Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 215
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Triệu Tam thiếu gia là sai , chẳng lẽ cố ý chuốc mê ngươi, để ngươi vấy bẩn sự trong sạch của ? Nếu đồn ngoài, chuyện lợi ích gì cho chứ?” Quách Mộng mồm miệng lưu loát phản bác. Nàng sang Tưởng Nguyễn, nghẹn ngào: “Quận chúa thông tuệ đại nghĩa, nhất định sẽ chủ cho tiểu nữ.”
Tưởng Nguyễn xổm xuống, tầm mắt ngang với Quách Mộng, mỉm : “Được, chủ cho cô.” Nàng dịu dàng hỏi tiếp: “Vậy… Quách cô nương thật sự mất trinh tiết ?”
Câu hỏi thật kỳ quái, Quách Mộng ngờ vực Tưởng Nguyễn. Nàng vẫn mỉm , đôi mắt trong suốt, nhưng như một cơn lốc xoáy đen cuộn trào, sâu thấy đáy. Càng cố gắng dò xét, Quách Mộng càng thấy kinh hãi, dường như bên trong một hung thú lớn đang chực chờ phá nát gian mà lao , nuốt chửng nàng còn sót gì. Dưới ánh mắt đó, Quách Mộng bất giác thấy chột , nàng cúi đầu, bi thương thốt lên: “Vì Quận chúa hỏi như ? Xảy chuyện , tiểu nữ đau khổ đến mức sống bằng c.h.ế.t .”
“Ta hề-” Triệu Phi Châu phản bác, Triệu Cẩn khẽ lắc đầu ngăn . Tưởng Nguyễn mỉm , dậy. “Thế ư, Quách cô nương đừng nữa. Đợi lát nữa sẽ sai tìm một bà mụ đến nghiệm cho cô. Nếu thật sự cô mất trinh tiết, sẽ buộc Triệu Tam thiếu gia cưới cô, thế nào?”
“Không ! Tuyệt đối ! Ta vốn chẳng hề đụng chạm đến nàng !” Chưa đợi Quách Mộng kịp đáp lời, Triệu Phi Châu nhảy dựng lên.
“Quận chúa , chẳng lẽ là đang vũ nhục ư?” Trong mắt Quách Mộng chợt lóe lên tia kinh hoảng, nhưng ngay lập tức thế bằng vẻ mặt khinh thường, nàng cực kỳ giận dữ ngẩng đầu hỏi.
“Điều đó ,” Tưởng Nguyễn chậm rãi đáp. “Chẳng qua thấy sự tình chỗ khó hiểu. Nếu Quách ngũ tiểu thư quả quyết Triệu tam thiếu gia đoạt mất sự trong trắng, ắt hẳn lưu chút vết m.á.u đỏ. quanh đây, chẳng thấy một chút dấu vết nào. Chẳng lẽ nơi Triệu tam công tử nhục cô nương tại chỗ ư? Hay khi xong việc, Triệu tam công tử mới bế ngũ tiểu thư đến đây? Nếu chẳng là vẽ vời chuyện thừa thãi, Triệu tam thiếu gia sức lực hơn ?”
Vừa dứt lời, cả ba đều trố mắt ngạc nhiên. Ngay cả Lộ Châu và Thiên Trúc, những ngày đêm kề cận hầu hạ, cũng kìm mà nhếch môi thầm.
Giờ phút , tâm trạng Triệu Cẩn và Triệu Phi Châu tương đồng. Tưởng Nguyễn thẳng thừng chuyện phòng the ngay mặt họ, bản nàng rõ ràng là khuê tú xuất giá, mà thái độ quang minh lạc, hề chút thẹn thùng sợ hãi. Nét mặt nàng thản nhiên khiến kẻ khác than thở, quả thực lật đổ hình tượng tiểu thư ôn hòa, lạnh nhạt .
Mặt Triệu Phi Châu đỏ bừng, tựa hồ những lời lẽ kinh hãi thế tục của Tưởng Nguyễn cho choáng váng. Ngày thường, tổ mẫu và các thím trong nhà đều khen ngợi Tưởng Nguyễn ngớt, nàng hiểu lễ nghĩa quy củ, phong thái hơn . Ai ngờ hôm nay chứng kiến cảnh , khỏi nghi hoặc, đây thật sự là đường khuê tú trong miệng .
