Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nói nhảm đủ !” Người dẫn đầu đám quan sai vẻ mặt thô lỗ, thấy Tưởng Nguyễn vẫn còn kiêu ngạo thì vẫy tay lệnh cho hai tên nha dịch tiến lên bắt giữ nàng. Hiện tại Tưởng Quyền mặt trong phủ, trong đám nữ nhân chỉ Hồng Anh phận thể chủ. Hồng Anh khó xử quan sai: “Quan gia, sự việc rõ ràng trắng đen.”

“Rõ ràng?” Tên quan sai kỳ quái liếc Hồng Anh. “Đã kiện đích nữ Tưởng gia mưu hại tổ mẫu, hiện tại nhân chứng vật chứng đều đủ cả, biện giải gì thì cứ ngục mà !” Hắn Tưởng Nguyễn cợt: “Tưởng tiểu thư, xin mời!”

“Quan gia tận tâm tận lực như , thật khiến cảm động vô cùng.” Tưởng Nguyễn khẽ . “Chỉ là lệnh bài bắt giữ hiện đang ở ?”

Dường như tên quan sai sớm Tưởng Nguyễn sẽ câu hỏi , đắc ý, thò tay trong n.g.ự.c áo, móc một tờ giấy lệnh bắt giữ, lung lay nó mặt Tưởng Nguyễn. Giấy trắng mực đen, quả thực đóng dấu của quan phủ, hề sai sót.

“Tưởng Đại tiểu thư, thấy rõ ?”

Ánh mắt Tưởng Nguyễn lướt qua Nhị di nương và Tưởng Đan, nhẹ . “Thấy rõ.”

“Đã như , xin mời!”

“Tiểu thư!” Liên Kiều cùng với Bạch Chỉ vội la lên.

Tưởng Nguyễn dặn dò: “Các ngươi hãy ở đây.”

Trong mắt Nhị di nương lóe lên sự vui mừng khôn tả. Tưởng Đan thì sợ hãi đến thất thần, dám thốt lên lời nào mà chỉ trốn lưng Nhị di nương. Tưởng Tố Tố trưng vẻ đau buồn khổ sở. Thải Tước và Đỗ Quyên canh giữ bên cạnh t.h.i t.h.ể Tưởng lão phu nhân, cẩn thận chùi vết m.á.u nơi khóe môi bà.

Người giữ vẻ bình tĩnh nhất trong phòng lẽ chính là Tưởng Nguyễn. Nàng liếc hai tên nha dịch ở phía , thản nhiên : “Ta thể tự , cần phiền hai vị nhọc công.”

Sự việc Tưởng Nguyễn mưu hại Tưởng lão phu nhân quan sai bắt gây sóng gió lớn trong Tưởng phủ. Tại Nguyễn Cư, vẻ mặt Cẩm Nhị và Cẩm Tam vô cùng nghiêm trọng. Cẩm Tam : “Ta sẽ bí mật theo ngục bảo vệ Tưởng tiểu thư, ngươi lập tức tìm chủ tử.”

Cẩm Nhị gật đầu. Hắn định rời thấy Lộ Châu hớt hải chạy đến giữa sân, gương mặt chút ngỡ ngàng, mờ mịt xung quanh, nhỏ giọng gọi: “Cẩm… Nhị?”

Bước chân Cẩm Nhị khựng , tung bay xuống mặt Lộ Châu. “Có chuyện gì?”

Giờ khắc Lộ Châu cũng còn bận tâm việc Cẩm Nhị đột nhiên xuất hiện đáng sợ , nàng chỉ vội vàng giao cho một bức mật thư. “Tiểu thư căn dặn, đưa bức mật thư cho Vương gia.”

Cẩm Nhị nhận thư, gật đầu: “Được, rõ.”

Đang rời thì Lộ Châu chặn . “Này.” Cẩm Nhị đầu, Lộ Châu do dự , hạ giọng: “Chuyện xích mích đây đều là hồ đồ, bây giờ tiểu thư đang kẻ gian vu oan hãm hại, cầu xin ngươi, hãy bảo vệ …”

Trong lòng Cẩm Nhị thoáng kinh ngạc, hiếm thấy Lộ Châu ăn khép nép cầu xin như . Nàng quả thực trung thành với Tưởng Nguyễn. Vốn dĩ, xem trọng những kẻ trung nghĩa, Cẩm Nhị : “Dù ngươi , cũng sẽ bảo vệ tiểu thư chu . Ngươi cũng nên tự giữ cẩn thận.” Vừa dứt lời, bay vút , hề ngoảnh đầu .

