Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 203
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:41:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả thật Hoàng đế chút tức giận. Chuyện nhỏ mọn , vốn đáng để đưa tới Ngự Thư Phòng bàn luận. cả ngày nay, liên tiếp tai chuyện của Tưởng Nguyễn, khiến Người suy nghĩ? Từ khi nhập triều quan, Liễu Mẫn luôn giữ mực thanh cao ngạo nghễ, ngay cả một triều thần trò chuyện đôi câu cũng khó, mà hôm nay tự mở miệng cầu tình cho Tưởng Nguyễn. Người Tiêu Thiều, trong đầu hiện lên dung nhan diễm lệ khuynh thành của Tưởng Nguyễn. Chẳng lẽ thật sự sắc mê hoặc ?
“A Thiều, hôn sự của ngươi…” Hoàng đế kịp hết, thấy Tiêu Thiều lạnh nhạt cắt lời: “Nếu còn chuyện khác, vi thần xin phép cáo lui.”
Hoàng đế nghẹn họng, hồi lâu mới phất tay áo: “Lui xuống .”
Tiểu thái giám chờ bên ngoài thấy Tiêu Thiều mới nhanh chóng rời , thấy sắc mặt Hoàng đế hề khá hơn, liền thầm nghĩ Cẩm Anh Vương quả thực là loạn thần tặc tử, ngay cả Hoàng đế cũng đành bó tay với . Bên trong, Cao công công âm thầm thở dài trong lòng, khẽ lắc đầu.
Hôm nay Tiêu Thiều đến Ngự Thư Phòng vốn chỉ thông báo cho Hoàng đế mà thôi, cũng cần đợi Người ân chuẩn. Rời khỏi Ngự Thư Phòng, Tiêu Thiều lập tức thẳng tiến tới Ngự Sử Đài.
Các quan viên Ngự sử đài đang xử lý công sự. Chốn công môn , bận thì bận rộn, nhưng nhàn hạ cũng sai. Chỉ những đại án liên quan đến hoàng tộc hoặc trọng thần, Ngự sử đài mới cần nhúng tay . Phần lớn vẫn là cấp thanh nhàn, cấp bận rộn. Kẻ trong quan trường đều hiểu rõ điều , vốn dĩ nay từng xảy biến cố lớn. Việc Án viện Hồ Thiên Thu tự ý bắt giam Tưởng Nguyễn khiến quần thần Ngự sử đài cảm thấy bất mãn trong lòng.
Hiện tại Ngự sử đài hai vị quan đầu, là Án viện Hồ Thiên Thu và Sát viện Kha Tu Nhiên. Từ đến nay, Kha Tu Nhiên vẫn luôn kém Hồ Thiên Thu một bậc. Chỉ cần Hồ Thiên Thu còn vững vàng chiếc ghế Án viện, Kha Tu Nhiên vĩnh viễn thể tìm cơ hội thăng tiến.
Quan viên Ngự sử đài hiện tại cũng chia thành hai phe cánh rõ rệt: một phe ủng hộ Hồ Thiên Thu ( phần đông hơn), phe còn theo Kha Tu Nhiên. Trong sự việc bắt giam Hoằng An quận chúa , Kha Tu Nhiên chính là phe phản đối kịch liệt nhất.
Sự xuất hiện bất ngờ của Tiêu Thiều khiến các quan viên Ngự sử đài đều kinh ngạc. Trong chính sảnh, một nam trung niên vận quan phục màu xanh đậm đang an tọa. Gã hình gầy nhom, da ngăm đen, nhưng con ngươi thâm trầm vô cùng. Người chính là Kha Tu Nhiên.
Kha Tu Nhiên lập tức dậy, chắp tay hành lễ: "Tiêu Vương gia."
Tiêu Thiều lạnh lùng gã, đoạn ném vật đang cầm trong tay sang cho Kha Tu Nhiên. Thoạt tiên, Kha Tu Nhiên còn ngẩn , rõ là một phong thư tín, liền né sang một bên xem xét nội dung bên trong. Đọc xong, thần sắc gã kích động đến mức thể kiềm chế. Gã Tiêu Thiều, giọng run rẩy: "Đây... đây là..."
"Nếu Hồ Thiên Thu giữ chức Án viện nữa, thì y cũng cần giữ nữa." Tiêu Thiều đáp, đoạn liền xoay , dứt khoát rời khỏi Ngự sử đài.
Chỉ còn một Kha Tu Nhiên cầm bức thư tín trong tay. Nội dung trong thư , đủ sức thanh trừng bộ Ngự sử đài. Nếu thật sự , đối với Kha Tu Nhiên cũng chẳng ảnh hưởng nào, chức Án viện của Hồ Thiên Thu chắc chắn khó lòng giữ . Tiêu Thiều đích mang vật tới, thái độ ngầm biểu thị sự đồng ý. Từ nay về , Kha Tu Nhiên gì cũng sẽ kẻ khác cản trở. Chỉ là, vì Cẩm Anh Vương vốn bao giờ quản chuyện triều chính đột nhiên nhắm Hồ Thiên Thu?
