Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 206
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu gia cố ý dặn dò Kha Tu Nhiên một phen. Kha Tu Nhiên cũng đáp thịnh tình, dồn hết tâm sức sai tung hê bộ vụ việc ngoài. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, trong kinh thành đều Tưởng Nguyễn kẻ khác vu oan hãm hại mà chịu kiếp ngục tù.
Không chỉ , từng chi tiết nhỏ cũng truyền bá. Đoạn tình ái năm xưa giữa Hồ Thiên Thu và Nhị di nương phơi bày mắt thiên hạ, khiến chiếc mũ xanh đầu Tưởng Quyền càng thêm nổi bật, xanh tươi .
quần chúng chẳng hề đồng tình với Tưởng Quyền, chỉ vì từ lúc Tưởng Nguyễn bắt giam đến khi khỏi ngục, là phụ ruột thịt mà Tưởng Thượng thư từng một đến thăm. Ngày đó công đường cũng chẳng thấy bóng dáng Tưởng Quyền . Người đời luôn mang lòng thương cảm kẻ yếu, chỉ thấy Hoằng An quận chúa từng bước thăng tiến, tiền đồ vinh hoa như gấm, ngờ nàng ở Tưởng phủ trải qua cuộc sống như trong chảo dầu sôi lửa bỏng, thật sự đáng thương .
Nhị di nương xử tử, tuyên quyết định ngày hôm c.h.é.m đầu tại Ngọ Môn. Sự việc chấn động lan truyền nhanh chóng, sấm rền gió cuốn. Kha Tu Nhiên dĩ nhiên hết sức quan tâm đến diễn biến .
Dĩ nhiên, khi Hồ Thiên Thu bãi miễn quan chức, Kha Tu Nhiên sẽ vị trí cao nhất tại Ngự Sử Đài. Không chỉ , ngay từ lúc ban đầu vạch tội Hồ Thiên Thu, gần phân nửa quan viên trong Ngự Sử Đài đều liên lụy. Xử lý cùng lúc nhiều như thế, Ngự Sử Đài một nữa thanh tẩy triệt để, hiện tại phe cánh Hồ Thiên Thu khi xưa còn một mống. Những mới nhậm chức ở Ngự Sử Đài thế. Ngự Sử Đài, mấy mươi năm mục nát, nay nghênh đón sinh cơ mới. Việc tạm gác .
Cả gia tộc Lý Thượng thư, ngoại trừ bản Lý Thượng thư mang tội đại ác xử trảm, thì nhóm con cháu còn liên lụy quá nhiều. Chẳng qua, bọn họ trọn đời thể tham gia khoa cử, tiến chốn quan trường nữa. Lý gia coi như thất thế, việc ở kinh thành cũng chẳng còn ý nghĩa gì, nên cả nhà quyết định rời khỏi kinh đô. Về phần Lý Thượng thư và Nhị di nương vẫn giam trong ngục, chẳng còn ai thèm để tâm tới phận của họ nữa.
Trước khi dời , nhà Lý Thượng thư cũng từng dò hỏi tung tích của Lý Cường, nhưng Lý Cường bặt vô âm tín, tựa hồ bốc khỏi thế gian. Lý Thượng thư tự Lý Cường lành ít dữ nhiều, ngất lịm nữa.
Tại Tưởng phủ, tin tức về Nhị di nương qua nhiều miệng lưỡi, cuối cùng cũng truyền tới tai Tưởng Đan.
"Lạch cạch," chiếc tách trong tay Tưởng Đan vuột rơi xuống đất, nước và mảnh sứ vương vãi khắp nơi. Nha vội vàng quỳ xuống thu dọn. Tưởng Đan gấp gáp truy hỏi: “Phủ Lại Bộ Thượng thư tịch biên ?”
Nha kể hết chuyện từ đầu đến cuối cho Tưởng Đan , giờ đây nàng hỏi liền cung kính đáp: “Dạ, đúng ạ.” Nàng thấy Tưởng Đan tựa hồ lọt tai câu trả lời, sắc mặt đầy vẻ hoảng hốt.
Đối với vị chủ tử , nha luôn mang theo một nỗi sợ hãi vô hình, dám thêm lời nào, vội vàng nhặt sạch mảnh vỡ đất bước nhanh khỏi phòng tìm khăn lau sạch vệt nước sàn.
Tưởng Đan sững sờ vũng nước chân, trong đầu nàng miên man những tin tức .
