Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:02:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi ngày trong cung đều trôi qua vô cùng nhàn tản. Có Ý Đức Thái hậu chỗ dựa, thái giám và cung nữ trong cung thấy Tưởng Nguyễn đều càng thêm cung kính.
Cũng ít phi tần thỉnh thoảng tìm cớ cận Tưởng Nguyễn, chẳng qua cũng chỉ là lấy lòng Ý Đức Thái hậu mà thôi. thái độ của Tưởng Nguyễn đối với các nàng vẫn giữ mức bình thường, tuy ôn hòa nhã nhặn nhưng hề quá nhiệt tình. Qua nhiều , các phi tử dần cảm thấy lạnh nhạt, dứt khoát cắt đứt giao thiệp với nàng.
Lộ Châu kinh ngạc : "Tiểu thư, Vương Mỹ nhân trông vẻ hiền lành dễ gần. Tại hôm qua tiểu thư lạnh nhạt với nàng như ?"
“Chẳng qua các nàng cũng chỉ điều thỉnh cầu mà thôi. Nếu dính , chỉ e thêm phiền phức." Tưởng Nguyễn đáp.
Lộ Châu thè lưỡi, dám thêm. Thực tế, Tưởng Nguyễn nhớ rõ kiếp Vương Mỹ nhân là kẻ ích kỷ, quen dẫm đạp lên khác để tiến . Bên ngoài nàng giả vờ thiết tỷ với Tưởng Nguyễn, nhưng lưng cùng Hạ Kiều Kiều câu kết. Chẳng riêng gì Vương Mỹ nhân, trong chốn Tam cung Lục viện của Hoàng đế , gì ai đơn thuần? Nếu thật sự là đơn thuần, sớm muộn cũng trở thành một nấm mồ cô quạnh mà thôi.
Đang khi nàng thưởng , Ý Đức Thái hậu chậm rãi bước tới, thấy Tưởng Nguyễn liền cất lời: "Phụ con đưa bái tới. Ai gia hỏi thăm, hóa là tam của con sắp xuất giá.”
Tưởng Lệ sắp xuất giá? Tưởng Nguyễn cúi đầu trầm ngâm một lát, chợt bừng tỉnh. Ngày tháng trong cung sống quá nhàn nhã, nàng suýt quên mất hôn sự của Tưởng Lệ.
Ý Đức Thái hậu thấy nàng suy tư, bèn tiếp lời: "Tưởng Tam tiểu thư xuất giá, con với phận tỷ tỷ tất nhiên về. Những ngày ai gia giữ con cũng lâu, Tưởng Quyền tất hiểu . Hôm nay để ai gia sai đưa con hồi phủ, thiết nghĩ cũng an phận thủ thường một chút.”
Thế lực của Ý Đức Thái hậu lớn như , tất nhiên sớm ngóng rõ ràng mối quan hệ giữa Tưởng Quyền và Tưởng Nguyễn. Dù Tưởng Nguyễn , bà vẫn lòng chỗ dựa vững chắc cho nàng. Hôm nay Tưởng Lệ xuất giá, Tưởng Nguyễn là tỷ tỷ trở về Hầu phủ, Tưởng Quyền đến nước sợ rằng cũng chẳng dám ho he nửa lời.
Tưởng Nguyễn trầm tư chốc lát, liền mỉm đáp: "Đa tạ Hoàng tổ mẫu thương xót."
Ý Đức Thái hậu Tưởng Nguyễn, im lặng . Sống chung suốt ba năm, bà nhận thấy Tưởng Nguyễn thấu tình đạt lý, tính tình ôn hòa, xử lý công việc thỏa đáng, tâm trí thành thục hơn nhiều so với những cùng trang lứa. hiểu , bà luôn cảm giác sâu thẳm trong lòng nàng vẫn còn một uẩn khúc thể chạm tới. Ý Đức Thái hậu đẻ Tưởng Nguyễn mất sớm, điều vô tình bù đắp cho nỗi niềm mất con gái yêu thời niên thiếu của bà. Bà thường nghĩ, nếu Nguyên Dung Công chúa yểu mệnh, con cái của nó lẽ cũng lớn bằng Tưởng Nguyễn. Chính vì lẽ đó, mỗi khi đối diện với Tưởng Nguyễn, Ý Đức Thái hậu luôn dành cho nàng một sự hiền dịu vô bờ, hiếm thấy.
