Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 168
Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi Tưởng Nguyễn ở trong cung, mỗi ngày đều trôi qua vô cùng nhàn rỗi, Ý Đức Thái hậu cố tình để ý tới Tưởng Quyền, nhắc đến chuyện để cho Tưởng Nguyễn hồi phủ.
Người lòng liền đoán rằng, Ý Đức Thái hậu đây là chỗ dựa vững chắc cho Hoằng An Quận chúa. Cứ như , tin tức Hoằng An Quận chúa sủng ái vô cùng chân thực đáng tin.
Lòng Tưởng phủ thêm phần rối loạn. Tưởng Quyền vốn định chờ Tưởng Nguyễn hồi phủ để dập khí thế của nàng, nào ngờ một đạo khẩu dụ của Thái hậu giữ Tưởng Nguyễn ở trong cung, khiến nội tâm ông rối bời. Mấy ngày gần đây cũng lời nghị luận lưng, Tưởng Quyền dứt khoát cáo ốm, ở lì trong phủ thượng triều.
Tưởng Tố Tố và Tưởng Siêu cũng ôm nỗi căm tức ngút trời, bởi tin đồn bên ngoài gần đây lan nhanh hơn lửa, rằng hai bọn căn bản cốt nhục ruột thịt của Tưởng Quyền, mà là do gian phu tư thông mà . Huyết mạch Tưởng phủ hỗn loạn, hậu viện tanh bành, trở thành trò cho cả kinh thành. Tưởng Siêu mấy năm nay cố gắng theo Tuyên Ly, con đường quan lộ chút khởi sắc, bắt đầu rũ bỏ hình tượng vô năng đây, ai ngờ tin đồn lan , thái độ đổi khác.
Tưởng Tố Tố so với trưởng cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu. Vốn là đích nữ Tưởng phủ, thường lui tới các tiệc xã giao của giới khuê các, mà mấy ngày nay ngay cả một tấm thiệp mời cũng chẳng nhận . Dẫu nhận , khi nàng đến nơi cũng sẽ cô lập. Nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành thì thế nào? Băng thanh ngọc khiết thì ? Chung quy vẫn chỉ là đứa con hoang rõ lai lịch thôi!
Tưởng Đan ở trong sân viện rõ những chuyện , dĩ nhiên trong lòng vô cùng khoái trá, nở nụ nhàn nhạt. “Thủ đoạn của Đại tỷ thật tinh vi, khó trách thể sự sủng ái của Thái hậu.”
Nha cận thận trọng thưa: "Tiểu thư, qua vài ngày nữa, Tam tiểu thư cũng sẽ xuất giá .” Việc hôn sự của Tưởng Lệ giờ đây như lửa sém lông mày, vô cùng cấp bách. Nay Hạ Nghiên triệt để thất thế, Hồng Anh đang mang thai, chuyện trong hậu viện vặn rơi tay Nhị di nương. Tưởng Lệ là ái nữ duy nhất của Nhị di nương, dĩ nhiên thật lớn. Nghe đồn, hồi môn của nàng thể sánh ngang với hồi môn của đích nữ. Vốn dĩ, Tưởng lang trung định hôn với Tưởng Đan, giờ chuyển sang Tưởng Lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-168.html.]
Tưởng Đan khẽ phất tay áo. "Cứ mặc kệ nàng ." Nha Tưởng Đan, thấy sắc mặt chủ tử vẫn còn ôn hòa, bèn nhân cơ hội tiếp: "Tiểu thư cũng nên tính toán cho chính . Tam tiểu thư gả sẽ đến lượt . mà..." Nàng ngừng , ý tứ rõ ràng: cho đến nay vẫn mối nào tới phủ cầu . Ngày khi còn Hạ Nghiên, bà chỉ chăm chăm lo cho Tưởng Tố Tố, dĩ nhiên sẽ để mắt đến nàng. Giờ Nhị di nương quản gia, cũng sẽ chẳng thật lòng nghĩ cho Tưởng Đan. Còn Tưởng Quyền thì càng chẳng nhớ đến sự hiện hữu của nàng. Trong phủ lớn , một thứ nữ mất mẫu như nàng, dường như thành một góc lãng quên. Tưởng Tố Tố thì trưởng Tưởng Siêu nương tựa, Tưởng Nguyễn nay là Hoằng An Quận chúa. Trong phủ tới tới lui lui, chỉ còn một tiểu thư đơn độc. Cứ tiếp tục chờ đợi vô vọng như thế, e rằng độ tuổi nhất của một thiếu nữ sẽ trôi qua, đến lúc nàng tìm một gia đình để gả, e rằng cũng khó thành.
