Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 181
Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm qua Tưởng Phủ gả con gái, đó là Tam tiểu thư thứ xuất gả cho Tả Lang Trung đương triều, chuyện khiến kinh thành bàn tán xôn xao.
Hóa , ngay cả thứ nữ cũng thể tiền đồ xán lạn như thế, đây quả là một điển hình hiếm cho bộ Đại Cẩm Triều. Ai cũng hôm qua khách khứa vui vẻ, chủ nhà tiếp đón chu đáo. ẩn sâu bên trong, một sự thật bí ẩn ai .
Ví như ngày thứ hai, khi mặt trời lên cao ba sào, nha cùng bà mối của phủ Lang Trung hớn hở đến kiểm tra lạc hồng (vết m.á.u trinh tiết). Gõ cửa vài tiếng nhưng mãi thấy tiếng đáp lời, họ nghĩ chủ nhân mệt mỏi, bèn đẩy cửa bước .
Vừa phòng, đầu mũi liền ngửi thấy một mùi hương hoan ái mập mờ, nha đầu khẽ gọi: “Lão gia! Phu nhân!”
Chờ mãi vẫn thấy ai hồi đáp, bà mối cũng lấy lạ, bèn đ.á.n.h bạo bước qua tấm bình phong. Tấm bình phong to lớn khẽ lắc nhẹ, lập tức lộ quần áo vứt tứ tung, dấu vết hoan ái đầy đất. Bà mối tuổi cũng đỏ mặt, trong lòng thầm mắng: Quả nhiên là thứ nữ dạy dỗ, gì tân nương nào mới gả lăng loàn đến thế? Đây chẳng khác nào kỹ nữ!
Bà mối khẽ gọi: “Phu nhân.”
Có lẽ cuối cùng cũng tiếng gọi của bà mối, giường ừm một tiếng, mơ màng xung quanh, tay vén rèm hỏi: “Ai đó?”
Bà mối bên trong giường loan, bỗng dưng ngây , đó thét lên một tiếng cao vút. Hai nha cạnh cũng giật theo, cả ba như đông cứng. Hai nha liếc , nhận thấy nỗi kinh hoàng tột độ trong mắt đối phương, lâu cũng hét chói tai chạy bổ ngoài.
Tiếng thét quá mức chói tai, gần như kéo bộ hầu kẻ hạ ở phủ Lang Trung kéo đến. Nữ nhân (Tam tiểu thư) ở trong phòng hình như cũng tỉnh táo hơn đôi chút, đột nhiên cảm thấy gì đó bất thường, bèn cúi đầu , đó nàng cũng thất thanh hét lên.
Trên chiếc giường tân hôn , là hai nam nhân đang trần truồng mảnh vải che !
Tiếng thét chói tai của nàng rốt cuộc cũng khiến hai giường bừng tỉnh. Cả hai nặng nề mở mắt.
Tưởng Lệ sụp đổ. Giờ phút , nàng lỏa lồ trần trụi, những dấu vết xanh đỏ hằn sâu làn da trắng ngần, càng minh chứng cho sự hoang dâm điên cuồng xảy đêm qua.
Một nam tử bên cạnh chợt nhíu mày tỉnh giấc, cất giọng đầy bực dọc: “Kêu la cái gì? Làm bổn điện hạ mất hứng, ngươi tay!” Đó chính là Tuyên Du!
Còn kẻ … Toàn Tưởng Lệ run rẩy. Tả Giang trừng to mắt, sắc mặt ngây dại.
“Tiện nhân!” Tả Giang giáng một cái tát thật mạnh!
Tưởng Lệ đ.á.n.h lảo đảo, ôm mặt dám thốt lên lời nào. Chuyện gì xảy ? Tại ở cùng hai nam nhân ? Mà một trong đó là tân hôn phu quân của ?
Hôm qua hôn yến, nàng thấy Tưởng Nguyễn uống cạn chén rượu bỏ thuốc, trong lòng cũng yên tâm phần nào. Thế nhưng khi mời rượu khách khứa xong, nàng cũng cảm thấy cơ thể khó chịu. Toàn nóng như lửa đốt. Giờ ngẫm , chẳng lẽ mới là trúng xuân dược? Chẳng lẽ Tưởng Nguyễn đổi chén rượu ?