Phủ Thượng thư tịch biên tài sản, Nhị di nương xử tử, Lý Thượng thư trảm hình, con cháu Lý gia trọn đời thể tham gia khoa cử nhập sĩ, ngay cả Hồ Thiên Thu, cũng bãi miễn quan chức, Lý Cường bặt vô âm tín.
Mặc dù Tưởng Đan sớm dự liệu Nhị di nương tất nhiên thể đấu Tưởng Nguyễn, nhưng nàng cũng ngờ thủ đoạn của Tưởng Nguyễn tàn khốc đến mức . Vừa tay khiến bộ Lý phủ bồi táng theo. Trong lòng Tưởng Đan dâng lên một nỗi sợ hãi. Đối với Nhị di nương nàng còn tay như , nếu Tưởng Nguyễn chuyện năm đó... Tim nàng lạnh buốt, chỉ cảm thấy sống lưng rịn một tầng mồ hôi lạnh.
Tưởng Đan bật dậy. Tưởng Nguyễn quá đỗi nguy hiểm, nàng còn sống đời ngày nào, đối với chính là một mối uy h.i.ế.p lớn. Hoặc là lập tức trừ khử Tưởng Nguyễn, hoặc là sớm cung trong thời gian ngắn nhất. Sau đó, từ từ diệt trừ nàng.
Nàng híp mắt , móng tay đ.â.m thật sâu lòng bàn tay, ẩn chứa sự quyết tâm sắt đá.
…
Bởi vì chuyện Nhị di nương, khi về phủ, ánh mắt của gia nhân Tưởng Nguyễn thấp thoáng thêm vẻ e dè, kính sợ. Tưởng Nguyễn chỉ vờ như . Cái c.h.ế.t của Tưởng lão phu nhân quá đỗi đột ngột, bộ phủ đang tất bật lo liệu tang sự. Người đều vận bạch y tang phục. Nàng vốn dĩ chán ghét màu trắng, nhưng nay cũng đành khoác lên bộ đồ tang đó.
Theo phép tắc của Đại Cẩm triều, lớn trong gia tộc qua đời, con cháu thủ hiếu tròn một năm. Vốn dĩ ở độ tuổi , Tưởng Nguyễn tính đến chuyện đính , nhưng Tưởng lão phu nhân quy tiên, con cháu trong nhà giữ trọn hiếu đạo, hôn sự vì thế mà trì hoãn. Ngoại trừ chân dung họa của Tưởng Đan dâng lên thể đổi, hôn sự của Tưởng Nguyễn và Tương Tố Tố đều tạm thời gác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-206.html.]
Mấy Bạch Chỉ vì chuyện mà than phiền mãi thôi, nhưng bản Tưởng Nguyễn quá để tâm. Giờ đây, nữ nhân thể quyết định đại sự trong phủ chỉ còn Hồng Anh, nhưng hiện tại, Hồng Anh một lòng leo lên chiếc ghế chủ mẫu của Tưởng phủ, huống hồ thị cũng chỉ là một thất, dĩ nhiên tư cách cũng chẳng tâm tư để bận lòng đến hôn sự của nàng. Ban đầu, khi Tưởng lão phu nhân còn tại thế, lẽ sẽ vì nàng mà cân nhắc đôi chút. Tưởng lão phu nhân , trong Tưởng phủ càng chẳng còn ai để tâm chuyện nàng thể thuận lợi đính ước .
Còn Tưởng Quyền ư, y cũng chỉ sẽ coi hôn sự của nàng như một món hàng để trao đổi mà thôi. Xem , việc thủ hiếu một năm cũng chẳng là chuyện .
Lộ Châu bước , nhẹ nhàng báo: “Trưa hôm nay, Nhị di nương xử trảm ở cổng chợ. Cô nương...” Nàng do dự một chút hỏi: “Có tới đó xem ạ?”
Bạch Chỉ nhíu mày ngăn : “Cảnh tượng dơ bẩn như , cần tới xem mà vấy bẩn mắt cô nương.”
“Cứ xem một chút .” Tưởng Nguyễn thản nhiên. “Dầu gì cũng chút giao tình, nên tiễn bà một đoạn đường.” Dù cũng là giao tình hai kiếp, là cạn tình thì cũng hẳn.
…..
Nơi góc chợ bán đồ ăn, đám vây xem náo nhiệt. Nữ nhân trói quỳ sụp đất, xiêm y dơ bẩn chịu nổi, đầu phủ đầy đất cát và rau thối— đó là sự căm phẫn mà bá tánh dành cho kẻ tội đồ.
