Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày rốt cuộc cũng đến, Ý Đức Thái hậu vẫn hé răng. Tưởng Nguyễn vốn nhạy bén, cảm giác trong lòng Ý Đức Thái hậu chắc chắn đang che giấu một bí mật thầm kín nào đó, tựa như bức tranh phong cảnh Nam Cương khó hiểu . Song, dường như hề ý định tiết lộ cho nàng. Kiếp , nàng ở trong cung nhiều năm cũng từng Ý Đức Thái hậu bí ẩn gì, e rằng ngay cả Tuyên Ly cũng rõ.

Nếu chuyện gì đặc biệt, thì chỉ phong phanh rằng trong trận chiến giữa Thiên Tấn và Đại Cẩm, vốn dĩ Đại Cẩm càng đ.á.n.h càng hăng, cứ ngỡ Thiên Tấn sắp chiến bại. Chẳng dè hiểu sơ suất ở chỗ nào, Thiên Tấn đột nhiên từ cõi c.h.ế.t hồi sinh, tìm bản lĩnh, giáng trả một kích cực kỳ mạnh mẽ và hung bạo. Chiến cuộc một nữa lâm thế giằng co.

Tất nhiên Tưởng Tố Tố vô cùng vui mừng và hả hê. Khi đụng mặt Tưởng Nguyễn trong phủ, nàng thường xuyên cố ý nhắc tới chuyện quân sự . Tưởng Nguyễn chỉ coi như ch.ó sủa càn. Sau vài thấy Tưởng Nguyễn cứ thờ ơ, Tưởng Tố Tố cũng mất hứng, nhắc nữa, chuyên tâm chuẩn cho tiệc Kim cúc sắp diễn .

Tiệc Kim cúc là một phong tục truyền thống của Đại Cẩm triều. Vào đầu thu, khi hoa cúc nở rộ, Quận trưởng phu nhân sẽ chủ trì, mời các tiểu thư đang độ xuân sắc đến hội tụ, còn các thiếu niên tài tuấn thì ở một bên đàm luận, kết giao. Tuy ngoài mặt là một buổi tụ họp tao nhã, nhưng thực chất là dịp để các phu nhân tìm kiếm đối tượng thích hợp cho con trai con gái . Nếp sống của Đại Cẩm triều xem là khá thoáng đạt. Từng ít thiếu nam thiếu nữ gặp gỡ tại Tiệc Kim cúc, nên duyên vợ chồng, lưu nhiều giai thoại .

Cuối cùng Tưởng Quyền cũng nhận hai vị đích nữ trong nhà đến tuổi cập kê. Bỏ qua Tưởng Nguyễn nhắc đến, Tưởng Tố Tố là hòn ngọc quý trong tay y, dĩ nhiên tìm cho nàng một mối lương duyên thập . Lần , y đặc biệt thỉnh Đại phu nhân Thân Nhu của Hạ Hầu phủ đích dẫn Tưởng Tố Tố cùng nhập tiệc.

Chân dung của Hạ Kiều Kiều tiến cung, những nghi thức thế nàng tự nhiên cần tham dự nữa. Theo đà Tưởng Siêu lấy sự tin tưởng của Tuyên Ly, dường như Hạ Thành cũng ý thức một chuyện. Cộng thêm chuyện vốn do Hạ Hầu phủ đuối lý, nên mối quan hệ với Tưởng phủ cũng dần trở nên dịu bớt, cố giữ vẻ như chuyện cũ từng xảy .

Tưởng Tố Tố tham dự Tiệc Kim Cúc . Nếu thiếu vắng Tưởng Nguyễn, ắt sẽ khiến đời bàn tán. Vả , thiệp mời của Quận Trưởng phu nhân đề tên Tưởng Nguyễn, nên nàng thuận lý cùng Thân Nhu đến tham dự.

Có lẽ xem trọng buổi yến tiệc , Tưởng Tố Tố cả ngày đóng chặt cửa phòng. Giữa sân viện thi thoảng truyền tiếng đàn du dương, thật khiến cảm thấy thư thái. Song, nhóm nha trong Nguyễn cư cảm thấy cực kỳ khó chịu. Mẫu Hạ Nghiên đang chịu khổ trong Phật đường, là con gái chẳng hề lo lắng, trái còn tâm tư tham gia những buổi yến tiệc phù phiếm vô vị . Trước nay chuyện Hạ Nghiên đều lo nghĩ cho Tưởng Tố Tố, chắc chẳng ngờ đứa con gái là kẻ bạc tình bạc nghĩa.

