Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên trong Tư Mộng điện, Trần quý phi nghiêng giường dựa, chẳng còn chút phong thái ung dung thoát tục của ngày thường, chiếc túi thơm ngũ sắc đan phân nửa ném sang một bên, từng sợi chỉ quấn rối , chỉ thôi cũng đủ thấy sự bực bội của .

“Trần công công, bên phía phụ ?” Trần quý phi đỡ trán, .

Trần công công cúi thấp đầu. “Bên phía Lão Quốc công… Không lắm. Mấy ngày gần đây Bộ Hộ và Bộ Binh cứ luôn tìm cách đối nghịch, Lão Quốc công tức giận.”

Trần quý phi tiện tay đập nát một chiếc bình sứ trắng. “Cái lão thất phu Triệu Quang đó!” Gần đây Trần Quốc công việc liên tục gặp trở ngại, thuận lợi. Chẳng cần suy nghĩ nhiều cũng , nhất định do tên Triệu Quang giở trò. Bộ Hộ và Bộ Binh chút qua với phủ Tướng quân, nhất là đám quan bảo thủ , giờ chúng cứ thích đối nghịch với Trần gia. Nhiều ngày nay chúng cứ tỏ rõ thái độ cố ý gây chuyện như thế, chắc chắn chính do Triệu Quang xúi giục.

Trần công công nhíu mày, dám hùa theo suy nghĩ của Trần quý phi, chần chờ . “Theo như nô tài thấy, chắc do phủ Tướng quân tay .”

“Ồ?” Trần quý phi liếc lão một cái đầy vẻ tà tứ. “Trừ tên đó trong triều còn ai dám ngang nhiên diễu võ dương oai ngáng chân Trần gia?”

Cũng chỉ đám võ phu ngoan cố của phủ Tướng quân, chỉ chúng mới khắp nơi đối nghịch phủ Quốc công, chẳng chịu suy nghĩ thử mà xem, ngày thiên hạ đều là của con trai , khi bóp c.h.ế.t phủ Tướng quân cũng chỉ như bóp c.h.ế.t một con kiến nhỏ bé mà thôi, đơn giản thế đấy.

“Trước giờ phủ Tướng quân hành sự thẳng thừng lỗ mãng, thiếu suy nghĩ. Theo như lời Lão Quốc công, bao ngáng chân thủ đoạn kẻ đều tinh vi dứt khoát, về kẻ cố ý gây chuyện, hiện giờ nương nương chỉ đang hoài nghi, nhưng thật sự thể nào như thế . Người phủ Tướng quân chẳng ai thâm sâu nhường đó, nô tài cả gan suy đoán, tay chính là Cẩm Anh Vương điện hạ.” Trần công công phân tích.

“Cẩm Anh Vương?” Giọng điệu của Trần Quý phi trở nên sắc bén, còn dịu dàng và ôn hòa như ngày thường, tâm trạng bất giác kích động. “Không thể nào!” Chốc , nàng mới . “Trước nay Cẩm Anh Vương luôn thế trung lập trong triều, vô duyên vô cớ, tại đối nghịch với Trần gia?”

Trần công công khẽ thở dài, Cẩm Anh Vương quả thực thế trung lập ? Lão lăn lộn chốn thâm cung bao năm, xét cho cùng, Trần Quý phi cũng chỉ là một nữ nhân, việc nàng hiểu rõ thế cục triều chính cũng là lẽ thường tình. Dù Tiêu Thiều mang danh 'loạn thần tặc tử', Hoàng đế tuy trọng dụng y, nhưng vẫn từng xử lý dứt điểm những tàn dư của loạn đảng. Mấy năm nay, ngoại giới nhận y kết đặc biệt với bất kỳ thế lực nào, giữ vững lập trường trung lập. Thế nhưng, thực lực của y sâu lường , ai thể hiểu thấu tâm tư của Cẩm Anh Vương?

Dựa tình hình những ngày , thể thấy Tiêu Thiều quan tâm đến đích trưởng nữ Tưởng gia. Trần Quý phi chút động tĩnh, y phái dâng đầu Tuyên Du lên, đó chính là thái độ rõ ràng nhất: y chắc chắn sẽ che chở Tưởng Nguyễn. Chèn ép Trần gia đến mức , hẳn là trút giận cho Hoằng An quận chúa chăng?

Điều Trần công công sớm thấu, Trần Quý phi tất nhiên cũng hiểu rõ. Sau một khắc lặng im, nàng dần lấy bình tĩnh. Chỉ cần nghĩ đến Tiêu Thiều vì Tưởng Nguyễn mà tay chèn ép Trần gia, lòng nàng lập tức dấy lên nỗi bực dọc. Nàng gằn giọng, sắc lạnh: "Hay cho một ả Tưởng Nguyễn! Thế mà thể khiến Cẩm Anh Vương đối đãi khác thường như thế!"

