Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Phi Châu đang tuổi thiếu niên nhiệt huyết, ngờ hôm nay Tưởng Nguyễn công khai xem thường, nhất thời cảm thấy trong lòng bất phục. Tưởng Nguyễn lệnh cho Thiên Trúc vứt Quách Mộng xuống khu vực núi giả ven hồ. Thiên Trúc tay chút nương tình, đầu Quách Mộng va mạnh núi giả, m.á.u tươi lập tức rỉ .

đều kinh ngạc hành động , nhưng một ai dám cất tiếng ngăn cản. Triệu Cẩn xưa nay cực kỳ chán ghét những kẻ thích ám toán lưng, Triệu Phi Châu càng cần . Thiên Trúc lấy một bình sứ nhỏ, mở nắp bình vẩy vẩy vài cái chóp mũi Quách Mộng, mới thẳng dậy, bẩm báo: “Cô nương, nàng nội trong hai canh giờ sẽ thể tỉnh .”

Triệu Phi Châu chằm chằm từng nhất cử nhất động của Thiên Trúc, cảm thấy kỳ lạ, liền hỏi: “Nha của ngươi võ công? Ngươi tìm nàng từ ?” Triệu Phi Châu vốn là luyện võ, tất nhiên thể võ nghệ của Thiên Trúc quả thực tầm thường.

Tưởng Nguyễn về phía xa. Lộ Châu đang canh gác ở đầu vội vã chạy tới, khẽ : “Cô nương, hai vị phu nhân của Hạ gia cùng một vài vị phu nhân khác đều đang tiến về hướng .”

Quả nhiên là Hạ gia. Con ngươi Tưởng Nguyễn thoáng lóe lên, : “Rất . Chúng lánh sang nơi khác thôi.”

Đoàn xuyên qua bụi cây mà tiến . Dẫn đầu chính là Quận trưởng phu nhân, Thân Nhu chuyện trò cùng bà , ánh mắt của Du Nhã cứ chăm chú lùm cây, như đang tìm kiếm điều gì.

Nha hầu cận của Du Nhã ở phía , đột nhiên thất thanh kinh hô: “Bên hình như !”

Các vị phu nhân đều lộ vẻ kinh ngạc, nha trông như bắt gặp cảnh tượng khó . Trong mắt Du Nhã thoáng hiện lên một tia vui mừng, nhưng vẫn cố gắng kìm nén, nghiêm nghị trách mắng: “Hét la om sòm gì, còn thể thống gì nữa! Ngươi hiểu phép tắc quy củ hả?”

“Hạ phu nhân đừng vội trách mắng,” Quận trưởng phu nhân vỗ nhẹ tay bà , hỏi nha : “Sao ? Ngươi thấy điều gì khiến ngươi kinh ngạc đến thế?”

Nha ấp úng dám thốt lên lời nào, chỉ cúi đầu. Các vị phu nhân thấy , trong lòng dấy lên sự nghi ngờ vài suy đoán. Tiệc Kim Cúc hôm nay vốn là dịp để các tiểu thư công tử gặp gỡ, nhỡ xảy chuyện tư mật nào đó khác ... Tính tò mò luôn là bản tính của con , nhất là các cô các bà. họ cũng lo sợ nhỡ chuyện liên lụy đến con cháu , nhất thời đều tiến thoái lưỡng nan.

Thấy thế, Du Nhã lập tức tiếp lời: “Nha gần đây càng ngày càng vô phép tắc, để xem thử. Xem xem rốt cuộc nó thấy điều gì mà hoảng loạn đến .” Vừa xong, bà lập tức dẫn đầu tiến lên.

Du Nhã cứ thế thẳng lên , các vị phu nhân còn lý do để chần chừ, đành rối rít theo. Ánh mắt Thân Nhu như ẩn chứa thâm ý, Du Nhã một cái, khóe môi khẽ nhếch lên, đó dứt khoát mỉm sảng khoái bước tới.

Khi nhóm tới nơi, ai nấy đều kinh hãi tột cùng cảnh tượng bày mắt. Chỉ thấy một cô gái đang ngã cạnh núi giả bên hồ. Xiêm y và châu sức vẫn còn nguyên vẹn, chỉ điều trán một vết m.á.u đỏ thẫm. Cảnh tượng khiến giật dấy lên bao nghi ngờ.

Chỉ thấy tiếng Mi di nương nhà Thị lang lập tức thất thanh: “Mộng nhi!”

