Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 196
Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bầu trời đêm vẫn lấp lánh ánh như thuở ban đầu, nhưng thế cục bên ngoài biến chuyển nghiêng trời lệch đất. Hoàng cung như bình thường, nhưng thực chất bên trong long trời lở đất.
Đại sư Tuệ Giác vẫn tự tại Quốc sư, qua sự kiện , địa vị của càng thêm vững chắc. Ngũ hoàng tử Tuyên Hoa và Đức phi cũng chẳng biểu lộ chút mừng rỡ đắc ý nào, thậm chí còn càng thêm cẩn thận hơn xưa. Hiện giờ tâm tư Hoàng đế thâm trầm khó dò, ai chủ động tìm phiền phức.
Tuyên Ly từ đến nay luôn dùng đạo đức chuẩn mực, quả thật thể hiện vai trò hiếu tử. Sau khi quỳ ba ngày ba đêm ở ngoài cung Cảnh Dương, rốt cuộc ngất vì kiệt sức. Hoàng đế nổi giận, sai đưa về phủ, hạ lệnh cho phép cung.
Hoàng cung nhiều đổi, nhưng Tưởng Nguyễn vẫn ung dung tự tại, bình tĩnh chuẩn về Tưởng phủ. Đơn giản là vì— Tưởng Lệ chết.
Nếu Trần quý phi thất thế, cái c.h.ế.t của Tưởng Lệ sẽ gây sóng gió lớn hơn nhiều. Trần quý phi nhốt lãnh cung, nên cái c.h.ế.t của Tưởng Lệ chỉ như một hòn đá nhỏ ném xuống mặt hồ rộng lớn, cứ từ từ im lặng chìm xuống. Mà những lời đồn về cái c.h.ế.t của Tưởng Lệ cũng sự kiện Trần quý phi trở thành yêu nữ họa quốc đè bẹp.
Mặc kệ bên ngoài thế nào, Tưởng Lệ cũng là con gái Tưởng gia, là nữ nhi xuất giá của Tưởng phủ, nào đạo lý đoạn tuyệt quan hệ mà cứ ở mãi trong cung về chịu tang chứ. Tưởng gia cũng chẳng thêm gì, chỉ Nhị di nương quẫn bách đến phát rồ, dẫn theo nhà đẻ kéo đến gây náo loạn cửa lớn. Kết quả, phủ Lang trung lạnh mặt đáp trả, rằng nữ nhi xuất giá như bát nước hắt , hơn nữa Tưởng Lệ còn trinh tiết, thế nào cũng đến phiên Nhị di nương đến đây chất vấn một cách vô lý. Sau khi Tưởng Quyền chuyện, lập tức chạy đến dẫn Nhị di nương về, địa vị của nàng trong phủ lập tức tụt dốc thê thảm.
Vốn tưởng rằng Tưởng Lệ gả sẽ Lang trung phu nhân, Hạ Nghiên nhốt trong Phật đường, Tưởng phủ sẽ do một Nhị di nương nắm giữ quyền hành. Ai ngờ, ngày thành xảy chuyện kinh thiên động địa đó, giờ Tưởng Lệ chết, coi như cắt đứt với phủ Lang trung. Vốn dĩ Tưởng Quyền tức giận hành vi ô nhục của Tưởng Lệ, nay Nhị di nương còn hổ mà tới phủ Lang trung chất vấn c.h.ử.i mắng, khiến Tưởng Quyền tức giận đến suýt hộc máu, lập tức giam lỏng Nhị di nương.
Xét xét , đến Đại di nương nay luôn thanh tịnh màng thế sự, quyền quản lý nội vụ trong phủ cuối cùng rơi tay Ngũ di nương Hồng Anh.
Khi phát hiện Tưởng Lệ qua đời, phủ Lang trung lập tức báo tin về Tưởng phủ. Mãi đến một ngày khi Tưởng Nguyễn hồi cung, tang sự mới cử hành. Bởi Tưởng Lệ xuất giá, nên việc tang ma do Lang trung phủ lo liệu. Phủ công bố Tưởng Lệ mất vì bệnh tật, nhằm tránh sự dòm ngó xoi mói. Một con gái gả mấy ngày tạ thế, mất sự trinh trắng, nếu Tả Giang vài phần tội nghiệt trong đó, e rằng chẳng ai tin. Dường như Tả gia cũng lo sợ tai tiếng , nên tang sự của Tưởng Lệ cử hành hết sức trang trọng, hề qua loa đại khái. Có điều, khách viếng đều dễ dàng nhận sự gượng ép và miễn cưỡng của Tả Giang.
