Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu hỏi trong phủ ai là vui mừng nhất, ai khác ngoài Tưởng Quyền và Tưởng lão phu nhân. Chẳng qua hiện tại, Tưởng lão phu nhân tuổi cao sức yếu, thể còn khỏe khoắn như xưa, tinh thần cũng chẳng minh mẫn lâu, chỉ đôi lời là mệt.

Tưởng Quyền thì vô cùng hưng phấn. Tuy lão gia bốn cô con gái, song chỉ Tưởng Tín Chi và Tưởng Siêu là con trai. Từ đến nay, Tưởng Tín Chi xem như tồn tại, Tưởng Quyền từng xem y là cốt nhục, dẫu y quan to, tiếng tăm trong triều rực rỡ như mặt trời ban trưa, lão vẫn thể nào khống chế y trong lòng bàn tay. Tuy hiện giờ Tưởng Siêu đang phục vụ trướng Tuyên Ly, nhưng khi vướng vụ án ở Bách Hoa lâu, nó mang một vết nhơ lớn thể tẩy xóa. Chuyện khiến phủ Tể tướng của lão trở thành trò cho khắp kinh thành. Trong tiềm thức, Tưởng Quyền sớm thất vọng về đứa con .

Nào ngờ, ở cái tuổi xế bóng , Hạ Nghiên còn thể mang thai, điều khiến lão cực kỳ sung sướng, thầm Tưởng phủ sắp thêm một tiểu thiếu gia. Không ngờ đúng lúc , Hồng Anh cũng tin vui, khiến lão thật sự vui mừng đến mức khó kìm nén. Dù Hồng Anh xuất từ chốn lầu xanh, nàng nét dịu dàng thấu hiểu nhân tình mà Hạ Nghiên . Nếu thể sinh một con trai phong lưu hào hoa như nàng, thì dù là thứ tử, lão cũng sẽ đặc biệt cưng chiều. Hạ Nghiên đoan trang hiền thục, Hồng Anh hiền dịu quyến rũ, kiều thê mỹ đều trong tay lão . Con trai càng đông, con đường quan lộ của lão gia càng thêm rộng mở.

Tưởng Quyền vẫn chìm đắm trong giấc mộng đẽ đó, hề rằng tiểu mỹ miều trong nhà đang uống một loại t.h.u.ố.c kỳ quái. Nha Bình Nhi bước đến gần, khẽ hỏi: “Di nương, cần uống thêm nước ?”

Hồng Anh lắc đầu. Nàng , nàng tốn một khoản nhỏ để duy trì mạch tượng giả . Loại t.h.u.ố.c uống , mạch đập sẽ như hỉ mạch, ngay cả đại phu nổi tiếng cũng khó lòng nhận vấn đề, chỉ phỏng đoán đó là dấu hiệu mang thai. Giờ nàng qua mặt đại phu trong phủ, dù Hạ Nghiên mời thêm bao nhiêu vị danh y khác đến kiểm tra cũng tìm điều bất thường, khiến nàng an tâm.

Nàng bình tĩnh đôi chút, ánh mắt lướt qua chồng t.h.u.ố.c bổ cao ngất như núi nhỏ mà Tưởng Quyền sai mang đến, khuôn mặt khỏi hiện lên vẻ đắc ý.

Tưởng Nguyễn đang tìm cách gặp Hồng Anh một thì bỗng thấy một tiểu tỳ nữ vội vàng chạy đến, báo với Lộ Châu: “Lộ Châu tỷ tỷ, bên ngoài cửa phủ một cô nương đang quỳ, rằng gặp Đại tiểu thư.”

Tưởng Nguyễn bước ngoài, hỏi tiểu tỳ nữ : “Tìm ? Là ai thế?”

Tiểu tỳ nữ lắc đầu: “Nô tỳ rõ. Nhìn cách ăn mặc thì là cô nương nhà bình thường, nhưng da thịt trắng nõn. Nàng chỉ gặp tiểu thư để báo ân. Ngoài , hề thêm điều gì.”

Tưởng Nguyễn nghĩ đến lời Tiêu Thiều hôm qua, khẽ trầm ngâm đáp lời: “Được. Để xem.”