Kha Tu Nhiên suy ngẫm một lát, chợt nhớ đến Tưởng Nguyễn hiện đang giam lỏng. Trong lòng gã khẽ động: "Thì là như ! Hồ Thiên Thu quả thực tự chuốc lấy tai họa!" Gã sớm nhận Hoằng An quận chúa kẻ dễ trêu. Dù chỉ dựa uy danh của Tưởng Tín Chi, Hoàng đế cũng sẽ ưu ái che chở Hoằng An quận chúa. Hồ Thiên Thu trúng tà thuật gì, dám tùy tiện bắt giam Hoằng An quận chúa. Sao chịu động não suy nghĩ, nếu y chọc giận Chiến thần Tưởng Tín Chi, e rằng tiền đồ quan trường của y cũng coi như chấm hết.
Đối với kết cục của Hồ Thiên Thu, Kha Tu Nhiên dĩ nhiên ôm thái độ hả hê. Trong đầu gã thầm tán thưởng: Hoằng An quận chúa quả thực thường, ngay cả Cẩm Anh Vương cũng đích mặt vì nàng. Đột nhiên gã nghĩ tới điều gì, liền vội vàng dậy. Dù chỉ là nể mặt Cẩm Anh Vương, đối với Hoằng An quận chúa cũng tuyệt đối thất lễ. Trước mắt, gã cần nhanh chóng nhắn nhủ với quan sai một tiếng mới là đạo.
…
Không giờ đây trong kinh thành đang xảy chuyện gì, nhưng bầu khí bao trùm Tưởng phủ vô cùng nặng nề. Linh cữu của Tưởng lão phu nhân đặt trang trọng giữa linh đường. Người phủ đều vận đồ tang trắng, mà canh giữ linh đường xuyên đêm chỉ hai nha Đỗ Quyên và Thải Tước.
Sau khi Tưởng lão phu nhân tạ thế, hai nha còn chỗ nương tựa. Nể tình các nàng hầu hạ lão phu nhân nhiều năm vất vả, theo thông lệ thường ngày, lẽ các nàng thả khỏi phủ. Đỗ Quyên và Thải Tước năm nay đều qua tuổi hai mươi bảy, vẫn lập gia thất. Đỗ Quyên vốn là hầu sinh trong Tưởng phủ, cha nàng vẫn còn việc ở thôn trang, nên nàng vẫn chỗ dung khi phóng thích. Còn Thải Tước, năm đó Tưởng lão phu nhân mua về từ bên ngoài, nàng chỉ một một .
Linh đường về đêm lạnh lẽo, quan tài của Tưởng lão phu nhân toát cảm giác u ám c.h.ế.t chóc. Gió từ bên ngoài lùa thẳng , khiến ngọn lửa nhỏ đỉnh đèn cầy trắng lập lòe như sắp tắt. Giấy tiền vàng bạc còn sót trong chậu đồng gió thổi bay lên, tựa như thứ thường thấy đang đùa nghịch với vàng mã.
Người tấu nhạc đám ma sớm rời , Tưởng phủ càng thêm phần lạnh lẽo. Cả tòa phủ rộng lớn dường như chỉ còn thở của hai nàng.
Đỗ Quyên vệ sinh lâu mà thấy trở về, chỉ còn một Thải Tước. Đèn lồng trắng chao đảo theo gió, tạo thành những mảng bóng đen nhấp nhô loang lổ, khỏi khiến cảm thấy rùng rợn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-203.html.]
Thải Tước trong lòng căng thẳng, tự chủ đưa tay ôm chặt lấy bờ vai . Chẳng từ bao giờ, ánh trăng ngoài cửa sổ dần mây đen che khuất, khiến linh đường càng thêm tối tăm. Gió lạnh ù ù kéo tới, luồng ánh sáng yếu ớt le lói hình như cũng sắp thổi tắt.
Đột nhiên, quan tài gỗ chợt vang lên một tiếng động giòn giã, vô cùng quái dị, tựa như dùng móng tay cào mạnh ván gỗ. Toàn Thải Tước cứng đờ, lạnh bao phủ, thấu tận tâm can. Nàng bất an định bước tới phía , thì lưng xuất hiện một tiếng vang lớn hơn. Nàng sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, cả lập tức mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.
Đỗ Quyên , cứ như thể mất tích, mãi thấy . Âm thanh càng lúc càng lớn, càng lúc càng vang vọng, gần như nổ ầm ầm bên tai Thải Tước. Trên nền đất, ánh sáng lập lòe của đèn lồng, đột ngột xuất hiện một cái bóng.
Bóng cao lớn, tựa hồ kéo dài , mơ hồ thấy rõ là một nữ nhân, tóc dài buông xõa, đột nhiên hiện giữa linh đường, quả thực vô cùng quỷ dị.
