Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian xuân quang tươi luôn trôi qua thật nhanh chóng, thoáng chốc cảm nhận cái nóng nực của ngày hè. Lộ Châu sai mua về từng khối băng lớn đặt trong phòng. Thái hậu ban thưởng ít bạc của cải, tuy rằng băng là vật quý giá, nhưng Tưởng Nguyễn thực sự hề thiếu thốn.

Chè hạt sen ướp lạnh Liên Kiều bưng lên, Tưởng Nguyễn nếm thử một miếng, nấu ngon ngọt miệng. Hơi lạnh từ băng lan tỏa, khiến khoan khoái, quả thực là hương vị tuyệt hảo thích hợp với mùa hạ. Góc phía Tây của viện trồng một hàng trúc, tuy nhiều nhưng mảnh xanh biếc đó tạo nên khung cảnh thật mỹ lệ. Điều khiến cho bên ngoài trời nắng chang chang, thì bên trong Nguyễn Cư vẫn luôn mát mẻ dễ chịu.

Lộ Châu ưa thích sự mát mẻ, nàng đem bộ đồ thêu thùa trong phòng để . Tưởng Nguyễn cũng gì. Thiên Trúc giống như là vật trang trí , ở một bên Lộ Châu thêu khăn. Kỳ thực, Thiên Trúc hề kém cỏi, ngược , trình độ thêu thùa của nàng nếu so với tú nương danh tiếng trong kinh thành cũng hề kém cạnh. nếu cứ tiếp tục để nàng phô bày tài năng như , ngược sẽ khiến khác sinh nghi ngờ. Mặc dù Tưởng Nguyễn thường mặc y phục màu sắc tươi sáng nổi bật, nhưng nàng thật chú trọng lắm những thứ , nên dứt khoát để Thiên Trúc nữa, chỉ để nàng lo việc tai mắt, dò xét tin tức là .

Trong phòng chút mát mẻ dễ chịu, nhưng ánh mặt trời bên ngoài càng lúc càng chói chang. Chớp mắt quá giờ Ngọ, khi dùng cơm trưa thưởng thức một chén chè mát lạnh, Tưởng Nguyễn cũng cảm thấy buồn ngủ. Nàng đang định dậy lên giường nghỉ một lát, trong viện tới bẩm báo.

Người tới là Đỗ Quyên, nha cận bên cạnh Tưởng lão phu nhân. Thiên Trúc liền hỏi: ‘‘Đỗ Quyên tỷ tỷ, cớ gì tỷ đích đến đây?”

Đỗ Quyên đáp: “Một vị cố nhân của Lão phu nhân đến thăm , tiện tay biếu tặng hai xấp lụa tơ tằm. Người sai nô tỳ mang một xấp tới dâng Đại tiểu thư.”

Tưởng Nguyễn , thản nhiên hỏi: “Tam và Tứ cũng phần ?’’

Đỗ Quyên mỉm Tưởng Nguyễn. Hiện nay trong Tưởng phủ ai dám xem nhẹ vị Đại tiểu thư nữa. Lúc khi phu nhân quá cố còn sống, nàng chịu sự lạnh nhạt của Lão gia, địa vị của Phu nhân quá cố, Đại thiếu gia và Đại tiểu thư trong phủ thấp đến nỗi ngay cả một nô tỳ cũng thể chà đạp. Vốn tưởng rằng đời họ sẽ thể nào xoay nữa. Ai ngờ hôm nay Đại thiếu gia nhanh chóng trở thành danh tướng của Đại Cẩm triều, Đại tiểu thư còn trở thành Quận chúa đương triều. Cho dù danh hiệu Quận chúa , phủ Tướng quân cũng là chỗ dựa vững chắc cho nàng, thử hỏi còn ai dám khinh thường? Quả thực, kỳ ngộ của với thật sự kỳ diệu. Đỗ Quyên mở miệng : ‘‘Không , tổng cộng chỉ hai xấp. Lão phu nhân vốn định đưa cho Phu nhân (Hạ Nghiên), nhưng Phu nhân lớn tuổi, nên để cho những tiểu thư trong phủ đang ở độ tuổi trẻ trung mặc mới . Nếu xét theo danh vị, và Nhị tiểu thư là xứng đáng nhất, huống hồ tuổi của Tam tiểu thư và Tứ tiểu thư quả thật vẫn còn nhỏ.”