Quách Mộng Tưởng Nguyễn đến á khẩu. Nàng trăm tính vạn tính, nhưng lường Tưởng Nguyễn sẽ dùng những lời lẽ sắc bén như chặn họng . Ai mà ngờ một Quận chúa tôn quý khi mở miệng thốt mấy chữ liên quan đến ‘trinh tiết’. Dẫu , chuyện đó chẳng thể giả, nếu thực sự tìm bà mụ đến nghiệm , nàng chỉ còn nước mất hết thanh danh. Mặt Quách Mộng tái mét, đột nhiên lên tiếng: “Quận chúa chăng điều bất mãn với ? Vì mỗi lời thốt đều nhằm mục đích nh.ụ.c m.ạ khác như ?”
Tưởng Nguyễn ôn hòa, hề tức giận vì lời chất vấn , nhẹ nhàng : “Cũng nhục mạ, chỉ vì công bằng mà thôi. Chẳng thể chỉ vì cô nương là nữ tử mà thiên vị cô nương. Triệu tam thiếu gia cũng thể cam chịu ngậm đắng nuốt cay mà hóa thành kẻ câm . Tựa như việc mua món hàng ngoài chợ , thế nào cũng để mua thấy rõ món hàng đủ .”
Nàng đem Quách Mộng so sánh với món hàng, lập tức khiến sắc mặt Quách Mộng xanh mét. Ngược , Triệu Cẩn che miệng khúc khích, đây là đầu nàng thấy dáng vẻ hùng hổ dọa của Tưởng Nguyễn. Chẳng ngờ miệng lưỡi nàng sắc bén đến thế, mấy câu cũng đủ khiến Quách ngũ tiểu thư mất hết mặt mũi, chẳng còn dám gặp ai.
“Quách ngũ tiểu thư chảy m.á.u nhưng Triệu tam thiếu gia phụ trách, thực sự quá kỳ lạ. Hoặc là Quách ngũ tiểu thư vẫn còn xử nữ, chuyện chỉ là một sự hiểu lầm. Hoặc là…” Tưởng Nguyễn nghi hoặc nàng . “Chẳng lẽ Quách ngũ tiểu thư vốn còn tấm khuê nữ từ lâu?”
“Phì.” Triệu Phi Châu bật khoái trá, cảm thấy Tưởng Nguyễn và Nhị thúc nhà quả thực giống như đúc. Lời thì ôn hòa, nhưng thực chất mắng c.h.ử.i khác đến mức còn manh giáp, xong kẻ mắng còn ép buộc tuân theo. Giờ phút , Quách Mộng đáp lời thế nào cũng đều là bất .
Quách Mộng gấp gáp đến đỏ mặt tía tai, lòng ngập tràn giận dữ. Mặc dù nàng là thứ nữ, cũng mặt dày tính kế Triệu Phi Châu, nhưng vẫn là thiếu va chạm xã hội. Chẳng ngờ từng lời Tưởng Nguyễn thốt hôm nay đều khiến nàng thể chống đỡ, mặt mũi đỏ chót, lòng hoảng loạn thôi. Trước mắt, nếu thừa nhận sự việc chỉ là hiểu lầm thì nàng vô cùng cam tâm. như Tưởng Nguyễn , nếu chuyện ồn ào quá lớn, lời đồn bản nàng vốn còn trinh tiết lan , thì cho dù nàng chiếm lý, ánh mắt đời nàng cũng khác hẳn. Quách Mộng kích động, cơn hốt hoảng buột miệng chất vấn: “Chẳng lẽ chỉ bởi vì Quận chúa là thích của Triệu tam thiếu gia nên mới thiên vị giúp ? Làm như quá đỗi bất công! Chẳng lẽ hoàng gia thể tùy ý ức h.i.ế.p khác ?”
Tưởng Nguyễn “phì” một tiếng, bật , con ngươi sáng rực lạ thường, chỉ chậm rãi : “Ta từng và Triệu tam thiếu gia là thích, Quách ngũ tiểu thư há miệng như thể bản nắm rõ sự tình đến thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-215.html.]
Vẻ mặt Triệu Phi Châu trở nên ngưng trọng, Triệu Cẩn cũng ngưng bặt tiếng . Mặc dù Triệu Phi Châu tính tình ngay thẳng, nhưng kẻ đần độn. Nghe Tưởng Nguyễn thế, lập tức hiểu kẻ khác tính kế. Hắn thừa hưởng tính cách nóng nảy của Triệu Nguyên Phong, vốn dĩ chỉ nghĩ là hiểu lầm nên gì Quách ngũ tiểu thư. Giờ đây, lửa giận xộc thẳng lên đầu, tiến lên phía quát: “Ngươi dám tính kế ?”
“Ta hiểu Quận chúa đang gì.” Quách Mộng tự lỡ lời, nhất quyết chịu thừa nhận. Trong lòng nàng ảo não vô vàn, dường như Hoằng An Quận chúa còn khó chọc hơn lời đồn. Chuyện hôm nay vốn sắp thành công, nàng quấy nhiễu như lập tức xoay chuyển thành thất bại. Nàng hận tức.