“Sợ cái gì?” Tưởng Đan dường như căn bản lọt tai lời khuyên của nha , khẽ hỏi . "Hết tháng Tám, chẳng đến ngày tuyển tú nhập cung ?”
Nha kinh hãi. “Tiểu thư... ý là ?” nàng cũng tự đ.á.n.h giá, nếu là tuyển tú, phận của Tưởng Đan trong Tưởng phủ cùng dung mạo của nàng, dường như vẫn kém cạnh.
nay Tưởng Nguyễn là Hoằng An Quận chúa, Tưởng Lệ cũng sắp xuất giá, Tưởng Quyền tất nhiên cam lòng đưa Tưởng Tố Tố cung. Cứ xoay tính , chẳng trong Tưởng phủ chỉ còn một Tưởng Đan là thích hợp nhất ? Thế nhưng, ai chẳng nhập cung tuy vinh hoa phú quý, song cũng hề như lời đời đồn thổi. Chưa kể chi đến chuyện khác, Hoàng đế già đến mức thể phụ của Tưởng Đan, một khuê nữ đang , hà cớ gì chạy thâm cung? Huống hồ, Tưởng Đan ở Tưởng phủ vốn sủng ái, mẫu che chở. Nếu nàng thực sự tiến cung, ai giúp đỡ, bất luận thế nào cũng sẽ chèn ép đến mức xương cốt cũng chẳng còn. Trong lòng nha nghĩ , nhưng đến cuối cùng vẫn dám mở miệng can ngăn, chỉ đành yên lặng cúi thấp đầu. Tưởng Đan mỉm , trong ánh mắt ngời lên một thần thái khác lạ.
Tại Phủ Tướng quân, Triệu Quang những việc , dĩ nhiên là vô cùng phẫn nộ. Một cô cháu gái của ông, thể ở Tưởng phủ mà mặc cho phỉ báng, trách mắng như thế? Chẳng lẽ phủ Tướng quân của Triệu gia dễ bắt nạt đến ? Triệu Nguyên Bình thản nhiên đáp: "Cha, nổi giận chi? Người thấy Tưởng nha đầu cung bái kiến Thái hậu ? Có Thái hậu chỗ dựa, nào còn ai dám khi dễ nàng ." Nói đến việc , Triệu Quang vẫn thấy lòng buồn bực thôi. Tưởng Nguyễn từ khi phong Quận chúa hồi kinh cũng từng đặt chân đến Phủ Tướng quân. Lý thị từng sai đưa thiệp mời cho nàng, nhưng đều Tưởng Nguyễn khéo léo từ chối. Triệu Ngọc Long tính khí giống Triệu Nguyên Bình, dĩ nhiên cực kỳ bất mãn, liền Tưởng Nguyễn đây chỉ là lợi dụng Triệu gia, giờ trèo lên cành cây cao Thái hậu thì lập tức quên Phủ Tướng quân.
Triệu Quang dĩ nhiên tin lời Triệu Ngọc Long thêu dệt, Tưởng Nguyễn cũng chẳng kẻ cậy quyền thế. Chỉ là, ông thực sự hiểu vì hiện giờ nàng giữ cách với phủ Tướng quân. Lâu ngày gặp cháu gái, trong lòng Đại tướng quân khỏi nóng như lửa đốt. Tưởng Nguyễn thà cầu cạnh Ý Đức Thái hậu giúp đỡ, cũng ngỏ lời với phủ Tướng quân, điều khiến vị đại tướng quân chinh chiến sa trường cảm thấy chút chạnh lòng. Thấy Triệu Nguyên Bình vẫn cứ dửng dưng màng đến sự tình, ông hung hăng đá cho một cước: “Ngươi cứ ngẩn trong phòng gì? là phiền phức!” Dứt lời, Triệu Quang liền cầm lấy bội kiếm treo tường, bước thẳng sân luyện kiếm.
Triệu Nguyên Bình nhếch mép, thầm nghĩ lão gia tử nhà chắc chắn đang khó chịu trong lòng nên mới phát tiết. Hắn ngẫm nghĩ, cũng hiểu vì Tưởng Nguyễn cố tình phân rõ quan hệ với Triệu gia như . Vô duyên vô cớ khiến Lý thị cùng mấy trong nhà thương tâm. Tiểu cô nương xưa nay khó thấu, ngay cả kẻ thông minh như cũng hiểu rõ .