Tên Tả Giang , giờ đây danh vọng hủy hoại. Chỗ dựa là Trần Quý phi rớt đài, còn Tuyên Ly (Tam hoàng tử) để giữ thanh danh cũng kiên quyết dùng nữa. Coi như con đường công danh kiếp của Tưởng Lệ chôn vùi. Khi thấy Tưởng phủ đến phúng viếng, trong ánh mắt nén nổi sự phẫn nộ cùng cực.
Sợ Nhị di nương hành động thất thố, Tưởng Quyền dẫn bà theo. Tưởng Nguyễn bước theo Phụ , dâng hương bài vị của Tưởng Lệ. Tả Giang mặc tang phục đó, đôi mắt lạnh lùng chằm chằm Tưởng Nguyễn. Tả Giang quyết đoán rằng, những việc xảy tại Lang trung phủ tất thảy đều Tưởng Nguyễn nhúng tay . Nếu Tưởng Lệ là kẻ khiến nhục nhã, thì Tưởng Nguyễn chính là kẻ đầu sỏ gây bi kịch .
Tưởng Nguyễn thản nhiên đối diện với , ánh mắt như : tài năng bằng thì cam tâm chấp nhận thất bại. Tả Giang tự cho rằng chọn con đường giúp như diều gặp gió, ai ngờ là đường tắt dẫn xuống địa ngục.
Bị ánh mắt khinh miệt của Tưởng Nguyễn đả kích, đôi mắt Tả Giang lập tức long lên sòng sọc. Tất cả những chuyện từ quá khứ, gần đây liên tiếp đ.â.m lưng, nhạo, chế giễu, khiến gần như mất kiểm soát, cơn giận xộc thẳng lên đầu. lúc , một giọng dịu dàng cất lên: “Tỷ phu, xin hãy nén bi thương.”
Giọng phát từ Tưởng Tố Tố đang lặng im suy tư, mà là từ Tưởng Đan, đang đó, yểu điệu thẹn thùng.
Bây giờ Tưởng gia chỉ còn ba cô con gái. Tưởng Nguyễn quyến rũ tuyệt trần, Tưởng Tố Tố thanh lệ thoát tục. Chỉ riêng Tưởng Đan, tựa như lột xác , dẫu dung mạo thể sánh bằng hai vị đích nữ, nhưng tính cách điềm đạm, khả ái. Tính cách như càng kích thích ý che chở của phái nam. Tả Giang thấy, sững sờ, ánh mắt dán chặt Tưởng Đan trong bộ bạch y. Tưởng Tố Tố vốn quen mặc bạch y, toát lên cảm giác tiên khí. Còn Tưởng Đan mang hơn, tựa như giai nhân nhà bên, thanh khiết đáng yêu, dịu dàng động lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-196.html.]
Lúc Tả Giang mới nhớ đến, thiếu nữ duyên dáng yêu kiều mắt, chính là cô gái định hôn ước cùng ba năm . Trước đó từng cứu nàng một mạng, từ đó kết thành nhân duyên. ngờ, trời xui đất khiến duyên nối sai . Ngày Tưởng phủ là Tưởng Lệ, khiến chỉ đành cam chịu. Hắn sớm qua, tính nết của Tưởng Lệ hung hăng hơn Tưởng Đan nhiều. Trong lòng vốn tồn tại vài phần thích với Tưởng Lệ, xảy chuyện nhục nhã , cộng thêm khi c.h.ế.t Tưởng Lệ còn kéo Lang trung phủ xuống nước, mỗi khi nhớ đến, đều khiến Tả Giang tức tối khôn nguôi.
Gặp Tưởng Đan, hai mắt lập tức tỏa sáng, thầm nghĩ, ban đầu chính nàng mới là thê tử của . Thê tử của , vốn nên là một thục nữ dịu dàng hiền lương như mới đúng. Càng nghĩ, càng nhớ đến gương mặt xí, ương ngạnh và vô sỉ của Tưởng Lệ, càng thêm bất mãn và cam lòng.
Tưởng Đan giống như ánh mắt nóng bỏng của Tả Giang dọa sợ, nàng khẽ lùi về hai bước, nhỏ giọng : “Tỷ phu…”
Tả Giang thình lình hồn, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt vui của Tưởng Quyền. Tưởng Nguyễn thì chẳng thèm đếm xỉa đến , còn biểu cảm của Tưởng Tố Tố đầy vẻ hứng thú mỉa mai. Hồng Anh đỡ Tưởng lão phu nhân. Tả Giang rũ mắt, giữ bình tĩnh : “Đa tạ Tứ an ủi.”
