Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Quyền giận đến run cả . Kỹ năng thêu thùa của vợ , tất nhiên lão hiểu rõ, nên khi thấy bộ quần áo và đôi giày đó, lão mới kinh động như . Đó chắc chắn chính là bút tích của Hạ Nghiên! Cho dù ngày thường Tưởng Quyền thiên vị Hạ Nghiên, lạnh nhạt với Tưởng Nguyễn, nhưng phàm là nam nhân, khi thê tử đội nón xanh thì ai thể thờ ơ . Tưởng Quyền bây giờ đối với Hạ Nghiên chỉ còn sự tức giận tột độ, ở còn một chút dịu dàng như bình thường?
Hạ Thành thấy cảnh , căm tức Tưởng Nguyễn : “Rốt cuộc ngươi giở trò quỷ quái gì?”
Tưởng Tố Tố cũng quỳ sụp xuống, nấc. “Phụ , phẩm hạnh của mẫu , chẳng hiểu rõ ? Người thể dễ dàng nghi ngờ mẫu như ?”
Tưởng Quyền xuống nữ nhi mà yêu thương nhất . Sau ba năm nàng sinh hoạt kham khổ ở từ đường, Tưởng Quyền vốn mang vài phần áy náy với Tưởng Tố Tố. Kể từ khi Tố Tố hồi phủ, nàng càng thêm hiếu thuận hiểu chuyện. Giờ phút thấy nàng đến t.h.ả.m thương, nội tâm cũng khỏi xao động.
Song, Tưởng Nguyễn một khi tay, xưa nay đều chừa đường lui cho kẻ khác. Nàng đưa mắt hiệu cho Thiên Trúc, Thiên Trúc liền cất lời lạnh lùng. “Nhị tiểu thư, chúng nô tỳ còn tìm vài món đồ bất thường trong viện của .”
Sắc mặt Lâm Lang càng thêm trắng bệch, gần như ngất xỉu ngay tại chỗ. Tưởng Tố Tố cau mày, Thiên Trúc liền nhận lấy một bao bố, ném thẳng xuống mặt .
Đồ vật trong bao bố loang lổ vết máu, một luồng khí tanh tưởi cực gắt xộc tới. Bao vải quăng mạnh, thứ bên trong rơi , chính là một khối thịt nát tanh hôi, m.á.u me be bét, khiến chỉ cần liếc cảm thấy buồn nôn.
“Đây là vật gì?” Hạ Nghiên khẽ giật , theo bản năng cảm thấy chất vải của bao bố chút quen mắt.
“Tử thai.” Thiên Trúc vốn là sát thủ, toát khí lạnh như băng, kết hợp với câu u ám đó, khiến trong phòng khỏi rùng .
Tưởng Nguyễn khẽ . “Mẫu , hôm nay chẳng Nguyễn Nương đẩy ? Người rõ ràng sớm dùng t.h.u.ố.c phá thai, đưa đứa hài nhi c.h.ế.t non tới phòng Nhị , vu oan cho .”
“Nói bậy bạ gì đó!” Hạ Nghiên chút hoảng sợ, bà cũng thứ rốt cuộc từ mà . Vội vàng hỏi Tố Tố: ‘‘Tố Tố, đây là cái gì? Chuyện rốt cuộc là ?”
Trong mắt Tưởng Tố Tố thoáng qua sự căm giận, ngờ Tưởng Nguyễn lăn lộn một hồi, lật tẩy vật . Đang ở mặt Tuyên Ly, Tưởng Tố Tố chỉ thể tỏ yếu ớt, e sợ mà đáp: “Đây là thai! Nương, Tố Tố ăn thai thể dưỡng nhan, cũng rằng con từng rơi xuống vách núi. đây tuyệt đối là bào thai , đây là thai Tố Tố mua về từ hiệu thuốc.”
“Nhau thai?” Thân Nhu che miệng , ánh mắt Tưởng Tố Tố lập tức đổi. Nhau thai chính là thứ m.á.u thịt tanh hôi, ngờ đứa cháu gái vẻ yếu đuối thanh khiết, mà dám dùng thứ kinh tởm như .