Vừa bước đến cửa phủ, nàng thấy một cô gái trẻ đang quỳ gối, lưng thẳng tắp. Cô nương qua chỉ mười bảy, mười tám tuổi, vận một bộ y phục vải xanh lam giản dị. Bên ngoài cửa Tưởng phủ, một đám đông tụ tập vây quanh xem náo nhiệt, rốt cuộc cô nương mục đích gì khi tìm đến đây.

Tưởng Nguyễn tiến gần. “Ngươi tìm ?”

Cô nương trẻ tuổi đang cúi đầu quỳ, khi thấy giọng của Tưởng Nguyễn thì lập tức ngẩng đầu lên. Gương mặt nhỏ nhắn thanh lệ lộ , quả thật da thịt trắng nõn. Nàng cất lời: “Thiên Trúc đến thực hiện lời thề năm đó, từ nay về sẽ nguyện nô tỳ hầu hạ Tiểu thư.”

Tưởng Nguyễn khẽ nhíu mày, đáp lời, chờ đợi nàng tiếp.

Quả nhiên, cô nương trẻ tuổi tiếp lời: “Lúc cha Thiên Trúc giặc cỏ hại, rơi đường cùng, Thiên Trúc bán để chôn cất, nhưng đám ác ôn vây bắt. May mắn Tiểu thư tay cứu giúp, nếu chắc chắn bọn ác ôn hại. Tiểu thư ban cho Thiên Trúc bạc để an táng song , đó lặng lẽ rời , màng danh tính. Tiểu thư chính là ân nhân tái sinh của Thiên Trúc! Hôm nay cuối cùng cũng tìm , Thiên Trúc nguyện cả đời hầu hạ Tiểu thư để báo đáp ân đức.”

Nghe đến đây, đám vây quanh cũng hiểu rõ chuyện. Hóa Đích nữ Đại tiểu thư Tưởng gia tấm lòng Bồ Tát, năm xưa cứu xong lưu danh tính mà bỏ . Cũng may chịu ân đường tìm đến báo đáp, giờ nhất quyết phủ hầu hạ.

Tưởng Nguyễn cô nương trẻ tuổi tự xưng là Thiên Trúc, mặt nàng là vẻ cảm kích sâu sắc, quả thực là biểu cảm của một báo ân, hóa đây là một nữ nhân diễn kịch tài tình. Trong lòng Tưởng Nguyễn chút dở dở , Tiêu Thiều rốt cuộc đang ý gì? Để Thiên Trúc dùng lý do xuất hiện, chẳng lẽ mượn cơ hội nâng cao thanh danh cho nàng, lưu một tiếng trong lòng dân chúng ? Chuyện thật cũng , chỉ là nàng quen với danh hiệu 'Yêu nữ họa quốc' , nay gắn với danh 'Người lòng Bồ Tát' thì chút quen.

“Nếu ngươi thật lòng báo ân, thì ngươi rời cũng khó lòng. Ngươi suy nghĩ kỹ ?” Tưởng Nguyễn mỉm . “Nếu nghĩ kỹ, thì ở bên cạnh cũng .”

Hành động dứt khoát, chút do dự khiến đám xung quanh đều ngây . Thiên Trúc cũng vẻ bất ngờ, khó tin. Theo lẽ thường, hẳn là ‘Ta cứu ngươi báo ân, ngươi nên trở về những lời khách sáo tương tự... Tưởng Nguyễn thoải mái chấp nhận như thì chẳng uổng phí cả một loạt lời giải thích hoa mỹ nãy của nàng ?

cô nương chỉ thoáng bất ngờ trong chốc lát, đó cung kính : “Xin Tiểu thư ban cho nô tỳ một cái tên mới.”

Tưởng Nguyễn lắc đầu: “Không cần. Tên ban đầu của ngươi cũng . Cứ gọi là Thiên Trúc .”

Thiên Trúc gật đầu: “Vâng thưa Tiểu thư.”

Tưởng Nguyễn yêu cầu giải tán đám đông bên ngoài, đó mới đưa nha của trở về Nguyễn cư.

Vừa bước phòng, Tưởng Nguyễn liền thẳng bên trong. Lộ Châu đang lấy nước tưới hoa, thấy Thiên Trúc thì khỏi tròn mắt hiếu kỳ nàng. Thiên Trúc theo Tưởng Nguyễn hồi phủ. Liên Kiều và Bạch Chỉ lui ngoài, kéo rèm che kín, trong phòng lúc chỉ còn hai Tưởng Nguyễn và Thiên Trúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-150.html.]