Tưởng Nguyễn từng để Tiệc Kim Cúc lòng, mỗi ngày vẫn như thường, nên gì thì đó. Thiên Trúc thấy nàng vẫn ung dung tự tại, trong lòng cũng an tâm, thầm nghĩ nỗi khổ tâm của Thiếu chủ uổng phí. Nếu như luống rau xanh mà y cất công chăm sóc kẻ khác dòm ngó, e rằng khi Thiếu chủ hồi kinh sẽ nổi cơn lôi đình. Khụ khụ, dĩ nhiên, Tưởng Nguyễn chẳng rau xanh, mà Thiếu chủ cũng là... thứ đó.

Hè qua thu tới, ánh dương bớt phần gay gắt, bỗng chốc trở nên dịu dàng, ấm áp. Thi thoảng luồng gió mát thổi qua, đám hoa cỏ trong Nguyễn cư khẽ lay động. Đám cúc trắng rõ tên cũng khoe sắc, báo hiệu Tiệc Kim Cúc sắp sửa diễn .

Nếu là ngày xưa, khi Tiệc Kim Cúc sắp đến, Tưởng phủ sẽ trở nên vô cùng náo nhiệt. Có Hạ Nghiên lo liệu việc, Tưởng lão phu nhân sắp xếp quy củ, Nhị di nương khắp nơi chọn mua đồ trang sức, Hồng Anh kiều diễm lộng lẫy tựa tiên nữ giáng trần; Tưởng Lệ ngông nghênh kiêu căng; Tưởng Tố Tố cố giữ vẻ thanh cao thoát tục, vướng bụi trần; Tưởng Đan hèn yếu rụt rè tìm cách lấy lòng . Tưởng phủ thiếu nữ nhân, cả phủ đều là hoa phấn má hồng, dĩ nhiên vô cùng kiều diễm.

những ngày xưa cũ đều qua như nước chảy, những hình ảnh kiều diễm mỹ lệ thuở xưa, nay ngoảnh , chẳng khác nào một giấc mộng Nam Kha hư ảo. Giờ đây Tưởng phủ chỉ còn một di nương đang mang thai, nhưng dường như tính tình đổi. Nàng còn gió chỉ trăng, chỉ bận lo nghĩ những chuyện vụn vặt, chẳng còn như . Người c.h.ế.t chết, điên điên. Một Tưởng phủ rộng lớn, nay trở nên tiêu điều trống trải, khiến lòng buồn bã xót xa hơn xưa.

Hạ nhân trong phủ nhạy cảm với những đổi . Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, dường như Tưởng phủ đổi thành một hình dáng khác. Trong lòng nhóm hầu từ nhỏ sống ở Tưởng phủ dần hiện lên một suy nghĩ mơ hồ: mấy chục năm nay Tưởng phủ gấm hoa rực rỡ, lẽ qua bao lâu nữa, sẽ lâm cảnh như những nữ nhân thôi.

…..

Sáng sớm Tưởng Nguyễn Bạch Chỉ và Liên Kiều đ.á.n.h thức, hầu hạ rửa mặt chải đầu. Hôm nay dường như ông trời cũng ưu ái nể mặt, mặt trời ló dạng, chiếu ánh nắng ấm áp nhưng hề quá nóng. Gió thổi mát mẻ, thích hợp để ngắm hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-212.html.]

Do hiếu kỳ, Bạch Chỉ chọn cho Tưởng Nguyễn một bộ y phục màu xanh liên thanh. Liên Kiều tiếc nuối : "Thật uổng cho nhan sắc cô nương, vốn dĩ mặc màu đỏ thắm là diễm lệ nhất, ai thể bì kịp."

"Cô nương so ai hơn," Bạch Chỉ đáp. "Liên thanh cũng thật , vô cùng trang nhã và trang trọng."

Mọi thứ xong xuôi, nha báo rằng xe ngựa của Hạ Hầu phủ chờ ngoài cửa phủ, Thân Nhu đến sớm. Tưởng Nguyễn mới bước chân ngoài, thấy Tưởng Tố Tố chờ sẵn, một bạch y trắng muốt tinh khôi.

Mấy ngày Tưởng Tố Tố luôn ngoài, theo thời gian trôi càng thêm nôn nóng. Khi giảm ba phần xinh , hôm nay càng thêm chú trọng việc ăn mặc. Nàng mặc chiếc váy dáng loe tựa đóa Bách hợp, vô cùng khác lạ, càng tôn lên vẻ yểu điệu thướt tha. Mái tóc dài búi theo kiểu Tố Loan, điểm xuyết đơn giản bằng cây trâm Lưu Ly Như Ý. Bạch y mộc mạc thoát tục, dường như thuật mị hoặc của nàng tinh tiến hơn mấy phần, cử chỉ còn tùy tiện như , toát một sức quyến rũ phi thường. Cực kỳ hấp dẫn ánh mắt khác, giống như tiên nữ cửu trọng thiên hạ phàm .