Thải Tước thét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, thể nào giữ nổi bình tĩnh. Cảnh tượng kinh hoàng khiến nàng lập tức quỳ sụp xuống, ngừng dập đầu về phía linh bài giữa linh đường. “Lão phu nhân, là nô tỳ sai , nô tỳ nên hãm hại , cầu xin tha thứ cho nô tỳ, xin rủ lòng thương xót!”
Bóng đen dường như cố ý buông tha, nó chậm rãi tiến đến từ phía , càng lúc càng áp sát. Thải Tước chỉ cảm thấy một đôi tay lạnh lẽo như băng phủ lên cổ . Móng tay xám trắng dài ngoằng lướt qua. Rốt cuộc, nàng nhịn ngẩng phắt đầu lên, đối diện trực tiếp với gương mặt tái nhợt như giấy, đôi mắt đen đờ đẫn, tóc xõa che kín , khóe miệng còn đang rỉ m.á.u đen tanh tưởi.
Thải Tước chịu đựng nổi nữa, lớn tiếng gào. “Lão phu nhân, nô tỳ sai ! Lão phu nhân…” Âm thanh chợt nghẹn , hai mắt Thải Tước dại , thể mềm oặt đổ rạp xuống.
Người đóng giả ma quỷ kéo khăn trùm đầu xuống, để lộ dung nhan sắc sảo mị hoặc, đó chính là Cẩm Tam. Nàng lấy một lọ t.h.u.ố.c từ trong n.g.ự.c áo, thuần thục bóp miệng Thải Tước đổ , khiến nàng bất tỉnh, ngã vật xuống đất.
Bấy giờ, Cẩm Tam mới sải bước nhanh chóng ngoài. Bên ngoài cửa sổ, Cẩm Nhất với nét mặt chút cảm xúc đang canh giữ Đỗ Quyên. Đỗ Quyên điểm huyệt, thần sắc vô cùng hoảng sợ, thể thốt nên lời.
“Ngoan ngoãn , chẳng lẽ ngươi cũng biến thành bộ dạng giống như nàng ?” Cẩm Tam khẽ . Mặc dù nhan sắc xinh động lòng , nhưng trong mắt Đỗ Quyên, nàng tựa như ác quỷ.
Đỗ Quyên hoảng sợ lắc đầu lia lịa.
Cẩm Tam : “Vậy sẽ giải huyệt đạo cho ngươi. Ngươi phép la hét, nếu khiến phân tâm, thì…” Ngân châm trong tay nàng phát ánh sáng xanh âm u, hiển nhiên là tẩm độc.
Đỗ Quyên vội vàng gật đầu lia lịa.
Bấy giờ Cẩm Tam mới giải huyệt. Vừa giải huyệt, Đỗ Quyên vội vàng hỏi: “Nàng thế nào ?”
“Chẳng hề gì.” Cẩm Tam nhẹ giọng đáp. “Chẳng qua ước chừng từ nay về , nàng chỉ thể một kẻ ngu dại.”
Đỗ Quyên sững sờ, lòng dâng lên một cảm giác thê lương. Từ thuở bé, nàng và Thải Tước cùng hầu hạ Tưởng lão phu nhân, những năm qua cùng tiến thoái, tình cảm tất nhiên vô cùng đậm sâu. nàng kẻ lạ mặt bắt giữ, đành trơ mắt Thải Tước khác dọa đến nông nỗi . Giờ đây, nàng hóa thành kẻ ngu dại... Một nha biến thành kẻ ngốc, còn thể kết cục nào nữa chứ?
“Cũng đừng quá mức đau lòng.” Cẩm Tam khanh khách. “Ngươi cũng trở thành kẻ ngốc giống như nàng ư? Thế thì e rằng, một cô nương xinh như ngươi khi biến thành kẻ ngốc, vị Vương công tử còn thể thích ngươi nhỉ?”
Đỗ Quyên ngẩn , lập tức lạnh toát. Vương công tử? Làm nàng về Vương công tử?
Tưởng lão phu nhân c.h.ế.t thế nào, nàng rõ hơn bất kỳ ai. Tuy khiếp sợ sự lớn gan của Thải Tước, nhưng đồng thời nàng cũng nhận lời hứa từ kẻ xúi giục. Kẻ đó , chỉ cần nàng chịu chứng, thì thể giúp nàng giải trừ nô tịch.
Đỗ Quyên theo hầu bên Tưởng lão phu nhân, vốn định cả đời sẽ lập gia đình. Nào ngờ, nàng gặp Vương công tử. một phận nô tỳ như nàng, bất luận thế nào cũng tư cách gả cho Vương công tử Chính thê. Nếu thể giải trừ nô tịch, há chẳng nàng sẽ thể cùng Vương công tử song túc song phi, trở thành một đôi quyến lữ tri kỷ? Bởi thế, Đỗ Quyên âm thầm chấp thuận.