“Phi! Đồ tiện nhân liêm sỉ, tự lượng sức, dám thông đồng với gian phu mưu hại quận chúa!”
“Còn , vốn dĩ chẳng cô nương nhà danh giá gì, chẳng thấy phủ Thượng thư tịch biên tài sản đấy thôi?”
“Đó là tự tự chịu. Quả nhiên hạng gì thì mới dạy thứ nữ nhi đó. Phu nhân Lang trung ngày hổ, chắc chắn cũng giáo d.ụ.c theo kiểu nên mới kết cục hôm nay.”
Mọi bàn tán xôn xao, nữ nhân mặc đồ tù nhân ngẩng đầu lên, để lộ gương mặt lem luốc. Thoáng vẫn còn chút nét xinh thuở nào, nhưng đôi mắt dại , môi nở nụ si ngốc, nước dãi ngừng chảy . Bà nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu, chỉ đao phủ gần kề mới thể thấy. Bà : “Lệ nhi, dẫn con mua xiêm y mới nhé.”
Đao phủ bĩu môi khinh miệt, ánh mắt bà tràn đầy vẻ khinh bỉ.
Đứng giữa đám đông náo nhiệt nơi chợ búa, Lộ Châu và Thiên Trúc hai bên bảo hộ Tưởng Nguyễn, tránh để nàng khác va . Tưởng Nguyễn vén vành mũ, dõi mắt nữ nhân đang lẩm bẩm cao .
Nhị di nương si ngốc hiện tại, nào còn chút phong thái khôn khéo, xinh khi xưa. Mặc dù thực tế, Nhị di nương vốn chẳng thực sự khôn khéo, nhưng đời nàng cũng từng hâm mộ Tưởng Lệ, bởi vì Tưởng Lệ một cường thế, một thứ nữ mà sống sung sướng hơn cả đích nữ.
Lúc Tưởng Nguyễn còn nhỏ, khi đó Triệu Mi vẫn là đương gia chủ mẫu của Tưởng phủ, nhưng hữu danh vô thực. Hạ Nghiên dịu dàng khéo léo, ngày thường xử sự chu đáo, tất nhiên để sơ hở cho khác nắm thóp. Nhị di nương thấy Tưởng Quyền ưa Triệu Mi, nên luôn tìm cách ức h.i.ế.p ba con họ khắp nơi.
Thuở còn trẻ, Nhị di nương ngang ngược. Lúc ai, bà dẫn theo đe dọa Tưởng Nguyễn nhiều . Kẻ đời sống khép nép sợ hãi rơi kết cục thê t.h.ả.m như . Sống một đời, nàng cảm thấy cho là lợi hại năm xưa, hóa cũng chỉ tầm thường, chẳng qua chỉ là một con cọp giấy mà thôi.
Vào buổi sáng hôm , khi Nhị di nương đang cấm túc mà thái độ đổi lớn, nàng lưu tâm. Tưởng Đan mượn đao g.i.ế.c , nhưng năm xưa Nhị di nương và nàng thù cũ. Trước khi bắt, nàng thức đêm một phong thư, trong thư gì khác, mà chính là những việc tham ô, hối lộ, cậy thế lộng quyền mấy năm gần đây của Lại bộ Thượng thư Lý Đức Hưng.
Đời , Lý gia cuối cùng vẫn đến nhờ cậy Tuyên Ly. Lý gia và Tưởng gia vốn là thông gia, Tuyên Ly cũng vui vẻ chiếu cố. Tuyên Ly một thói quen: hề giống vẻ ngoài dùng thì nghi mà thể hiện, phàm là của , cũng điều tra một phen, nắm hết nhược điểm của trong tay, để phòng ngừa tình trạng đột xuất.
Những chuyện Lý Đức Hưng , bước đầu cũng từng qua tay nàng. Nên nàng tất nhiên nhớ rõ. Còn về Hồ Thiên Thu, cũng nhắm Nhị di nương, mà vốn dĩ lúc đầu Hồ Thiên Thu về phe Tuyên Hoa, nhưng đó thấy tình thế thì vội vàng đầu quân cho Tuyên Ly. Sau đó, gần một nửa nhân lực của Ngự sử đài đều biến thành của Tuyên Ly. Địa vị Ngự sử đài trong triều vốn là nặng nhẹ vật, nhất là những chuyện liên quan đến đại án quan viên. Lần kéo Hồ Thiên Thu xuống, Ngự sử đài nữa sắp xếp , cũng chính là cắt đứt một phần lớn trợ lực của Tuyên Ly .