Tưởng Nguyễn lạnh nhạt : “Quách ngũ tiểu thư hiểu ư? Vậy Bổn Quận chúa đây giải thích Quách ngũ tiểu thư nhé?”
“Nguyễn , giải thích điều gì?” Triệu Cẩn cũng hợp ý.
“Quách ngũ tiểu thư, nam nhi Phủ Tướng quân đều là những nhân tài kiệt xuất. Bao nhiêu đích nữ thiên kim trong kinh thành đều mong gả Triệu gia. Thế nhưng, nếu ai nấy đều dùng thủ đoạn vụng về để tính kế, e rằng Phủ Tướng quân sớm chật ních . Ta thực sự rõ, một thứ nữ như ngươi, lấy can đảm trèo cao bám víu Phủ Tướng quân?”
Lòng Quách Mộng kinh hãi, ngước Tưởng Nguyễn. Nàng thấy cô gái khoác bộ xiêm y xanh lá sen , dung nhan tuyệt sắc giai nhân, phảng phất một tầng khí lạnh lẽo. Tựa như... một bộ bạch cốt hóa yêu dị bò từ địa phủ, đẽ mà khiến khác rợn tóc gáy.
“Quận chúa, việc đều là hiểu lầm mà thôi,” Quách Mộng lập tức trấn tĩnh, phận thứ nữ khiến nàng quen thói tùy cơ ứng biến. Thấy tình thế rõ ràng, Tưởng Nguyễn là nhân vật khó dây , nếu còn cố chấp, chịu thiệt thòi ắt chỉ bản nàng. Cho dù Thị lang thương yêu nàng hơn cả đích nữ, nhưng một khi nàng đắc tội với Hoằng An Quận chúa, phụ nàng nhất định sẽ dung thứ.
Trong lòng càng thêm sợ hãi, Quách Mộng miễn cưỡng nở nụ : “Ta và Triệu tam thiếu gia lẽ chút mâu thuẫn, nay hiểu lầm giải trừ, chuyện nên kết thúc tại đây. Là trách lầm Triệu tam thiếu gia, xin tạ với .”
Triệu Phi Châu vốn tính tình nóng nảy, xuất từ thế gia võ tướng, xưa nay ít khi giao thiệp với nữ nhân. Mẫu và các vị thẩm thẩm đều là hiền hậu, gia đạo yên bình, từng chứng kiến màn đấu đá giữa các cô các bà. Nào ngờ gặp kẻ mặt dày vô sỉ đến nhường , nhất thời nghẹn lời, thể đáp .
Triệu Cẩn cất lời: “Quách ngũ tiểu thư, lời xin của ngươi quả thực hề chút thành ý nào.”
Tưởng Nguyễn Quách Mộng, nhẹ nhàng : “Ngươi trách , cũng chẳng là sai.”
Triệu Phi Châu sững sờ, khó hiểu Tưởng Nguyễn. Quách Mộng cũng đoán ý tứ của nàng, chỉ chằm chằm .
Tưởng Nguyễn khẩy: “Quách ngũ tiểu thư, gây họa phủi tay rời . Chẳng lẽ ai từng với ngươi, đây là một việc cực kỳ mạo hiểm ?”
Quách Mộng giật , trực giác mách bảo chuyện chẳng lành. Nhìn thấy thái độ lạnh lùng của Tưởng Nguyễn, nàng lập tức bất chấp tất cả, há miệng kinh hô cầu cứu.
“Thiên Trúc, chế trụ nàng .” Tưởng Nguyễn dứt lời, Quách Mộng còn kịp cất tiếng, thấy tỳ nữ luôn lặng lẽ lưng nàng thoắt cái phi tới. Quách Mộng chỉ cảm thấy mắt tối sầm, liền rơi hôn mê sâu.
Quách Mộng mềm nhũn ngã vật xuống t.h.ả.m cỏ. Triệu Cẩn khẽ nhíu mày, Triệu Phi Châu kinh ngạc hỏi: “Ngươi… rốt cuộc gì?”
Tưởng Nguyễn ảnh đất: “Ta đủ kiên nhẫn và thời giờ để xuất hiện giải cứu ngươi nữa chỉ vì sự ngu dốt. Nếu ngươi cứ hành xử như , sớm muộn gì Triệu gia cũng ngươi hại đến tan cửa nát nhà.” Nàng lạnh. “Thiên Trúc, đưa Quách ngũ tiểu thư thưởng thức một màn kịch .”