Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:42:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba chữ ‘Trảm lập quyết’ dứt lời, Nhị di nương như rút hết xương cốt, chống cự nổi, mềm nhũn ngã quỵ xuống đất. Ả vốn là kẻ nhát gan ác độc, ngay cả lời giải bày cũng thốt . Trong đầu chỉ còn một suy nghĩ, chuyện bại lộ hết . nghĩ tới cha chính là Lại bộ thượng thư, lẽ còn biện pháp cứu vãn, mắt ả lập tức sáng rỡ, kêu lên: “Tiện oan uổng, tiện oan uổng! Cầu Lão gia để cho tiện gặp Phụ một !”

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm . Nhị di nương một lòng một dựa nhà đẻ, chắc còn nghĩ thể nhờ Hồ Thiên Thu tới giúp. nay Lý gia tự bảo vệ còn khó, còn về Hồ Thiên Thu. Ngự sử đài ngày chỉ sợ sẽ biến mất một vài .

Kha Tu Nhiên vỗ kinh đường mộc, ánh mắt thoáng qua một tia thâm ý, quát lên: “Giải tội thần Lý Đức Hưng lên!”

Nhị di nương như sét đ.á.n.h ngang tai.

Quan binh lập tức áp giải mấy tay đeo còng mặc quần áo tù nhân . Không ai xa lạ, chính là cha ruột Lý Thượng thư và của Nhị di nương.

Trông Lý Thượng thư hết sức chật vật, hiển nhiên chịu ít khổ sở. Nhìn thấy Nhị di nương, lão hung hăng phun một bãi nước bọt, mắng: “Đồ tai họa!”

Nhị di nương hoảng hốt: “Cha, đây là. . .”

“Cút ngay!” Lý Thượng thư hết sức nóng nảy.

“Yên lặng!” Kha Tu Nhiên vỗ kinh đường mộc, thần sắc nghiêm nghị.

Lý Thượng thư c.ắ.n chặt răng. Nếu là ngày , Kha Tu Nhiên nào dám đối xử với lão như ? Sáng sớm hôm nay quan sai tuân lệnh tịch biên phủ Lại bộ thượng thư, vốn dĩ lão vẫn tin, nhưng tin tức quan sai để lộ khiến lão kinh hồn bạt vía. Những việc mờ ám trong tối đều vạch trần. Ngay cả giao dịch mua bán ngày lão tự cho rằng giấu giếm kỹ cũng khui . Nếu là việc khác thì còn tạm , nhưng dám lập bang kết phe phái cùng triều thần thì chính là phạm đại kỵ của đế vương.

Cả đời Lý Thượng thư cũng coi như thuận buồm xuôi gió, ngờ hôm nay khác ngáng chân. Có một việc chính lão còn nhớ rõ lắm, nhưng cũng khác lật . Trong các tội trạng nhận lúc trong ngục, Lý Thượng thư suýt chút nữa hoài nghi tâm phúc phản bội .

Tội trạng còn dính líu đến Hồ Thiên Thu, rằng Hồ Thiên Thu nhận bạc của Nhị di nương, giúp ả trở ngại công vụ. Lúc Lý Thượng thư còn cảm thấy kỳ quái, những tội trạng khác thì cũng thôi , chuyện của Nhị di nương còn lẫn nữa. Cai ngục từng ít giao tình khi xưa bụng nhắc nhở: “Lý Thượng thư, trách thì trách cô con gái của ngài thôi. Động ai động, cố tình chọc tới Hoằng An quận chúa. Người lưng Hoằng An quận chúa, mà phủ Lại bộ thượng thư thể đắc tội nổi.”

Lý Thượng thư hỏi lưng Hoằng An quận chúa là ai, cai ngục chịu . Có điều cuối cùng Lý Thượng thư cũng hiểu rõ, tất cả chuyện đều do Nhị di nương một tay rước lấy. Nói cách khác, Nhị di nương phá hủy bộ Lý gia.

Lý Thượng thư lúc thấy Nhị di nương, hận thể bóp c.h.ế.t ngay từ thuở lọt lòng, bởi lẽ cả Lý gia hủy hoại trong tay đứa con gái ngu dốt hơn heo ! Lão liếc thấy Triệu Nguyên Phong, trong lòng dấy lên nghi ngờ. Chẳng lẽ Hoằng An quận chúa chính là Triệu gia? Tưởng Nguyễn là cháu ngoại của Triệu gia, tay tương trợ là lẽ tất nhiên. Triệu gia việc xưa nay luôn quang minh lạc, lẽ nào tàn nhẫn đến mức triệt tuyệt hết đường sống của khác?