Lúc xuất cung trở về phủ, cả Dương cô cô bên cạnh Thái hậu cùng. Dương cô cô là nữ quan chốn cung cấm, ngay cả Tưởng Quyền cũng nể mặt vài phần. Tưởng Nguyễn đường hoàng hồi phủ như , cũng chẳng ai dám buông lời nghị luận. Hạ nhân Tưởng phủ chỉ dám thì thầm bàn tán, đại tiểu thư ngày nay quả thực tiền đồ vô hạn.
Hồng Anh từng đến tìm Tưởng Nguyễn hai , chỉ là cuộc sống của nàng chẳng hề như lời đồn đại. Phụ Tưởng Quyền dù sủng ái Hồng Anh, nhưng xuất của nàng quá thấp kém, nay đang mang thai, quyền quản lý gia đình rơi tay Nhị di nương. Nhị di nương xưa nay kẻ dễ đối phó, khắp nơi đều ngấm ngầm gây khó dễ cho Hồng Anh. Cứ thế mãi, hậu trạch Tưởng phủ liền biến thành chiến trường của hai nữ nhân, Hồng Anh cũng chiếm chỗ gì.
Hồng Anh tâm sự với Tưởng Nguyễn hồi lâu, nhưng Tưởng Nguyễn vẫn điềm nhiên biểu lộ cảm xúc. Trong lòng Hồng Anh chút vui, cuối cùng cũng gì thêm, chỉ gượng rời . Đợi khi Hồng Anh khuất bóng, Liên Kiều liền cất lời. “Ngũ di nương chẳng lẽ tiểu thư chúng núi dựa lưng cho nàng ?”
“Làm núi dựa lưng cái gì chứ?” Bạch Chỉ nhíu mày. “Tiểu thư nên vướng bận những chuyện vặt vãnh thì hơn.”
Chớp mắt liền đến ngày Tưởng Lệ xuất giá.
Nhị di nương là thứ nữ của Thượng Thư Bộ Lại, gả cho Tưởng Quyền , cũng coi như kết mối quan hệ thông gia giữa hai nhà. Thượng Thư Bộ Lại vốn là gia đình quan gia tiếng ở kinh thành, nên hôn sự của Tưởng Lệ do chính Nhị di nương tự tay lo liệu, tràn ngập sắc đỏ hỉ khí từ đầu đến cuối. Của hồi môn ước chừng năm mươi lăm rương lớn, đối với một thứ nữ mà , là vô cùng phong phú, thể sánh ngang của hồi môn của đích nữ nhà tiểu hộ gia bình thường.
Nhị di nương cũng thật lòng yêu thương Tưởng Lệ, sính lễ bên Tả Lang trung đưa tới, phần lớn đều để cho Tưởng Lệ mang theo tài sản riêng. Tưởng Lệ xem như là vô cùng hãnh diện, nếu nàng đuôi, e rằng vểnh lên tận trời .
Bởi vì Tưởng Lệ ngày hôm đó là tân nương, mặc hỉ phục, Tưởng Nguyễn e rằng tiện diện xiêm y sắc đỏ. Cuối cùng nàng chỉ chọn một bộ y phục màu trắng ngà thanh nhã. Bạch Chỉ chải đầu xong xuôi cho nàng, Tưởng Nguyễn liền đến thăm Tưởng Lệ.
Tưởng Lệ mới hỉ nương thắt tóc, đau đến nỗi nhăn cả mặt mày, nhưng lúc thấy Tưởng Nguyễn bước , nàng liền nhịn thẳng sống lưng, mặt thoáng qua vẻ đắc ý.
