Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên Trúc thoáng trầm ngâm giây lát. "Tiểu thư, là để thuộc hạ đem xấp tơ gấm tráo đổi với của Tưởng Tố Tố?" Mặc dù hiện giờ theo Tưởng Nguyễn, Thiên Trúc vẫn duy trì thói quen như khi còn theo Tiêu Thiều, tự xưng là "thuộc hạ".

"Sát kê yên dụng ngưu đao." Tưởng Nguyễn lắc đầu. "Không cần đến lượt ngươi nhúng tay, tự nhiên sẽ kẻ chúng giải quyết việc khó nhằn ." Nếu mà Hạ Nghiên đối phó chính là Hồng Anh, cớ gì Hồng Anh phản kích?

Nàng hỏi Thiên Trúc: "Ngươi hiểu rõ về độc dược?"

"Thuộc hạ từng theo chủ tử đối phó với Nam Cương, hiểu sơ qua đôi chút. Hương liệu tính là hiếm lạ." Thiên Trúc đáp.

"Tốt. Ngươi cách giải độc chăng?"

"Thuộc hạ xin thử một phen."

Lúc Hồng Anh theo lệ thường đến Nguyễn cư, nhận chén Bạch Chỉ đưa qua, nàng y phục của Tưởng Nguyễn mà kinh ngạc: "Y phục của tiểu thư thêu dệt thật tinh xảo, sợi tơ dường như còn ánh lên thứ quang hoa lấp lánh."

Trên y phục của Tưởng Nguyễn thêu một đóa cúc đỏ thẫm, đóa cúc thêu một con Loan điểu màu trắng như tuyết, cách thêu vô cùng khéo léo. Loan điểu thêu dệt sống động như thật, từng sợi tơ mơ hồ phát ánh sáng của trân châu, càng khiến cho Loan điểu trở nên nổi bật, giống như thể tung cánh bay khỏi y phục.

Tưởng Nguyễn mỉm : "Đây là tơ lụa do tổ mẫu đưa qua, quả thực . Nếu di nương yêu thích, thể thỉnh đem phần tơ gấm còn về viện dùng."

Loại gấm vốn hiếm , Hồng Anh vô cùng yêu thích cái , thấy lời liền trở nên vô cùng vui vẻ, lập tức mang tấm vải lụa trở về.

Sau khi Hồng Anh rời , Thiên Trúc kỳ quái Tưởng Nguyễn, im lặng giây lát, vẫn nhịn mà cất lời hỏi: "Tại tiểu thư như ? Trực tiếp để thuộc hạ tráo đổi tấm lụa đó hơn ?"

"Tất nhiên là ." Tưởng Nguyễn mỉm . Đương nhiên cần chỉnh đốn Hạ Nghiên, nhưng Hồng Anh quá thông minh. Người thông minh, nếu như nắm thóp, khó để đảm bảo ngày nảy sinh những tâm tư nên .

Đương nhiên, lý do quan trọng nhất Tưởng Nguyễn với Thiên Trúc. Bởi vì liên quan tới Phái nhi ở kiếp , mặc dù nàng sẽ thương cảm đứa bé trong bụng của Hạ Nghiên, nhưng cũng sẽ chủ động tay hại c.h.ế.t nó. Để cho Thiên Trúc tay là một chuyện, dẫn dụ Hồng Anh tay là một chuyện khác. Cách thức mượn đao g.i.ế.c , Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố dùng vô cùng thuận buồm xuôi gió, ở kiếp , nàng cũng sẽ thua kém.

Tưởng Nguyễn phân phó Thiên Trúc: "Sáng sớm ngày mai, ngươi báo cho Ngũ di nương, trong tấm vải lụa hương liệu khiến cho khác sinh non, đó là do Phu nhân động tay động chân."