Trần công công cúi đầu dám đáp lời. Ở chốn hậu cung, Trần Quý phi cũng là kẻ thâm trầm, tâm cơ sâu nặng, nhưng nàng cố gắng giấu giếm tâm tư kín đáo. Thân là hoạn quan, Trần công công tất nhiên thấu. Kể từ khi quan hệ giữa Tiêu Thiều và Tưởng Nguyễn hề hời hợt, Trần Quý phi thường xuyên thất thố chốn cung cấm. Đây hiển nhiên chuyện lành gì đối với nàng . Lão vốn lòng chỉ điểm, nhưng tiếc là từ đến nay chủ tử vẫn luôn tự chủ kiến riêng, chẳng bao giờ lọt tai lời khuyên can của lão.

……

Kẻ khiến những ở Điện Tư Mông trở nên bất an, giờ phút đang an tọa tại một góc khác của cung điện. Chốn thâm cung đầy rẫy kẻ lòng khó lường, điều Tưởng Nguyễn kiếp lĩnh giáo sâu sắc. Kiếp , nàng mang danh phận quận chúa, khi trở về phủ, đám thê đều sức xu nịnh bợ đỡ. Tưởng Nguyễn vốn để tâm đến những chuyện thế tục , nàng chỉ cảm thấy Tưởng gia quả thực ai nấy đều xa, nhưng ở trong cung, sát khí nồng đậm hơn, khó mà tìm một nơi thanh tịnh, sạch sẽ.

Thái hậu Ý Đức Tưởng Nguyễn thích sự thanh tịnh, liền hạ lệnh sai dọn dẹp Thiền điện mà Nguyên Dung công chúa từng ở khi xuất giá, để Tưởng Nguyễn an dưỡng. Việc giúp nàng tiện lợi hơn nhiều. Hành động của Thái hậu càng khiến những kẻ ôm lòng hiếu kỳ trong cung thêm khẳng định, rằng Hoằng An quận chúa hiện tại quả thực Thái hậu sủng ái, yêu quý.

Tưởng Nguyễn dọn , nhưng từng đổi bố cục bất cứ vật dụng nào bên trong. Thiền điện , nay vẫn giữ nguyên y như . Chớ thấy Ý Đức Thái hậu ngoài mặt lạnh nhạt màng thế sự, kỳ thực, bà bao giờ nguôi ngoai nỗi nhớ về đứa con gái đoản mệnh qua đời. Dù năm tháng trôi qua, đồ đạc vẫn chăm sóc kỹ lưỡng, sáng bóng như mới.

Lộ Châu và Thiên Trúc theo hầu hạ. Sau khi Thiên Trúc dưỡng thương xong, mỗi ngày nàng càng chuyên cần luyện công hơn . Nàng giấu một lượng lớn ám khí nơi thắt lưng, phòng ngừa bất trắc xảy . Sáng sớm, Lộ Châu ngoài hái hoa tươi, nhưng mới bao lâu vội vã về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-189.html.]

Thiên Trúc khó hiểu hỏi: "Hoa ?"

Lộ Châu tay , gãi đầu lắp bắp: "Hoa… Hoa, cô nương, Tiêu Vương gia đến ."

Tưởng Nguyễn suýt chút nữa phun cả ngụm mới uống. Quả nhiên, liền thấy phía Lộ Châu xuất hiện một bóng hình: cẩm y đen tuyền, đai lưng bạc lạnh lẽo, nếu Tiêu Thiều thì còn là ai đây?

Thiên Trúc ngây , còn Lộ Châu sờ mũi, vẻ mặt vô cùng hổ: "Cô nương, nô tỳ ngăn nổi Vương gia." Với chút bản lĩnh ít ỏi của Lộ Châu, ngăn cản hạng thần bí như Tiêu Thiều thì đúng là hão huyền, chẳng khác gì mò trăng đáy nước. Tưởng Nguyễn đặt phong thư tay xuống, nhẹ giọng đáp: "Ta ."

Lộ Châu nháy mắt hiệu cho Thiên Trúc. Thiên Trúc vội vã đáp: "Nô tỳ xin cáo lui ." Không đợi Tưởng Nguyễn lên tiếng đồng ý, nàng kéo Lộ Châu cùng rời .

Cánh cửa khép , Tưởng Nguyễn trừng mắt bóng lưng hai nha bỏ chút do dự. Lòng nàng dâng lên sự bực bội, hai kẻ ngày càng coi chủ tử gì. Nàng dời ánh mắt sang vị thanh niên tuấn mỹ đang mặt. Kẻ thật sự hồ đồ chăng, cứ đường hoàng quang minh chính đại tiến cung như , nếu khác bắt gặp thì xử trí ? Huống hồ giờ đây cô nam quả nữ ở chung một phòng, y cứ tự nhiên như thể đây là chốn .

