Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong những bạn khuê mật của Đổng Doanh Nhi, một trải qua cảnh khác biệt. Tại phủ Lâm Thái sử, khí vô cùng vui tươi, Lâm thái sử mấy ngày nay đối xử với Lâm Tự Hương đến mức kỳ lạ, điều đó khiến Lâm Tự Hương cảm thấy chút thắc mắc. Từ đến nay, phụ nàng là tính tình cổ hủ, luôn nghiêm khắc, từng quá cưng chiều nàng. Thế nhưng mấy ngày gần đây, ông liên tục mua xiêm áo trang sức cho nàng, cũng mắng nàng là tiết kiệm nữa.

Lâm Tự Hương là linh mẫn, nàng lập tức hỏi Lâm phu nhân rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng mẫu nàng cũng chỉ lấp lửng rằng rõ nguyên do. Lâm Tự Hương nghĩ mãi , mặc dù thấy kỳ quái, nhưng nhanh nàng còn để tâm đến chuyện nữa, chỉ thầm nghĩ hôm nào rảnh rỗi sẽ tìm Tưởng Nguyễn chơi. Kể từ khi Tưởng Lệ gặp chuyện, Tưởng Nguyễn và nàng cũng lâu gặp mặt, Lâm Tự Hương cảm thấy chút nhàm chán, nghĩ rằng mấy tỷ nên thường xuyên tụ họp mới .

Bên trong thư phòng, Lâm lão gia đang chuyện cùng Lâm phu nhân. Lâm phu nhân trách cứ: “Đều tại lão gia cả, mấy ngày nay biểu hiện cũng quá rõ ràng, hôm nay Hương Nhi còn hỏi rốt cuộc là xảy chuyện gì. Lão gia nên kiềm chế một chút, đừng thể hiện nhiều quá, khiến cho con bé điều bất thường.”

Lâm lão gia vuốt râu, : “Phu nhân, đây là do nội tâm quá đỗi vui mừng mà thôi. Chỉ cần nghĩ đến việc Hương Nhi rơi chốn đầm rồng hang hổ , trong lòng cực kỳ vui mừng. Mà cũng tại cha quá vô dụng, lúc nghĩ cách gì , nếu như xảy biến cố như thế , trơ mắt nữ nhi của nhảy nước sôi lửa bỏng, thực sự là một nỗi hổ thẹn thể tả.” Nói đến đây, vẻ mặt Lâm lão gia hiện một chút ngẩn ngơ.

Từ hơn một tháng , Trần Quý phi trong cung ngầm sai đến chuyện hôn nhân của Lâm Tự Hương, hứa hôn Lâm Tự Hương cho Tam hoàng tử Tuyên Du. Tuyên Du là như thế nào, bộ của Đại Cẩm triều đều rõ. Nếu Lâm Tự Hương gả cho Tuyên Du thì chẳng cả đời đều hủy hoại ? Trần Quý phi lấy bộ Lâm gia uy hiếp, nàng hiện tại đang Hoàng đế sủng ái vô cùng, đến lúc đó chỉ cần con gái của một Kinh Triệu Doãn dám khinh thường vị trí Hoàng tử phi, khó tránh khỏi việc khiến Hoàng đế giận dữ.

Tiến thoái lưỡng nan, mỗi khi thấy khuôn mặt nhỏ nhắn chút đề phòng của Lâm Tự Hương, Lâm lão gia đều cảm thấy tim như cứa một nhát. hết tới khác tìm cách nào thể tránh tai họa . Những ngày đó quả thật là ngày ngày đều chán nản. Lâm Tự Hương cũng là tinh tế, phát hiện cảm xúc của ông , còn thường xuyên hỏi ông .

Mắt thấy thời gian càng ngày càng gần, lúc Lâm lão gia dồn đến đường cùng, thì ngờ trong đại hôn của Tưởng Lệ xảy chuyện kinh thiên động địa, ngày hôm Tuyên Du tử vong. Quả thực là tìm đường sống trong cõi chết, nếu như kẻ nào tay g.i.ế.c Tuyên Du, chỉ sợ Lâm lão gia sẽ tự tới cửa cảm tạ đó.

Lâm Tự Hương nay thoát kiếp gả Tam hoàng tử phủ, thoát khỏi vận mệnh chôn vùi trong biển lửa nửa đời . Mỗi khi nghĩ đến, Lâm lão gia cảm thấy lòng còn sợ hãi. Thân là phụ mà chẳng thể giúp chuyện hôn sự của nữ nhi, trong lòng ông hổ thẹn hối hận khôn nguôi. Mấy ngày gần đây, ông luôn tìm cách bù đắp cho Tự Hương, chỉ là ngờ, hành động của ông trong mắt nàng trở nên vô cùng kỳ quái.