Tưởng Nguyễn nghiêm túc dò xét nữ nhân mặt. Giờ đây, chỉ nàng và ở trong phòng, Thiên Trúc còn vẻ yếu đuối nhu nhược như lúc ở cửa phủ nữa, khí chất toát lạnh như băng, ẩn chứa vài phần dáng vẻ của Tiêu Thiều.

Tưởng Nguyễn khẽ nhíu mày, mở lời: “Ngươi theo bao lâu ?”

“Mười năm.” Thiên Trúc ngẩng đầu, đáp lời chút chậm trễ. “Mạng của là do Chủ nhân cứu. Ta phụng mệnh đến Chủ nhân bảo vệ cô nương.”

“Chủ nhân của ngươi phó thác ngươi cho . Vậy từ nay về , chủ nhân của ngươi là Tiêu Thiều, mà chính là ! Nếu một ngày ngươi đối đầu với Tiêu Thiều, ngươi cũng phép trái lệnh!” Tưởng Nguyễn bằng giọng điệu hết sức bình tĩnh.

Thiên Trúc giật , lập tức ngước mặt lên.

Thật , nàng từng hoài nghi trong lòng, rốt cuộc nữ nhân nào thể khiến Chủ nhân phạt Dạ Phong ròng rã ba năm? Trên Cẩm Y Vệ vô cùng tò mò, nhưng những thứ họ chỉ là lời đồn đại. Trừ những chuyên trách điều tra tin tức của Tưởng Nguyễn, những khác đều phép .

Thuở nhỏ, nàng Tiêu Thiều đưa Cẩm Y Vệ, coi là một trong những nhân tài kiệt xuất nhất. Thân là nữ nhi, võ công của nàng cũng chẳng hề thua kém. Tiêu Thiều phái nàng đến cận vệ cho một tiểu thư quan , Thiên Trúc ban đầu chút bất mãn. Thế nhưng, khi Tưởng Nguyễn thong thả dẫn nàng Tưởng phủ, nàng lấy kinh ngạc. Giờ thấy những lời , nàng càng kinh sợ, dám tin.

Ánh mắt của Tưởng Nguyễn khiến nàng kinh ngạc khôn nguôi.

Đó là một ánh mắt thế nào? Hoàn lãnh khốc vô tình, như thể thể thấu tận linh hồn đối phương. Họ học cách g.i.ế.c từ nhỏ, chỉ những kẻ như thế mới sở hữu ánh mắt . mà, đại tiểu thư Tưởng gia thể là một sát thủ !

Bị ánh mắt của Tưởng Nguyễn chằm chằm, Thiên Trúc trong lòng dâng lên cảm giác bất an sâu sắc, nhất thời thốt nên lời.

“Khó chấp nhận việc Chủ nhân ruồng bỏ, hiểu rõ.” Tưởng Nguyễn tiếp. “ Thiên Trúc, ngươi nhớ kỹ, nếu như ngươi thể coi là chủ nhân, thì tương tự, cũng thể xem ngươi là của . Làm nha bên cạnh , ngươi võ công, một việc sẽ sai ngươi . khi ngươi nhận là chủ nhân, sẽ đối đãi với ngươi bằng chân tâm.”

Lời thoạt đỗi nhẹ nhàng, nhưng khiến lạnh buốt tâm can, ngay cả việc lừa dối cũng cần thiết. Thiên Trúc chỉ cảm thấy nội tâm chấn động, im lặng hồi lâu mới đáp: “Thiên Trúc hiểu rõ.”

Tưởng Nguyễn khẽ gõ chén mặt: “Mấy ngày , ngươi chú ý Nhị của , và cả Phu nhân nữa.”

Thiên Trúc cúi đầu: “Vâng.”

Thoáng chốc thời gian trôi qua, việc yên bình đến lạ thường. Mỗi ngày, Tưởng Quyền bề bộn việc công, Tưởng Siêu cũng ở trong phủ. Hạ Nghiên và Hồng Anh cả ngày an tâm ở trong viện dưỡng thai, hề xảy xung đột nào. Tưởng Tố Tố thì ngược , liên tục , chỉ là vẻ kiêu ngạo thế bằng sự dịu dàng uyển chuyển. Ngay cả Tưởng lão phu nhân cũng khen nàng quyết định đến miếu tu dưỡng là đúng đắn, giờ tính tình trầm tĩnh nhiều, quả thực hơn . Bởi , chuyện quỷ ám ba năm cũng còn ai nhắc đến nữa.