Tất nhiên Tưởng Lệ hề rằng, Tuyên Du đảm bảo bất kỳ sơ hở nào, nên sai bỏ xuân d.ư.ợ.c cả hai chén rượu. Bất kể Tưởng Nguyễn đổi ly rượu , nàng cũng khó thoát khỏi kiếp nạn!
Chỉ là Tưởng Lệ vẫn luôn ở trong phòng tân hôn. Tả Giang xuất hiện là điều đương nhiên, nhưng tại Tuyên Du cũng ở đây?
Tiếng tát vang lên rõ ràng, chỉ khiến Tưởng Lệ tỉnh táo, mà còn khiến Tuyên Du chợt hiểu . Đêm qua khi gã bắt Tưởng Nguyễn, ban đầu việc đều trôi chảy, nhưng đó Tiêu Thiều chạy tới. Ánh mắt lúc của Tiêu Thiều đáng sợ vô cùng, đó thì... gã nhớ bất cứ chuyện gì nữa. Đến khi tỉnh thì thấy đang ở giường tân hôn của Tả Giang.
Tuyên Du đây chắc chắn là do Tiêu Thiều nhúng tay . Tiêu Thiều lấy mạng gã nhưng khiến gã mang một tai tiếng lớn. Mặc dù Tưởng Nguyễn bỏ trốn khỏi tay gã khiến gã cam tâm, nhưng cho dù mười lá gan, Tuyên Du cũng dám đối đầu với Tiêu Thiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-181.html.]
Gã dửng dưng Tả Giang và Tưởng Lệ, khẽ nhíu mày. Xem đêm qua với ả cũng là một đêm hoan ái điên cuồng. Cũng ! Dù cũng là xử nữ. Tuyên Du duỗi thẳng lưng, chậm rãi : “Tưởng tiểu thư, bây giờ nên gọi là Tả phu nhân. Đêm qua cảm ơn ngươi chiêu đãi nồng hậu. Bổn điện hạ hài lòng.”
Tả Giang siết chặt nắm đấm, trong lòng giận dữ sôi máu. Tiếng hét thất thanh của hỉ bà và nha kéo vô tới xem. Đêm qua khách khứa chung vui đông, ít say rượu ngủ tại phủ. Giờ đây, hàng chục đổ xô đến vây kín cửa phòng, chuyện quả thực là một trò động trời!
Đêm đầu tiên, tân nương lên giường cùng nam tử khác, mà tân lang như ở ngay bên cạnh. Lời đồn đãi bên ngoài thế nào cũng sẽ Tả Giang sở thích đặc biệt. Hiện giờ mặt mũi mất hết!
Tả Giang suy nghĩ tại chuyện xảy ? Người trải qua một đêm mây mưa với Tuyên Du lẽ là Tưởng Nguyễn mới đúng. Giờ Tuyên Du ở đây, điều nghĩa là Tưởng Nguyễn bình an vô sự. Nếu kết quả bẩm báo trong cung, nhất định Trần Quý Phi sẽ trách phạt.
mắt, Tả Giang kịp nghĩ cách biện minh với Trần Quý Phi. Chuyện xảy bàng hoàng nên gì. Nếu cứ thế bỏ qua cho Tuyên Du, ngày mai trăm họ trong kinh thành sẽ khiến c.h.ế.t chìm trong miệng lưỡi thế gian. Sổ ghi chép của Ngự Sử chắc chắn cũng sẽ thêm một câu chuyện đáng hổ. nếu bỏ qua cho Tuyên Du… đây vốn là chuyện Trần Quý Phi sai bảo , giờ thể trách tội Tuyên Du? Hiện tại Tả Giang vô cùng hối hận vì đó đồng ý giúp Trần Quý Phi hãm hại Tưởng Nguyễn. Mà dù đồng ý, tại hành động đúng ngày đại hôn của ?
Cho dù hề thích Tưởng Lệ, nhưng danh nghĩa Lang Trung vẫn đang gánh vai. Hắn chỉ thể cố gắng duy trì danh tiếng của , thể bỏ vợ ngay lúc . Chẳng qua là từ giờ trở , mỗi kết giao bạn bè, câu chuyện bê bối cũng sẽ là trở ngại lớn!
