Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa bước tiền điện, thấy một giọng ấm áp, thiện pha chút vui vẻ vang lên. “Hoằng An quận chúa tới.”

Tưởng Nguyễn đưa mắt theo hướng tiếng . Nàng trông thấy một thiếu nữ đương xuân các cung nữ hầu hạ, trang sức lấp lánh, khoác lên gấm vóc lụa là, mái tóc búi cài lưu ly rủ tua. Cách ăn vận quá rườm rà, nhưng cũng chẳng hề mộc mạc. Gương mặt thanh thoát, ánh mắt tươi sáng, nụ ấm áp, vẻ chân thành tha thiết.

Dáng vẻ dễ khiến sinh lòng hảo cảm, chỉ thấy nàng là kẻ thấu tình đạt lý, khoan dung hoạt bát. Thiếu nữ Tưởng Nguyễn, liền dậy thi lễ, . “Thiếp từ lâu danh Quận chúa xinh vô song. Trước đó còn nghĩ bộ xiêm y quá đỗi đơn giản, nhưng giờ đây trông thấy phong thái thanh cao của Quận chúa, mới tỏ tường rằng hẳn xiêm y tạo nên vẻ , mà chính là vì mà xiêm y trở nên quý giá. Tin chắc rằng khi Quận chúa khoác lên bộ y phục cũng sẽ vô cùng nổi bật.”

Phàm là nữ nhân, mấy ai thích khác tán dương dung mạo? Nếu đổi là kẻ khác, những lời như , e rằng lập tức nảy sinh ý cận cùng cô gái . Tưởng Nguyễn thản nhiên đối phương, nhạt đáp. “Vương mỹ nhân cần đa lễ.”

Lời quả thật chẳng mặn chẳng nhạt, tựa hồ hề sự nhiệt tình của đối phương.

Vương mỹ nhân khẽ sửng sốt, ngờ Tưởng Nguyễn phản ứng lạnh nhạt như . Nàng thoáng nhíu mày, nhưng nhanh chóng giãn .

Tưởng Nguyễn khoan thai an tọa ghế tựa. Vương mỹ nhân cũng trở vị trí cũ, sai cung nữ dâng chiếc rương gỗ đựng y phục lên, . “Đây là bộ xiêm y của Cục Thượng Y đưa tới. lúc ngang qua đây, nên tiện đường mang đến cho Quận chúa. Quận chúa sẽ trách xen việc của khác đấy chứ?”

Trong mắt Lộ Châu thoáng hiện lên vẻ khinh thường. Nàng là xuất từ thị dân, giỏi nhớ đường xá ngõ ngách. Dù chỉ mới cung vài ngày, nàng tìm hiểu rõ chủ tử của các cung điện. Chỗ ở của Vương mỹ nhân và tẩm điện công chúa cách nửa cung, là “tiện đường”? Thật nực ! Vương mỹ nhân đây là lừa dối ai đây?

“Tấm lòng thành của Vương mỹ nhân, thể chê trách?” Tưởng Nguyễn nhàn nhạt đáp .

Dường như Vương mỹ nhân ngờ Tưởng Nguyễn là một khó đối phó, mềm mà cứng cũng xong. Nếu là khác, chắc chắn sẽ tỏ xa cách lạ lẫm như . Vương mỹ nhân cố sức nhớ , từng đắc tội với vị Quận chúa hồi nào. Có lẽ, tính cách của Hoằng An Quận chúa vốn là như chăng? Ngẫm nghĩ một lát, nàng rộ lên. “Sao xưng hô xa lạ thế ? Thiếp lớn hơn Quận chúa vài tuổi, nếu Quận chúa chê, gọi Quận chúa một tiếng ? Trông thấy Quận chúa, cứ ngỡ như đang thấy tiểu ở nhà đẻ của .”

Tưởng Nguyễn mà như liếc nàng một cái. “Vương mỹ nhân, lễ nghi thể bỏ qua.” Nàng nhận ly Lộ Châu dâng tới, nhấp một ngụm nhỏ, thấy nét mặt đặc sắc của Vương mỹ nhân, Tưởng Nguyễn cất lời. “Bản quận chúa chỉ duy nhất một ca ca, chứ hề tỷ tỷ nào khác.”

Vương mỹ nhân siết chặt nắm tay, nụ trở nên cực kỳ miễn cưỡng, nhỏ giọng . “Là đường đột …”

Tưởng Nguyễn chỉ mỉm , hề đáp lời, khiến Vương mỹ nhân càng thêm phần bối rối, luống cuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-192.html.]

Thường nhật, trong cung đồn rằng Vương mỹ nhân thẳng tính, chân thành, khéo léo hiểu chuyện, bởi nàng qua thiết với ít phi tần chốn hậu cung. hôm nay, nàng ngờ đụng một Tưởng Nguyễn khó lường. Nhìn gương mặt khuynh thành của Tưởng Nguyễn, trong ánh mắt Vương mỹ nhân hiện lên sự đố kỵ khó che giấu.

Lộ Châu cũng thấy lạ. Dẫu ngày thường Tưởng Nguyễn vẫn giữ thái độ hờ hững xa cách với , nhưng bao giờ biểu hiện rõ ràng phô trương như thế . Nàng luôn chừa chút thể diện cho đối phương. Đây là đầu tiên Quận chúa mặt lạnh nhạt với một tần phi mới quen.