Lộ Châu trở , Thiên Trúc từ trong phòng bước , vẻ mặt lạnh lẽo như băng. “Đêm nay sẽ tay.”

……

Trong thời gian ngắn ngủi, tin tức Hoằng An Quận chúa quan sai bắt giữ lan truyền khắp nơi, gây nên chấn động lớn trong kinh thành. Vốn dĩ từ khi trở về, danh tiếng của Tưởng Nguyễn luôn khen ngợi tán thưởng, thêm việc một vị ca ca là Chiến thần càng khiến nàng lòng dân chúng. Nào ngờ xảy biến cố , thật khiến khỏi cảm thán. Cũng kẻ nhân cơ hội mà gièm pha, cho rằng Tưởng Nguyễn là hạng phận, trời sinh dung mạo câu hồn, lòng rắn rết, nay đến cả tổ mẫu cũng buông tha, quả thực vô cùng độc ác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-200.html.]

Là trung tâm của lời đàm tiếu, nhưng giờ phút , Tưởng Nguyễn chỉ lẳng lặng tựa vách tường lạnh lẽo, ẩm ướt trong ngục thất, rũ mắt xuống lớp cỏ rơm cáu bẩn.

Trên thực tế, chứng cứ trong tay Nhị di nương căn bản đủ để định tội nàng. Ngay cả khi Thải Tước chứng, đẩy nàng chỗ c.h.ế.t cũng chẳng dễ dàng như . Tưởng Đan tuyệt đối kẻ thiển cận như thế, trong chuyện tất nhiên còn những khúc mắc sâu xa khác.

Kẻ dẫn đầu đám quan sai tên là Lý Cường. Việc Phủ tuần bộ thể nhận lệnh bắt giữ Tưởng Nguyễn nhanh chóng như là nhờ sự chỉ thị của Hồ Thiên Thu – Án Viện Ngự Sử Đài. Hồ Thiên Thu … Ánh mắt Tưởng Nguyễn thoáng hiện lên sự lạnh lẽo. Nhị di nương vốn là thứ nữ của Lại bộ Thượng thư. Thuở trẻ, bà một vị biểu ca thanh mai trúc mã, đó ai khác chính là Hồ Thiên Thu đại nhân . Chẳng qua, lúc bấy giờ, gia thế của Hồ Thiên Thu thể sánh bằng địa vị của Nhị di nương trong Tưởng phủ, vả Lại bộ Thượng thư dùng Nhị di nương để kết với Tưởng gia, bởi mối nhân duyên ngăn trở.

Lý Cường là cháu trai trưởng của Nhị di nương bên nhà đẻ, còn Hồ Thiên Thu là cố nhân cũ của bà . Hiện tại Tưởng Nguyễn giam đại lao cũng nhờ ‘công lao’ của hai . Hồ Thiên Thu nắm quyền nhiều năm, vững ở vị trí Án viện Ngự Sử Đài, thực tế cũng chút bản lĩnh, chẳng ngờ chịu mặt phò trợ Nhị di nương. Vài ngày , Nhị di nương đối xử với hạ nhân Tưởng gia hậu hĩnh, lẽ là bà thực sự cùng nàng đồng quy vu tận.

Chỉ là Hồ Thiên Thu dù si tình ngu ngốc đến cũng thể vì một nữ nhân mà tự hủy tiền đồ, đ.á.n.h mất chức quan. Như , quân bài chủ chốt của Nhị di nương Ngự Sử Đài, mà chính là… Khóe môi Tưởng Nguyễn khẽ nhếch lên, Lý Cường.

Lộ Châu ngóng thám thính rõ ràng, gần đây Nhị di nương liên tục rao bán nữ trang châu báu. Hồ Thiên Thu tất nhiên cần những thứ . Người cần là cháu trai bên nhà đẻ của bà , kẻ bất tài vô dụng Lý Cường. Hắn dựa gia tộc mua một chức quan nhỏ, cả ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, ăn chơi trác táng, vài ngày thua sạch tiền ở sòng bài. Mà đời , lá gan của ma cờ b.ạ.c luôn lớn, nhất là những kẻ thua đến đỏ mắt.

Nhị di nương cho Lý Cường một khoản bạc kếch xù, là gì?