Tưởng Nguyễn khẽ thầm trong lòng. Hiện tại Tưởng Lệ cùng với Tưởng Đan cũng là đại cô nương đến tuổi cập kê, tuổi tác giữa bốn tỷ bọn họ vốn cũng cách biệt là bao. Đây rõ ràng là phân biệt thế thứ. Kỳ thực, điều thể trách Lão phu nhân, nhưng do Hạ Nghiên tự . Tưởng Nguyễn lệnh Bạch Chỉ nhận lấy xấp lụa tơ tằm, với Đỗ Quyên: “Nếu như , thì nhờ Đỗ Quyên tỷ cảm tạ Tổ mẫu .”

Đỗ Quyên vội vàng từ chối: ‘‘Đại tiểu thư lời khiến nô tỳ tổn thọ mất.” Nàng dáng vẻ dịu dàng của Tưởng Nguyễn, trong lòng càng thêm thổn thức. Mỗi ngày Tưởng Nguyễn vẫn cứ bình thường, hề phô bày vẻ cao quý của Quận chúa. Ngay cả khi thăng lên vị trí Quận chúa, nàng cũng hề bắt buộc tất cả hầu cư xử với bằng lễ nghi của hoàng gia. nàng chỉ cần ở một nơi nào đó, ánh mắt nhẹ nhàng lướt tới, lập tức sẽ khiến cho lòng cảm thấy nặng trĩu. Dường như đó là khí độ chỉ ở bậc quý nhân nội cung.

Sau khi hàn huyên thêm vài câu với Tưởng Nguyễn, Đỗ Quyên mới vội vàng cáo lui.

Sau khi Đỗ Quyên cáo lui, Tưởng Nguyễn mới bảo Bạch Chỉ và Liên Kiều mở những tấm lụa tơ tằm mà nha đầu mang đến. Loại lụa tơ tằm xuất xứ từ Tây Vực, ở Đại Cẩm triều vẫn cực kỳ hiếm hoi. Một xấp như , giá trị lên đến trăm lượng hoàng kim, quả thực là vô giá.

Những sợi tơ quả thực sắc màu kiều diễm rực rỡ. Quả nhiên, Liên Kiều và Bạch Chỉ mở , Lộ Châu kìm tiếng kinh ngạc thốt lên.

Từng sợi tơ những tấm lụa bóng bẩy tựa ngọc, tựa hồ ẩn chứa ánh sáng huyền ảo của trân châu. Chỉ cần chiêm ngưỡng thôi cũng khiến khỏi mừng rỡ. Lộ Châu hưng phấn : “Nếu thêu thêm một đóa hoa lên cẩm y … Ắt hẳn sẽ tạo nên danh tiếng lẫy lừng trong giới quý nữ kinh thành một thời gian dài.”

“Những sợi tơ quá, bằng để Thiên Trúc thêu một đóa hoa. Không , hoa tuy nhưng quá tục, vô tình mất vẻ kiều diễm thanh tao của sợi tơ. Chi bằng thêu đom đóm, Thiên Trúc khéo tay như , nhất định sẽ thêu sống động.”

Thiên Trúc bước đến xấp lụa tơ tằm, đưa tay vuốt nhẹ. Lộ Châu đau lòng thốt lên: “Ngươi nhẹ một chút! Đừng tổn hại đến xấp cẩm tú .”

Lời dứt, thấy Thiên Trúc khom xuống, khẽ ngửi tấm lụa. Tưởng Nguyễn trầm ngâm quan sát. Một lát , Thiên Trúc mới thẳng dậy, cuốn xấp lụa cất gọn sang một bên, đôi mày kìm nhíu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-151.html.]

Tưởng Nguyễn nàng, ánh mắt như điều suy nghĩ, cất lời hỏi: “Có điều gì bất ?”

Thiên Trúc đáp: “Bản xấp lụa tơ tằm vấn đề gì. đó tẩm ướp thêm một loại hương liệu, khi kết hợp với loại tơ lụa sẽ phát huy một tác dụng đặc biệt.”

Tưởng Nguyễn nhíu mày: “Tác dụng gì?”

Thiên Trúc thản nhiên : “Nếu phụ nhân đang m.a.n.g t.h.a.i ngửi mùi hương , trong vòng ba ngày chắc chắn sẽ dẫn đến sẩy thai. Cho dù là khuê nữ xuất giá, nếu ngửi loại hương lâu ngày, e rằng sẽ vĩnh viễn thể thụ thai nữa.”