Tưởng Nguyễn đậy nắp , hồi ức kiếp chợt ùa về. Vương mỹ nhân , trong chốn hậu cung, cũng xem là kẻ chút thủ đoạn. Giữa đám oanh oanh yến yến , nhan sắc nàng chỉ xếp hạng trung, thế lực hậu thuẫn, mà vẫn nhờ vận may phong Vương mỹ nhân. Khi nàng (Tưởng Nguyễn) còn ở vị trí thấp, kẻ từng cố ý đến chúc mừng. Sau , khi nàng cô lập, các phi tần khác nhân cơ hội dìm đạp, chỉ Vương mỹ nhân mỗi ngày khuyên giải, an ủi. Nàng từng nghĩ Vương mỹ nhân là đáng tin cậy, cho đến ngày Phái nhi bệnh nặng, nàng tha thiết gửi thiệp mời thái y đến chữa trị, vô tình Vương mỹ nhân dặn dò Thái Y Viện cần đoái hoài đến lời thỉnh cầu của nàng.

Nguyên do là Vương mỹ nhân e ngại dung mạo tuyệt sắc của Tưởng Nguyễn, sợ rằng một ngày nào đó sẽ nàng đoạt tất cả. Nơi hậu cung vốn là chốn mạnh yếu thua, trở mặt nhanh hơn lật bàn tay. Trước mặt nàng bày bộ dạng tỷ tình thâm, lưng chẳng chút do dự đ.â.m nàng một nhát. Kết cục kiếp của nàng , nàng rõ. Chỉ là, giờ đây đối diện với kẻ mà ngày xưa nàng từng tin tưởng, từng cử chỉ, lời của đối phương đều rỗng tuếch, giả dối đến mức khiến nàng ghê tởm, ngay cả ý giả vờ khách sáo cũng tan biến.

Vương mỹ nhân vốn dĩ cũng địa vị nhất định trong cung, chịu đựng khi khác vô cớ khó dễ. Nhìn thái độ lạnh nhạt, hờ hững của Tưởng Nguyễn, nàng thầm căm hận trong lòng, tự chuốc lấy nhục nữa. Vương mỹ nhân dậy, cất lời: “Thiếp mang xiêm y đến. Dù gì Quận chúa cũng nên kiểm tra kỹ một phen. Nếu điều gì bất , chốc lát còn kịp sai ở Thượng Y Cục sửa .”

“Không cần.” Tưởng Nguyễn mỉm , đáp lời: “Xiêm y do đích Vương mỹ nhân đưa đến, tự khắc tin tưởng.” Lời tưởng chừng bình thường, chứa bất kỳ hàm ý nào khác, song Vương mỹ nhân cảm thấy chúng ẩn chứa sự sâu xa, buộc nàng theo bản năng đầu Tưởng Nguyễn. Ánh mắt đối diện với đôi con ngươi sáng rỡ , tựa như đang giấu giếm một tia trào phúng, khiến Vương mỹ nhân giật kinh hãi, vội vàng mặt , luống cuống : “Vậy, xin cáo từ .”

Tưởng Nguyễn khẽ liếc theo, cũng dậy tiễn khách, chỉ căn dặn Lộ Châu: “Lộ Châu, tiễn Vương mỹ nhân.”

Chờ đoàn Vương mỹ nhân khuất, Tưởng Nguyễn mới mở hộp gỗ , đưa tay nâng bộ xiêm y bên trong lên. Khi Khâm Thiên Giám tổ chức tế lễ, xiêm y sẽ phân chia phẩm cấp khác ... nhưng chung quy thể quá mức hoa lệ. Bộ y phục trắng thuần, mộc mạc. Nếu là Tưởng Tố Tố, chắc chắn sẽ yêu thích nó, bởi lẽ nó giúp nàng dễ dàng ngụy trang thành một đóa bạch liên hoa đơn thuần thiện lương, càng dễ khiến khác động lòng thương xót. Còn Tưởng Nguyễn thì khác... Nàng đưa bộ y phục cho Thiên Trúc, dặn dò: “Kiểm tra xem gì bất thường ?”

Thiên Trúc ngửi một lát, khẽ nhíu mày, suy tư chốc lát tới cầm đèn lồng, dùng mồi lửa châm sáng. Sau đó, nàng đặt bộ xiêm y cách ngọn lửa một . Chỉ trong chốc lát, mắt thường thể thấy những vệt đỏ bắt đầu hiện lên tấm vải trắng tuyết. Sắc đỏ dần lan rộng, tựa như m.á.u tươi thấm từ bên trong, càng càng khiến khác kinh hãi. Tưởng Nguyễn hề ngạc nhiên, chỉ hỏi: “Đây là vật gì?”

“Là Hương Bích Lạc, nhiệt độ càng cao, màu đỏ sẽ càng hiện rõ.” Thiên Trúc lạnh lùng đáp.

Tưởng Nguyễn bình thản gật đầu. Thời điểm Khâm Thiên Giám tế lễ, tránh khỏi việc đốt nhang và hương liệu. Một khi đại điện tràn ngập khói nhang ấm áp, bộ đồ nàng mặc sẽ biến thành màu đỏ như máu. Chắc chắn nàng sẽ coi là yêu nghiệt hạ phàm, hậu quả thì cần cũng rõ. Thủ đoạn quả thực cực kỳ nham hiểm. Hoàng đế vốn luôn coi trọng các điềm báo và lễ nghi , nếu kẻ gian lấy cớ nền tảng, thể đẩy nàng chỗ chết.

Nếu Thiên Trúc bên cạnh, nàng chắc chắn thể phát hiện vấn đề . Thiên Trúc hỏi: “Chủ tử, cần chuẩn một bộ khác ạ?”

“Cần gì kinh động kẻ địch.” Tưởng Nguyễn thản nhiên . “Bộ y phục quý giá dường , thể lãng phí . Người khác tặng cho một món quà đặc biệt như , lẽ tất nhiên qua .” Nàng lạnh. “Ta cũng xem, trong lễ tế sắp tới , rốt cuộc thì con hươu đó sẽ c.h.ế.t tay ai.”

 

Loading...