Tả Giang c.ắ.n răng Tuyên Du mặc quần áo chỉnh tề, ngạo nghễ rời khỏi phòng. Từ đến nay, Tuyên Du từng sợ lời bàn tán của ngoài, đó là một loại tính cách ngông cuồng, ngang tàng. Để một Tả Giang đang đổi sắc mặt như tắc kè. Dưới cơn thịnh nộ, Tưởng Lệ đang như lạc mất hồn, kìm mà giơ chân đá một cái. “Đê tiện!”
Tưởng Lệ hoảng sợ lùi về . Cho dù nàng ngu xuẩn đến mấy, giờ phút cũng hiểu rõ rằng, ở mặt Tả Giang, dù nàng danh tiếng đích nữ ở Phủ Lang Trung, thì cả đời cũng đừng nghĩ đến việc sự tôn trọng của phu quân .
Bên ngoài phòng cưới ở Phủ Lang Trung, đến xem càng lúc càng đông, hai khỏi đám đông. Một ăn mặc giống hỉ bà, một ăn mặc như nha . Hai chính là Cẩm Tam và Cẩm Tứ.
Cẩm Tam liếc Cẩm Tứ, khẽ hỏi: “Vừa nãy hét lên đủ to ?”
Cẩm Tứ gật đầu: “Cũng tệ.”
Hai mỉm . Đây chẳng qua chỉ là màn mở đầu. Chủ nhân của họ nổi giận, trong kinh thành chắc chắn sắp xảy một trận huyết vũ tanh phong nữa. Chuyện xảy hôm nay ở Phủ Lang Trung mới chỉ là khởi đầu. Những chuyện tiếp theo chắc chắn sẽ khiến tất cả những kẻ liên quan đều thể lùi bước. Từng một, kể cả vị ở trong nội cung , cũng đừng mong chạy thoát.
Nghe đồn Tiêu Thiều , Diêm Vương cũng tránh. Bao nhiêu năm nay trong kinh thành Đại Cẩm Triều, các quý nhân sống quá an nhàn, chắc quên câu từ lâu . Đây cũng coi như là mượn cớ để cho bọn họ hiểu rõ, câu đó là thật đùa.
Tuyên Du ngâm nga ca khúc trở về phủ. Trận hoan ái đêm qua quá kịch liệt, đặt lưng lên giường, thấy khát khô cổ, tiện tay cầm lấy tách bàn uống cạn.
Xuân Phong Độ hổ danh là mị d.ư.ợ.c thượng hạng, đến giờ thể vẫn nóng ran. Tuyên Du dậy, toan ngoài túm lấy một cơ nào đó để giải nhiệt. Vừa đặt chân khỏi phòng, gã chợt khựng . Từ lúc bước phủ đến nay, một ai nghênh đón. Từ gã sai vặt, nha , cho đến một thị cũng chẳng thấy bóng. Cả tòa phủ vắng lặng như tờ, hề chút sinh khí nào.
Tuyên Du rùng kinh hãi, bước chân tới cửa dừng . Cơ thể đang nóng bừng chợt nguội lạnh, một linh cảm chẳng lành dấy lên trong lòng. Gã hô to vài tiếng: “Tiểu Lý! Tiểu Lý ?!”
Tên sai vặt đáp lời, cả phủ cũng chẳng ai hồi âm, cứ như nơi vốn dĩ từng sống. Tuyên Du dám tự tiện ngoài dò xét, gã lùi về phía cửa sổ . Lập tức, một vũng chất lỏng màu đỏ sẫm ngay cửa sổ đập mắt, khiến gã giật thon thót.
Tuyên Du hoảng sợ lùi hai bước, vô tình va tấm bình phong phía lưng. Bình phong đổ, một ngã thẳng xuống đất. Tuyên Du thét lên thất thanh, thấy t.h.i t.h.ể đầy m.á.u cứng đờ chân—đó chính là gã sai vặt Tiểu Lý.
Đầu óc Tuyên Du tê dại, lập tức vội vàng chạy khỏi cửa. nào ngờ, chân gã còn kịp bước, cánh cửa từ bên ngoài đá văng. Hai mặc hắc y sừng sững cửa, vẻ mặt lạnh lùng chút biểu cảm, chằm chằm gã.
“Các ngươi là ai? Có ai ! Bổn điện hạ là Hoàng tử, các ngươi toan gì?” Tuyên Du sợ hãi tột độ. Hai hắc y nhân tiến về phía gã. Chẳng mấy chốc, trong phòng vang lên một tiếng thét t.h.ả.m thiết đến rợn .