Nếu trong phủ chuyện gì sôi nổi, thì đó chính là lễ cập kê của Tưởng Lệ và Tưởng Đan tổ chức náo nhiệt. Nhị di nương giờ thích sự huyên náo, bởi vì lễ cập kê của Tưởng Nguyễn và Tưởng Tố Tố đều ở kinh thành, nên Tưởng Lệ tổ chức lớn như nghi thức của đích nữ.

Người bên phủ Tả Lang trung cũng tới, thêm lời nào. Hôn sự của Tưởng Lệ sắp xếp cuối hạ. Chủ yếu là vì tuổi của Tả Lang trung cũng còn nhỏ, trong phủ thúc giục nhiều. Chuyện hôn sự quyết định từ ba năm , hai nhà cũng cần thêm gì nữa.

Ngày Tưởng Lệ lễ cập kê, Tưởng Đan cũng xuất hiện. Nàng hề dáng vẻ cam lòng, chỉ dịu dàng lời, tâm tình thành kính chúc phúc Tưởng Lệ trưởng thành. Bởi lẽ đó, những ban đầu khinh thường Tưởng Đan giờ cảm thấy nữ nhân thật sự ôn nhu hiền thục, độ lượng, trong lúc nhất thời Tưởng Đan nhiều sự hảo cảm.

mà, lễ cập kê của Tưởng Đan cuối cùng cũng thể so với Tưởng Lệ. Bởi vì hiện giờ Hạ Nghiên đang mang thai, Hồng Anh cũng thai, thể Tưởng lão phu nhân , đại di nương thì ốm đau triền miên cả tháng, thế nên việc cập kê của Tưởng Đan đành do Nhị di nương chuẩn . Nhị di nương càng thể nào để Tưởng Đan hơn Tưởng Lệ , ngày đó bà cực kỳ sơ sài. Tuy nhiên, Tưởng Đan vẫn giữ tâm tình thành kính, mặt hề lộ vẻ oán hận. Tưởng Nguyễn mỉm Tưởng Đan, quả thực là một thiếu nữ tâm cơ kín đáo ngày càng sâu. Tưởng Quyền chỉ nghĩ nàng ngoan ngoãn, nhưng Tưởng Nguyễn Tứ của hề đơn giản.

ngoài mấy việc thì Tưởng Nguyễn vẫn ung dung tự tại. Tưởng phủ bây giờ giống như một gia tộc luôn yên bình và hòa thuận, mà ai nơi đây giờ trở nên cực kỳ nguy hiểm như Tu La trốn trong bóng tối.

Cho đến khi mùa hoa đào qua , bụng của Hạ Nghiên lộ rõ ràng, thai nhi trong bụng cũng đạp. Khẩu vị bà dần lên, hình cũng đẫy đà thêm một vòng. Thế nhưng, ba năm lo lắng cho hai Tưởng Tố Tố, cộng thêm tuổi cao mà chăm sóc bản kỹ lưỡng, vẻ thanh lệ ưu nhã ngày còn, giờ đây nàng như một khác hẳn.

Hồng Anh thì ngược , ngày càng xinh hơn, vì đang m.a.n.g t.h.a.i mà sắc mặt nàng cũng thêm phần thắm đỏ. Hoàn khác biệt với Hạ Nghiên. Dù ban đầu phu nhân cố gắng giữ gìn, nhưng càng càng thấy nhan sắc của tiểu thêm phần quyến rũ c.h.ế.t . Soi gương kỹ càng, nàng thấy rõ da dẻ ngày càng mịn màng.

Một bên là thê tử đẫy đà, một bên là tiểu khuynh nhân ngày càng xinh , Tưởng Quyền ngày thường vốn quá tham sắc dục, nhưng phàm là nam nhân đều ưa thích sự tươi mới, đẽ. Huống hồ, Hạ Nghiên sinh cho Tưởng Tố Tố và Tưởng Siêu, còn Hồng Anh m.a.n.g t.h.a.i đầu tiên. Mặc dù Tưởng Quyền cũng sai chăm sóc Hạ Nghiên, nhưng bản thường xuyên ghé thăm chỗ tiểu Hồng Anh nhiều hơn.

 

Loading...