Tưởng Quyền cũng chút thất vọng. Tưởng Tố Tố trong lòng lão vốn là thuần khiết tựa tiên tử dính khói bụi trần gian, là niềm kiêu ngạo của lão. Ngày hôm nay nàng khiến lão mất hết thể diện. Biểu cảm của Tuyên Ly cũng khác thường. Trong lòng Tưởng Tố Tố căm tức sôi sục, mặt chỉ biểu hiện vẻ vô cùng ủy khuất.
“Lão gia, thấy , đây là thai, là thứ mà sinh non.” Hạ Nghiên liên tục ngừng giải thích, nhưng ánh mắt liếc sang Lâm Lang đang tái mét mặt mày. Lâm Lang tại sợ hãi đến mức dường như sắp sụp đổ? Hạ Nghiên nghi ngờ dừng , trong lòng chợt lướt qua một suy nghĩ rùng .
Không. Không thể nào. Nàng về phía bao vải thêm một nữa. Màu nâu của tấm vải tại quen mắt đến thế, nó giống hệt tấm vải mà Lâm Lang dùng để gói đứa bé c.h.ế.t non ngày !
“A… á!” Hạ Nghiên kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết, khiến những trong phòng giật nảy . Bà sụp đổ, điên cuồng giật lấy tóc . ‘‘Không thể là như , … thể nào!!!”
“Nương, ?” Tưởng Tố Tố thấy tình cảnh chút hoảng sợ, vội vàng tiến tới kéo Hạ Nghiên. Hạ Nghiên lấy sức lực từ , đẩy Tưởng Tố Tố , liên tục lùi về phía , ánh mắt nàng khác gì thấy một ác ma.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-162.html.]
“Nương, ? Con là Tố Tố đây?” Đang ở mặt Tuyên Ly, việc Hạ Nghiên nổi điên khiến Tưởng Tố Tố cảm thấy vô cùng đau xót, cam lòng.
Hạ Nghiên đau đớn đến mức giật tóc của chính . Khối thai c.h.ế.t mà Tưởng Tố Tố đang mua dùng, chính là huyết mạch ruột thịt của ả! Đây chẳng là chuyện tỷ tỷ ăn ! Chuyện nếu e rằng thể hoang đường hơn nữa, khiến cho sởn hết cả gai ốc, nhưng, hết tới khác, nó là sự thật!
Khóe môi Tưởng Nguyễn nhếch lên, đây mới là mục đích thực sự của nàng. Hạ Nghiên cả đời thương yêu Tưởng Tố Tố, nếu như cốt nhục trong bụng biến thành thai, con gái ruột mua về dùng t.h.u.ố.c dưỡng nhan, liệu bà từ nay về sẽ sống trong những cơn ác mộng buổi trưa?
Thiện ác báo ứng, luân hồi của thiên đạo hề sai khác.
Hạ Nghiên đột nhiên nổi điên, lúc tất cả , từ bên ngoài đột nhiên một nam tử trung niên tới. Nam tử đeo một hòm thuốc, nổi giận đùng đùng xông , nha ngoài cửa cũng ngăn cản . Người nọ thấy Hạ Nghiên, lập tức mắng to: “Ngươi là loại phụ nữ tâm địa rắn rết, dám lừa gạt ! Lấy chì giả bạc lừa ! Không , hôm nay ngươi cùng gặp quan phủ phân rõ trắng đen!’’
Lộ Châu trừng mắt , vội vàng kéo nọ, hỏi: “Vị , ngài lôi kéo phu nhân nhà gì?”
“Khinh bỉ!” Nam tử giận dữ thể kiềm chế. “Cách đây vài ngày, sinh non, là đỡ đẻ cho bà . Bà cho đem chuyện ngoài, còn sẽ báo đáp bằng tiền lớn. khi về nhà mua đồ trong cửa hàng mới phát hiện, bạc tất cả đều là chì giả!”
“Nói càn!” Tưởng Tố Tố giận dữ. “Kẻ nào thu mua ngươi để ngươi vu oan cho mẫu của ? Cẩn thận đưa ngươi lên quan phủ hỏi tội, rõ trái!’’
