Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi vẫn kịp rõ động tác của Tưởng Nguyễn, chỉ thấy thị vệ cứng đờ ngã lăn , khắp thể hề một vết thương nào, duy chỉ khóe môi chậm rãi rỉ một vệt m.á.u đen.

Thấy , những thị vệ còn đều căng thẳng chằm chằm Tưởng Nguyễn, lòng dâng lên nỗi sợ hãi. Nha trông vẻ tầm thường tay độc ác, còn vị Quận chúa tay tấc sắt , chẳng lẽ cũng ẩn chứa tuyệt kỹ gì ?

Tưởng Nguyễn định thể, khẽ xoay chiếc vòng tay Huyết Nguyệt cổ tay. Bên trong đó ẩn chứa chín chiếc ngân châm tẩm kịch độc. Món vật chế tạo vô cùng tinh xảo và linh hoạt, một khi xuất thủ, tất còn đường cứu vãn, nhưng cũng một nhược điểm chí mạng: phóng độc châm ở cự ly gần.

Trong tình thế cấp bách , nàng chợt nhớ một chuyện cũ ở kiếp . Tả Lang Trung Tả Giang con đường quan lộ vô cùng suôn sẻ, thường xuyên hoàng đế những chuyện "bất minh". Và trong kiếp đó, gả cho Tả Giang Tưởng Đan Tưởng Lệ, mà là một vị biểu của Trần Quý phi.

Mọi chuyện hôm nay cứ như xâu chuỗi bằng một sợi dây vô hình, giờ đây nàng thấu hiểu. Tuyên Du tất nhiên quyền lực lớn đến mức sai khiến bộ phủ Lang Trung, nhưng nếu kẻ là Trần Quý phi đang vô cùng đắc sủng thì chuyện khác. Ở kiếp , Tuyên Ly từng khen ngợi Tả Giang là tài ăn , cách xoay xở. Nếu Tả Giang đầu quân cánh của Tuyên Ly, việc hành sự trướng Trần Quý phi là điều thuận lý hiển nhiên.

Xét đến cùng, Tuyên Du và Tưởng Lệ chẳng qua chỉ là quân cờ Trần Quý phi lợi dụng. cớ gì Trần Quý phi thâm cừu đại hận với nàng đến ? Cho dù tay, cũng nên chọn thời điểm , còn sử dụng thủ đoạn tàn độc như thế. Nhìn bề ngoài là nàng bại danh liệt, nhưng thực chất giống với mục đích trí mạng hơn. Cách thức , càng giống thủ đoạn của Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên hơn.

Trần Quý phi hề giống Hạ Nghiên, một khi xuất thủ, ắt hẳn sẽ hậu chiêu liên . Hôm nay nàng tuyệt đối thể dễ dàng thoát . Trần Quý phi tiếc phung phí bộ phủ Lang Trung để đặt cái bẫy thiên la địa võng , quả thực khiến nàng bằng con mắt khác.

Tình thế càng lúc càng nguy nan, nhưng Tưởng Nguyễn càng tỏ vẻ ung dung, trấn định. Nàng thẳng tắp đất trống trong hoa viên phủ Lang Trung, nở một nụ tuyệt sắc yêu mị, khiến rúng động.

Bất tri bất giác, lượng thị vệ tăng lên gấp bội, chia thành hai đội hình. Một đội bao vây Thiên Trúc. Thân thủ của Thiên Trúc dù cao cường đến mấy cũng khó lòng lấy một địch trăm, hơn nữa những thị vệ là tâm phúc do Trần Quý phi phái đến, tuyệt đối loại bao cát tầm thường.

Đội còn vây kín Tưởng Nguyễn ở giữa, chậm rãi tiến tới. Thấy nàng đột nhiên bật , trong lòng bọn chúng khỏi sinh nghi, đồng thời dám manh động. Cái c.h.ế.t của tên thị vệ lúc nãy khiến chúng dám khinh suất, chỉ sợ vị Quận chúa ẩn chứa ám khí gì.

Nàng thản nhiên cất lời: "Chủ tử của các ngươi gây chuyện hôm nay, từng nghĩ đến hậu quả ?"

Những thị vệ đó xong, ánh mắt chợt lóe lên sự kinh hãi. Hành động của Trần Quý phi lẽ là bí mật tuyệt đối, nào . Nếu chuyện gì xảy , Tưởng Nguyễn đáng lẽ chỉ nên đổ tội lên đầu Tuyên Du. vị Hoằng An Quận chúa mở miệng chỉ thẳng Quý phi, thậm chí hề nghi ngờ phủ Lang Trung, khiến bọn chúng kinh hồn táng đảm?

Nếu Trần Quý phi hạ lệnh đưa Tưởng Nguyễn lên giường của Tuyên Ly, bọn thị vệ e rằng sớm tay sát hại nàng để diệt khẩu. Trần Quý phi từ đầu đến cuối vẫn an tọa trong cung cấm, hề lộ diện, hề chút liên quan đến sự vụ , mà Tưởng Nguyễn thể đoán ? Không, ánh mắt của nàng, dường như nàng sớm nắm chắc sự tình trong lòng bàn tay.