Hai từ ‘Tứ ’ nhấn mạnh, như hàm chứa tâm tư mờ ám nào đó. Tưởng Nguyễn rũ mắt, đôi mi dài khép , khóe môi khẽ nhếch lên, vẽ một độ cong yêu dị, nàng đang mỉm .
Thiên Trúc chú ý tới động tác của Tưởng Nguyễn, con ngươi khẽ đảo, ánh mắt nghi hoặc liếc Tưởng Đan và Tả Giang.
Có lẽ bầu khí bên thật sự quá trầm uất, ánh mắt của tất cả những mặt đều đổ dồn về phía họ. Tưởng Quyền vội vàng vài lời lập tức cáo lui. Tưởng lão phu nhân như già mười tuổi. Con gái Tưởng gia vô duyên vô cớ c.h.ế.t một , c.h.ế.t theo cách mờ ám như . Mấy chục năm qua Tưởng gia luôn gây dựng hình ảnh danh gia vọng tộc, thanh lưu quý phái, mà tan vỡ trong vòng mấy năm trở đây.
Sắc mặt Tưởng Tố Tố phức tạp. Tưởng Lệ gặp chuyện may, tất nhiên nàng cảm thấy thỏa , nhưng cái c.h.ế.t của Tưởng Lệ cũng thể sẽ liên lụy đến thanh danh của những cô con gái xuất giá ở Tưởng gia, nhất định sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của nàng . Nghĩ tới bây giờ Hạ Nghiên vẫn còn giam lỏng ở Phật đường, Tưởng Quyền hề ý định thả bà , Tưởng Tố Tố buồn bực sốt ruột vô cùng.
Nàng về phía Tưởng Đan đang vẻ đáng thương, e thẹn như đóa cúc đương thì, giọng Tưởng Tố Tố mang theo vài phần trào phúng lạnh lẽo: “Tứ , hồi nãy Tam phu đối với ngươi đúng là quan tâm hết mực nhỉ. Nói mới nhớ, lẽ đây là mối nhân duyên của ngươi mới đúng, ai ngờ Tam cướp mất. Bởi thế mới chuyện nhân duyên, nên tùy tiện quyết định. Tứ , Tam c.h.ế.t , lẽ là do ý trời ám chỉ, giờ cũng muộn, là cứ nối duyên xưa với Tam phu ?”
Suy cho cùng, chuyện Hạ Nghiên, Tưởng Tố Tố sinh lòng nghi ngờ và phẫn nộ với Tưởng Quyền, còn cung kính như thuở nào. Mà Tưởng Quyền ở đó, như hề thấy lời Tố Tố . Tưởng Đan thấy Nhị tỷ dám thẳng thừng như , chỉ sợ mà đáp: “Nhị tỷ đừng đùa với Đan nương.”
Thái độ của nàng hề nóng lạnh, cũng chẳng giận dữ. Ánh mắt Tưởng Tố Tố lóe lên, cảm thấy vô cùng ấm ức bực dọc. Tưởng Nguyễn vốn thâm trầm tâm cơ, Thái hậu và Triệu gia chỗ dựa, giờ ngay cả Tưởng Đan cũng trở nên khó đối phó. Nàng càng nghĩ càng thêm căm phẫn khó nguôi. Tưởng Nguyễn dường như hề thấy cuộc đối thoại của hai , dáng vẻ tự nhiên như chuyện gì liên quan đến khiến Tưởng Đan liếc nàng vài .
…
Lễ viếng ở phủ Lang trung cứ thế trôi qua, chung là hữu kinh vô hiểm. Sau đó, Tả Giang vẻ cung kính mười phần, nhưng ánh mắt vẫn như như lướt qua Tưởng Đan, ẩn chứa ý đồ sâu xa. Vì chuyện , Tưởng lão phu nhân vô cùng tức giận, mắng Tưởng Quyền một trận xối xả, rằng nếu năm xưa và Nhị di nương gây quá nhiều chuyện tai tiếng, Tưởng gia lâm tình cảnh đời chế giễu như hiện nay. Tưởng Quyền nghiêm túc , nhưng sắc mặt âm trầm đến mức dường như thể nhỏ nước.
Sân viện của Nhị di nương trong Tưởng phủ nay chỉ còn là một mảnh đất nhỏ tiêu điều. Hoa song cửa lâu tưới tắm, dường như chỉ một đêm c.h.ế.t khô sạch sẽ. Cỏ dại mọc lan tràn khắp nơi. Trước Nhị di nương vốn chú tâm đến những việc , cũng ưa thích những thứ xinh lộng lẫy, sân viện khi xưa bày trí đồ vàng nạm ngọc, giờ qua như cường đạo cướp bóc, những giá trưng bày đều trống rỗng.