Sáng sớm ngày hôm , trời hửng sáng, lúc Tưởng Nguyễn đang chải đầu rửa mặt, Hồng Anh ôm theo tấm tơ gấm xông Nguyễn cư. Có lẽ do đột ngột tin tức khiến cho lòng nặng trĩu, mặt Hồng Anh còn mang theo nét lo lắng sốt ruột, khác hẳn vẻ thanh nhã thong dong vội vã của thường ngày. Nàng trực tiếp hỏi thẳng: "Đại tiểu thư, rốt cuộc sự việc là thế nào?"

Hôm qua nàng thật sự yêu thích xấp tơ lụa , vì mới mang về trong viện, còn nghĩ may hoa văn gì mới . Không ngờ tới sáng sớm Thiên Trúc bên Tưởng Nguyễn tới báo, tấm lụa tơ tằm động tay động chân, thứ khiến cho khác sinh non.

Tưởng Nguyễn rót cho nàng một chén : "Di nương chớ vội, chuyện đây cũng trúng chiêu." Nàng thở dài một tiếng. "Loại hương liệu nếu như các khuê nữ dùng, ngày sẽ... thể mang thai."

Hồng Anh sững sờ, điều khiến nàng cũng hề ngờ tới. Do dự về phía Tưởng Nguyễn: "Đại tiểu thư, mắt tính toán ?"

"Còn thể , tìm đại phu đến khám chứ ." Tưởng Nguyễn lắc đầu.

Hồng Anh : "Làm thể để yên chuyện xảy ? Phu nhân ác độc như thế, hại tiểu thư, còn hại đứa bé trong bụng tiện , loại hành vi như thế thật sự đáng giận. Tiện chẳng qua cũng chỉ là một nô tỳ, nhưng tiểu thư là cành vàng lá ngọc, đường đường chính chính là trưởng nữ con vợ cả của Tưởng phủ, thể nhẫn nhịn cơn tức . Thái hậu nương nương thương yêu tiểu thư như , nếu như tiểu thư tấu rõ chuyện với Thái hậu nương nương, Thái hậu nương nương nhất định sẽ chủ cho tiểu thư."

Tưởng Nguyễn như nàng . Ngũ di nương Hồng Anh kém cỏi, còn dám mượn tay để trừ khử chướng ngại vật cho ? Kiếp chuyện dễ dàng như , nàng là Bồ Tát, dựa cái gì loại bỏ chướng ngại vật cho đời chứ.

"Di nương thật sự cảm thấy, cung bẩm báo với Thái hậu nương nương là thượng sách ?" Tưởng Nguyễn .

Trong lòng Hồng Anh nhảy dựng, trong lời Tưởng Nguyễn hàm ý khác, chần chừ : "Chuyện ... Có gì ?"

"Di nương nghĩ thật rõ, tơ gấm nếu dùng ở trong vòng ba ngày chắc chắn sẽ khiến cho khác sinh non. Không dám giấu diếm Di nương, Nguyễn cư của thật cũng... chẳng sạch sẽ lắm . Huống chi hôm qua lúc Di nương mang tơ gấm về, đường nhiều nha thấy. Tưởng phủ lớn, chuyện nhỏ như chỉ cần tìm hiểu kỹ càng một chút là thể . Thân thể Di nương đang mang thai, cầm tơ gấm về phản ứng sinh non, Phu nhân , sẽ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-152.html.]

Hồng Anh sững sờ, bỗng dưng hiểu ẩn ý trong lời của Tưởng Nguyễn, chỉ cảm thấy lưng trở nên lạnh lẽo.

Tưởng Nguyễn tiếp lời, giọng nhanh chậm. “Tất nhiên thể cung bẩm báo rõ ràng với Thái hậu nương nương. nếu thật sự điều tra , phu nhân ắt sẽ bó tay chịu trói. Bà hận di nương thấu xương, cho dù trừng phạt, chắc chắn cũng sẽ kéo di nương đệm lưng mà c.h.ế.t theo. Đến lúc đó, thái y trong cung thường thể mua chuộc, chỉ cần xem xét là rõ mười mươi. Di nương như , chỉ sợ cũng sẽ rơi kết cục bi thảm. Ta thì hề hấn gì, phu nhân hại cuối cùng cũng sẽ báo ứng. di nương cam tâm những công sức bấy lâu đổ nay tan thành bong bóng nước ? Di nương cam tâm ?”