Việc đến nước , thể trì hoãn. Mấy thị vệ đồng loạt bao vây Tưởng Nguyễn. Tuy nhiên, còn nhanh hơn động tác của bọn chúng chính là ánh sáng u ám màu xanh phát từ chiếc vòng tay. Chỉ vài tiếng "vút" lên trong gió, vài kẻ trúng chiêu, thoáng chốc ngã xuống chân Tưởng Nguyễn. Dẫu , nàng cần hành động gấp gáp hơn nữa, bởi lẽ thể lực dần suy kiệt do tác dụng của d.ư.ợ.c tính khống chế. Một tên thị vệ thừa cơ vòng lưng, thoắt cái túm chặt hai tay nàng khóa .

Tuy bọn chúng rõ Tưởng Nguyễn rốt cuộc dùng ám khí gì, nhưng lúc thấy cơ thể nàng dần kiệt sức, trong lòng cũng dần thả lỏng. Thiên Trúc thấy Tưởng Nguyễn rơi tay địch, trong lòng vô cùng sốt ruột, tay từng chiêu đều tàn nhẫn, nhưng vì thế cũng để lộ sơ hở, khiến kẻ địch cơ hội c.h.é.m trúng nàng vài nhát.

Thứ Thiên Trúc dạy là g.i.ế.c , nhưng ám sát đa phần là một đối một. Đối phó với nhiều thị vệ như , nàng cũng chỉ là gắng gượng. Lúc Thiên Trúc cũng kinh hãi vô cùng. Một đội quân đông đảo như chỉ để đối phó với một Tưởng Nguyễn, há chẳng là quá mức cẩn trọng ? Hoặc cũng thể là chủ nhân của đối phương hận Tưởng Nguyễn đến tận xương tủy, mới thể tay quyết đoán, đảm bảo chút sơ hở nào.

Một kẻ thừa dịp Thiên Trúc phân tâm, đ.â.m một đao chí mạng bên hông nàng. Thiên Trúc lảo đảo, khi đầu thì bóng dáng Tưởng Nguyễn biến mất.

Lại về Tưởng Nguyễn, khi thị vệ bắt , bàn tay thô ráp của che kín hai mắt nàng. Tưởng Nguyễn c.ắ.n mạnh đầu lưỡi, thể nóng rực một cách dị thường, tựa như một ngọn lửa tà tính từ sâu trong tâm can âm ỉ cháy lên, trực tiếp khiến nàng run rẩy ngừng. Thân thể càng thêm lửa đốt, nội tâm nàng càng thêm băng giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-177.html.]

Không trôi qua bao lâu, chỉ cảm thấy kẻ đang vác nàng dừng bước. Đôi tay che mắt dời . Trước mắt nàng là một căn phòng xa hoa lộng lẫy, hương khí trong phòng toát sự ái khác thường. Mùi hương Tưởng Nguyễn chẳng hề xa lạ. Kiếp khi còn ở trong cung, nhiều phi tần mỹ nhân vì thời gian Hoàng đế lâm hạnh kéo dài, đa phần đều đốt loại hương : Thôi Tình Hương.

Tưởng Nguyễn vốn mị d.ư.ợ.c kịch liệt khống chế, ngửi thấy Thôi Tình Hương , ngay cả đến từng chân tơ kẽ tóc cũng cảm thấy như thiêu đốt. nàng từ đến nay luôn giỏi nhẫn nhịn, đôi má chỉ ửng lên sắc hồng nhàn nhạt. Nếu rõ d.ư.ợ.c tính, e rằng ai dám tin nàng đang trúng mị dược.

“Hoằng An Quận chúa.” Một giọng ghê tởm vang lên, tựa như giòi bọ buồn nôn đang bò xương cốt. Tên thị vệ khom lui . Tưởng Nguyễn còn sức vững, ngã vật xuống mặt đất, ánh mắt lạnh như băng chằm chằm nam nhân đang dâm đãng .

Ánh mắt Tuyên Du tham lam đảo quanh cơ thể Tưởng Nguyễn. Từ gặp mặt trong cung, y mộng cũng chiếm hữu Hoằng An Quận chúa. Sau khi diện kiến tuyệt sắc mỹ nhân như nàng, y đám cơ trong viện, quả nhiên thấy tất cả chỉ là dong chi tục phấn tầm thường. Mấy ngày nay Tuyên Du ăn ngon ngủ yên, ngờ Tả Giang vẻ ngoài đắn khá thức thời, cùng với vị kiều thê Tưởng Lệ mà cưới về, dâng cho y một cơ hội trời cho thế .

Tất nhiên Tuyên Du nào , những kẻ mà y cho rằng là thị vệ của Tả Giang, kỳ thực căn bản của Tả Giang. là y quá đề cao bản lĩnh của . Chẳng qua lúc Tưởng Nguyễn dù mọc cánh cũng khó thoát, nghĩ đến tối nay chắc chắn là một đêm xuân sắc khó quên, Tuyên Du trong lòng nhịn mà kích động tột độ.