Tiêu Thiều dường như thấy vẻ mặt khó chịu của Tưởng Nguyễn. Y bước tới bàn nhỏ, khoan thai xuống, im lặng chốc lát thò tay n.g.ự.c áo, lấy một gói đồ nhỏ đặt lên bàn.

Nàng hỏi: "Đây là gì?"

"Thuốc trị thương." Tiêu Thiều đáp. "Mặc dù còn Ngọc Cơ Cao, nhưng dùng loại t.h.u.ố.c thoa cũng cam đoan để sẹo."

Tưởng Nguyễn ngẩn , ngờ y đặc biệt đến đây chỉ để đưa t.h.u.ố.c cho nàng. Trong khoảnh khắc, nàng nhất thời nên mở lời như thế nào.

Tiêu Thiều khẽ nhíu mày. Thật , y cũng là vì đưa t.h.u.ố.c mà đến. Chỉ là khi những lời Cẩm Tam bẩm báo, y liền tự chủ mà bước đến nơi . Cũng may, y gặp Liễu Mẫn, tâm trạng của cũng vì thế mà thoải mái hơn phần nào! Lặng im một lúc lâu, y cất lời: "Đợt tuyển chọn tú nữ sắp sửa bắt đầu, Tưởng Quyền chuẩn nộp chân dung của Tưởng Đan lên."

Khi thám tử bẩm báo chuyện , một tầng hàn khí lập tức bao trùm lấy Tiêu Thiều. Theo Tưởng Quyền, nếu Tưởng Nguyễn là quận chúa như hiện nay, thì nàng chính là mỹ nhất để tiến cung. Bởi lẽ, Thánh thượng hạ chỉ tuyển tú, chỉ đích danh Tưởng gia dâng lên một . Tưởng Tố Tố là ái nữ Tưởng Quyền cưng chiều nhất, lão đương nhiên nỡ để nàng chịu khổ. Tưởng Lệ và Tưởng Đan đều là thứ nữ. Nay Tưởng Nguyễn chiếm danh phận đích nữ, mang ơn dưỡng d.ụ.c nhiều năm của Tưởng phủ, ắt báo đáp ân tình .

Nào ngờ, ý trời khó lường. Giờ đây Tưởng Nguyễn là quận chúa tôn quý, thể nhập cung tần phi. Thanh danh Tưởng Tố Tố hủy hoại, dù Tưởng Quyền cam tâm dâng ái nữ lên, Hoàng gia cũng chẳng chấp nhận chuyện bẽ mặt . Tưởng Lệ xuất giá. Cân nhắc tới lui, chỉ còn Tưởng Đan là thích hợp. Lão bất đắc dĩ trình bức chân dung của Tưởng Đan lên.

Tiêu Thiều nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày. Hắn rõ quãng thời gian Tưởng Nguyễn ở Tưởng phủ hề dễ dàng, bằng tại nàng mãn tang mẫu đày đến thôn trang hẻo lánh? ngờ tâm địa Tưởng Quyền ác độc đến mức , chẳng coi nàng là cốt nhục ruột thịt.

Tưởng Nguyễn cất lời: “Tứ sắp tiến cung ? Cũng , với bản lĩnh của Tứ , ở chốn hậu cung hiểm ác ắt sẽ tự tìm lấy một tiền đồ sáng lạn.”

Tưởng Đan , cam chịu , tâm cơ độc địa, bề ngoài tỏ vẻ vô hại nhưng thực chất là kẻ đáng ghê tởm nhất. Những kẻ như mới là loại thích hợp nhất để sinh tồn giữa chốn thâm cung ăn thịt ! Tưởng Nguyễn khẽ nhếch môi. Tưởng Quyền tự tay thả một con sói háo ăn khỏi cũi, lão nào chính con sói dữ ngày sẽ c.ắ.n c.h.ế.t .

Tiêu Thiều nàng, chậm rãi : “Hiện tại Trần quý phi xem nàng là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Ta sẽ phái Cẩm Nhị và Cẩm Tam ở bên cạnh nàng.”

Tưởng Nguyễn sững sờ. Quả thực, hành động của khiến nàng cảm kích vô cùng. Sau sự việc , nàng suy tính kỹ càng. Tuy bề ngoài nàng đang chiếm ưu thế, nhưng địa vị hiện tại của nàng đủ để đối đầu trực diện với Trần quý phi. Nàng chỗ dựa vững chắc, càng tài năng điều binh khiển tướng. Nếu dùng cứng đối cứng, chắc chắn chiếm lợi thế. Một Thiên Trúc khó lòng chống sự vây công của kẻ địch. Nếu thêm Cẩm Nhị và Cẩm Tam, chí ít khi biến cố xảy , sẽ truyền tin, gia tăng thêm một tầng bảo vệ.

 

Loading...