Án quan mở quyển trục, từng chữ từng câu chậm rãi tuyên : “Lý Đức Hưng, ngươi là mệnh quan triều đình, cố tình luật phạm luật, tổn thương nhân mạng, tham ô hối lộ, lừa gạt Thánh Thượng, ép bức bách tính. Bóc lột tiền tài dân chúng, cấu kết thượng cấp, Bổn viện xử ngươi, tru diệt đầu, phanh xác, để mục nát như cỏ Mộc Đồng, sâu ăn chuột gặm, ruồi bu khoét xác, c.h.ế.t chỗ chôn.”

“Cả nhà Lý gia, nam ác nhân nữ độc phụ, trong tu , ngoài tu đức, bại hoại luân thường. Toàn bộ tri thức đều dùng việc tà ác, bôi nhọ thánh hiền. Bổn viện phán định: Tước đoạt quan chức của bộ con cháu Lý gia, cả dòng họ Lý, trọn đời tham gia khoa cử, mãi mãi nhập sĩ.”

“Không ——” Nhị di nương thất kinh kêu lên một tiếng thất thanh. Tại thành như ? Dù bản gặp chuyện cũng , nhưng tại Lý phủ xử tội nặng nề đến thế? Rốt cuộc những tội trạng ý nghĩa gì? Bà ngẩng đầu Tưởng Nguyễn. Nàng bình thản đó, đôi môi khẽ hé nụ quyến rũ đến tận xương cốt, như thể ẩn chứa sự nhạo sâu sắc. Nàng dùng thái độ lạnh nhạt, cao ngạo quan sát cảnh khốn khổ bất kham của họ.

“Là ngươi. . .” Nhị di nương lắp bắp .

“Giải Hồ Thiên Thu lên!” Kha Tu Nhiên lớn tiếng truyền lệnh.

Quân lính áp giải Hồ Thiên Thu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-205.html.]

Vừa giải đến công đường, Hồ Thiên Thu lập tức trợn mắt Kha Tu Nhiên một cách hung tợn. Kha Tu Nhiên ban đầu do chính gã cất nhắc, coi như là tài hoa, nào ngờ những năm gần đây Kha Tu Nhiên càng lúc càng uy h.i.ế.p địa vị của gã. Lần gã ngã ngựa, ắt hẳn sự tiếp tay của Kha Tu Nhiên.

Kha Tu Nhiên cảm nhận ánh mắt oán hận của Hồ Thiên Thu, nhưng vẻ đắc ý, quát lớn: “Hồ Thiên Thu xử, ngươi quan ngông cuồng, cấu kết thất của khác, hãm hại Quận chúa, quả thực hồ đồ, còn tư cách quan. Nay tước đoạt bộ thành tích khoa cử của ngươi, cách chức thứ dân, trọn đời bước chân quan trường!”

Tim Hồ Thiên Thu đập thịch một tiếng. Mặc dù gã quan chức của khó giữ, nhưng khi đến mấy chữ trọn đời thể quan, gã vẫn nhịn , n.g.ự.c nhói lên một cơn đau đớn, phụt một tiếng, khạc một ngụm m.á.u tươi.

“Thiên Thu!” Nhị di nương hoảng hốt, vội vàng bò tới bên cạnh Hồ Thiên Thu.

“Cút ngay!” Hồ Thiên Thu còn chút nhu tình mật ý nào như ngày xưa, thô bạo đẩy bà xa, ánh mắt Nhị di nương chẳng khác gì kẻ thù đội trời chung. “Tiện nhân!”

Nếu vì ả, đường đường là Án viên Ngự sử đài như gã thể lưu lạc tới bước đường ? Vốn còn mượn ả và Tưởng phủ leo lên vị trí cao hơn, nay bộ sự nghiệp sĩ đồ hủy hoại. Ngày kinh thành còn ai dám dung nạp gã nữa?

Nhị di nương ngơ ngác Hồ Thiên Thu, như thể đang một xa lạ. Bà hiểu tại chỉ trong một đêm, chuyện đều đổi. Cả nhà Lý gia rơi cảnh thê thảm, chức quan của Hồ Thiên Thu cũng còn, mà họ còn tràn đầy thù hận đối với bà . Chẳng lẽ, tất cả là do bà gây ?