Y từng bước tiến đến gần Tưởng Nguyễn. Tưởng Nguyễn nhanh chóng rút con chủy thủ giấu nơi bắp chân. Thanh chủy thủ do Tiêu Thiều tặng từng rời khỏi nàng dù chỉ nửa khắc. Lúc đầu óc nàng càng lúc càng choáng váng, nhưng trong lòng nàng càng hiểu rõ, nếu tiếp tục chờ đợi, kịp đợi đến cứu, chính bản nàng rơi hiểm cảnh . Đặc biệt là bây giờ tầm mắt bắt đầu mờ , Tuyên Du cũng chỉ thấy mơ mơ hồ hồ.

Tuyên Du thấy Tưởng Nguyễn rút chủy thủ, đầu tiên là sững sờ, ngay đó lớn: “Hoằng An Quận chúa, cần gì chuyện dư thừa? Lúc nàng chẳng còn chút sức lực nào. Nếu đối phó với bổn điện, cứ lên giường . Bổn điện nguyện tùy nàng xử lý.” Y toét miệng, ánh mắt càng thêm dâm tà, : “Cẩn thận chớ tự tổn thương. Bây giờ nàng hãy tiết kiệm chút sức lực, lát nữa chúng còn chuyện lớn , sẽ mất sức đây.”

“Cút.” Tưởng Nguyễn lạnh giọng quát.

“Quận chúa hà cớ gì hiểu nhân tình thế thái như ?” Tuyên Du một tiếng, tiến sát đến nàng. “Bổn điện là thật lòng ái mộ Quận chúa. Qua đêm nay, bổn điện tất nhiên sẽ thỉnh cầu Phụ hoàng ban hôn. Ta và nàng vốn ruột, Cẩm Triều cũng từng tiền lệ. Nàng chính là Hoàng tử phi của bổn điện, như chẳng vẹn ?” Y càng càng gần, trong miệng lẩm bẩm: “Bổn điện chắc chắn sẽ hầu hạ Quận chúa thật .”

Tưởng Nguyễn lạnh một tiếng y, ánh mắt bỗng trở nên âm u khó lường, chiếc d.a.o găm trong tay chút do dự đ.â.m thẳng cánh tay trái của . Nàng tay vô cùng tàn nhẫn, dáng vẻ liều mạng chẳng màng sống c.h.ế.t khiến ngay cả Tuyên Du cũng kinh ngạc.

Bộ y phục màu trắng nhạt ngay lập tức m.á.u tươi thấm ướt một mảng lớn, sắc đỏ rực rỡ đến kinh hãi.

Nhìn thấy vệt m.á.u lớn, Tuyên Du ban đầu thoáng giật , ngay đó sự phẫn nộ bùng lên. Hắn quát: "Tiện nhân! Rượu mời uống, uống rượu phạt!" Hắn sải bước dài tiến về phía Tưởng Nguyễn. Trong mắt , nữ nhân quả thật trời cao đất rộng. Hắn hạ cố để mắt tới nàng chính là phúc phần của nàng, mà Tưởng Nguyễn dám mất hứng đến nhường . Hôm nay, nếu giày vò nàng đến mức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, sẽ còn là Tuyên Du nữa!

Dao găm của Tiêu Thiều là một thanh bảo khí, c.h.é.m sắt như bùn. Tuy Tưởng Nguyễn đ.â.m sâu, nhưng cơn đau dữ dội giúp đầu óc nàng tỉnh táo hơn nhiều. Khi nàng ngước Tuyên Du nữa, ánh mắt thoát khỏi sự mơ hồ đó.

Tuyên Du tiến đến mặt Tưởng Nguyễn, định dùng một tay nhấc bổng nàng lên. Tưởng Nguyễn đột ngột vươn tay, một ngón tay khẽ ấn lên chiếc Vòng tay Huyết Nguyệt đang đeo cổ tay .

"Tam điện hạ," nàng lạnh lùng cất lời. "Nếu ngươi còn tiến thêm một bước, đừng trách bản Quận chúa giữ thể diện cho ngươi. Chỉ cần tổn hại đến tính mạng của ngươi, ngươi cũng chỉ còn nước xuống mà diện kiến Diêm Vương."

Những lời quả nhiên ngăn cản hành động kế tiếp của Tuyên Du. Hắn nghi hoặc liếc Tưởng Nguyễn, bật lớn, trong mắt bốc lên ngọn lửa giận dữ. "Bổn điện khuyên ngươi đừng giở trò quỷ quái gì nữa. Người của đều túc trực ngay bên ngoài, chẳng lẽ ngươi còn thần thông quảng đại nào ?"

Tưởng Nguyễn lạnh lùng chằm chằm y, giơ chiếc vòng tay lên. Khóe môi nàng nhếch lên một nụ tàn nhẫn, giọng lạnh lùng như băng: "Tam điện hạ , thứ là gì ?"

 

Loading...