Phu nhân Thị lang bạo bệnh liệt giường, cố nhiên thể đích tham dự tiệc Kim Cúc, bèn để vị di nương sinh hạ công tử, tiểu thư của Quách gia mặt đến dự.

Như Mi di nương vốn xuất từ giới đào hát hí khúc, nay đến đây với trang phục quá mức lòe loẹt. Trên đầu bà điểm xuyết đầy những trang sức vàng bạc lấp lánh, tựa hồ chói mù mắt . Kẻ rõ nội tình ắt hẳn còn lầm tưởng bà đến là để tự tìm kiếm lang quân, chứ chẳng tìm đối tượng cho khuê nữ. Các phu nhân mặt tại đây đa phần là chính thất, thiểu thất. Ai nấy đều là giáo dưỡng, xưa nay từng chứng kiến kẻ nào hành xử và năng tùy tiện đến thế. Từ lúc đặt chân tới đây, Như Mi di nương xa lánh, trong lòng vô cùng bất mãn. Giờ phút khuê nữ gặp chuyện, bà chẳng đoái hoài gì tới lễ nghi cảnh huống xung quanh, vội vã lao lên, ôm chặt Quách Mộng lòng.

Vừa thấy vết thương đầu Quách Mộng, Như Mi di nương lập tức mở miệng mắng nhiếc: “Thằng ranh con khốn nạn nào rắp tâm hại Mộng nhi của ! Đang yên đang lành phá tướng, ngày còn mặt mũi nào gả cho ai nữa chứ!” Giọng điệu sắc bén đến chói tai, khiến đều nhíu mày khó chịu. Như Mi di nương vẫn hề , hướng về phía Quận trưởng phu nhân mà the thé quát: “Mộng nhi của xảy chuyện ngay trong phủ của phu nhân, nhất định tìm kẻ súc sinh mà nghiêm trị thích đáng! Để tìm , thề sẽ lột da rút gân !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-216.html.]

Rốt cuộc cũng chỉ là kẻ xuất hèn mọn, lời thốt chẳng khác nào giọng lưỡi của mụ đàn bà đanh đá chốn chợ búa. Những lời chỉ chói tai mà còn kéo cả Quận trưởng phu nhân vòng trách cứ. Mặc dù sự việc xảy trong phủ , Quận trưởng phu nhân cố nhiên phần trách nhiệm, nhưng thái độ vô lễ của Như Mi di nương lập tức khiến ba phần đồng tình vốn dành cho Quách Mộng tan biến thành mây khói.

“Phu nhân xin chớ vội vàng,” Phu nhân Triệu gia Diêu thị thể nhẫn nhịn thêm nữa, bèn lên tiếng. “Hay là hãy mau xem xét thương thế của Quách cô nương ?”

Kẻ chỉ rêu rao, chẳng mảy may đoái hoài tới thương thế của cốt nhục. Các phu nhân , càng thêm khinh bỉ Như Mi di nương. Dù đủ loại thủ đoạn để mê hoặc Thị lang, nhưng mặt những phu nhân xuất hiển quý , Như Mi di nương quả thật là kẻ thiếu đầu óc. Cố nhiên, bà nhận ánh mắt của đối với đổi. Bà dùng hai tay lắc mạnh Quách Mộng, kêu gọi: “Mộng nhi, Mộng nhi?”

Hai mắt Quách Mộng nhắm nghiền, chút động đậy. Lúc , Như Mi di nương mới thật sự nóng nảy, bất chấp lễ nghi, hoảng hốt kêu lên: “Chuyện ? Mộng nhi bất tỉnh nhân sự? Rốt cuộc là xảy chuyện gì?”

Du Nhã cau chặt đôi mày, nha nãy gây cớ sự cũng kinh hoảng cúi gằm đầu. Sự việc vốn nên phát triển như thế , tại trở thành như ? Kế hoạch đó sắp xếp đấy: chờ khi họ tới, cảnh tượng thấy là Triệu Phi Châu và Quách Mộng bắt gặp cùng . Quách Mộng sẽ lóc t.h.ả.m thiết rằng bắt nạt, còn Triệu Phi Châu thì sống c.h.ế.t chịu nhận trách nhiệm. Sao bây giờ chẳng thấy bóng dáng Triệu Phi Châu cả, mà Quách Mộng mang thương thế nặng nề đến thế ?

