Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-10-03 02:41:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày kế, Tưởng Nguyễn thức dậy từ sớm. Bạch Chỉ bưng một bát cháo ngô mới nấu xong. Ngô nấu nhừ, hương thơm nhàn nhạt tỏa , khiến Liên Kiều khỏi thấy lạ. "Hôm nay phòng bếp rộng lượng thế ư? Sao cháo ngô dâng tới?"

Bữa điểm tâm ở thôn trang vốn dĩ chỉ là chút cháo lỏng lèo, may mắn lắm mới lưa thưa vài hạt gạo lứt, thêm chút dưa muối rẻ tiền. Tuy nguyên liệu để nấu cháo ngô hề tốn kém, nhưng phòng bếp lười biếng, chẳng thèm để tâm đến nơi . Hồi mới tới, Bạch Chỉ và Liên Kiều từng đôi co vài trận vì chuyện , song tranh cãi cứ mặc tranh cãi, rốt cuộc vẫn gì đổi khác. Vả , ngay cả kinh thành cũng ai để ý tới, chỗ chủ nhân thực sự, nên Tưởng Nguyễn cũng dần tập thành thói quen.

Bạch Chỉ tươi. "Là do Tiểu Viên đưa tới." Mấy ngày nàng giúp Tiểu Viên sửa y phục, nha đầu cũng là khôn khéo, hiểu đạo lý qua , nên mới chạy qua đây giúp đỡ một chút.

Liên Kiều ngẩn . "Quả là một nha đầu thật thà." Nói xong, nàng bưng bát cháo tới. "Mời tiểu thư dùng vài muỗng ạ, cho thể."

Cháo ngô dù cũng sơn hào hải vị gì, dĩ nhiên công hiệu bồi bổ thể cũng chẳng thể sánh bằng d.ư.ợ.c liệu trân quý thịt cá đại bổ. Chỉ là ngay lúc , ngay cả một bát cháo ngô cũng trở nên hiếm như , quả thực cuộc sống quá tiều tụy. Lòng Bạch Chỉ dâng lên vị chua xót, thấy Tưởng Nguyễn hề do dự, bưng bát lên húp một ngụm, còn gọi các nàng cùng dùng. Bạch Chỉ xúc động vô cùng, sự đổi lớn như , hiếm thấy tiểu thư nhà còn thể an nhiên chịu đựng. Nàng theo hầu tiểu thư từ nhỏ, nha cho một chủ tử sủng ái, cũng nếm trải hết thảy sự lạnh nhạt. Trong vài năm ngắn ngủi, nàng thấu nhân tình ấm lạnh, nên so với những nha đồng trang lứa thì nàng trưởng thành sớm hơn đôi chút. Thế nhưng, Bạch Chỉ nhận , tất cả sự bình tĩnh và nhẫn nại của bản , tiểu thư đều chỉ là tầm thường. Nàng rõ từ khi nào, hình như là cơn bạo bệnh, tiểu thư trở nên khó lường hơn bao giờ hết.

Đời khó tránh khỏi những lúc đại hỷ đại bi mà vẫn giữ tâm trạng tĩnh lặng. Tiểu thư , chỉ cần nhớ tới quãng thời gian sung sướng ở phủ Thượng thư, sẽ luôn lén lút bi thương mà rơi lệ. giờ đây, nàng từng thấy Tưởng Nguyễn lộ vẻ mặt như thế nữa, trái vô cùng thản nhiên, lạnh nhạt. Nghĩ đoạn, Bạch Chỉ với Tưởng Nguyễn: "Hiện tại tiểu thư, tinh thần ngày càng phấn chấn hơn nhiều ."

Tưởng Nguyễn chỉ mỉm , đáp lời. Cuộc sống áp bức, chèn ép vốn chẳng đáng gì. Cơm ngon áo thì ích chi? Đáng sợ nhất là khi chẳng thiếu thứ gì, mà thấy bản trống rỗng. Đó là cuộc sống thương, m.á.u mủ ruột thịt, gia đình, bằng hữu chân thành. Cho dù một bầu bạn, thì cũng chỉ là sự giả dối. Huống chi cuộc sống hôm nay, so với cái kiếp biến thành lợn, tứ chi chặt bỏ nhét chậu gỗ, còn bất lực thấy cảnh m.á.u mủ nhân nhục, thì quá đỗi may mắn ! Ít nhất hiện tại, thể nàng còn nguyên vẹn, còn tự do, ít nhất nàng vẫn còn đang sống. Chỉ cần còn thở, bộ chuyện đều cơ hội bắt đầu . Nàng bước từ địa ngục, tuyệt nhiên để tính toán so đo những chuyện nhỏ mọn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-18.html.]

lúc , một bóng vội vã chạy từ bên ngoài , thấy Tưởng Nguyễn và hai nha đang ở trong phòng, nàng gõ cửa mà xông thẳng . Liên Kiều kinh hãi, đợi thấy rõ là ai mới trách mắng: "Tiểu Viên, ngươi chạy vội như gì?"

Tiểu Viên chỉ lo vịn chặt cánh cửa, thở hổn hển, mặt đỏ bừng. Một lát mới thốt lên: "Tiểu thư, !"

"Khoan thai mà ." Bạch Chỉ nhíu mày. "Đã xảy chuyện gì?"

"Có nhiều quan binh kéo đến, bọn họ bắt đầu bao vây thôn trang, trông thấy tiểu thư g.i.ế.c ." Trong ánh mắt Tiểu Viên tràn đầy bối rối. "Lan ma ma đang dẫn bọn họ đến đây."

Liên Kiều trợn tròn mắt. "Tiểu thư nhà thể g.i.ế.c ? Rõ ràng là ngậm m.á.u phun , thật đúng là vô sỉ!"

"Không cần lo lắng," Tưởng Nguyễn đặt bát cháo xuống, ngữ điệu chút hoang mang. "Cứ chờ xem ."

 

Loading...