Từng câu từng chữ như một lời chú ngữ mê hoặc lòng . Hồng Anh lẩm bẩm: “Không cam lòng, tuyệt đối cam lòng.”

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm .

Hồng Anh thẳng Tưởng Nguyễn, chợt nắm chặt ống tay áo của nàng. “Tiểu thư, tiểu thư mau cứu . Thiếp Hạ Nghiên mưu hại, chỉ một chốn an cư trong phủ mà thôi!” Nàng cuối cùng cũng hiểu rõ, chỉ vị Đại tiểu thư Tưởng phủ mặt, đương kim Hoằng An Quận chúa, mới là cứu tinh duy nhất của nàng. Mặc dù Tưởng Nguyễn hề hứa hẹn, nhưng Hồng Anh , nàng nhất định cách.

“Di nương chớ nóng vội.” Tưởng Nguyễn vỗ nhẹ tay Hồng Anh, nụ mặt càng thêm ôn hòa. “Hiện giờ phu nhân chắc chắn rằng di nương nhất định sẽ sinh non. Nếu trong vòng ba ngày di nương xảy chuyện gì, Hạ Nghiên chắc chắn sẽ nghi ngờ bào thai trong bụng di nương. Tuy nhiên, nếu xấp lụa tơ tằm mà di nương cầm về , vốn dĩ là tấm lụa tẩm hương liệu thì ?”

Hồng Anh từ từ buông lỏng tay, ánh mắt mờ mịt về phía Tưởng Nguyễn.

“Lụa tơ tằm tổng cộng hai xấp, một xấp đưa đến viện , một xấp đưa đến viện nhị . Nếu chứng minh vật là vật sạch sẽ, đoán nhị hẳn cũng sẽ sai may một bộ xiêm y từ tấm lụa đó. Nếu là do nha lầm lẫn lấy nhầm tấm lụa, di nương tự nhiên sẽ sinh non. Đơn giản, là di nương may mắn thoát nạn.”

Hồng Anh dần bình tĩnh . Theo cách của Tưởng Nguyễn, xấp lụa của nàng sẽ chứng minh là vô hại, còn xấp lụa của Tưởng Tố Tố mới là thứ động tay động chân. Nàng đương nhiên sẽ sinh non, bởi vì kẻ sinh non… sẽ là một khác.

Hồng Anh há hốc miệng, chút thể tin nổi Tưởng Nguyễn. “Đại tiểu thư thì dễ, nhưng thể tráo đổi hai xấp lụa đây?” Nàng suy nghĩ một chút, khẩn thiết : “Bên cạnh đại tiểu thư nhiều tài năng như , thể nào nhờ tiểu thư giúp một tay…”

“Ngũ di nương!” Không đợi Hồng Anh xong, Tưởng Nguyễn cắt ngang lời nàng. “Tuy giữa và phu nhân mâu thuẫn, nhưng cuộc đối đầu cần vội vã nhất thời. Nếu báo thù, tự khắc sẽ tìm cách riêng. di nương thì thể chờ đợi . Di nương, trong vòng ba ngày, nếu thể hoán đổi xấp lụa, cũng chỉ còn một con đường…” Nàng mỉm , ý vị thâm sâu. “Tìm cách giả vờ sinh non mà thôi. Cách tất nhiên thể thực hiện , nhưng cơ hội ngàn vàng trong tay di nương cũng sẽ còn nữa .”