Lâm phu nhân thấy phu quân vì chuyện mà ưu tư, đành thở dài khuyên nhủ. “Việc thể trách ? Chi bằng đây chính là ý trời an bài. Ông trời đang giúp Hương Nhi nhà , để nàng gả chốn nhơ bẩn như thế. Điều đó chứng tỏ Hương Nhi nhà phúc lớn.”

Lâm lão gia liền gật gù: “Phải, Hương Nhi quả thực phúc lớn.”

Tại Cẩm Anh Vương phủ, Tiêu Thiều xong bức thư trong tay, tiện tay đưa đến ngọn đăng dầu bên cạnh, đốt thành tro tàn. Hắn gọi Cẩm Nhất và Cẩm Nhị , căn dặn: “Kinh thành gần đây biến cố gì đáng kể. Các ngươi cần chú ý tin tức từ Nam Cương. Những kẻ án binh bất động, e rằng đang ngầm mưu tính điều gì.”

Cẩm Nhất và Cẩm Nhị đồng thanh đáp "", cúi . Tiêu Thiều thoáng ngừng , hỏi tiếp: “Chuyện Trần Lương xử lý thỏa ?”

“Đã tất.” Nói đến đây, Cẩm Nhị giấu vẻ hân hoan, đáp: “Đủ để lão hồ ly chịu ít phiền phức .”

“Ý tứ của Phủ tướng quân cũng cùng với chủ tử,” Cẩm Nhất vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, vững vàng tâu. “Thuộc hạ bọn họ một bước.”

Cẩm Nhị chớp chớp mắt. “Chủ tử, cần báo cho Quận chúa một tiếng ? Nếu để nàng cho rằng chuyện là do Triệu Quang tay, chẳng công lao của chúng sẽ kẻ khác cướp mất ?”

“Không cần.” Tiêu Thiều đáp nhẹ bẫng.

Quả nhiên là câu trả lời trong dự đoán, Cẩm Nhị lập tức xìu xuống như quả bóng xẹp , lướt qua Tiêu Thiều bằng ánh mắt chút bất mãn cùng Cẩm Nhất lui . Sau khi hai rời , Cẩm Tam gọi . Sau khi bẩm báo xong xuôi những chuyện Tiêu Thiều giao phó, thấy dáng vẻ chuyên tâm công việc của chủ tử, Cẩm Tam nhếch môi nở một nụ ẩn ý, cố tình mở lời: “Hôm nay thuộc hạ gặp Thiên Trúc, Quận chúa mấy ngày nay ở trong cung cũng yên .”

Tiêu Thiều ngẩng đầu. “Có chuyện gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-188.html.]

“Liễu Thái phó tìm gặp nàng.” Cẩm Tam nén ý trong lòng, ngoài mặt vẫn giữ vẻ vô cùng đắn.

Động tác tay Tiêu Thiều thoáng dừng trong chốc lát, cuối cùng ngẩng đầu. Trong con ngươi đen nhánh lóe lên một vài tia sáng khác thường, dường như ẩn chứa sự bất ngờ. “Hắn tìm nàng gì?”

“Liễu Thái phó tỏ vẻ hết sức quan tâm Quận chúa. Sau khi hỏi thăm tình hình mấy hôm nay của nàng, còn dò hỏi về mối quan hệ giữa chủ tử và Quận chúa.” Cẩm Tam nghiêm nghị thuật . “Liễu Thái phó còn thẳng thắn Quận chúa giữ cách với chủ tử.”

Tiêu Thiều đặt quyển sách thẻ tre đang cầm xuống, dung nhan tuấn mỹ tuyệt trần dường như phủ thêm một tầng băng lạnh thấu xương. Hắn nhẹ giọng thốt: “Sự quan tâm của quả thực vượt quá giới hạn .”

Chỉ là một câu nhẹ như gió thoảng, nhưng chân thật thể hiện tâm tình của vị Vương gia đang cực kỳ bất mãn. Đầu lông mày Cẩm Tam khẽ nhếch lên, vội vàng kể tiếp: “ , Quận chúa cũng đáp lời tương tự. Liễu Thái phó là kẻ hiểu rõ đạo lý, nhất quyết c.ắ.n chặt lấy chủ tử chịu buông tha. Quận chúa cãi với một trận, khiến Liễu Thái phó tức đến mức đùng đùng bỏ .”

