Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Lang sợ hãi rụt rè tiến lên phía . “Phu nhân, nên bẩm báo một tiếng cho Nhị tiểu thư...”

“Tuyệt đối báo với nó rằng sinh non.” Hạ Nghiên khó nhọc lên tiếng, thở mỏng manh như tơ lụa. ‘‘Ngươi chỉ cần xấp lụa vấn đề, bảo nó đừng dùng nữa.’’ Bà khẽ khàng cảnh cáo: “Nếu chuyện để bất cứ kẻ nào khác , tính mạng cả nhà các ngươi khó lòng giữ nổi.”

Phỉ Thúy cùng Lâm Lang đều kinh hãi hoảng sợ, đồng thời cúi đầu . ‘‘Bọn nô tỳ tuyệt đối sẽ để lộ ngoài.”

“Cút xuống .’’ Hạ Nghiên rõ ràng nhiều lời. Lúc Phỉ Thúy và Lâm Lang đang chuẩn lui ngoài, Lâm Lang đột nhiên vô cùng dè dặt lên tiếng hỏi. “Vậy... t.h.i t.h.ể của tiểu công tử đây, nô tỳ nên xử lý ?”

Hạ Nghiên sững sờ, ngoài cửa sổ, thời tiết lúc ẩm thấp như , e rằng cũng thể giữ lâu. khi thấy khối m.á.u thịt be bết bên trong chậu gỗ, bà khỏi cảm thấy phiền lòng. Lập tức lạnh một tiếng. “Đã c.h.ế.t , tất nhiên là ném ngoài.” Bà chán ghét đầu chỗ khác. “Xử lý cho sạch sẽ, đừng để bất cứ sơ hở nào.”

Lòng của Phỉ Thúy và Lâm Lang đều trở nên lạnh lẽo. Chính là cốt nhục của , mà Hạ Nghiên hành xử như thế... Quả thực khiến thấy lạnh sống lưng. bây giờ quả thật cũng cách nào khác. Bọn họ tất nhiên Hạ Nghiên ý định gì, chỉ thể đáp rời .

Hạ Nghiên giường, khóe mắt bất chợt lăn xuống một giọt lệ. Bà nghiêng sang một bên, giọt nước mắt lặng lẽ biến mất. Trong đôi mắt , một tia độc ác tàn nhẫn chợt lóe lên.

Hài tử của c.h.ế.t t.h.ả.m như thế, cái tiện chủng trong bụng Hồng Anh , nhất định khiến nó c.h.ế.t t.h.ả.m hơn gấp vạn !

Trong đêm, một gian phòng nhỏ bên trong Nghiên Hoa uyển vẫn sáng đèn. Cơn mưa chiều tà khiến khí ẩm ướt, đêm xuống thêm gió lạnh, ánh nến lay động lập lòe, lúc sáng lúc tối, toát lên vẻ quỷ dị ma mị.

Một giọng nhỏ vang lên. ‘‘Vật đó xử lý thỏa ?”

“Sợ khác nghi ngờ, nô tỳ dùng vải bố bọc ở bên ngoài, xử lý sạch sẽ, ai phát hiện .” Một khác cũng hạ thấp giọng đáp .

“Vậy là . Ôi chao! Đêm nay sắc trời âm u, thật khiến thấy bất an kỳ lạ. Ngươi xem, liệu oan hồn của tiểu công tử...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-154.html.]

“Phỉ phui cái mồm ngươi, nửa đêm nửa hôm nhăng cuội cái gì đấy?” Giọng thầm thì dường như cũng vô cùng kiêng kỵ, vội vàng ngắt lời . ‘‘Cũng khuya lắm , chuyện thu xếp xong, xin phép về đây.”

“Được.” Một giọng khác đáp , ngay đó là tiếng bước chân rời . Ánh nến trong phòng leo lắt chiếu bàn, chính là Lâm Lang, nha bên cạnh Hạ Nghiên. Hôm nay nàng giao thai nhi c.h.ế.t yểu cho một ma ma trong uyển. Chỉ dặn rằng đó là thứ ô uế do một nha giữ tiết hạnh bên ngoài sinh hạ, bảo bà đưa thật xa và bán .