Trái tim Hồng Anh đập thình thịch như co rút , từng chữ từng lời của Tưởng Nguyễn đều đ.â.m thẳng tử huyệt của nàng. , nếu như khác nghi ngờ, nàng chỉ thể giả vờ sinh non để thoát , nhưng một khi , kế hoạch bấy lâu của nàng cũng sẽ tan biến. Nếu thể đ.á.n.h tráo xấp lụa, chỉ thể khiến bào thai trong bụng Hạ Nghiên biến mất, hơn nữa còn thể khiến việc vô cùng sạch sẽ. Hương liệu , há chẳng là do chính Hạ Nghiên tự động thủ !

Giọng nhẹ nhàng mà ôn hòa của Tưởng Nguyễn truyền đến: “Thật sự di nương diệt trừ hài tử trong bụng phu nhân ? Tại di nương tự hỏi lòng ?”

Thân thể Hồng Anh run lên bần bật. , nàng hận Hạ Nghiên, càng hận khối cốt nhục trong bụng Hạ Nghiên. Nếu đứa bé , đó chính là thời cơ nhất để giải quyết Hạ Nghiên trong phủ. Khi đó, Tưởng Quyền nhất định sẽ dành nhiều tâm tư và thời gian hơn cho riêng nàng!

Hồng Anh liếc Tưởng Nguyễn một cái thật sâu, bỗng nhiên dậy. “Thiếp đa tạ tiểu thư chỉ điểm.”

Tưởng Nguyễn mỉm . Lòng thế gian chính là như . Đố kị, bất mãn, ganh đua so sánh, thù hận, chỉ cần một chút thôi, cũng đủ sức thôn tính lý trí của một . Hồng Anh đưa sự lựa chọn. Chuyện đời vốn là thế, đạt điều gì, ắt trả một cái giá tương xứng.

Trước khi rời , Hồng Anh phía Tưởng Nguyễn, nhẹ nhàng hỏi: “Đại tiểu thư, lúc khi ban tặng xấp lụa cho , thật sự hề bên trong loại hương liệu c.h.ế.t ?”

Tưởng Nguyễn nâng chén lên, chậm rãi nhấp một ngụm. “Không .”

Hồng Anh thêm gì nữa, xoay rời .

Sau khi Hồng Anh khuất bóng, Thiên Trúc tiến tới bên cạnh Tưởng Nguyễn, hỏi: “Nàng thật sự thể tự đổi xấp lụa ?”

“Tất nhiên.” Tưởng Nguyễn nheo mắt. Từ một kỹ nữ chốn phong trần mà leo lên vị trí thất thể ngang hàng chính thất, còn Tưởng Quyền, nổi danh thanh liêm, yêu thích. Hồng Anh tất nhiên là một nữ nhân tầm thường. Nhiều năm như , nàng là cái đinh trong mắt Hạ Nghiên nhưng vẫn thể bình yên vô sự. Nếu chút bản lĩnh, nàng sớm khác ăn đến còn cả xương cốt.

Hồng Anh vốn dĩ chẳng loại như Triệu Mi. Nàng thông minh hơn Triệu Mi gấp bội, dã tâm cùng tâm địa độc ác cũng sâu hơn nhiều lắm.

Thiên Trúc lặng lẽ Tưởng Nguyễn, hề thốt một lời. Sự việc Tưởng Nguyễn cần nhúng tay, mà vô tình nắm nhóp nhép của Hồng Anh, điều tất nhiên hơn nhiều so với việc tự đổi chác xấp lụa .

Tưởng Nguyễn khẽ rủ mi mắt, gương mặt lập tức nở một nụ quỷ dị. Phàm là bậc mẫu mất cốt nhục, nỗi đau nào thể nguôi ngoai. Kiếp chịu đựng nỗi thống khổ tan nát cõi lòng , kiếp Hạ Nghiên ắt cũng gánh chịu cảm giác tương tự, thậm chí, còn hơn thế nữa.

 

Loading...