Tưởng Nguyễn sai Thiên Trúc trao lễ vật cho nha của Tưởng Lệ, đưa đến mặt nàng . Tưởng Lệ mở hộp xem, bên trong là một chiếc vòng tay vàng khảm trân châu quý giá. Trân châu mỗi hạt đều to tròn long lanh, tản ánh sáng ôn hòa, quả là bảo vật thượng phẩm hiếm thấy. Trên mặt Tưởng Lệ nhất thời lướt qua niềm vui sướng, nhưng nhanh liền thu , giả vờ như vô tình cất lời: “Vòng tay của Đại tỷ xem cũng tệ, trái mắt hơn cái của Nhị tỷ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-175.html.]
Tưởng Tố Tố ở một bên, thấy thì trong mắt lướt qua một tia cam lòng. Lễ vật hôm nay nàng tặng cho Tưởng Lệ là một chiếc vòng tay bằng ngọc lưu ly, món đồ cũng là hàng hiếm , chỉ là nếu so sánh với cái của Tưởng Nguyễn thì kém xa chỉ một bậc. Vậy mà đây là món đồ nhất mà nàng thể lấy . Kể từ khi Hạ Nghiên thất thế, phàm là Tưởng Tố Tố ngoài, chắc chắn sẽ bàn tán chỉ trỏ, nàng cơn uất hận quyết định khỏi viện nữa. Phụ Tưởng Quyền cũng còn đưa tới những thứ đồ trang sức ngoại nhập trân quý như , trang sức trong hộp trang điểm của nàng cũng lâu đổi. Hôm nay thấy Tưởng Nguyễn dù mặc y phục giản dị, nhưng kỹ liền thấy chất liệu phi thường, hàng tầm thường, nhất thời trong lòng Tưởng Tố Tố khỏi thầm mắng chửi. Đầu tiên là mắng Tưởng Lệ cân nhắc, một thứ nữ dùng thủ đoạn xa đến mức dám gặp khác để giành lấy hôn sự của khác. Sau đó mắng Tưởng Nguyễn là cái thứ gái quê hoang dã, nay leo cành cây cao là Thái hậu, liền nghĩ thể nghiễm nhiên hóa Phượng hoàng cành.
Ba tỷ bọn tuy danh nghĩa là tỷ , nhưng thực tế chẳng ai thiết với ai. Tưởng Nguyễn mỉm : ‘‘Chúc mừng Tam .”
Tưởng Lệ tất nhiên vô cùng đắc ý. Từ nhỏ đến giờ, mà nàng đố kỵ trong phủ chính là Tưởng Nguyễn và Tưởng Tố Tố. Tưởng Tố Tố đây Tưởng Quyền che chở nên thôi . Bây giờ Hạ Nghiên thất thế, Tưởng Lệ chê còn kịp, hôm nay trong lòng thấy ngứa mắt nhất, chẳng chính là Tưởng Nguyễn . Nói đến Tưởng Nguyễn một chẳng bản lĩnh gì, hết tới khác còn chiếm lấy vị trí đích nữ, hiện giờ còn là nhờ cơ duyên nào, liền biến thành một Quận chúa cao quý. Mỗi khi nghĩ tới chuyện , Tưởng Lệ liền hết sức ghen tỵ. Làm phu nhân Lang trung, phu nhân của gia đình quan gia, vốn là một chuyện cực kỳ , nhưng bởi vì Tưởng Nguyễn, Tưởng Lệ cảm thấy phận của vẫn thấp hơn nàng một đoạn.
“Đại tỷ khách khí .” Tưởng Lệ .
Thiên Trúc chút khinh bỉ. Tưởng Tam tiểu thư chính là một đơn giản đầu óc gì hết, chuyện gì cũng toẹt mặt, thật sự khiến cho khác chút thiện cảm nào. lúc , Tưởng Đan đến. Nhị di nương trở khi lấy đồ, thấy Tưởng Đan liền lập tức cảnh giác, chắn mặt Tưởng Lệ.
“Đan Nương vẫn chúc mừng tân hôn của tỷ tỷ.” Tưởng Đan khẽ , hiệu cho nha dâng lễ vật tới. “Chúc mừng Tam tỷ.”