Cẩm Tam lén quan sát sắc mặt Tiêu Thiều. Quả nhiên, khi xong, thần sắc khuôn mặt rốt cuộc cũng dịu đôi chút, còn cái vẻ lạnh lùng thấu xương như nãy. Là một thuộc hạ luôn quan tâm đến chủ tử, dĩ nhiên Cẩm Tam hiểu rõ tâm tư của . Hắn tiếp lời: “Có thể thấy, trong lòng Quận chúa vẫn xem chủ tử là trọng yếu nhất. Mối quan hệ tuyệt đối là kẻ nào châm ngòi cũng thể .”

Hắn thầm niệm trong lòng: Thái phó đại nhân ơi, xin ngài. Mặc dù ngài triều thần đ.á.n.h giá cao, nhưng Thiếu phu nhân là của chủ tử . Chủ tử nhà là kẻ ngây thơ trong chuyện tình cảm, dùng ngài để kích thích một chút, e rằng cả đời cũng chẳng thể khai sáng .

Những lời của Cẩm Tam hợp tâm ý Tiêu Thiều, vẻ mặt lãnh đạm của y cũng trở nên nhu hòa hơn. Dường như nghĩ đến chuyện gì, khóe mắt lướt qua một ý , xuất hiện gương mặt tuấn nhã vô song càng thêm tuyệt mỹ.

Cẩm Tam im lặng dời mắt , dù chủ tử nhà dung mạo xuất chúng, hôm nay Thiếu phu nhân dịu, khuôn mặt càng ngày càng như họa, quả thực là tuyệt sắc nhân gian.

Tiêu Thiều thong thả . “Ta .”

“Chủ tử, là ngài nên đích cung một chuyến?” Thấy tâm tình của Tiêu Thiều đang , lá gan Cẩm Tam cũng lớn hơn một chút, mạnh dạn đề nghị. “Quận chúa và ngài mấy ngày gặp, xưa ‘một ngày gặp như cách ba thu’, mối giao hảo là thứ cần bồi đắp. Hơn nữa tấm lòng nữ tử lúc nào cũng mềm yếu, lỡ như Liễu Thái phó mấy ngày nữa tìm Quận chúa thành tâm xin , Quận chúa nhất thời mềm lòng, mối quan hệ của hai xích gần , chủ tử ?”

Đám Cẩm Y Vệ luôn coi chuyện chung đại sự của chủ tử quan trọng hơn bất cứ chuyện gì. Trước đây Tiêu Thiều thanh tâm quả d.ụ.c quen, khó khăn lắm mới tìm một cô nương tồi, Cẩm Y Vệ tất nhiên giúp chủ tử nhà giành cơ hội, nhận rõ tình thế.

Tiêu Thiều cau mày, nghĩ đến dáng vẻ Liễu Mẫn giữ c.h.ặ.t t.a.y Tưởng Nguyễn chịu buông, trong lòng chút bực dọc. Mặc dù Tưởng Nguyễn tuyệt đối “mềm lòng” như Cẩm Tam , nhưng dù nàng cũng từng giúp đỡ Liễu Mẫn, khó tránh khỏi quen . Nghĩ tới một kẻ ngoài lề thể xen vị trí của , sự buồn bực trong lòng Tiêu Thiều càng chất chồng.

Cẩm Tam thấy mục đích đạt , nhỏ giọng . “Chủ tử, thuộc hạ xin cáo lui. Thuộc hạ còn một lời cuối cùng, nếu để cho mối giao hảo của Liễu Thái phó và Quận chúa trở nên , những chuyện chủ tử và Quận chúa thể , Liễu Thái phó e rằng cũng thể vì Quận chúa.” Nói xong cũng để ý Tiêu Thiều phản ứng gì, nhanh chóng rút lui ngoài.

Tiêu Thiều trợn mắt tại chỗ, chuyện và Tưởng Nguyễn thể , Liễu Mẫn cũng thể ?

Trong đầu y lập tức hiện lên cảnh tượng ngày hôm đó nào đó bởi vì trúng xuân d.ư.ợ.c mà hung hăng lao về phía , môi truyền đến cảm xúc mềm mại cùng hương thơm ngọt ngào say đắm, sự động lòng trong nháy mắt cùng với hương thơm ngào ngạt trong ngày hè. Vừa mãnh liệt nhào lòng kéo đai lưng, trong lòng cọ xát qua khiến luống cuống, .

Gò má trắng nõn của phiếm lên chút đỏ ửng đáng ngờ, một lúc như nhớ cái gì đó, nét mặt trở nên tái mét, đột nhiên dậy, Liễu Mẫn dám loại chuyện bại hoại ?

 

Loading...