“Hừ.” Vị hiển nhiên cũng chẳng kẻ dễ đối phó, vẫn lạnh một tiếng. “Ngươi nếu như tin, thể đến Bảo Chi Đường trong kinh thành mà tra xét. Đơn t.h.u.ố.c cho vị phu nhân năm đó vài vị d.ư.ợ.c liệu hiếm thấy, chỉ Bảo Chi Đường mới . Giao dịch mua bán tại đó đều ghi chép trong sổ sách, ngươi cứ việc đến thăm dò một phen, lập tức sẽ rõ ai là kẻ dối!”
Bảo Chi Đường là hiệu t.h.u.ố.c lớn nhất kinh thành. Người ăn coi trọng nhất chính là chữ tín, nếu khác nào tự tay đập đổ biển hiệu. Quả thực họ sẽ dám dối. Chỉ cần tìm các vị t.h.u.ố.c mà Hạ Nghiên dùng khi sinh non, đến Bảo Chi Đường đối chứng một chút là rõ ràng.
Vị nam nhân vẫn hết cơn giận dữ, lập tức tiến tới kéo Hạ Nghiên . “Ngươi, đồ phụ nhân ác độc , mau cùng đến công đường!” lúc Hạ Nghiên hóa thành kẻ điên dại, thần trí chẳng còn minh mẫn, thể khuyên giải đạo lý với nàng?
“Đủ !” Tưởng Quyền cuối cùng cũng gầm lên một tiếng. Ánh mắt lão đỏ ngầu, cơ mặt hai bên má khẽ co giật, hiển nhiên là đang giận đến cực điểm. Chuyện Hạ Nghiên từng sinh non đó chứng thực, thêm bộ y phục của nhi tử càng khiến lão đau đớn đến thấu tâm can. Hạ Nghiên mắt thể nào trả lời câu hỏi của lão, Tưởng Quyền lạnh lùng lệnh. “Mau đỡ phu nhân trở về phòng, trông coi thật kỹ cho , để nàng bước chân khỏi nửa bước!”
Hành động khác gì giam lỏng Hạ Nghiên. Hạ Thành ngờ chuyện hôm nay đột nhiên chuyển biến đến mức , chỉ đành đưa ánh mắt cầu cứu về phía Tuyên Ly, đó vội vàng theo chân Tưởng Quyền. “Ông thông gia, chuyện e rằng…”
Vở kịch hạ màn, Thân Nhu và Hạ Kiều Kiều cũng cần thiết nán thêm nữa. Hạ Kiều Kiều cực kỳ thất vọng khi Tưởng Nguyễn chẳng hề gặp chút tai ương nào. Ngược , Tưởng Lệ và Nhị di nương vui mừng khôn xiết, bọn họ theo Tưởng Quyền nhiều năm, rõ nếu Hạ Nghiên rơi tình cảnh , việc nàng xoay nữa e là khó.
Hồng Anh an ủi Tưởng Quyền, dĩ nhiên cũng chẳng ở Chính sảnh. Trong sảnh nhất thời chỉ còn Tưởng Nguyễn và Tưởng Tố Tố. Tưởng Tố Tố chậm rãi tiến từng bước về phía Tưởng Nguyễn, gương mặt âm trầm buông lời: “Hôm nay là chuyện do chính tay ngươi gây . Thủ đoạn của Đại tỷ quả nhiên vẫn tài tình như xưa.”
“Nhị chẳng lẽ tò mò mẫu vì đột nhiên hóa điên ?” Tưởng Nguyễn lẳng lặng nàng, thốt lên một câu bất ngờ.
Tưởng Tố Tố sững sờ. “Cái gì?”
Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , nụ lọt mắt Tưởng Tố Tố mang theo chút quỷ dị, ma mị. Chỉ thấy Tưởng Nguyễn về phía cục m.á.u thịt đầm đìa nền đất, khẽ. “Bởi vì, hài nhi , chính là ruột thịt của ngươi, do chính mẫu ngươi tự tay vứt bỏ đấy.’’