Tưởng Lệ thấy Tưởng Đan liền nhíu mày. Nàng dĩ nhiên tường tận hôn sự do mà . Giờ đây thấy Tưởng Đan xuất hiện, quả thực như đang khắc sâu thêm sự châm biếm. Cười lạnh một tiếng, nàng lệnh nha mở hộp quà , chậc chậc hai tiếng, liền đưa tay lấy từ trong hộp một chiếc vòng tay bằng bạc, lắc đầu . “Tứ . Không trách , nhưng lễ vật của quả thực quá đỗi keo kiệt . Tuy chúng là thứ nữ, nhưng cũng là con gái nhà quan . Thứ đồ chơi như thế , ngay cả dân nghèo cũng chẳng thèm dùng tới.”
Nói một cách công bằng, chiếc vòng tay đúng là quá xuất sắc, nhưng cũng tồi đến mức như lời Tưởng Lệ . Với Tưởng Đan mà , đây hẳn là thứ tương đối trong tráp trang sức . Những lời của Tưởng Lệ cay nghiệt ác độc, nhưng chính nàng hề phát hiện , Nhị di nương cũng như thấy. Tưởng Đan cúi đầu, hai vai khẽ run rẩy co , bộ dạng trông vô cùng đáng thương.
Nếu như là đây, Tưởng Tố Tố để duy trì hình tượng tiên nữ luôn sẽ thêm vài câu bênh vực. Nếu như đổi là Tưởng Nguyễn của kiếp , nàng hẳn là cũng sẽ về phía Tưởng Đan. tình thế hôm nay khác, hề một ai lên tiếng. Tưởng Nguyễn mỉm , cất lời: “Tam hãy tô điểm thật lộng lẫy, xin phép ngoài . Hôm nay là tân nương tử xinh nhất.”
Tưởng Lệ đắc ý : “Cảm ơn cát ngôn của Đại tỷ. Ta tất nhiên sẽ như thế.”
Tưởng Nguyễn liền dẫn Thiên Trúc bước thẳng ngoài.
Ra tới bên ngoài phủ , quả nhiên chủ khách đang tiếp đón vô cùng náo nhiệt, nhưng vẻ vui mừng đó phần miễn cưỡng. Hồng Anh đỡ bụng bầu to lớn, tất bật ngược xuôi đón khách. Ngay cả Đại di nương, lâu lộ diện, cũng phụ giúp vì thiếu . Những khách nhân trong miệng thì lời khách sáo, nhưng ánh mắt giấu sự mỉa mai.
Hiện giờ Tưởng Quyền là trò lớn nhất trong kinh thành. Các tân khách đến đây tâng bốc, lưng nghị luận những gì. Phu nhân chính thất đội “nón xanh” cho lão gia nhưng thể phế bỏ. Việc di nương mặt đón tiếp khách khứa, trong các gia đình quan của Đại Cẩm triều, quả là chuyện xưa nay từng .
Ánh mắt của Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng lướt qua , dừng một .
Vị công tử , dù khoác lên gấm vóc lụa là, cũng chẳng thể che giấu khí chất phong lưu ăn chơi. Đôi mắt sáng rực, đảo qua đảo các nữ quyến trong phòng khách, hệt như mãnh thú đang tìm kiếm con mồi.
Tưởng Nguyễn bỗng xoay , giọng mang theo chút lạnh lẽo. “Thiên Trúc.”
“Vâng.” Thiên Trúc mẫn cảm phát hiện cảm xúc của Tưởng Nguyễn , hỏi: “Chủ tử?”
“Võ công sát phạt của ngươi ?” Nàng hỏi.
“Nô tỳ dám tự nhận là cao thủ, nhưng thể địch mười cùng lúc.” Thiên Trúc đáp lời.
“Hôm nay cảnh giác cao độ.” Tưởng Nguyễn rũ mắt, thầm nghĩ: Tuyên Du cũng đến ? Rất . Nàng , rốt cuộc là ai mời Tuyên Du tới đây? Nhị di nương, chính là Tưởng Lệ?