Hiển nhiên Du Nhã sớm dò la tin tức. Dù tính tình Triệu Phi Châu giống Triệu Nguyên Phong, song y tuyệt đối vô duyên vô cớ tay với kẻ khác, hơn nữa Triệu gia cũng sẽ tùy tiện động thủ với nữ nhân. Tại thành cục diện ? Bỗng Quận trưởng phu nhân cất lời: “Người , mau đỡ Quách cô nương nội thất, lấy danh của lão gia mời đại phu.”

Đợi nha đỡ Quách Mộng đang hôn mê phòng, để nàng nghỉ. Khi đại phu kịp tới, Du Nhã đảo tròng mắt, lên tiếng: “Kẻ dám đả thương Quách cô nương ngay tại phủ , hẳn là trong phủ. Hôm nay khách đến dự tiệc Kim Cúc đông đảo, chi bằng tìm tới hỏi xem, Quách cô nương cùng với ai?”

Quận trưởng phu nhân cảm thấy lời nàng vô lý, lập tức sai truyền lời, chỉ hỏi ai từng thấy Quách Mộng cùng với ai trong ngày hôm nay?

Nha truyền lời nhanh chóng bẩm báo, rằng chính mắt một tiểu nha quét tước thấy, hôm nay Quách Mộng quả thật cùng Triệu Phi Châu.

Lời dứt, mắt Diêu thị lập tức giật một cái. Hiện giờ Triệu Ngọc Long và Triệu Phi Châu đều đến tuổi cần tìm mai mối. Hai công tử trời sinh tính tình cương trực như đá, ngày ngày trôi qua mà chẳng hề ý kết với bất kỳ cô nương nào. Diêu thị và Chu thị cùng thương lượng một phen, quyết định hôm nay dẫn theo con trai và cháu trai đến đây để tìm cơ duyên. Ai ngờ , xảy sự tình .

Diêu thị xuất từ thư hương môn , từ nhỏ chú trọng lễ nghi phép tắc. Nghe , bà lập tức nổi giận: “Phi Châu là đứa bé nó lớn lên từ thuở nhỏ, nó tuyệt đối sẽ chuyện bỉ ổi !”

“Biết mặt nhưng nào lòng ?” Du Nhã ôn tồn . “Huống hồ chi, nào ai ? Chỉ là thấy Triệu tam thiếu gia ở cùng một chỗ với Quách cô nương mà thôi, Triệu phu nhân đang lo lắng điều gì đây?”

“Ngươi—" Diêu thị giận dữ. Cố nhiên, bà nhận Du Nhã đang cố tình khích bác. Nhìn qua Thân Nhu, bà nhớ một chuyện cũ. Ban đầu, khi chuyện của Tưởng Nguyễn lan truyền đến Triệu gia, nữ nhân chính là ruột của Hạ Tuấn. Nay Du Nhã cố ý khích bác như , chẳng là vì trả thù ?

Như Mi di nương sợ thiên hạ loạn, lập tức la toáng lên: “Thì là ngươi! Không ngờ Triệu tam thiếu gia là kẻ vô liêm sỉ đến ! Ta mặc kệ, Triệu tam thiếu gia hãm hại Mộng nhi của , nhất định về với lão gia. Cho dù lớn chuyện đến phủ Thượng Quan, các ngươi cũng đừng hòng yên !”

“Như Mi di nương,” Diêu thị thật sự nổi trận lôi đình, nghiến răng từng câu từng chữ rành mạch. “Dám hỏi Phi Châu nhà vì lý do gì tay hãm hại khuê nữ nhà ngươi? Mọi sự đời, vô duyên vô cớ, đều cần nguyên nhân căn bản.”

“E rằng, con trai ngươi thấy Mộng nhi nhà dung mạo xinh , nhất thời sinh lòng tham lam, Mộng nhi cự tuyệt, đành thẹn quá hóa giận mà đả thương nàng!” Như Mi di nương mặt dày mày dạn cất lời. Các phu nhân xung quanh mím môi khẽ. Vị Như Mi di nương quả thực giống y đúc một phụ nhân đanh đá nơi chợ búa, hề lời sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào đối với danh tiết của con gái . E rằng chuyện hôm nay truyền , ngày Quách Mộng tìm một mối hôn sự sẽ khó. Thân là ruột cần mặt mũi như , thế thì con gái của bà thể chỗ nào chứ?

 

Loading...