Tưởng Nguyễn mỉm an tọa trong sảnh đường, tựa hồ chuyện gì thể lay chuyển sự điềm tĩnh và ung dung của nàng. Nàng giống như một yêu nữ tự tại giữa cõi hồng trần, lạnh lùng và châm biếm quan sát cảnh những kẻ đang giãy giụa .

Cảm nhận ánh mắt của Nhị di nương, Tưởng Nguyễn khẽ xoay đầu . Đôi mắt long lanh quyến rũ của nàng hề bất cứ ẩn ý nào, nhưng Nhị di nương hiểu . Nàng đang : Ngươi thua .

Ngươi thua , ngươi thua . Nhị di nương bật thê lương, tiếng mỗi lúc một lớn hơn, khiến những mặt đều nhíu mày khó chịu. Bà vẫn , nhưng nước mắt chảy dài gương mặt.

Tưởng Nguyễn, nghẹn ngào: “Đại tiểu thư, ngươi quả thực quá độc! Ta đấu ngươi, ngay cả sắp c.h.ế.t cũng thể đấu .”

Tưởng Nguyễn vẫn im lặng một lời. Nhị di nương t.h.ả.m hại. Là của bà , sai lầm do bản gây ắt tự gánh chịu. Bà hại cả nhà đẻ, hủy hoại cả đời của thanh mai trúc mã, hại đứa con gái duy nhất c.h.ế.t t.h.ả.m ở phủ Lang trung. Bà tài nghệ bằng , khác khích bác, ngu xuẩn đến cùng cực, cuối cùng khiến cho cả phủ Thượng thư cùng chôn theo !

, bà sai, những khác thì sai ?

Thân là thứ nữ, bà thể tự lựa chọn phu quân, chỉ thể phụ coi như một món hàng đem tặng cho khác. Ở trong phủ, đầu chính thê đè nén, còn tranh giành sủng ái với các tiểu khác. Đứa con gái duy nhất cũng chỉ thể mang danh thứ nữ hèn mọn như ! Bản chăng chỉ giúp con gái một cuộc sống hơn mà thôi. Bà cố gắng tranh giành, cướp nhân duyên của khác, cuối cùng để tai họa báo ứng lên con gái . Muốn dùng mạng đổi mạng với kẻ chủ mưu, cuối cùng kéo bộ Lý gia xuống vũng bùn.

Giờ khắc , bản trở thành tội đồ đời ghét bỏ. Bà sai , nhưng bà cũng chỉ vì bức ép mà thôi!

Nhị di nương điên loạn cào cấu mái tóc, mái tóc dài luôn búi cao gọn gàng, nay kéo xuống xõa tung, đầu bù tóc rối, tựa như một kẻ tâm thần điên dại. Đâu còn sót chút dáng vẻ khôn khéo, xinh thuở ban đầu? Bà ngây dại vuốt ve mái tóc , ánh mắt tan rã, thều thào: “Lệ nhi đừng sợ, sẽ dẫn con về nhà.”

Thần trí bà đần độn, chẳng còn chút tỉnh táo nào.

Khách quan dự tiệc, ít kẻ nhịn bày tỏ sự xúc động, trong lòng than thở. Duy chỉ Hồ Thiên Thu và Lý Thượng thư, khi thấy cảnh chỉ cảm thấy chán ghét vô cùng. Triệu Nguyên Phong theo bản năng đưa mắt Tưởng Nguyễn, cho rằng thể tìm thấy chút ưu tư dung nhan nàng. Thế nhưng, đập mắt là vẻ mặt Tưởng Nguyễn hờ hững. Dù khóe môi nàng khẽ cong lên, nhưng trong mắt hề bất kỳ cảm xúc thừa thãi nào. Nàng như thể vạn sự đời đều chẳng thể chạm tới tâm hồn .

Triệu Nguyên Phong thầm thở dài. Nhìn dáng vẻ của nàng, chuyện hôm nay e rằng nàng gì, lẽ bên trong còn là do chính cô cháu gái của tay góp sức một phần. Dù sớm tâm tính Tưởng Nguyễn vững như bàn thạch, nhưng sự lạnh lùng đến mức thật sự khiến kinh hãi. Những cô nương cùng độ tuổi với nàng đều tươi tắn như hoa chớm nở, ngày ngày vui vẻ, nhưng cháu gái nhà tĩnh lặng như mặt hồ gợn sóng, giống như... Giống như một lão bà sống qua bao năm tháng. Triệu Nguyên Phong lắc đầu, ngày liệu nàng thể gặp một , thể mở cánh cửa lòng khóa chặt của .

 

Loading...