Màn đêm buông xuống, trong phòng giam càng thêm ẩm thấp, rét lạnh. Dường như phòng giam đặc biệt sắp đặt, xung quanh hề tù nhân nào, chỉ một nàng. Lính coi ngục cũng thấy bóng dáng.

Xa xa tiếng bước chân dồn dập, một đoàn tiến đến. Nam nhân dẫn đầu mặc quần áo vải thô, khi thấy bộ dáng Tưởng Nguyễn, khỏi sững sờ, ngay đó nheo mắt , cất lời: “Quận chúa quả thực phong thái ung dung, thật khiến nể phục.” Chính là Lý Cường.

Tưởng Nguyễn mỉm . “Lý công tử quá lời.” Kiếp , lao ngục nào mà nàng từng trải qua? So với nơi đây còn lạnh lẽo âm u hơn gấp bội, gì đáng để nàng kinh sợ .

Ánh mắt Lý Cường chợt lóe. “Thế mà Quận chúa đến kẻ hèn , thật khiến khác bất ngờ.”

Tưởng Nguyễn về phía những kẻ lưng Lý Cường. Tất cả đều hình cường tráng, ánh mắt nàng ngạo mạn dâm ô. Nhìn thoáng qua là chúng mang ý đồ bất chính.

“Nhị di nương trả cho ngươi bao nhiêu ngân lượng?” Tưởng Nguyễn đột nhiên hỏi.

Lý Cường ngờ nàng đột ngột hỏi chuyện . Hắn liếc Tưởng Nguyễn với chút cảnh giác, đoạn nở nụ : “Nói cho Quận chúa cũng chẳng . Là ba vạn lượng bạc trắng.”

Tưởng Nguyễn gật đầu. Ba vạn lượng bạc trắng. Toàn bộ của hồi môn khi Tưởng Lệ xuất giá cũng chỉ vọn vẹn năm vạn lượng. Hiện tại Nhị di nương vẫn thể bỏ bạc lớn như , chắc hẳn bán sạch của cải bản , chỉ để đổi lấy cái mạng của nàng? Tư tưởng của Nhị di nương quả thực quá đỗi đơn thuần.

Thấy ánh mắt mang vẻ châm chọc của Tưởng Nguyễn, biểu cảm Lý Cường căng thẳng, hỏi: “Quận chúa lời gì ?”

“Mạng của bổn Quận chúa, chỉ đáng giá vẻn vẹn ba vạn lượng ngân lượng ?” Tưởng Nguyễn nhẹ giọng hỏi, “Ngươi cảm thấy như là quá uổng phí ư?”

“Quận chúa ý gì?” Lý Cường nheo mắt .

“Mười vạn lượng. Ta mua cuộc giao dịch .” Tưởng Nguyễn .

Lý Cường ngạc nhiên, đám phía cũng sửng sốt, thầm nghĩ lời đồn quả nhiên sai, Tưởng Nguyễn tay cực kỳ hào phóng, ngày thường chắc chắn nhận ít vật từ Ý Đức Thái hậu. Nói cám dỗ là lời dối trá, bởi mấy ngày Lý Cường thiếu nợ một khoản lớn, khó khăn lắm mới chấp nhận giao dịch của Nhị di nương . Dù rõ hiểm nguy, nhưng y hiểu rằng nếu trả nợ, đó cũng là con đường chết. Giờ đây Tưởng Nguyễn mở lời là mười vạn lượng bạc, Lý Cường trong lòng khỏi cân nhắc . Sắc mặt gã đổi , dường như sắp đổi ý, thì một tên to con cạnh đột nhiên khẽ ho khan một tiếng.

Âm thanh khiến Lý Cường chợt bừng tỉnh, y chút tức giận Tưởng Nguyễn, hung hăng : “Quận chúa quả nhiên thông minh, song kẻ tham lam, giao dịch của Quận chúa đây, thực sự dám tiếp nhận.”

Nếu là thường, đầu cũng chẳng vấn đề gì to tát, dù Lý Cường cũng chút tình nghĩa với Nhị di nương . Chẳng qua Tưởng Nguyễn là Hoằng An Quận chúa, nếu gã đang thiếu nợ quá nhiều, cũng chẳng dám hành động thiếu suy nghĩ với nàng. Lỡ như Tưởng Nguyễn bình an vô sự tìm gã tính sổ thì , hoàng gia ắt sẽ bỏ qua cho gã. Chuyện như thế , chỉ kẻ c.h.ế.t mới giữ bí mật.

Loading...