Thấy Tưởng Nguyễn , Tưởng Tố Tố cũng đ.á.n.h giá nàng. Đã lâu Tưởng Nguyễn mặc đồ đỏ, hôm nay nàng chọn một bộ xiêm y màu liên thanh thêu họa tiết. Màu xanh hoa sen vốn kén chọn mặc, nhưng khi Tưởng Nguyễn khoác lên, càng tôn thêm làn da trắng như tuyết, mi mục xinh như họa. Sắc thái trang trọng càng toát lên quý khí đế vương, thứ mà kẻ khác thể nào .

Tưởng Tố Tố quan sát thấy , con ngươi bất giác dấy lên một luồng hận ý ngất trời.

Thực thể trách Tưởng Nguyễn. Ngay từ khi Ý Đức Thái hậu sai Ty Y Cục may xiêm y cho nàng, dặn dò thêm một ít cho Tưởng Nguyễn. Vải vóc dành cho Quận chúa để may triều phục vốn là loại thượng hạng, cần bàn cãi. Dù trong tay Tưởng Quyền nhiều vật phẩm quý giá, nhưng vẫn khó sánh bằng cống phẩm trong hoàng cung. Hơn nữa, kiếp Tưởng Nguyễn sống nhiều năm trong cung cấm, từng cử chỉ, từng bước đều mang theo thói quen nơi cung vi. Những thói quen đó học là học trong một sớm một chiều; khác nàng trải qua những gì, nên chỉ thể cho rằng đó là khí chất trời sinh.

Tấm rèm xe ngựa khẽ vén lên một góc, Thân Nhu mỉm cất lời: “Hai vị cô nương, vì còn lên xe?”

Tưởng Nguyễn đưa mắt qua, thấy xe ngựa còn một bóng khác. Nàng khẽ ngẩn . Sau khi an tọa mới phát hiện, nọ ai xa lạ, mà chính là Nhị phu nhân Hạ gia, Du Nhã.

Ban đầu, Hạ Hầu phủ và Tưởng phủ trở nên xích mích cũng bởi chuyện của Hạ Tuấn. Thời điểm sự việc xảy , Du Nhã cực kỳ oán hận Tưởng Tố Tố. Song, Hạ gia cũng kẻ ngu ngốc; chỉ cần suy xét kỹ lưỡng một chút, liền thể đoán rốt cuộc ai mới là kẻ bày mưu sắp đặt chuyện. Chính vì nàng mà Hạ Tuấn thể nhập sĩ đồ. Du Nhã lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t nàng là sự nhẫn nhịn đến tột cùng .

Thân Nhu liếc Tưởng Nguyễn, Tưởng Tố Tố, che miệng duyên dáng: “Thượng thư lão gia quả thực phúc lớn, hai vị cô nương ai nấy đều như hoa như ngọc.”

“Không sai,” Du Nhã nãy giờ vẫn trầm mặc cũng cất lời: “Hôm nay diện kiến Quận chúa, phong thái càng thanh nhã, tài hoa hơn hẳn ba năm về .”

Tưởng Nguyễn khẽ , đáp lời, chỉ lẳng lặng Du Nhã. Hạ Hầu phủ hai vị phu nhân. Đại phu nhân là một con hổ miệng , đối đãi với ai cũng chỉ giữ một vẻ mặt giả tạo. Nàng nhan sắc tuy diễm lệ, nhưng chỉ cần Hạ Kiều Kiều thì rõ vị Đại phu nhân cũng chẳng lành gì. Còn Nhị phu nhân Du Nhã thì cay nghiệt, chua ngoa. Hạ Nhị lão gia vốn là kẻ phong lưu, nếu nhờ Du Nhã sinh cho y một đứa con trai, e rằng Nhị lão gia sớm ban cho một phong hưu thư mà đuổi bà .

Nếu những lời khen ngợi tuôn từ miệng Thân Nhu thì là điều bình thường, gì đáng ngờ. bất ngờ , chúng thốt từ miệng một chanh chua, khắc nghiệt như Du Nhã, hơn nữa, quan hệ giữa nàng và Du Nhã vốn dĩ như nước với lửa. Nghĩ thế nào cũng thấy điều kỳ quái ẩn giấu bên trong.

Tưởng Tố Tố khẽ dịu dàng: “Hai vị cữu mẫu quá lời .”

 

Loading...