Mặc dù chuyện phần kiêng kỵ, nhưng bạc Lâm Lang đưa cho bà tử vô cùng hậu hĩnh, nên bà vẫn vui vẻ nhận lời. Rõ ràng việc đều thu xếp thỏa đáng, nhưng hiểu vì , trong lòng Lâm Lang vẫn dâng lên một cảm giác bất an mơ hồ, dường như đại họa sắp sửa ập đến. Mà hiện tại thể ở bên cạnh Hạ Nghiên, bởi vì bà giả vờ như từng sinh non, cái thai vẫn định và tiếp tục dáng vẻ dưỡng thai như bình thường. Còn Lâm Lang chăm sóc, ngày đêm nấu t.h.u.ố.c bổ để bồi dưỡng thể mới sinh non cho bà.

Sau khi bà lão và Lâm Lang chia tay, bà ha hả sờ chiếc túi tiền căng đầy. Dù Lâm Lang đưa ít tiền bạc, nhưng thi hài đứa bé vẫn thể bán giá cao. Hơn nữa, vật bám theo thai nhi chính là bảo vật hiếm .

Tại kinh thành, những hiệu t.h.u.ố.c lén lút giao dịch những thứ , chuyên thu mua các hài nhi c.h.ế.t yểu mới lọt lòng để chuyển bán. Đặc biệt là các phu nhân, tiểu thư nơi phủ quyền quý, thường dùng d.ư.ợ.c liệu để dưỡng nhan. Song, vì vật huyết khí đầm đìa, khó bề công khai sử dụng, nên chỉ thể lén lút thu mua.

Hôm nay, bà lão nhận thi hài đứa bé từ Lâm Lang, lập tức sang tay bán cho một cửa hiệu dược. Chỉ trong chốc lát thu lợi nhuận gấp đôi, thể vui mừng khôn xiết? Vì , bà tức khắc phấn khởi ngoài tửu quán, đ.á.n.h chén no say.

Bên trong Tố Tâm Uyển, Hồ Điệp bưng một chiếc chén lưu ly sáng bóng, dâng tới bên giường Tưởng Tố Tố. "Tiểu thư, mời dùng ngay khi còn ấm."

Hơi nóng vẫn bốc lên nghi ngút từ chén, nhưng màu sắc bên trong khiến sinh lòng ghê sợ. Tuy mùi hương thơm nồng, nhưng vẫn cho dày cồn cào, phủ tựa hồ cuộn trào.

Tưởng Tố Tố đặt hộp phấn mới tay xuống, thản nhiên tiếp nhận chiếc chén lưu ly từ Hồ Điệp. Nàng cầm chiếc muỗng ngọc khuấy nhẹ, thờ ơ cất lời: "Hôm nay thứ ?"

"Mấy ngày nay trong kinh thành hàng hiếm. Chưởng quỹ tiệm t.h.u.ố.c bảo đây là hàng mới thu mua trong ngày, vô cùng tươi. Nô tỳ tốn hai trăm lượng bạc mới thỉnh về ." Hồ Điệp , sắc mặt vẫn bình thản.

"Ta , lát nữa ngươi ghi sổ sách, lĩnh bạc thưởng." Tưởng Tố Tố nâng chén, đưa lên chóp mũi hít hà nhẹ nhàng, lộ vẻ mặt say đắm. Việc dùng vật bổ dưỡng dưỡng nhan còn là chuyện ngày một ngày hai. May mắn nhờ thứ huyết khí , vết sẹo kinh hãi gương mặt nàng mới nhanh chóng lành . Vật vốn trân quý hiếm , khác sợ hãi cảnh m.á.u me đầm đìa, nàng hề e ngại. Vì nhan sắc , những thứ đáng gì? Rốt cuộc thì gần đây thể cần dùng tới m.á.u gà nữa. Chắc chắn dung nhan của nàng sẽ càng thêm tuyệt mỹ vô song. Xem , đến lúc nên ngoài dạo vài vòng để khoe nhan sắc.

Tưởng Tố Tố bưng chén, chậm rãi nhấm nháp "món ngon" đó. Hồ Điệp ở bên cạnh cố gắng kìm nén sự buồn nôn đang dâng trào trong lòng. Trong đống tạp vật hỗn độn cửa phòng nha ở Tố Tâm Uyển, một mảnh vải lặng lẽ mặt đất. Nhìn , lẽ đó là thứ dùng để bọc một vật gì đó... Đó là một tấm vải thô, phía còn dính chút vết bẩn màu nâu đen thẫm.

 

Loading...