hạ Thiên Dật của Đại phòng tuy ngu ngốc, cưới Thân Nhu, một kiều thê diễm lệ. Nữ nhân trong nhà vốn đố kỵ, bà dĩ nhiên thể ưa nổi Thân Nhu—kẻ chỉ sinh con gái mà vẫn phu quân yêu thương, trong khi bà sinh con trai chẳng Hạ Thiên Tài đặt nặng trong lòng. Điều đáng hận nhất là, ánh mắt Hạ Thiên Tài thỉnh thoảng vẫn dáo dác thể Thân Nhu, hiển lộ rõ sự yêu thích.

Giờ ngẫm mới thấy, thì hai kẻ vốn lén lút qua . Khó trách, tình cảm Hạ Thiên Tài dành cho đại ca chẳng hề , mà thái độ đối với cô cháu gái Hạ Kiều Kiều hết mực cưng chiều. Té , Hạ Kiều Kiều chính là nghiệt chủng của bọn họ!

Thúc tẩu tư thông, Hạ Thiên Dật đội nón xanh còn nuôi con hoang kẻ khác, quả thực là trò lớn nhất thiên hạ!

"Để tiếp." Tưởng Nguyễn thản nhiên cất lời. "Vừa nãy khi bọn đang ở đây, bỗng một nha chạy tới, vẻ mặt kinh hoảng tột độ. Nàng chỉ Ngũ tiểu thư Quách gia phát hiện bí mật của Hạ gia, nọ chỉ g.i.ế.c Quách tiểu thư, mà còn diệt khẩu luôn cả nha . Nha vì quá sợ hãi, sự gặng hỏi của bọn , cuối cùng cũng bí mật động trời mà thấy."

“Được lắm, thì chính ngươi là kẻ hãm hại Mộng nhi của !” Tính tình Như Mi vốn ba , thấy liền lập tức chuyển hướng, hầm hừ phun một ngụm nước bọt về phía Du Nhã và Thân Nhu. "Tự các ngươi chuyện thất đức, còn dám g.i.ế.c diệt khẩu. Nếu Mộng Nhi nhà gặp bất trắc gì, Lão gia nhà nhất định sẽ tha cho các ngươi!"

Du Nhã hít sâu một , rõ lúc thời điểm để truy cứu những điều . Nếu lời đồn bất lợi lan truyền khắp Hạ gia, đối với bà cũng chuyện . Du Nhã bèn lên tiếng: "Như Mi di nương chỉ dựa lời của một nha đầu thấp kém, chẳng rõ chui từ , mà vội vàng kết luận như , chẳng quá võ đoán ? Ta và tỷ tỷ từ đầu đến cuối đều ở đây, lấy thời gian hãm hại Quách Ngũ cô nương?"

…” Như Mi lời nghẹn .

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm . "Vì thấy nha hầu cận của Hạ Nhị phu nhân hết?"

Thông thường, khi ngoài, sẽ dẫn theo hai nha để tiện bề hầu hạ. Song, bên Du Nhã lúc chỉ một, còn từ nãy đến giờ vẫn thấy tăm . Cho dù nàng bận lấy vài món đồ nên , nhưng quả thực quá lâu .

Du Nhã biến đổi sắc mặt. Nha , dĩ nhiên bà rõ. Thị vốn trốn sẵn ở đây chờ thời cơ, cốt là để dẫn Triệu Phi Châu gặp Quách Mộng, nhưng giờ chậm chạp về. Bà thể nào sự thật, nhưng Tưởng Nguyễn nào nhân từ mà cho bà thời gian nghĩ cách ứng đối. Nàng bước tới giường Quách Mộng, nhẹ nhàng nhấc một chiếc khăn tay lên, giọng trầm thấp: "Chiếc khăn tay , dường như chút kỳ lạ..."

lúc vị đại phu kiểm tra thương thế và kê đơn t.h.u.ố.c cho Quách Mộng xong, ông bước tới nhận lấy khăn tay từ tay Tưởng Nguyễn, đưa lên mũi ngửi, chậm rãi : "Vừa thăm khám, lão phu nhận thấy vị cô nương vì trúng t.h.u.ố.c mê nên mới hôn mê bất tỉnh. Quả thật, chiếc khăn tay nồng mùi t.h.u.ố.c mê."

 

Loading...