“Cái gì?” Liên Kiều kinh hãi thất sắc, giận đến mức thiếu chút nữa xé nát xấp lụa. “Tại thể như ? Lão phu nhân tại đưa tới thứ tà độc ?”

Thiên Trúc giải thích: “Hương liệu xấp vải còn mới, chắc hẳn tẩm ướp và sấy khô chỉ trong đêm qua.”

“Không Tổ mẫu, là Hạ Nghiên.” Tưởng Nguyễn mỉm . Mặc dù t.h.a.i p.h.ụ Hạ Nghiên nhiều bất tiện thể tự mặt, nhưng việc sổ sách nội vụ vẫn trong tay bà . Bất cứ vật phẩm nào do cố nhân của Tưởng lão phu nhân đưa tới đều ghi sổ, tất nhiên sẽ qua tay Hạ Nghiên. Bà giở trò, quả thực dễ như trở bàn tay. Ngay từ lúc Đỗ Quyên những tấm lụa chỉ tặng riêng cho và Tưởng Tố Tố, cảm thấy bất thường. Quả nhiên, Hạ Nghiên khiến thất vọng.

“Bà gì? Quả là đại lá gan, dám ngay trong phủ mưu hại tiểu thư!” Bạch Chỉ cũng phẫn nộ vô cùng, nhưng nàng còn ngây thơ nghĩ rằng Tưởng Quyền sẽ chủ cho tiểu thư như những năm .

“Bà chỉ nhằm một .” Tưởng Nguyễn : “Bụng của Ngũ di nương, đến nay ba tháng .”

Thai nhi trong bụng Hồng Anh ngày một lớn, e rằng Hạ Nghiên sớm yên. Hồng Anh vốn việc cẩn trọng, tiểu viện của nàng bố trí phòng vệ nghiêm ngặt, ngay cả một con ruồi cũng khó lòng lọt . Huống hồ, Tưởng Quyền còn đồng ý cho Hồng Anh dùng tiểu trù phòng riêng. Hạ Nghiên tay quả là khó như lên trời. Thế nhưng, cốt nhục trong bụng Hồng Anh từ đến nay vẫn là cái gai trong lòng bà , bởi con cái của Tưởng phủ, trong suy nghĩ của Hạ Nghiên, chỉ thể sinh từ bụng bà mà thôi.

Có lẽ Hạ Nghiên vô cùng nôn nóng, mới nghĩ thủ đoạn tàn độc như . Mặc dù Tưởng Quyền ưa , nhưng trong phủ đều , quan hệ giữa Hồng Anh và hề tệ. Bọn hạ nhân đều đồn đãi, nếu so với mẫu kế Hạ Nghiên, tất nhiên sẽ cận với Hồng Anh hơn, điều cũng dễ hiểu. Tuy rằng Tưởng Quyền trong lòng vui, nhưng ông cũng hề ngăn cản.

Hồng Anh thường xuyên tới Nguyễn Cư nhàn đàm. Những tấm lụa tơ tằm vô cùng trân quý và đẽ, một khuê nữ đang độ tuổi như thể kìm lòng, nhất định sẽ nhanh chóng dùng nó để may cẩm y mới. Nếu thật sự mặc bộ y phục may từ xấp vải lụa tẩm độc hội ngộ với Hồng Anh trong chốc lát, khi nàng hồi phủ e rằng sẽ lập tức sẩy thai.

Đến khi tra xét nguyên do, sẽ truy đến bộ y phục, Hạ Nghiên thể viện cớ rằng mỗi đều tặng một xấp, mà Tưởng Tố Tố xảy chuyện gì, thì vấn đề tất nhiên do chính xấp vải lụa. Sau cùng, chuyện sẽ ngụy tạo thành cố ý dùng kịch độc mưu hại cái thai trong bụng vị Di nương.

là nhất tiễn hạ song điêu: loại bỏ cốt nhục của Hồng Anh, vấy bẩn thanh danh của Hoằng An Quận chúa là kẻ độc ác. Cho dù mang tước vị Quận chúa thì thế nào, mang tội danh , cũng thể gánh nổi.

Ván cờ của Hạ Nghiên mưu tính quả thực xảo quyệt, khiến khác kinh ngạc thán phục.

Tưởng Nguyễn mỉm . Đợi lâu như , cuối cùng con rùa rụt cổ lâu ngày cũng chịu thò đầu khỏi mai. Nếu bà tay , thì hãy xem ai mới là kẻ hạ thủ nhanh hơn!

 

Loading...